Tôi là Ê-ri

Chương 37




“Buổi chiều hảo, đã lâu không gặp ngươi, Tạp Đạt Tát thúc thúc”

“Ra là Cattleya, trời lạnh thế này sao lại ra đây?”

“Còn không phải nhớ mấy người sao? Mọi người có khỏe không?”

Ở lối vào vườn cây, Cattleya đứng nói chuyện phiếm với thú nhân bán vé mà đứng sau y là Aggreko, Carlos và Estes được bao vây nghiêm ngặt chỉ hé ra mỗi khuôn mặt nhỏ nhắn.

Thú nhân bán phiếu nghe câu nói của Cattleya cười vui vẻ nói : “ Đều khỏe cả, chỉ là lâu rồi không thấy ngươi nên có chút nhớ. Đúng rồi, bọn họ là ai vậy?” hắn nhìn phía sau Cattleya lại vì ba người vô cùng xuất sắc mà âm thầm khen một câu “ Hảo ” (tuy rằng Aggreko bị Estes coi thường nhưng ở trong số các thú nhân hắn rõ ràng vẫn thực xuất sắc)

“Là bằng hữu mới của ta” Cattleya lôi kéo Estes đứng ở phía sau lên, thân thiết kéo tay cậu giới thiệu với thú nhân bán vé “Vị này là dân du mục Estes, đứng ở phía sau là vị hôn phu của cậu ấy và hảo hữu của anh ta. Tiểu Estes, đây là Tạp Đạt Tát thúc thúc, thúc ấy rất tốt ngày thường vẫn luôn chiếu cố ta”

“Nhĩ hảo, Tạp Đạt Tát thúc thúc” Estes đỏ mặt chào hỏi, một bên nhéo Cattleya một chút. Cậu hiểu rõ được nghĩa của từ “Vị hôn phu” đấy, ngượng ngùng trộm liếc Carlos một cái lại thấy hắn đang nhìn mình vì thế khuôn mặt nhỏ nhắn lại càng đỏ hơn.

Carlos là vì xưng hô của Cattleya mà mặt giảm đi chút băng lãnh xuất hiện tươi cười.

Thú nhân bán vé nhìn Estes liền biết cậu ngượng ngùng “ Thực lễ phép, Cattleya kết bạn thật tốt. Các ngươi hẳn là muốn vào nội viện phải không?”

“Ân, có thể vào chứ Tạp Đạt Tát thúc thúc ?”

“Ngươi tới thì có gì mà không thể? Còn có một tiểu á thú nhân tuấn tú như vậy nữa chứ, ở bên ngoài lạnh lẽo các ngươi nhanh vào bên trong đi” thú nhân bán vé ấn hạ một cái nút mở ra thông đạo (lối vào) bình thường chỉ dành riêng cho nhân viên .

“Cám ơn Tạp Đạt Tát thúc thúc. Đây là một chút điểm tâm, ngươi và mọi người cùng nhau nếm thử một chút xem” Cattleya nhận lấy một hộp giữ ấm Aggreko đang cầm đưa cho thú nhân bán vé “ Lát nữa phải trả hộp lại cho ta đấy nhé”

“Đã biết, các ngươi chơi vui vẻ nhé” thú nhân bán phiếu tiếp nhận hộp giữ ấm, tươi cười nhìn bọn họ đi vào thông đạo.

Đến phòng dành cho nhân viên trong thông đạo dừng lại một chút, Cattleya cùng mấy người ở đấy chào hỏi một chút, tặng một hộp điểm tâm xong mới chào từ biệt cùng với mấy người Estes tiến về phía trước.

Đi đến cuối thông đạo, một tấm cửa thủy tinh chặn bọn họ lại. Bên cạnh có một thú nhân trẻ tuổi đang canh giữ ở đấy.

“Cattleya, ngươi đến rồi a”

Thú nhân kia vừa thấy Cattleya liền vẻ mặt hưng phấn, rõ ràng là người ái mộ y. Điều này khiến cho Aggreko không thoải mái, hắn dần dần tiến lên một chút, chặn lại tầm mắt của đối phương.

Thú nhân trẻ tuổi đầu tiên sửng sốt, sau đó thu liễm vẻ mặt hưng phấn, đồng dạng không thoải mái nhìn Aggreko. Địch ý của hai thú nhân trong chốc lát đã có thể phát ra hỏa hoa.

Không thèm quản khúc mắc của hai người, Cattleya từ phía sau Aggreko ló đầu ra, nói với thú nhân kia “Bart, chúng ta muốn đi vào, làm phiền ngươi mở cửa ra”

“ Được, ta lập tức mở cho ” thú nhân kêu Bart vì Cattleya gọi tên hắn mà cao hứng, sau đó lại như khoe khoang liếc mắt về phía Aggreko. Aggreko hừ một tiếng, hắn cũng không e ngại sự khiêu chiến.

Bart xoay người lấy ra thẻ, ở khóa điện tử trên tường quẹt một cái, cửa liền mở ra.

Mà trừ bỏ cửa này ở phía trước còn hai cửa kim loại nữa.

Cattleya gật gật đầu với Bart, bước qua cửa nói với mấy người còn lại “Chúng ta ở chỗ này chờ một chút để Bart đem không khí đổi lại một lần, sẽ có một chút không thoải mái đấy” câu này y chủ yếu là nói cho Estes.

Estes gật gật đầu, tuy cảm thấy thủ tục ở đây thực phiền toái nhưng cũng không có nửa câu oán giận.

Bart đóng cửa lại rồi ở trên tường nhấn nhấn vài nút, sau đó Estes liền cảm thấy không khí ở bốn phía đang cấp tốc biến mất làm cho cậu cảm thấy hô hấp thật không thoải mái. Nhưng cậu chưa kịp cảm thấy thiếu dưỡng khí thì không khí mới đã được rót vào.

Cattleya thấy nhưng không thể trách nói “ Tốt lắm, bây giờ chúng ta có thể đi vào rồi”

Y vừa nói xong thì cửa sắt lớn cũng chậm rãi mở ra.

Cửa vừa mở, âm nhạc liền thản nhiên truyền vào trong tai mấy người, sắc xanh trước mắt khiến họ không thể dời tầm mắt.

Tuy rằng thiếu mất sự tự nhiên nhưng vườn cây được chăm sóc tỉ mỉ cũng có nét đẹp riêng của nó.

So với lần trước, Estes cảm giác tốt hơn không ít. Âm nhạc vang lên bên tai tựa hồ đang trấn áp khát vọng tự do của những cái cây ở đây, làm chúng quên đi ưu sầu, bình tĩnh hưởng thụ khoái hoạt mà âm nhạc mang lại.

Mà Estes tới khiến chúng càng thêm vui vẻ, chúng cố gắng dùng suy nghĩ non nớt của mình truyền đạt sự hoan nghênh.

Giờ khắc này Estes mới thật sự trầm tĩnh lại, cùng những người bạn mới trao đổi tâm tình của mình.

Cattleya đang vội vàng tìm chỗ để mọi người cùng ăn cơm dã ngoại mà Aggreko thì lại bận trao đổi với y nên cả hai người đều không chú ý thấy sự khác thường của Estes.

Chỉ có mỗi Carlos vẫn luôn đem lực chú ý đặt trên người Estes là thấy được điều này. Để phòng ngừa cậu vì đi không nhìn đường mà ngã sấp xuống, Carlos đem tất cả đồ cầm trong tay trái đưa qua tay phải sau đó tay trái nắm lấy tay của Estes dẫn cậu đi theo phía sau hai người Cattleya.

Chờ Estes đã trao đổi xong, lấy lại tinh thần thì cậu đã ngồi ở trên tấm vải chuẩn bị cho bữa ăn dã ngoại, trước mặt là những món mỹ thực cậu tự tay làm. Ở bên cạnh, Carlos đang giúp cậu lấy đồ ăn, đổ cháo ở trong hộp giữ ấm ra bát.

Lại nhìn phía bên kia, Aggreko cũng đang vì Cattleya làm việc tương tự.

“Ngươi ngây ngốc cái gì vậy? Ta gọi ngươi mấy lần mà không được” Cattleya miệng cắn nem rán, một bên ăn một bên còn có thể cùng Estes nói chuyện.

“Không có việc gì, a, việc này để em tự làm đi ” Estes thấy Carlos cầm thìa định uy cậu liền đỏ bừng mặt vội vàng cầm cả thìa và bát.

Carlos thấy vậy cũng không cưỡng cầu, chỉ ở bên cạnh chọn mấy món cậu thích ăn bỏ vào cái đĩa trước mặt cậu, còn vì cậu chuẩn bị cháo. Bởi vì tất cả đều được đựng trong hộp giữ ấm nên đồ ăn đều nóng hầm hập.

Bởi vì hắn săn sóc nên Estes càng thêm xấu hổ, nhưng cũng gắp mấy khối thịt đưa đến trước mặt định bỏ vào bát của hắn “ Anh cũng ăn đi…” thanh âm kia nhỏ như muỗi kêu nhưng nhĩ lực của Carlos rất tốt nên nghe rất rõ ràng.

Khóe miệng cong lên một chút, Carlos bắt lấy cổ tay của Estes, trực tiếp há mồm ăn luôn khối thịt.

“ Uy, ta nói này, cảm tình của các ngươi dù có tốt thế nào cũng đừng ở trước mặt ta khoe khoang thế chứ ” Cattleya rất không hài lòng, y vẫn là độc thân a!

Estes lại càng thêm không được tự nhiên, đem tay rút trở về.

Carlos liếc mắt nhìn Cattleya bất quá người ta là á thú nhân căn bản không sợ hắn nên còn trừng trở lại.

“Cattleya, ngươi ăn cái này đi ” Aggreko thật biết nắm bắt cơ hội, đưa một miếng thức ăn Cattleya thích để trước mặt y.

“Ân” Cattleya đắc ý dào dạt liếc mắt nhìn Carlos một cái sau đó nở nụ cười với Aggreko.

Aggreko bị nụ cười này mê hoặc, tiếp tục ân cần tiếp rau vào đĩa cho y.

Carlos cũng không thèm để ý bọn họ, tiếp tục chiếu cố Estes ăn cơm “ Muốn ăn bánh bao chiên không? ” hắn đưa bánh đến trước mặt cậu.

“Ân” Estes chọn một miếng bỏ vào miệng, cái này là dùng dầu thực vật chiên nên cậu ăn thực thoải mái.

Estes vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, không bao lâu liền cảm thấy có chút nóng – ở trong vườn cây vì để chiếu cố thực vật nên bốn mùa nhiệt độ đều như mùa xuân.

Carlos thấy trán cậu toát ra một tầng mồ hôi tinh mịn liền lấy cái khăn tay bên cạnh giúp cậu xoa xoa cái trán“ Nếu nóng thì cởi áo khoác ra đi”

“Ân” nhìn Carlos giúp cậu lau mồ hôi, chẳng hiểu sao Estes lại cảm thấy mặt đỏ tim đập, cái câu “ Vị hôn phu” mà Cattleya nói lúc nãy lại lập lại ở trong đầu khiến suy nghĩ của cậu thực hỗn loạn.

Ăn xong, Aggreko tròng mắt xoay chuyển rồi đưa ra đề nghị đi dạo xung quanh vườn cây một chút tiện thể tiêu thực luôn, ba người còn lại cũng tự nhiên đồng ý.

Estes và Carlos đi phía sau Cattleya và Aggreko, cậu tránh ở phía sau Carlos vụng trộm bón phân cho cây.

Hạt cát màu vàng từ trong tay của Estes rơi xuống, những hạt cát tinh tế vừa rơi xuống liền biến mất vào trong đất. Chúng có khả năng giúp cho cây cối càng thêm khỏe mạnh, vì chỉ bón 1 ít nên sẽ không khiến cho cây cối ở đây trưởng thành quá nhanh mà gây ra oanh động gì.

Theo ý nghĩ của nhóm thực vật trả lời, bọn chúng thực thích phần lễ vật này.

Estes bận rộn bón phân cho cây nên cũng không chú ý xung quanh cho đến khi cậu phục hồi tinh thần thì bên người chỉ còn có mỗi mình Carlos.

“Đám Cattleya đâu rồi?” nguyên bản là bốn người đi chung giờ lại trở thành 2 người , Estes cảm thấy có chút khẩn trương, ánh mắt đảo quanh tìm kiếm bóng dáng của Cattleya và Aggreko nhưng không dám nhìn Carlos.

“Aggreko muốn ở cùng với Cattleya nên bọn họ đi một đường khác rồi ” Carlos đương nhiên đoán được suy tính của Aggreko, hơn nữa hắn cũng muốn cùng nhóc con ở một chỗ nên vô cùng biết thời thế mà hợp tác.

“Tên kia thật đáng ghét!” Estes cảm thấy Aggreko càng ngày càng đáng ghét, không thể nào ở chung với tên ấy được.

“Anh cũng muốn ở cùng một chỗ với em”

Carlos nói ra một câu trực tiếp làm cho Estes biến thành tiểu tinh linh bị luộc chín.

Carlos lại hỏi tiếp “Em hôm nay nhìn không quá thích hợp, là có chuyện gì không vui sao?” đương nhiên hắn biết tiểu tinh linh bắt đầu từ lúc nào không thích hợp, bất quá làm bộ như không biết mà thôi.

“Đâu có, lúc nào đâu, em vẫn bình thường a~!” Estes lắp bắp phủ nhận.

Carlos cũng thuận theo ý của cậu “ Hảo, em không có chỗ nào không thích hợp, bất quá” hắn dừng lại một chút “ lúc Cattleya nói anh là “vị hôn phu” của em, anh đã rất cao hứng”

“Cao, cao hứng cái gì chứ?” Estes khẩn trương đến mức tay cũng không biết phải đặt ở đâu nữa.

“Tự nhiên cao hứng bởi vì trong mắt bọn họ chúng ta là một đôi ” Carlos vươn tay sờ sờ đầu của Estes, thậm chí còn đụng nhẹ vào lỗ tai của cậu.

Vì thế ngay sau đó, cả người Estes đều nhuyễn xuống.

“Đừng, đừng đụng vào lỗ tai”

“Hảo, không đụng” Carlos ôm lấy Estes trở thành trụ cột giúp cậu không ngã sấp xuống.

Sau đó hắn cúi đầu, ở bên tai Estes nói một câu khiến cậu hoàn toàn hóa đá:

“Nhóc con, anh theo đuổi em được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.