Tôi Là Một Bình Hoa Trong Thế Giới Vô Hạn

Chương 18: 18: Lưu… Lưu Ba Sao Lại Là Mày




Editor: May

Thịnh Vị Ương lại bẹp miệng nhỏ,

“Emp, lần trước ngài đá ba tuổi một cước, chân anh ấy đã khập khiễng vài ngày.”

Hoàng Phủ Thí liếc mắt một cái,

“Lão tử còn từng đá gãy chân nó.”

“Hai người là cha con, không thể ngồi xuống nói chuyện ư, không nên dánh anh ấy chứ?”

“Vậy nếu không đánh cô?”

Cái miệng nhỏ của Thịnh Vị Ương cứng đờ kéo một cái, tròng mắt trắng dã,

“Emp, xem như cháu chưa nói gì……”

“Hừ!” Hoàng Phủ Thí lại lãnh phúng hừ một tiếng.

Thịnh Vị Ương, “……”

Ở trong lòng biểu lộ vô số nước mắt đồng tình cho ông xã nhà mình, ba tuổi, anh có một lão cha ghét bỏ chính mình như vậy, có thể sống sót cũng xác thật rất không dễ dàng nha!

Waiter chân dài bưng hai phần bò bít tết nước Pháp lên, mở chai Laffey trân quý năm tám hai ra.

Thịnh Vị Ương yên lặng nhìn, đầu dưa nhỏ đã khởi động mở hình thức xoay tròn tốc độ cao cộng thêm trợ công, nghĩ thầm, nếu Emp đã đồng ý cô và ba tuổi ở bên nhau, vậy bữa cơm trưa này liền không phải là Hồng Môn Yến rồi!

……

Hoàng Phủ Thí nhướng mày kiếm lạnh,

“Vợ của tiểu súc sinh, cô nhìn chằm chằm là có thể ăn no à!”

Thịnh Vị Ương nhăn cái mũi nhỏ lại, ra vẻ thuần lương chớp mắt nói,

“Emp, ngài không lên tiếng cháu vẫn là tương đối thấp thỏm! Chẳng may cháu tự mình đa tình hiểu sai, ăn bữa cơm hồng môn này, vậy không phải cháu sẽ chết thẳng cẳng sao!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.