Tôi Nhặt Được Nhóc Con Vai Ác

Chương 47: Gặp thoáng qua




Nếu nói thiên đường có chuyện không thể đề cập tới, như vậy “Yahveh” liền tính là một chuyện. Vị sí thiên sứ ấy xuất hiện ly kỳ, đi cũng ly kỳ, mặt mũi lại càng ly kỳ.

Trước đó Gabriel từng tám chuyện về Yahveh và điện hạ, nhưng mà hôm nay chợt nghe thấy Lucifiel điện hạ nói tới Yahveh, tóc gáy cả người nàng đều dựng thẳng lên, có một loại không khí tên là “nguy hiểm” đập vào mặt mà đến.

Nàng uyển chuyển từ chối: “Điện hạ, ta và các sí thiên sứ khác đều sẽ không thám thính việc tư của ngài, tin tưởng Samael cũng nghĩ như vậy.”

[ Bạn tốt, lúc này đừng trách ta bắt ngươi gánh trách nhiệm nhé! ]

Gabriel thầm nghĩ.

Lucifiel giống như không nghe hiểu ý của nàng, ngược lại nói rằng: “Chuyện của ta, cũng không tính là việc tư, hiện tại Samael, Asmodeus đều biết, kế tiếp ta cũng sẽ cho ngươi và các sí thiên sứ khác biết, cuối cùng lại công khai chuyện này.”

Da đầu Gabriel run lên, nghe ra hình như rất nghiêm trọng nhỉ.

Trên thực tế ——

Đúng là vô cùng nghiêm trọng.

Lucifiel nhớ lại: “Ban đầu, các ngươi đều không biết sự tồn tại của Yahveh, chỉ có ta và y ngày ngày gặp mặt…”

Lấy những lời này làm mở đầu, hắn nói ra một câu chuyện giản lược.

Ngữ điệu nhu hòa như bình thường.

Mới đầu Gabriel thở phào, tưởng là một đoạn hồi ức ấm áp, dùng để hoài niệm Yahveh xa tại địa ngục, nhưng mà lúc sau càng nghe càng thấy không thích hợp.

Từ từ, vì sao điện hạ lại thiết lập kết giới cách âm?

Gabriel chưa kịp hoàn hồn, chờ nàng triệt để hiểu rõ những nội dung đó có bao nhiêu khủng bố, thì thời gian cũng đã muộn rồi. Khi nàng nghe được “ta và Yahveh thích nhau”, bước chân lảo đảo một chút, sau đó nghe được “Yahveh là thượng đế”, phịch một tiếng, quỳ trên mặt đất.

Lucifiel tao nhã mỉm cười, “Hà tất hành đại lễ với ta.”

Hắn vươn tay, muốn kéo Gabriel.

Nhưng mà Gabriel không tiếp.

Trí thiên sứ quanh đó nghi hoặc nhìn về phía Gabriel, môi Gabriel run run, hai mắt nhìn Lucifiel, giống như là đang nhìn người đáng sợ nhất thế giới này.

“Điện hạ… lời ngài nói là sự thật ư?”

“Ta cũng không biết, lời của ta ngay cả chút độ tin cậy ấy cũng không có sao?”

“… Không.”

Nội tâm Gabriel kêu rên.

Để giúp nàng cân bằng tâm lý, Lucifiel khoái trá nói rằng: “Samael biết chuyện này sớm hơn ngươi, cho nên lúc trước hắn mới vọt tới cung điện của ta bắt Yahveh, sau đó lại đột nhiên sửa miệng nói bỏ qua chuyện cũ, tự vào ngục giam ngồi.”

Gabriel vì chân tướng này mà mặt mày đau khổ, “Đây mới là nguyên nhân hắn khác thường sao?”

Trách không được lúc nàng lén lút đàm luận về Yahveh với Samael, mỗi lần nói chuyện không khách khí, Samael đều sẽ cắt lời nàng, sau đó cảnh cáo nàng nói chuyện tôn trọng một chút.

Samael, ta nhìn lầm ngươi rồi!

Mệt nàng cho rằng Samael quá độ nghiêm khắc với lễ nghi, kết quả chân tướng nói cho nàng biết, Samael chỉ là đang nịnh nọt thượng đế!

Xa tại Hỏa Tinh thiên, giám ngục trưởng bị đại thiên sứ trưởng giận lây, lúc này mang tâm tình sầu muộn, chờ đợi ngày các đồng bạn khác được thông báo.

Lucifiel đơn phương đi dạo phố nửa ngày với Gabriel, nhưng mà hiển nhiên sau khi biết việc này, trạng thái tinh thần Gabriel không tốt, thường thường hồn bay ngàn dặm, hoặc là đi ở phía sau suýt nữa đụng vào lưng hắn.

Hắn rất thông cảm cho tâm tình của đồng bạn, còn cho nàng nghỉ ba ngày.

Gabriel khóc lóc cảm tạ hắn.

Lucifiel nghĩ thầm rằng: mình thật sự là một thủ trưởng tốt.

Dùng thời gian một buổi trưa liền giải quyết xong Gabriel, Lucifiel nhìn Hằng Tinh thiên sạch sẽ sáng ngời, dường như linh hồn cũng sáng trong nhẹ nhàng như thiên đường.

Hắn quyết định, buổi chiều lại giải quyết thêm một đồng bạn.

Tuyển chọn: Berial.

Trước đó, Lucifiel về cung điện chỉ đạo Michael xử lý công vụ, để hắn ta biết giải quyết những vấn đề mà sí thiên sứ trưởng sẽ đụng phải.

Bên kia, Gabriel đi vào truyền tống trận, mất hồn mất vía bị truyền tống đến tầng thứ hai Thủy Tinh thiên. Nàng ngẩn người với thế giới bên ngoài truyền tống trận trong chốc lát, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của nhóm thủ vệ, một bàn tay “bộp ——” một tiếng, vỗ vào trên phù chú truyền tống.

Gabriel hung tợn nói rằng: “Đến Hỏa Tinh thiên!”

Truyền tống trận sáng lên kim quang, bao phủ toàn thân nàng, để lại vài thủ vệ bị cơn tức giận của đại thiên sứ trưởng trấn áp.

Nhóm thủ vệ chậc lưỡi, hôm nay tính tình Gabriel điện hạ không tốt lắm nhỉ!

Tầng thứ năm Hỏa Tinh thiên vẫn luôn trong hoàn cảnh an tĩnh, mảng lớn đất hoang và đá vàng, đất đen kết hợp, giống như nơi khổ tu ở thiên đường. Đối với điều này Gabriel đã thấy nhưng không thể trách, một lòng nhằm phía ngục giam thiên sứ, thiên sứ không thấy rõ ràng diện mạo nàng, thiếu chút nữa cho là có một vị thiên sứ cấp cao luẩn quẩn trong lòng, muốn chạy sang bên kia cướp ngục.

Cũng không lâu lắm, dưới biểu tình khiếp sợ không kịp ngăn cản của Hetty, Gabriel bổ nhào vào trước bàn làm việc, một phát bắt được bả vai Samael, mãnh liệt lay động.

“Ngươi… ngươi đang làm gì đó…”

Mắt Samael nổi đom đóm, mái tóc vàng nhạt tán loạn, bút lông chim trên tay không nắm chặt, trực tiếp vẽ loạn lên công vụ mới vừa viết xong trên bàn.

Gabriel buông đôi tay thon thon kiềm chế bả vai hắn ra, giây tiếp theo, dời trận địa đến bên eo Samael, hai tay nhéo qua, lập tức khiến tọa thiên sứ trưởng nghiêm túc đứng đắn biến đổi phong cách, mãnh liệt giãy dụa dưới cơn nhột ở phần eo.

“Gabriel!”

“Hôm nay ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi, ngươi thế mà lại dám giấu diếm ta chuyện quan trọng như vậy! Tuyệt giao! Chúng ta tuyệt giao!”

“A! Ta giấu diếm ngươi hồi nào!”

“Điện hạ tìm ta nói chuyện!”

“Ngươi nói chuyện đó hả? Ta… cũng là không có cách nào, ngươi không thể hiểu cho cảm nhận của ta lúc ấy một chút sao?”

Samael sửng sốt, sau đó bắt lấy tay Gabriel, bình tĩnh trở lại.

Gabriel cười lạnh nói: “Samael, ngươi quen ta lâu như vậy, cho là ta giận ngươi vì chuyện này sao?”

Ánh mắt Samael lóe lên, có chút áy náy.

Đột nhiên cái bàn chấn động, Gabriel vỗ vào trên bàn, một xấp công vụ cao cao đặt trên bàn đều lắc la lắc lư.

“Ta là giận ngươi không dắt theo ta đi nịnh nọt!”

Dưới tình thế cấp bách, nàng thốt ra.

Samael mắt cá chết, áy náy lập tức giống như bọt biển vỡ tung hết. Gabriel không có một chút xấu hổ, sau khi nói ra khỏi miệng liền đường đường chính chính nói rằng: “Sớm biết chuyện như thế, ta làm sao có thể ở sau lưng trách móc Yahveh điện hạ!”

Nàng là tín đồ thành kính của thượng đế!

Vàng ròng luôn đó!

Samael không nỡ nhìn thẳng mà quay sang phía Hetty, phó quan lý trí mà giảo hoạt của hắn, lúc này mang bộ dạng hỗn độn trong gió, hoàn toàn không cách nào hiểu nổi.

Cảm giác xấu hổ của Samael bùng nổ, vội ho một tiếng, “Ngươi đi ra ngoài trước đi.”

Hetty mơ hồ nói rằng: “Vâng…”

Trước khi đi, nàng do dự nhìn thoáng qua Gabriel, lo lắng cho thủ trưởng: “Samael điện hạ, nếu ngài có chuyện gì, có thể hô to một tiếng, ta ở ngay bên ngoài.”

Nội tâm Samael đỡ tường.

Gabriel đúng là hơi bưu hãn một chút, nhưng mà hắn cũng không có nhu nhược như vậy mà!

Dùng thời gian một buổi nghỉ trưa, Samael mới trấn an được Gabriel, cái giá là mái tóc dài chỉnh tề của hắn rối nùi, quần áo cũng nhiều nếp nhăn, giống như từ nơi nào chạy nạn về. Hắn hít một hơi, may mà đã đóng cửa lại, không có thiên sứ khác biết hai người bọn họ lén lút đánh nhau ẩu đả.

Ở phương diện vũ lực, Gabriel vượt qua hắn, nhưng ở phương diện ma pháp, nhất là trên địa bàn của mình, Samael vẫn có thể vững chắc thắng Gabriel.

Gabriel đánh đến tinh thần sảng khoái, chỉnh lý dáng vẻ xong liền trở về.

Samael bất đắc dĩ nhìn gian phòng lộn xộn của mình.

“Thôi, cho ngươi xả giận.”

Cách một chốc, Lucifiel liền biết được tin Gabriel đi đến chỗ Samael. Hắn không có quá mức lo lắng, đôi khi quan tâm quá mức, dễ dàng tâm linh tiều tụy. Hắn tin tưởng lấy bản lĩnh của Samael, vẫn có thể trừ khử mâu thuẫn trong các sí thiên sứ.

Sau khi nghỉ trưa, dưới tình huống Michael tựa vào trên bàn nghỉ ngơi, Lucifiel không tiếng động rời khỏi đại điện.

Ở cửa đại điện, hắn báo cho người hầu: “Làm phiền ngươi, muộn nửa giờ rồi lại đánh thức Michael, hắn quá mệt mỏi, bất lợi cho việc xử lý công vụ buổi chiều.”

Người hầu thụ sủng nhược kinh mà gật đầu.

Điện hạ vẫn quan tâm Michael điện hạ như trước!

Người hầu bị xoát bạo mức độ thiện cảm, vẻ mặt tôn kính nhìn bóng dáng Lucifiel biến mất ở trên đường, hồn nhiên không nhìn tới sự thật rằng chính do Lucifiel, mới dẫn đến việc Michael liên tiếp tăng ca thức đêm, cuối cùng mệt đến gục xuống.

Lucifiel một đường đi đến chỗ Berial, phàm là thiên sứ nhìn thấy hắn, đều lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.

Ở thiên đường, hắn là thiên quốc phó quân chân thật, còn thượng đế là tín ngưỡng tinh thần của các thiên sứ. Trên trình độ nhất định, phân lượng của hắn và thần ở trong lòng thiên sứ chênh lệch không quá nhiều.

Đây là uy vọng hắn tích góp từng tí một trong mười vạn năm qua.

Nếu ngày nào đó công khai tình cảm, sẽ khiến các thiên sứ thất vọng với hắn, Lucifiel cũng sẽ không hối hận, chỉ là hắn không thể chịu đựng được khả năng thiên sứ thất vọng với thần. Để giảm loại phiêu lưu này, Lucifiel tình nguyện từng bước từng bước đi tìm các sí thiên sứ nói chuyện, để bọn họ hiểu rõ sự trịnh trọng và nghiêm túc của mình, để cấp cao cùng động thủ xử lý vấn đề dư luận.

Thiên đường này, là thế giới thần an cư.

Hắn không thể để cho thần nghe được những âm thanh không hài hòa, nhiễu loạn tâm tình thần.

Tầng thứ tư Nhật Tinh thiên, cũng giống như tên của những tầng thiên đường khác, cực kỳ xứng đôi. Nếu như muốn hình dung, chính là ánh nắng luôn ở nhiệt độ ấm áp dào dạt, khí hậu ôn hòa, bốn mùa như xuân, bốn phía đều là lá cây, mặt cỏ, có phong cảnh điền viên.

Lucifiel vừa đến, liền sinh ra ý tưởng “ngủ trưa ở nơi này, nhất định là một chuyện tốt đẹp”.

Sau khi nhìn thấy Berial, hắn phát hiện không chỉ mình hắn có ý tưởng này.

Trong cung điện lực thiên sứ trưởng, mỗi thiên sứ đều như đi trên băng mỏng, vô cùng sợ hãi cúi đầu, không dám đối mặt với chuyện có thể xảy ra sau đó. Sở dĩ biến thành trạng thái như vậy, là bởi vì sí thiên sứ trưởng đại nhân đột kích kiểm tra.

Mà thủ trưởng của bọn họ —— Berial điện hạ đang ngủ.

Lúc này là thời gian đi làm đó!

Người hầu trong cung điện vẻ mặt tuyệt vọng, phó quan cũng là vẻ mặt bi ai, cầu nguyện vị điện hạ tôn quý kia, hôm nay sẽ không so đo với Berial điện hạ.

Bố trí tẩm điện không giống những chỗ mà Lucifiel biết, chỗ ngủ của Berial chỉ có thể dùng từ “thoải mái” để hình dung.

Giường mềm nhũn, gối mềm nhũn, giường của hắn ta giống như là thể kết hợp của mây trắng và kẹo ngọt. Lucifiel đi đến phía trước, một bước dẫm trên thảm trải sàn xoã tung, nơi này không có bố trí gì quá xa hoa, nơi nơi đều là bố trí tiện cho việc hưởng thụ nhất.

Nói câu thật lòng, Lucifiel cũng rất thích.

Đáng tiếc thân phận và địa vị của hắn, không thể dùng loại phương thức giảm mặt mũi như vầy để bố trí tẩm điện của mình. Hắn có thể hưởng thụ vinh sủng, lại không thể hưởng thụ thoải mái và an nhàn.

Đi đến bên giường ngồi xuống, hắn nhìn Berial rúc thành một cục ngủ ở bên trong, giống như nhìn thấy tiểu thiên sứ thuở nhỏ nằm trong lòng ngực của mình.

Berial là thiên sứ duy nhất có lực lượng không ổn định trong số các sí thiên sứ.

Đại khái là do thượng đế mệt nhọc sau khi đã sáng tạo các sí thiên sứ khác, dẫn đến lúc sáng tạo Berial, liền trượt tay, khiến cho sau khi Berial mới vừa sinh ra không lâu, xuất hiện thiếu hụt nghiêm trọng. Thiếu hụt ấy khiến tâm trí Berial co rút, thân thể từ trạng thái thành niên rút lại thành tiểu thiên sứ, tràn ngập bất an và khủng hoảng đối với bốn phía.

Làm sí thiên sứ trưởng, hắn gánh vác nghĩa vụ chăm sóc Berial. Một lần chăm sóc, chính là mấy ngàn năm, tận đến khi lực lượng của Berial triệt để ổn định lại, hắn mới bẩm báo thượng đế, thượng đế cũng thuận tiện an bài chức vụ lực thiên sứ trưởng cho Berial.

“Berial.”

Lucifiel không có bày ra một mặt nghiêm khắc, thấp giọng kêu gọi thiên sứ đang ngủ mơ. Đối với Berial, hắn rất khó dùng thái độ khi đối mặt những sí thiên sứ khác để quát mắng.

Nhưng mà có cưng chiều nữa cũng không được, thói quen ngủ nướng trong thời gian đi làm nhất định phải bỏ!

Lúc Berial ngủ, giống như tiểu thiên sứ ngậm kẹo, tràn ngập cảm giác ngọt ngào. Hắn có mái tóc vàng màu sắc nhu hòa, hình dáng khuôn mặt tương đối niên thiếu, không giống Lucifiel đã hoàn toàn là trạng thái thành niên.

Hắn rầm rì vài tiếng, thả lỏng nhích về phía Lucifiel phát ra âm thanh, ý thức chưa tỉnh, thân thể lại theo bản năng ỷ lại Lucifiel.

Lucifiel thấy hắn không muốn tỉnh lại, ngón tay nhéo nhéo mũi hắn.

Sau khi hết thở được.

Berial đổi thành miệng hô hấp.

Lucifiel vừa bất đắc dĩ vừa muốn cười, nghĩ đến việc mình cho Gabriel nghỉ ba ngày, dứt khoát đối xử bình đẳng, cũng để Berial nghỉ ngơi vài ngày.

Hắn cúi đầu, nhẹ nhàng nói bên tai Berial: “Berial, ta tới nơi này là vì nói cho ngươi biết một việc, ta có người mình thích rồi.”

“Người kia là Yahveh, ta muốn ở bên y…”

Giọng hắn giống như bài đồng dao, dịu dàng mà mộng ảo, dỗ Berial trong lúc ngủ mơ nghe hắn nói chuyện, giúp Berial dệt ra một “câu chuyện” kỳ dị.

Hết chương 144

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.