Tôi Là Beta Nhưng Tôi Mang Thai Rồi

Chương 8: Rời Đi




"Thế huynh đi ngủ đây. Đệ thức đi, bao giờ có thích khách thì gọi huynh dậy." Dạ dặn dò rồi đi ngủ luôn.

Nhật tức giận "huynh hay thật, dậy đi mau lên. Đệ ngủ còn huynh thức trông đi."

Mặc dù Nhật gào đến rát cả cổ họng nhưng Dạ vẫn an nhàn đi tìm chu công đánh cờ trong mơ.

Cuối cùng, Nhật vẫn phải thức để trông thích khách.

Đang đêm, Nhật nghe thấy có tiếng người ngoài cửa nên vỗ vỗ vào người Dạ để gọi dậy.

Ai ngờ, Dạ hét lên "Sao đệ dám..."

Chưa kịp nói hết câu thì Nhật đã bịt miệng Dạ và làm kí hiệu im lặng.

Sau đó, Nhật chỉ ra cửa, nơi có bóng người đứng và đang chuẩn bị thổi thuốc mê vào phòng.

Dạ và Nhật nhẹ nhàng đến bên cửa và bịt lại lỗ của ống thổi thuốc mê khiến cho thuốc phản tác dụng với mấy tên thích khách.

Sau khi trúng thuốc, hai tên thích khách nằm bất tỉnh trước của phòng.

Dạ nói với Nhật "Chúng ta ra trói 2 tên này rồi nhốt vào nhà kho đi."

"Ok. Mà ngày mai huynh phải thức đó nha tai vì hôm nay đệ thức rồi."

Khi tỉnh dậy, hai tên thích khách hoàn toàn ngu ngơ về việc mình bị trói và nhốt trong nhà kho.

Dạ từ ngoài cửa bước vào cùng chiếc quạt và nói "Ai sai các người đến dể ám sát ta và Nhị hoàng tử?"

"Ta không nói!" Cả 2 tên thích khách đồng thanh trả lời.

Nhật cầm cây sáo bước vào và nói với 2 tên thích khách "Thật ko?"

Sau đó, Dạ và Nhật khởi động cơ quan của cây sáo và Dạ khởi động cơ quan của chiếc quạt mới được nâng cấp và cải tiến xong.

Rồi bắt đầu tra tấn 2 tên thích khách xấu số kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.