Tôi Nhớ Cô Rồi, Về Nhà Đi!

Chương 17




" Chị đã kiểm tra rồi, việc hợp tác với Hetty em cứ tiến hành như bình thường đi "

Buổi tối về biệt thự Khả An cô liền gọi điện cho Thẩm Nguyên. Vì trên công ty, nó dường như rất bận rộn với việc thiết kế nên cô không muốn làm phiền. Đến giờ này mà em trai cô vẫn ở công ty để làm việc.

" Như thế thì tốt rồi. Chỉ cần chờ đến ngày ký hợp đồng nữa là xong. Vậy thứ năm tuần sau là lịch hẹn của chúng ta với bọn họ, phiền chị phải đến công ty thời trang Hetty để ký hợp đồng rồi "

" Chị ? Ngay từ đầu trong vụ làm ăn này là em cùng thương thảo với bọn họ, không phải sao ? " - Cô bất ngờ hỏi.

Người đầu dây bên kia liền nói - " Chị hai, chị cũng thấy tình trạng của em bây giờ bận tối mắt tối mày thế nào. Đã vậy, sau khi ký kết hợp tác với Hetty, tháng sau em còn bận bịu với cả hai bộ sưu tập. Vả lại, trước kia em là CEO được chị ủy thác nhưng bây giờ chị trở về nhậm chức lại rồi thì đây là trách nhiệm của chị "

" Vậy thì chỉ cần sai người trong ban giám đốc đi là được. Đâu nhất thiết là CEO "

" Lần trước khi chị chưa về nước, đích thân chủ tịch của Kính Vương đã đến công ty chúng ta thương thảo hợp đồng. Bây giờ cũng phải nên tỏ thành ý một chút "

Chủ tịch ? Là Daniel sao ? Daniel là ai cô đương nhiên nhớ rất rõ. Nhưng thực sự rất kỳ lạ.

" Hetty chỉ là một công ty con của tập đoàn Kính Vương, khi hợp tác với một thương hiệu thời trang khác mà còn cần đến cả chủ tịch đi thương thảo hợp đồng ? "

" Điều này em cũng thấy hơi lạ. Nhưng như vậy không phải tốt hay sao ? Xem ra Hetty rất được họ xem trọng "

Thẩm Khả chần chừ một lúc lâu. Cô vẫn thấy chuyện này rất kỳ lạ.

" Được rồi, chị biết rồi. Chị cúp máy đây "

Thứ năm đi ký hợp đồng càng tốt. Cô không cần phải nhớ đến lời nói của Lục Chiêu Thuấn đến tổng công ty Kính Vương. Cô chỉ cần đến Hetty ký hợp đồng với giám đốc công ty là được rồi.

============================

Đêm chủ nhật tại biệt thự Sa Thước lúc nào cũng ồn ào náo nhiệt. Tiếng nhạc mạnh mẽ vang lên dồn dập trong khu biệt thự không khác gì một câu lạc bộ đêm. Điều đặc biệt là những vị khách đến đây đều thuộc tầng lớp thượng lưu. Mỗi người khi bước vào nơi này vui chơi thì sẽ được kiểm tra thân phận nghiêm ngặt. Toàn bộ khu này đều được canh gác cẩn mật. Nhằm bảo đảm an toàn và danh tính cho những vị khách quan trọng của buổi tiệc.

Tại bể bơi trên ban công tầng một, những cô gái mặc bikini nóng bỏng ngâm mình trong bồn nước nóng vui vẻ cùng mấy người đàn ông kia. Từ những vị thiếu gia, tiểu thư cho đến những vị quan chức cấp cao gần như đều thích thú bước chân đến đây.

Từ trên ban công lầu hai người đàn ông đứng nhìn quan cảnh xung quanh, đôi mắt đen thẳm nhìn xuống đám người đang thác loạn kia. Hắn cầm ly rượu trên tay từ từ nhấm nháp.

Được một lúc thì điện thoại trong túi quần rung lên. Lục Chiêu Thuấn nhìn vào màn hình điện thoại, không nhanh không chậm bắt máy.

" Chiêu Thuấn, cháu đang ở đâu, sao lại ồn như vậy ? "

Nghe vậy, hắn liền bước vào trong phòng, đóng cửa ban công lại. Không gian trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều.

" Có chuyện gì thì bà cứ nói đi "

" Cháu còn giận ta sao ? "

" Không, cháu đâu còn là trẻ con. Sao có thể giận bà được "

" Chiêu Thuấn, nghe lời ta cái chết của cha mẹ cháu,... "

" Được rồi, cháu không muốn nghe. Bà không cần thiết phải nói nhiều thêm nữa "

Người bên đầu dây bên kia chần chừ một lúc - " Chiêu Thuấn, ta cũng đã già yếu rồi. Sống cũng không bao lâu nữa, ít ra hãy nể mặt bà già này mà về nhà ăn một vài bữa cơm. Lục Hàm cũng đã trở về nhà rồi, cháu cũng nên về nhà đi "

" Cháu sẽ sắp xếp công việc để về nhà dùng cơm nhưng cháu sẽ không dọn về đâu "

" Chiêu Thuấn, cháu... "

" Xin lỗi bà, cháu xin phép gác máy trước "

Hắn nhanh chóng gác máy rồi mở cửa rời khỏi phòng, ra ngoài hành lang tầng hai. Từ trên tầng hai nhìn xuống đại sảnh của buổi tiệc tùng. Mọi người đang cùng nhau nhảy múa, cùng nhau uống rượu.

Đúng lúc này một cô gái xinh đẹp bước lên lầu, mái tóc đen dài, đôi mắt xếch lên đầy sắc sảo cộng thêm nước da trắng làm cô ta thêm phần quyến rũ. Đường Tử Vận cầm một ly rượu mới đưa cho hắn, tay còn lại tự động cầm lấy ly rượu đã cạn. Cô ta biết hắn thích nhất loại rượu Whisky của Macallan này.

" Sao anh không xuống dưới đó chơi một lát "

" Ta không có hứng "

Lục Chiêu Thuấn lạnh lùng đáp lại cô ta.

Đường Tử Vận thật sự khó hiểu, hắn không hứng thú sao còn muốn tổ chức tiệc.

" Lần trước hợp đồng anh muốn em lấy, em cũng đã lấy được rồi. Chiêu Thuấn, không phải anh nên thưởng cho em cái gì đó sao ? " - Đường Tử Vận giọng điệu nũng nịu bên cạnh hắn.

Vì cái hợp đồng đó, cô ta đã phải lên giường cùng với một ông già bụng phê ghê tởm.

Hắn tiến gần lại cô ta, một ngón tay nâng cằm cô ta lên, cười lạnh - " Làm việc đền tội mà muốn được thưởng sao ? Đường tiểu thư cô đòi hỏi hơi nhiều đấy "

Đường Tử Vận vội vàng cụp mắt - " Em chỉ nói đùa thôi "

" Muốn có phần thưởng ? Được, ta có việc cho cô đây "

Hắn đùa cợt nhìn cô ta.

Đường Tử Vận không nhịn được tò mò, đột nhiên hắn muốn thưởng cho cô ta, việc này đương nhiên không dễ - " Anh muốn em làm gì ? "

Lục Chiêu Thuấn hất mặt hướng về phía dưới lầu - " Nhìn thấy người đàn ông phía dưới đó ? "

Đập vào mắt cô ta là một người đàn ông trung niên, tóc muối tiêu, mặc âu phục sang trọng. Ông ta ngồi ở một góc phòng kín đáo, tay trái ôm mỹ nữ kế bên, tay phải phì phèo điếu xì gà đắt tiền. Xung quanh người đàn ông đó còn có những người khác, ăn vận cũng chỉnh chu đắt tiền không kém. Nhưng người đàn ông đó là có quyền thế nhất trong đám người. Ánh đèn mờ ảo được thiết kế riêng biệt cho những bữa tiệc khiến cho mọi người xung quanh khó chú ý đến nhau.

" Ông ta là ai ? "

" Là bộ trưởng Tạ Kỷ Dương "

" Ông ta là bộ trưởng ?! Sao lại đến đây ? " - Đường Tử Vận không giấu được sự kinh ngạc.

" Một cái bẫy thích hợp sẽ dành cho một con chuột thích hợp. Chỉ cần chờ đợi nó chui vào thôi. Xem ra bộ trưởng Tạ của chúng ta đã được nghe đến nơi này nên mới muốn đến đây vui vẻ " - Hắn đuôi mắt sắc nhọn nhìn ông ta.

Cô ta lại bắt đầu bất an - " Vậy rốt cuộc anh muốn em... "

Đường Tử Vận càng không dám nói hết câu.

Hắn chỉ liếc mắt nhìn cô ta. Sau đó, Lục Chiêu Thuấn xoay người cất bước xuống lầu. Cô ta ngay lập tức đi theo sau.

" Bộ trưởng Tạ, không ngờ ngài bận rộn như vậy cũng dành chút thời gian để ghé qua buổi tiệc nhỏ này, thật là hân hạnh "

Hắn cầm ly rượu bước đến chỗ ông ta.

Tạ Kỷ Dương thấy hắn bước đến liền vui vẻ cầm ly rượu cạn ly với hắn - " Cậu đây chắc chắn là Lục Chiêu Thuấn. Thật là tuổi trẻ tài cao, vừa biết làm lại vừa biết cách vui chơi "

Ông ta vừa nói vừa nhìn qua người phụ nữ bên cạnh Lục Chiêu Thuấn. Ngay tức khắc đã bị mê hoặc trước vẻ quyến rũ nóng bỏng của cô ta.

" Bộ trưởng Tạ hơi quá lời rồi, bộ trưởng đến đây đã là vinh hạnh cho Lục Chiêu Thuấn ta rồi. Nếu như có sở thích hay yêu cầu gì đặt biệt cứ nói với ta là được, ta sẽ đáp ứng mọi mong muốn để ngài được vui chơi thoải mái " - Hắn ánh mắt có phần ẩn ý.

Ông ta nghe vậy cười lớn. Lần này Tạ Kỷ Dương tỏ ra trực tiếp hơn tiến đến gần Đường Tử Vận khiến cô ta cảm thấy không tự nhiên. Ánh mắt đem lên người cô ta dán thẳng, miệng thì đáp lại hắn - " Ta thích cảm giác lạ, không bằng cậu chọn cho ta một nơi "

Lục Chiêu Thuấn cười khẽ - " Quả cầu thủy tinh thì thế nào ? "

" Được "

Đường Tử Vận ngay lập tức sửng sốt, cảm giác sợ hãi dưới ánh mắt của ông ta ngày càng lớn - " Chiêu Thuấn, em... "

Lục Chiêu Thuấn quay sang nhìn cô ta, bờ môi hờ hững cong lên - " Nếu không muốn có thể trở về nhà. Ta chưa bao giờ thích cưỡng ép người khác. Việc này còn rất nhiều đàn bà khác làm được một cách tự nguyện "

Người đàn bà khác là sao ? Cô ta bất giác lo sợ.

Hắn không ép buộc Đường Tử Vận. Nhưng nếu cô ta xoay người trở về và rời khỏi biệt thự Sa Thước thì sẽ trở thành loại vô dụng trong mắt hắn. Từ nay về sau, có thể cô ta không được làm kẻ hầu hạ bên hắn nữa. Không được, nhất định không được.

" Không, không, em... có thể "

Cô ta ngập ngừng nói.

Đường Tử Vận ngay tức thì tự giác ôm lấy cánh tay của ông ta - " Bộ trưởng Tạ, để em đưa ngài lên phòng "

Tạ Kỷ Dương cười sảng khoái, bàn tay phía sau không an phận vuốt ve mông cô ta.

" Lục tổng, cám ơn cậu đã cho ta món quà đặc biệt này "

" Không có gì, miễn là bộ trưởng Tạ vui vẻ là được "

Đúng lúc này, ông ta lại nói nhỏ bên tai hắn - " Nhưng mà ta cần một chút thuốc hưng phấn "

Lục Chiêu Thuấn liền cười - " Không vấn đề gì "

Hắn liền gọi một anh chàng phục vụ bữa tiệc tới rồi dặn dò anh ta vài câu. Sau đó anh chàng liền dẫn Tạ Kỷ Dương và Đường Tử Vận lên lầu.

Lục Chiêu Thuấn ánh mắt sâu thẳm lạnh lùng nhìn theo.

===========================

Đầu tuần Thẩm Khả thực sự rất bận rộn với công việc, chẳng mấy chốc thì đã đến thứ năm. Chiều hôm nay cô phải đến công ty Hetty để ký hợp đồng với đối tác. Hetty nằm từ tầng 20 đến tầng 24 của tòa cao ốc nổi tiếng nhất thành phố.

Cô đứng trước cửa thang máy tòa cao ốc mà chần chừ.

" Chủ tịch chị không vào sao ? "

Anna đứng phía sau khẽ gọi cô.

Thẩm Khả liền vội đáp - " Tôi vào đây "

Nói xong cô cùng Anna và Hàn Vĩ bước vào thang máy rồi nhấn nút. Cửa thang máy từ từ khép lại rồi chạy lên tầng 24. Màn hình điện tử chậm chạp nhảy từng con số một.

Cô bất giác cảm thấy ngột ngạt. Hàn Vĩ hơi quan sát sắc mặt cô nhận ra điểm không ổn ngay lập tức hỏi - " Chủ tịch, người không sao chứ ? "

Thẩm Khả hơi cúi đầu, hô hấp lại có phần gấp gáp hơn, cô khẽ phất tay - " Tôi không sao. Là chuyện bình thường ấy mà. Khi đi thang máy, tôi hay cảm thấy ngột ngạt thôi "

Hàn Vĩ nhíu mày, vội vàng nói - " Chủ tịch, không phải người bị chứng sợ không gian hẹp chứ ? "

" Cũng không hẳn, tôi vẫn có thể đi thang máy, chỉ cần không ở quá lâu là được. Nếu ở càng lâu, tôi sẽ bị khó thở " - Cô thấp giọng trả lời.

Đó là lý do khiến cô đặt trụ sở công ty ở một công xưởng cũ sau khi tu sửa lại. Vì nơi đó vừa rộng lớn hơn bất kỳ không gian của tòa cao ốc nào vừa chỉ có ba tầng. Thẩm Khả hằng ngày có thể leo cầu thang bộ dễ dàng.

" Vâng, tôi sẽ ghi nhớ "

Cậu ta nhẹ nhàng đáp. Thì ra là vậy, ngày nào chủ tịch cũng đi thang bộ lên văn phòng là đều có lý do.

Lên đến nơi, Thẩm Khả cảm thấy như được giải thoát ra khỏi chốn ngục tù. Cô nhanh chóng được nhân viên trong công ty tiếp đón và hướng dẫn vào phòng họp ngồi chờ.

" Mong chủ tịch Thẩm thông cảm, giám đốc của chúng tôi sẽ đến phòng họp trong vài phút " - Cô nhân viên khẽ mỉm cười.

" Không sao "

Ngồi được vài phút, cánh cửa phòng liền mở ra. Hai ba người nhân viên bước vào trước, từ phía sau họ xuất hiện một người đàn ông anh tuấn, hắn cao lớn cường tráng trong bộ âu phục đắt tiền cao cấp. Từ lúc hắn bước chân vào, cả căn phòng gần như đều bị choáng ngợp bởi dáng vẻ cường thế của hắn.

Cô kinh ngạc nhìn người đàn ông vừa bước vào. Trong tích tắc, Thẩm Khả lại điều chỉnh vẻ mặt của mình điềm nhiên như cũ nhưng trong lòng âm thầm nổi sóng.

Sao hắn lại ở đây ?

Lục Chiêu Thuấn rốt cuộc sao lại ở đây ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.