Tôi Nhặt Được Nhóc Con Vai Ác

Chương 13: Tô Quỳnh Thy đã mang thai




Bố của Tô Niên Niên qua đời sớm, tính cách Sở Tố Tâm lại dịu dàng, nhưng không có nghĩa là Tô Niên Niên hiền lành trong sáng, trước đây ở cao trung Thần Giang, cô giao lưu quan hệ với các bạn học rất tốt, chưa có ai ức hiếp cô như thế.

Nhưng điều này không có nghĩa, Tô Niên Niên sẽ sợ tất cả.

Càng huống hồ không bị tổn thương bởi mấy kiểu đấu mồm ác ý của nữ sinh.

Tô Niên Niên ngước mắt lên, “ Tôi nói con người thật thật kỳ cục, bọn họ là thanh mai trúc mã liên quan gì đến tôi, lẽ nào bọn họ đã kết hôn rồi à, hay là đang yêu nhau, vốn dĩ chẳng là cái gì, cậu nói kẻ thứ ba là từ đâu ra.” Nhìn sắc mặt Lưu Doãn Nhi chuyển sang trắng, Tô Niên Niên tiếp tục bổ cho phát nữa, “ Không phải trong lòng cậu cũng có gì chứ, phã vỡ tình cảm bạn bè của chúng tôi. Tôi là học sinh chuyển trường không sai, nhưng cũng muốn qua lại tốt với các cậu, cậu hết lần này đến lần khác đối phó tôi, hơn nữa mỗi lần đều có liên quan đến Cố nam thần, thực sự muốn làm người thứ ba chính là cậu đấy.”

(/

“ Tô Niên Niên cậu mới muốn làm kẻ thứ ba ấy, đừng ở đây giương oai tác quái.” Lưu Doãn Nhi tức giận nói, trong lòng Tô Niên Niên hừ một tiếng, còn muốn đấu với cô nữa, cô mới nói mấy câu mà đã không chịu nổi rồi.

Các bạn học xung quanh đều giương mắt nhìn, còn có nam sinh cười chế giễu Lưu Doãn Nhi, “ Lưu Doãn Nhi, cậu không phải nói với mình là cậu thích nhất Cố Tử Thần sao, nói tiểu tử đó trong mắt cậu là đẹp trai nhất.” Kẻ đểu giả nổi tiếng trên lớp vừa nói chính là Hà Tiếu.

Lưu Doãn Nhi mặt đỏ ửng lên, cảm giác bị nói trúng tim đen thật không dễ chịu, càng huống hồ bạn thân của cậu ta, Doãn Sơ Hạ cũng thích Cố Tử Thần.

Quả nhiên, Doãn Sơ Hạ nghe thấy lời này, trừng mắt nhìn Lưu Doãn Nhi, nghiến răng kèn kẹt.

“ Lại nói, dù cho Cố nam thần muốn ở bên cạnh tôi, cái đó còn phải hỏi tôi có đồng ý hay không nữa. Các người coi anh ta là bảo bối thì tự giữ lấy đi, đừng có việc gì cũng lôi tôi vào.” Tô Niên Niên bực mình lườm một cái, xách balo ngồi vào vị trí của mình.

Nam sinh trong lớp lập tức thi nhau huýt sáo, cứ mỗi lần nữ sinh trong lớp nhắc đến Cố Tử Thần, làm gì có ai mà không háo sắc thích thú khi nhắc đến chứ. Bây giờ Tô Niên Niên vừa đến, nói không thích Cố Tử Thần, quả thật quá chấn động.

Tống Dư Hi há hốc miệng, vẻ mặt ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ, “ Niên Niên.”

“ Sao thế?” Tô Niên Niên sắp xếp sách vở, nghe thấy Tống Dư Hi hỏi, “ Cậu thật sự ở bên cạnh Cố nam thần sao?”

Nhớ đến thằng cha đáng ghét đó, Tô Niên Niên bĩu môi nói, “ Làm gì có chuyện đó, cậu đừng nghe bọn họ nói linh tinh.”

Tống Dư Hi gật gật đầu, bày tỏ thái độ nói, “ Mình tin cậu.”

Chúc Thành cũng nói theo, “ Đúng thế, mình cũng thấy Cố Tử Thần ngứa mắt từ lâu rồi, không phải chỉ có khuôn mặt đẹp trai hơn chút trắng hơn chút thôi sao, hừm.”

“ Không ngờ cậu lại biết nhận biết đồ như thế, lợn ca, cậu đẹp trai nhất.” Tô Niên Niên vỗ vỗ vai Chúc Thành, cười vui vẻ nhìn cậu ta, Chúc Thành ngại ngùng vuốt vuốt tóc, không nói gì nữa.

Lật lật sách, trong lòng Tô Niên Niên cũng đang oán thầm, trong lòng đã đưa ra hai kết luận.

Một: đầu nữ sinh trường này nhất định không bình thường, cao trung Thần Giang cũng có hotboy hotgirl gì đó, nhưng cùng lắm cũng chỉ bàn luận vài câu, làm gì có cảnh điên cuồng như cao trung Thánh Âm. Hoàn toàn coi ba hotboy của trường như theo đuổi minh tinh vậy, thậm chí còn hơn.

Hai: Cố Tử Thần là lợn, Cố Tử Thần là lợn, Cố Tử Thần là lợn.

Đọc kết luận thứ hai ba lần, Tô Niên Niên mới cảm thấy trong lòng thoải mái, thở phào nhẹ nhõm.

Cao trung năm ba lớp a.

Cố Tử Thần lấy ra sách cần dùng buổi chiều, ngón tay thon dài đang lật sách, khí chất thanh tú cao quý đó như bức tranh vẽ, khiến người ta không muốn cũng phải ngước nhìn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.