Tôi Là Bình Hoa Trong Thế Giới Vô Hạn

Chương 10: Chương 10




Editor: Nguyetmai

Từ ban đầu thế như chẻ tre đến bây giờ lực lượng ngang nhau, Hải Vương biết mình đã tính sai rồi. Gã ta không hề dự đoán được rằng các thế lực ở Bắc Kỳ sẽ tham gia vào trận chiến này.

Càng khiến gã ta bất ngờ hơn nữa là quân đoàn trưởng của quân Hao Thiên mà gã ta vốn tưởng rằng đã chết lại vẫn còn sống, thậm chí còn dẫn dắt quân Hao Thiên ngang nhiên phản bội lại gã ta.

Trong tình huống này, thực lực hai phe đã chênh lệch không nhiều.

Trận chiến kéo dài tới giờ thứ ba, khắp biên giới Minh Phủ toàn là thi thể của tướng sĩ quân Hải Vương.

Nhóm người chơi đầu tiên sống lại đã bắt đầu lần lượt online. Từ hoàn cảnh xấu ban đầu, thế lực Bắc Kỳ đã dần dần chuyển sang chiếm ưu thế.

Dường như biết rõ nếu cứ tiếp tục như thế thì quân Hải Vương sẽ bại trận nên Hải Vương rống lên một tiếng, thân hình bị lực lượng màu lam bao quanh, đồng thời dần dần phóng to.

Những người chơi rất quen thuộc với kỹ năng này. Đây chính là kỹ năng hiến tế "Hải Thần Thể" mà Lưu Sách đã lĩnh ngộ sau khi ăn Kết Tinh Của Biển Khơi.

Nhưng Hải Thần Thể của Lưu Sách hoàn toàn không thể so sánh với Hải Vương được, bất kể là trên kích cỡ hay là trên khí thế.

Cây đinh ba màu băng lam bị Hải Vương vung lên, biên giới Minh Phủ chợt dâng lên sóng to.

"Không ổn! Gã ta muốn chế tạo lĩnh vực!" Quỷ Vương Bàn Thạch giận dữ hét lên.

Thấy vậy, Cửu Đầu Xà lập tức nghiêng người đánh về phía Hải Vương để phá hỏng hành vi chế tạo lĩnh vực của gã ta.

Trên đất liền, quân Hải Vương không thể phát huy hết chiến lực của mình. Nhưng nếu thật sự mặc cho gã ta chế tạo ra lĩnh vực Biển Cả ở đây thì không chỉ thực lực của các thế lực Bắc Kỳ sẽ bị làm yếu mà thực lực của quân Hải Vương sẽ tăng lên trên diện rộng.

"Cút đi!"

Thấy Cửu Đầu Xà lao tới, Hải Vương vung đinh ba lên thật mạnh. Sóng to cuộn lên trước mặt hắn ta, sau đó biến thành một con rồng nước rít gào nhào tới hất bay Cửu Đầu Xà Vương.

Nước tràn ra trên biên cảnh Minh Phủ. Theo mực nước dâng lên, vô số hải quái trong quân Hải Vương bắt đầu gầm thét. Một đám hải quái có năng lực thao túng nước bắt đầu vận dụng phép thuật hệ nước.

"Đại gia Đồng Quải của ngươi đến đây!" Lúc này một bóng dáng giáng xuống từ trên trời, hai cánh vỗ mạnh lên mặt Hải Vương khiến gã ta bị cắt ngang làm phép.

"Đồng Quải!" Con ngươi của Hải Vương co rụt lại.

Trên vùng đất Bắc Kỳ này, gã ta kiêng kỵ nhất là Đồng Quải. Nhưng bây giờ gã ta đã biết năng lực của Đồng Quải hoàn toàn trông cậy vào tùy duyên nên không còn sợ hãi nữa. Gã ta lập tức vung đinh ba, ba cơn sóng lớn dâng lên cao quấn lấy Đồng Quải nhấn chìm vào trong nước.

"Hừ! Hổ giấy!" Nhìn Đồng Quải chui ra từ trong nước rồi đứng đó rũ lông vũ, Hải Vương hừ lạnh.

"Tên nhóc Hải Vương, lần này coi như ngươi gặp may, đại gia Đồng Quải của ngươi chỉ tùy duyên đến Quỷ Vương trung kỳ mà thôi. Nhưng ngươi đừng đắc ý, bây giờ chúng ta ba chọi một, dư sức đánh ngươi!" Nói rồi Đồng Quải nháy mắt với Cửu Đầu Xà và Bàn Thạch.

Hai người ngầm hiểu, lập tức đi đến bên cạnh Đồng Quải đứng nhìn Hải Vương trong trạng thái Hải Thần Thể.

"Ba người các người cùng tới cũng không được!" Hải Vương cười dữ tợn, mũi đinh ba lóe lên ánh sáng màu lam, sau đó cắm mạnh vào trong nước biển.

Nhất thời nước biển cuồn cuộn trong lĩnh vực, sóng nước mênh mông không ngừng tràn ra chung quanh khiến người chơi trên chiến trường cùng với các thế lực Bắc Kỳ bị ảnh hưởng rất lớn.

Mà tướng sĩ quân Hải Vương thì thừa dịp này bắt đầu gây khó dễ với những người chơi, công kích càng hung hãn hơn.

"Giết!" Quỷ Vương Bàn Thạch rống lên, thân hình bay vọt lên trời rồi nện xuống đầu Hải Vương như núi cao đè đầu.

Thấy vậy, Cửu Đầu Xà Vương nhanh chóng chui vào trong nước, bắt đầu phát động tấn công Hải Vương từ bên dưới.

Còn Đồng Quải thì vẫy hai cánh, miệng kêu gào "Mười tám kiểu đánh mặt của Đồng Quải" rồi nhằm vào ngay mặt Hải Vương.

"Hải Thần!"

Một chiếc áo giáp màu lam được ngưng tụ trong nước biển rồi bao trùm quanh thân thể Hải Vương. Ánh sáng màu lam lấp lánh khiến gã ta thoạt nhìn giống như thần linh, rực rỡ chói mắt.

Đúng lúc này, đòn tấn công từ ba phía đánh trúng người Hải Vương, thế là áo giáp Hải Thần trên người gã ta xuất hiện những vết rạn.

"Hừ! Dùng máu của các ngươi để truy điệu các tướng sĩ đã chết của ta!"

Lời vừa dứt, cây đinh ba trong tay Hải Vương đã rơi xuống nước. Nước biển nhanh chóng tụ tập lại quanh đinh ba, biến thành một con rồng nước thể tích khổng lồ nâng Hải Vương lên.

Tuy rằng con rồng nước này được ngưng tụ bằng nước biển, song thân thể lại vô cùng rắn chắc. Cho dù bị Cửu Đầu Xà Vương va chạm thì vẫn không tan rã mà lại vươn móng vuốt đè Cửu Đầu Xà lại, sau đó rồng nước ngẩng đầu cắn trúng Bàn Thạch đang nện xuống từ trên cao rồi ném y vào trong nước.



Một nơi khác trên chiến trường, dưới sự bao phủ của lĩnh vực Hải Thần, những người chơi đang trôi nổi trên mặt nước, lại rơi vào hoàn cảnh xấu khi đối chiến với quân Hải Vương.

"Đều triệu hồi chiến hạm ra cho ông! Mợ, chỉ mình chúng nó biết đánh hải chiến chắc? Chúng ta không biết à?" Lưu Sách lập tức rống lên trong kênh giọng nói.

Thế là từng con tàu chiến lập tức xuất hiện trong lĩnh vực.

"Hải chiến trên đất liền, thật sự là quá kích thích! Vừa vặn thử xem pháo năng lượng mới tiến hóa của chiến hạm. Hôm nay không giết được trăm tám chục nghìn coi như tao thua!" Lục Trảm của Trảm Thiên Minh đứng trước cổng bắn của chiến hạm, phấn khởi cầm lấy tay vịn của khẩu pháo quát lên.

"Xuất hiện đi! Linh hồn Lưu Lạc!"

"Chiến đấu đi! Linh hồn Tuyệt Cảnh!"

"Rít gào đi! Linh hồn Hộ Mệnh!"

Từng con ảo ảnh linh hồn chiến hạm được người chơi triệu hồi ra. Chúng rời khỏi chiến hạm xông về phía đám hải quái đang rít gào bơi đến.

Sau khi những người chơi triệu hồi chiến hạm thì vốn là hoàn cảnh xấu lại biến thành thế lực ngang nhau!

"Ha ha ha! Vũ khí bí mật, quả là vũ khí bí mật! Hải Vương, có vẻ như lĩnh vực của ngươi đã không còn tác dụng nữa rồi!" Bàn Thạch trào phúng nhìn Hải Vương.

"Đi chết đi!" Rồng nước được biến thành từ đinh ba nhào tới cắn xé, nhấn chìm Quỷ Vương Bàn Thạch vào trong nước.

Lúc này, vô số dây leo ngoi lên mặt biển trói chặt rồng nước rồi kéo nó xuống nước.

"Giao nó cho ta! Các ngươi đi giữ chân Hải Vương, đừng để gã ta gia nhập vào chiến đấu chính diện. Thời gian càng dài thì lại càng có lợi với chúng ta. Bởi vì hình như vũ khí bí mật này có thể sống lại!"

Nghe vậy, Cửu Đầu Xà kinh ngạc nhìn những người chơi đứng sừng sừng trên chiến hạm, triển khai chiến đấu trên biển với quân Hải Vương. Sau đó hắn ta gật đầu thật mạnh rồi lại nhào về phía Hải Vương.

Thực lực ở cảnh giới Quỷ Vương đỉnh cấp của Hải Vương đúng là rất mạnh, cho dù hai cường giả Quỷ Vương trung kỳ là Đồng Quải và Cửu Đầu Xà hợp tác đối kháng với gã ta, nhưng vẫn bị rơi vào thế yếu, ngược lại bị Hải Vương công kích liên tục.

Nhưng họ đã không thể bận tâm được quá nhiều. Nếu đã chọn tham chiến thì tức là đánh bạc tất cả vốn liếng của họ rồi. Nếu không thể chiến thắng thì cả thế lực Bắc Kỳ sẽ không còn tồn tại nữa, Hải Vương sẽ triệt để thống trị Bắc Kỳ.

"Gào!" Cửu Đầu Xà đã thương tích đầy mình lại cất tiếng rống dữ tợn, nhào tới mà không hề chùn bước.



Cuộc chiến kéo dài tới giờ thứ sáu, Hải Vương đã phát hiện có gì đó sai sai.

Bởi vì tuy rằng số lượng của phe người chơi - quân chủ lực Bắc Kỳ đã giảm bớt rất nhiều, nhưng thỉnh thoảng lại có một đám người nữa gia nhập vào cuộc chiến.

Điều này khiến gã ta có linh cảm chẳng lành.

Bởi vì nếu thế lực này có số lượng quân chi viện khổng lồ thì hoàn toàn có thể đổ hết vào chiến đấu ngay từ đầu, tại sao lại xuất hiện tình huống kỳ lạ này? Tự nhiên lại chia ra từng nhóm xông tới theo thứ tự.

Hải Vương không rõ người chơi có khả năng hồi sinh nên sắc mặt gã ta tái mét.

Nhưng lúc này, gã ta đã bị Cửu Đầu Xà và Đồng Quải bám chặt bước chân, hoàn toàn không còn sức đâu mà chạy tới chiến trường để trợ giúp nữa. Điều này khiến gã ta cảm thấy vô cùng bực bội.

"Các anh em, xông lên! Số lượng của quân Hải Vương đang giảm xuống kìa!"

Theo thời gian trôi qua, thấy từng thi thể của tướng sĩ quân Hải Vương nổi lềnh bềnh trên mặt biển, những người chơi ý thức được rằng họ lại chiếm ưu thế nên đều phấn khởi rống lên.

Tuy rằng đây chỉ là một trò chơi mà thôi, nhưng những người chơi lại cảm nhận được sự nhiệt huyết và phấn khởi từ bên trong. Nó có thể khiến họ xả hết thú tính trong bản năng con người mà họ không thể làm được trong đô thị đông đúc náo nhiệt, khiến họ vì thế mà xúc động.

"Đêm nay ăn tiệc BBQ hải quái! Cố gắng nữa đi, hôm nay không đánh cho Hải Vương hối hận xanh ruột thì coi như thiên tai thứ tư chúng ta thua cuộc!"

"Hôm nay nói gì cũng vô ích! Nếu đã đến đây rồi thì đừng hòng chạy! Thân là người nối nghiệp của Bắc Kỳ, tao sẽ chiêu đãi tụi bay một cách nhiệt tình! Cho nên, ăn một viên đạn của tao đi!"

"Ha ha ha, ưu thế! Giết chết chúng đi! Đè tới cho tao!"



Từ hoàn cảnh xấu đến ưu thế.

Theo từng đợt chi viện của những người chơi, ưu thế bắt đầu dần dần mở rộng. Những con Tàu Ma được bồi dưỡng bằng số lượng hồn tệ lớn lúc này đã báo đáp cho các người bằng lửa đạn và linh hồn bảo vệ chiến hạm cường đại.

Cuối cùng cũng nhìn thấy hy vọng chiến thắng, những người chơi càng đánh càng hăng, ngược lại quân Hải Vương đã bắt đầu mệt mỏi vì phải chiến đấu liên tục, dần dần lộ ra dáng vẻ mệt nhoài.

"Cút đi!" Thấy vậy, Hải Vương lập tức giơ nắm đấm đánh bay Cửu Đầu Xà rồi muốn đuổi theo trợ giúp. Song Cửu Đầu Xà lại lộ ra ánh mắt kiên định, lại nhào tới trói chặt lấy gã ta khiến gã ta không thể chạy tới chiến trường chính diện.

Hải Vương lại đấm bay Cửu Đầu Xà. Gã ta biết không thể lại đánh tiếp như vậy được nữa. Gã ta không hiểu tại sao thế lực mới của Bắc Kỳ lại có quân chi viện ùn ùn không dứt như thế, nhưng nếu cứ tiếp tục mãi thế này thì quân Hải Vương của gã ta nhất định sẽ tổn thất thảm trọng.

Hậu quả đó quá nặng nề, thậm chí không thể khiến gã ta còn chỗ đứng trong hải vực Vọng Hư nữa.

Chung quy từ đầu tới cuối, bên ngoài hải vực Vọng Hư luôn có vô số thế lực đang nhìn chằm chằm vào gã ta. Gã ta không thể tổn thất được!

"Rút lui!" Hải Vương ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rống không cam lòng. Theo lời nói của gã ta, lĩnh vực Hải Thần cũng bắt đầu biến mất.

"Đê ma ma, mày nói đi là đi à? Đứng lại đó cho ông!"

"Muốn đi thì để lại thủ cấp đã rồi hẵng nói!"

"Đi cái búa! Giết ông đây hai lần mà còn muốn đi à? Cho tao giết mày một lần là được rồi!"



Những người chơi phấn khởi gào thét, hoàn toàn không có ý tưởng chó má giặc cùng đường đừng đuổi theo là gì cả, trong đầu chỉ có hai chữ: "Nhào dzô!"

Mà ở chỗ Hải Vương thì Cửu Đầu Xà lại bị đánh văng ra, Bàn Thạch nhảy lên mặt nước, nhào về phía Hải Vương.

"Đổi người. Giao gã cho ta!"

Cửu Đầu Xà suy yếu gật đầu, tung người nhảy vào biển đi giữ chân rồng nước.

Đánh tới tận bây giờ, Quỷ Vương Bàn Thạch cũng đã phát hiện không ngờ thế lực mới xuất hiện ở Bắc Kỳ này lại muốn tiêu diệt sạch quân Hải Vương.

Cho dù thời Lục Viêm còn sống, họ cũng chưa từng nảy sinh ý tưởng này. Thấy những người chơi giành được ưu thế đồng thời phản công một cách điên cuồng, nhiệt huyết trong cơ thể Quỷ Vương Bàn Thạch cũng bùng cháy.

Tiêu diệt quân Hải Vương! Đây chính là điều mà ngày xưa y thậm chí không dám nghĩ tới. Nhưng bây giờ, dường như mọi việc đang phát triển theo xu hướng không tưởng ấy.

Y vẫn còn nhớ rõ Hải Vương đã từng ức hiếp họ như thế nào sau khi Lục Viêm qua đời. Lúc này, lệ khí trong lòng y đã hoàn toàn bùng nổ, biến thành lực lượng chiến đấu.

Y bắt đầu quấn lấy Hải Vương như thể không muốn sống nữa, kiên quyết không cho gã ta rời đi, thể hiện tư thái điên cuồng mà chỉ có những người chơi mới có!

Dưới sự giúp đỡ của Quỷ Vương Bàn Thạch, những người chơi không ngừng mở rộng ưu thế, càng chiến đấu lại càng hăng hái, khiến quân Hải Vương sợ hãi vô cùng.

Sự mệt mỏi vì phải chiến đấu trong thời gian dài cộng thêm bị trùng kích vì đồng đội chết liên tục khiến hoàn cảnh xấu của quân Hải Vương đã tới mức không thể vãn hồi được nữa.

Tiến không được mà lùi cũng chẳng xong. Ngay tại lúc Hải Vương không biết phải làm sao cho phải thì một bóng dáng màu đen xuất hiện ở phía Đông. Hắn ta nhìn Hải Vương, sau đó lại quay đầu nhìn vách núi Tuyệt Cảnh, ánh mắt lóe lên vẻ kiên định, hai tay đè xuống dưới.

Quầng sáng màu đen khổng lồ càn quét về phía trước như sóng xung kích bao trùm cả chiến trường.

Cảnh tượng tiếp theo khiến tất cả mọi người đang chiến đấu phải trợn tròn mắt.

Thi thể của các tướng sĩ quân Hải Vương đang nổi lềnh bềnh trong lĩnh vực Hải Thần bỗng cựa quậy, sau đó lại đứng dậy, phát động xung kích về phía liên quân Bắc Kỳ với tư thái dũng mãnh không sợ chết.

Dưới sự khống chế của Mục Chi Quang, tướng sĩ quân Hải Vương bị tử khí ăn mòn, biến thành chiến binh cương thi. Sự xuất hiện của chúng lại lật ngược tình thế xấu của quân Hải Vương.

Lần này, những người chơi cũng cảm thấy khó giải quyết.

Bởi vì cho dù có giết chết đám chiến binh cương thi này thì chúng vẫn sẽ sống lại nhờ có quầng sáng màu đen đó.

Trừ phi hoàn toàn băm nát chúng, bằng không thì cho dù chỉ còn lại một cái cánh tay, chúng vẫn sẽ tấn công người chơi.

"Đê ma ma, report bật hack đê! Hơn nữa còn là hack hồi sinh một cách quá đáng nữa chứ!"

"Thế này thì còn làm quần què gì được nữa! Ăn gian! Đậu bà nội nhà nó!"

"Thằng ở trển là ai vậy? Vừa tới đã bật hack rồi!"

"Bố tiên sư, có giỏi xuống đây xem ông có đánh chết mày không!"



Những người chơi ngẩng đầu nhìn Mục Chi Quang đứng trên trời cao, cất tiếng quát mắng.

Lúc này ở khu vực bên trái chiến tuyến, Hồ Hạch cùng với thi linh Sát Na phiên bản cường hóa đang xung kích một mạch về phía trước.

Tuy rằng Hồ Hạch là kẻ địch chung của cả server, nhưng trên chiến trường đoàn kết đối ngoại này, anh ta cũng được những người chơi tha thứ. Thấy anh ta chiến đấu ra sức như thế, những người chơi xung quanh đều không lại tấn công anh ta nữa, ngược lại còn có mấy người chơi chặn đòn cho anh ta.

Thậm chí trong lúc chiến đấu, Hồ Hạch còn gặp cặp tình nhân săn tiền thưởng mà anh ta sợ hãi nhất, nhưng họ cũng không ra tay giết anh ta nữa.

Điều này khiến Hồ Hạch vô cùng cảm động. Anh ta cảm thấy sau trận chiến này, cuối cùng mình cũng có thể tẩy trắng rồi, không cần phải trốn đông trốn tây như chuột chạy qua đường nữa.

"Hồ Hạch, thực lực thi linh của cậu rất mạnh, lát nữa để nó xung kích với chiến binh trong đội ngũ bọn tôi nhé!" Lúc này một hội trưởng công hội hét lên với Hồ Hạch.

"Được! Không thành vấn đề!" Cảm giác được tán thành này khiến Hồ Hạch rưng rưng nước mắt.

Đây chính là tình bạn ư? Lâu lắm rồi anh ta chưa từng được đến!

Trong tình huống này, cảm xúc của Hồ Hạch cũng theo đó mà tăng vọt, nhào vào chiến đấu với sự nhiệt tình 200%!

Lúc quát mắng Mục Chi Quang, những người chơi đều không khỏi dùng năng lực phân tích rà quét hắn ta.

[Mục Chi Quang (Quỷ Hoàng đỉnh cấp)]

Mô tả về nhân vật: Tộc vương ngày xưa của quốc gia Mutter Sea đã bị hủy diệt trong trận chiến xâm lược của Chết Chóc, từ nay trong lòng hắn đã bị chôn một hạt giống báo thù, đích thân canh giữ ở vực sâu dưới đáy biển để trấn áp bộ tộc Chết Chóc. Sau này được người chơi Hồ Hạch đánh thức, lại trở về hải vực Vọng Hư, quyết tâm giúp đỡ Hải Vương xây dựng lại quốc gia Mutter Sea mới.

Trạng thái của nhân vật: Thân thể khiếm khuyết (Chỉ thiếu tay phải)

Khi những người chơi thấy bảng phân tích về Mục Chi Quang thì đều trợn tròn mắt.

Nhất là những người chơi cùng chiến đấu chung khu vực với Hồ Hạch, tư tưởng vốn đã tha thứ cho anh ta lập tức quay ngoắt lại 180 độ.

Hồ Hạch cũng ngửa đầu, vẻ mặt xấu hổ.

"Mọi người có tin không? Thực ra chẳng liên quan gì tới tôi đâu, tôi chỉ đi dạo xuống dưới đó một chuyến thôi, tự nhiên ổng lại thức tỉnh. Tôi đoán là do phân tích có bug á!" Hồ Hạch lia mắt nhìn chung quanh, giải thích với vẻ nghiêm túc.

"Sao ông không nói là bảng phân tích đang vu khống ông luôn đi!" Một cô em đáng yêu tức giận vung kiếm chỉ thằng vào mặt Hồ Hạch.

"Tao tin mẹ mày! Lại là mày nữa! Vốn sắp thắng cả rồi! Tiên sư nhà mày!"

"U ác tính, quả nhiên là u ác tính! Vất vả lắm mới có thể thắng Hải Vương, mày lại chế tạo ra một con boss bự vô địch! Xem tao có đánh chết mày không nhé!"

"Hồ Hạch, mày nghỉ game cút đi cho tao! Tao đậu tiên sư mày!"



Cả chiến trường đều vang lên tiếng quát mắng Hồ Hạch. Họ đã không còn gì để đá xoáy thằng cha u ác tính này nữa rồi. Giỏi gây sự thế thì chơi được với ai? Đây là thề không hành chết quân đoàn người chơi bọn họ thì không bỏ qua sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.