Tôi Là Beta Nhưng Tôi Mang Thai Rồi

Chương 3: Tiệc Rượu




Liên Vân thương minh tổng bộ xuất hiện đại chiến kinh thiên động địa, kể từ năm ngày trước xuất hiện một đại năng tự xưng là người của Hạo Thiên Thần địa thì đã có rất nhiều kẻ dự đoán hôm nay sẽ xuất hiện đại chiến vô cùng đáng sợ, bất quá cho dù là như thế cũng không ai có thể đoán được nó chính xác sẽ đạt đến cấp độ này, nhất là hậu quả mà nó để lại cơ bản là đã hơn xa tất cả những gì được dự đoán cộng lại!

Đại chiến của tầng thấp Tu giả hầu như đem Liên Vân thương minh tổng bộ phá hủy mấy sáu thành, vô số kiến trúc bị đánh đổ, cả người và của đều bị tổn thất thảm trọng, Bán bộ Hỗn độn cảnh, Hư vô cảnh ngã xuống không ít, có thể nói đó là đã tổn thương đến căn bản, nếu không phải hai vị Hỗn độn cảnh đứng phía sau Liên Vân thương minh tại thời khắc mấu chốt đi ra từ Hỗn độn cảnh chiến trường trợ giúp thì chỉ e sẽ còn tổn thất nhiều hơn rất nhiều.

Lại nói đến Hỗn độn cảnh chiến trường, đây nhưng mới chân chính là đại khủng bố, cả một phương thiên địa chôn vùi, hỗn loạn mà bá đạo lực lượng quét ta bốn phương tám hướng đem hư không đánh tan nát không chịu nổi, nhất là về sau lại càng thêm đáng sợ, chỉ cần là người có tu vi thì sẽ cảm nhận được chiến đấu nhưng đã thăng cấp rồi, kẻ đang giao chiến thực lực cao hơn so với lúc trước rất nhiều, nó phạm vi ảnh hưởng cũng tăng lên, đồng thời với đó thì những kẻ ngu ngốc bị liên lụy đến cũng càng nhiều, chết đi oan uổng vô số.

Chiến đấu tưởng chừng như đã kết thúc, những kẻ xâm lấn không bị bắt thì cũng bỏ chạy, Liên Vân thương minh cao tầng một đám đang hào hứng thì một giọng nói lạnh như vang khắp cả thiên địa, sau đó không lâu thì thiên không đột nhiên lại nhô ra một con cự thủ vỗ xuống một trong những kiến trúc cao nhất gần Liên Vân thương minh, Trích tiên lâu! Nhìn thấy điều này đương nhiên có rất nhiều kẻ sợ hãi mất mật, cự thủ kia nhưng lại cho thấy lực lượng khủng bố vô cùng, dĩ nhiên chính là kẻ đã xuất hiện đem Liên Vân thương minh cứu vớt, không lẽ đúng thật như hắn nói bên trong Trích tiên lâu có cường giả cùng phe với đám cường giả công kích Liên Vân thương minh?

“Ông...”. Ngay khi rất nhiều người còn đang kinh ngạc cùng sợ hãi thì Trích tiên lâu tầng thứ bảy cũng đột nhiên xuất hiện một cỗ ba động lực lượng đáng sợ, một cái cự quyền cũng theo đó lao ra cùng cự thủ va chạm.

“Oành...”. “Vù...”. “Vù...”. Một cái từ trên hạ xuống, một cái từ dưới lao lên, nháy mắt va chạm thì một tiếng nổ kinh thiên động địa cũng vang lên, dư âm lực lượng như là cuồng phong bão táp quét ra khắp nơi, xung quanh Trích tiên lâu các nơi kiến trúc cũng theo đó bị thổi thất điên bát đảo, trong đó tồn tại tu giả đều như bị trúng phải trọng kích, từng cái thổ huyết trọng thương, ánh mắt tràn ngập sợ hãi nhìn Trích tiên lâu tầng thứ bảy, chỗ đó thực có một vị đại năng có thể chống lại vị đại năng đang ẩn trong hư không trên kia?

“Đã có thực lực này thì đi ra đi, cùng Bản tọa đường đường một trận chiến!”. Huyền nhìn thấy đối phương cũng không có hiện thân đã đơn giản hóa giải một chiêu của mình thì ánh mắt chợt lạnh xuống quát, đối phương có cường giả đạt đến cấp độ này hắn đương nhiên sẽ không cho kẻ địch có cơ hội chạy thoát.

“Các hạ, ta cùng đám người này không cùng một chỗ, ngươi có thể hay không đừng nhìn đến ta tồn tại?”. Thiên Quân đứng trong Trích lâu khẽ cười cười nói. Giao thủ một kích thì hắn cũng chắc chắn suy đoán của mình, Huyền thực lực cùng Vực ngoại Hỗn độn cảnh tu thành năm loại Chung cực lực lượng không sai biệt nhiều, đơn thuần lực lượng dĩ nhiên là cùng hắn tương xứng, khác nhau chính là thần thông biến hóa các loại, từ đó mới có thể quyết định thực lực.

“...”. Thiên Quân như thế đơn giản tiếp lấy một kích của Huyền để cho đám người bị hắn treo lên đánh kinh hãi không dám thở mạnh, Huyền thực lực dĩ nhiên lại có thể đè đánh hai vị Hỗn độn cảnh Vực ngoại thiên kiêu, đây đã cho thấy thực lực khủng bố đến cực hạn, Thiên Quân dĩ nhiên lại có thể cùng Huyền đánh cái ngang tay, đây là thế nào thực lực? Bọn hắn trong lúc vô tình đã chọc phải thế nào đáng sợ thiếu niên? Càng thêm để bọn hắn không hiểu có là Thiên Quân đã tự nhận bản thân là người của Hạo Thiên Thần địa thì tại sao lại còn cùng Huyền đối kháng? Đây nhưng thật là không thể lý giải được ah.

“Vũ ca ca...”. Thần Nguyệt nhưng cũng là tràn đầy nghi hoặc nhìn sang Thiên Quân, Huyền cho dù là có hiểu nhầm nhưng nếu Thiên Quân nói ra thân phận thì chắc chắn Huyền sẽ không lại xuất thủ, như thế nào lại muốn cùng Huyền va chạm? Nàng đang định nói gì đó thì thấy trên tay Thiên Quân đột nhiên nhiều ra một cái mặt nạ trắng, khóe miệng khẽ câu lên đầy tà ác, nhất thời nàng ánh mắt lập lòe mấy cái như nghĩ đến cái gì, trái lại là tràn đầy hưng phấn đi đến bên cửa sổ.

“Ngươi cho ta là cái gì? Mấy tên vô dụng này lại hướng đến ngươi cầu cứu, ngươi lại có thể như thể phủ nhận không liên quan? Quả thực là vô sỉ! Không đáng sống ở trên đời nữa!”. Huyền mặt trầm xuống lạnh lẽo nhìn vào Trích tiên lâu tầng thứ bảy không có cảm tình nói. “Cút ra đây nhận lấy cái chết!”. Trong khi nói thì cũng đã xuất thủ, chỉ thấy hắc mang phô thiên cái địa hướng đến Trích tiên lâu, một dạng mặc kẻ khác sống chết, chỉ muốn đem địch nhân chém giết.

“Lão gia hỏa này luôn là một bộ diệt tuyệt không trách lại có thể tạo nên hung danh đáng sợ như thế trong Ngao Thần tinh không...”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy thì đáy lòng không nhịn được run lên thầm nghĩ. Hắn có thực lực tuyệt đối nhưng không có một trái tim băng lãnh như Huyền, do đó hắn cho dù cường đại hơn Huyền cũng chưa chắc có thể khiến kẻ khác sợ hãi như Huyền, đây đối với Thiên Quân chính là một bài học rất có giá trị. “Bất quá mỗi người đều có lối suy nghĩ của riêng mình, lão gia hỏa này đạo có lẽ là băng lãnh vô tình để người khác sợ hãi, nó không phải đạo của ta!”.

“Hắc! Đã ngươi không chịu dừng tay thì ta đây cũng liền phụng bồi!”. Xem nghĩ được thông suốt một chút Thiên Quân khẽ cười một tiếng quái dị nói, trong lúc nói thì cũng đạp không đi ra ngoài Trích tiên lâu, đồng thời với đó một chưởng cũng vỗ về phía Huyền. Hắn cũng nhìn một chút vị này Thái sơ sinh linh thực lực đã đến mức độ nào.

“Oành...”. Thiên Quân một vỗ lập tức đem hư không vỗ toái ép đến chỗ hắc mang thì liền vang lên một tiếng kinh thiên động địa, bất quá hắc mang cũng không có hình dáng cụ thể liền đã bị một chưởng này đánh tan, chưởng lực cứ thế tiếp tục đánh về phía Huyền.


“Hử? Thật mạnh!”. Huyền thấy như vậy thì ánh mắt liền biến đổi thầm hô, một chưởng kia đã cho thấy kẻ xuất thủ thực lực so với hai cái Hỗn độn cảnh Vực ngoại mới bị hắn đánh cho tơi tả kia chỉ sợ còn muốn cao hơn, đương đại Ngao Thần tinh không ngoài một chút tồn tại đặc thù ra thì cơ bản là không có cường giả đạt đến cấp độ này, như vậy thì kẻ kia xuất thân cũng chỉ có một khả năng, nghĩ đến đây thì Huyền hai mắt cũng lạnh xuống. “Hóa ra cũng là Vực ngoại cường giả, đã như vậy Bổn tọa cũng đem ngươi bắt về!”. Trong khi nói thì cũng đạp bước về phía trước điểm ra một chỉ hướng chưởng kình của Thiên Quân.

“Ông...”. “Rắc...”. “Oành...”. Chưởng kình của Thiên Quân sau khi đánh tan hắc mang kia tuy rằng vẫn còn rất hùng hậu nhưng đối mặt với một chỉ này thì lại không có chút nào huyền niệm liền đã bị đánh tan, chỉ mang mang theo hủy thiên diệt địa uy năng đánh về phía Thiên Quân.

“Há! Có chút ý tứ!”. Thiên Quân ánh mắt lóe lên một chút kinh ngạc thầm hô, trong khi đó thì cũng vươn tay ra thành chỉ điểm vào hư không, nhất thời một đạo chỉ kình cũng lập tức bắn ra cùng chỉ kình của Huyền va chạm.

“Ông...”. “Uỳnh...”. Hai đạo chỉ kình như là thành tuyến đem hư không xuyên xỏ gặp nhau ở trên thiên không, nhất thời một mảnh cực quang lóe lên một cái rồi biến mất, tiếp đến chính là một tiếng nổ như là thiên lôi nổ vang giữa trời quang, hư không một mảnh đen kịt không thấy được hoàn cảnh chiến đấu cụ thể.

“Vù...”. “Vù...”. Tại gần chỗ va chạm, Thiên Quân cùng Huyền đứng cách nhau bất quá mười trượng, trên người y phục bị cuồng bạo lực lượng hóa thành cuồng phong bay phần phật, dĩ nhiên đều đang dừng lại đánh giá đối thủ. Huyền dùng ánh mắt vô cùng nghiêm nghị nhìn trước mặt hình thể không tính cao lớn nam tử đeo mặt nạ, từ đây có thể suy đoán được bất quá mới chỉ là một cái thiếu niên, điều này để cho hắn không thể không hít vào một ngụm khí lạnh, Vực ngoại lại còn có cả loại này quái thai hàng lâm Ngao Thần tinh không?

“Mới một chút này thì còn không bắt giữ được ta đâu, các hạ còn cần thêm lực mới được!”. Thiên Quân khẽ cười cười nhìn Huyền nói.

“Xem ra đúng là không vận dụng đến thực lực thì không thể bắt lại được ngươi!”. Huyền cũng không thể không công nhận điều này gật đầu nói.

“Ha ha, ta đã nói ta cùng bọn hắn không quen, các hạ hà tất phải để ý đến ta? Ta nhưng cũng chỉ tiện đường đi qua đây, vô tình quan sát trận chiến này mà thôi!”. Thiên Quân đáy lòng nhưng đang cười trộm một trận nói.

“Vậy cũng không phải ngươi nói là được, lén lén lút lút còn có mưu đồ gì?”. Huyền khẽ cười nhạt một tiếng nói. Trong khi nói thì cũng đã vươn tay ra chụp về phía ngực của Thiên Quân, tốc độ nhanh đến cực hạn.

“Bá đạo như vậy sao?”. Thiên Quân cũng hơi chút cười cười. “Vậy ta để xem các hạ có thể hay không làm được điều này!”. Nói đoạn thì tay cũng hóa kiếm chỉ đâm về lòng bay tay của Huyền.

“Ông...”. “Xuy...”. “Xuy...”. Hư không chấn động, cả thiên địa như bị một bàn tay của Huyền nắm lấy, hắn một trảo này cũng đem toàn bộ hư không cho cầm cố lại, Thiên Quân cũng tại trong phạm vi này, bất quá người sau kiếm chỉ vừa ra liền mang theo vô kiên bất tồi hủy diệt kiếm quang, tại kiếm quang đi qua thì lực lượng của Huyền cũng bị đánh tan, từng tiếng như là cuồng phong ma sát với nhau không ngừng vang lên.

“Kịch...”. Phảng phất như là che đậy tất cả, kiếm chỉ của Thiên Quân vào lòng bàn tay của Huyền, cả hai mang theo lực lượng đáng sợ cứ như vậy trực diện va chạm với nhau, tiếp đó kinh người lực lượng dư uy quét ra xung quanh, mà tại lúc này Thiên Quân cùng Huyền cũng lập tức va chạm mấy chục lần.

“Oành...”. “Uỳnh...”. “Rầm...”. Huyền một trảo chụp đến thì lại tăng thêm một điểm lực lượng, Thiên Quân trên tay kiếm chỉ cũng không chút nào yếu thế, uy lực tăng lên không ngừng, nháy mắt liền đã tạo nên liên miên tiếng va chạm đáng sợ, bất quá cho dù là như vậy thì cả hai vẫn là bất phân thắng bại.

“Huyền ma diệt quyền!”. Huyền ánh mắt càng lúc càng là nghiêm nghị, cuối cùng liền là biến trảo thành quyền, một quyền trực tiếp đánh đến trước mặt Thiên Quân.

“Liệt thiên trảo!”. Thiên Quân nhìn thấy như vậy nhưng cũng không có chút nào sợ hãi, trên tay kiếm chỉ cũng theo đó biến hóa thành trảo hình, một phát vồ đến lập tức đã đem Huyền một quyền kia bắt được.

“Ầm!”. “Ông...”. “Ông...”. Va chạm một tiếng vang lên, chỗ va chạm lập tức sinh ra chấn động mãnh liệt, Huyền trên tay lực lượng tiêu thăng khủng bố hòng đem bàn tay chấn lui tổn thương hắn, Thiên Quân nhưng cũng theo đó tăng lên lực lượng khóa lại nắm quyền của Huyền, cả hai dĩ nhiên lại lâm vào so đấu lực lượng.

“...”. Huyền nội tâm nhưng đã âm thầm sợ hãi, đối phương thực lực đến đâu hắn không biết nhưng đến hiện tại liền không có chút nào thua kém hắn, đây tuy rằng vẫn chưa phải toàn bộ thực lực của hắn nhưng đối phương chắc chắn cũng đang ẩn dấu thực lực, toàn bộ tung ra còn khó nói được kết quả.

“Hắc hắc, các hạ xem ra vẫn nên từ bỏ ý định!”. Thiên Quân cười cười quái khiếu nói. Hiện tại bọn hắn cũng mới xem như đang thăm dò một chút mà thôi, bản thân hắn vận dụng còn không đến sáu thành thực lực, Huyền bên kia đương nhiên cũng hơn quá nhiều, đơn giản là vì hiện tại Huyền hiện tại vẫn còn không có vận dụng Chiến quyết cùng Thần thông, đem ra đánh giết thì hắn muốn đem Huyền trấn áp như hiện tại cũng không phải chuyện đơn giản, chỉ e muốn phải vận dụng đến thực lực chân chính.

“Hừ! Đã như vậy cho ngươi thấy ta làm sao có tự tin đem ngươi bắt lại!”. Huyền nghe vậy thì hai mắt lập tức híp lại lạnh lùng nói. “Huyền thiên chiến quyết! Huyền hoàng chấn kình!”.

“Uỳnh...”. Từ nắm quyền của Huyền đột nhiên bùng phát ra kinh thiên lực lượng, Thiên Quân bàn tay đang nắm chặt lấy một quyền này cũng lập tức bị chấn ra buông lỏng, thân hình cũng lập tức lui lại, cảm nhận cổ lực lượng khủng bố này một khắc thì chính là Thiên Quân trong đáy mắt cũng phải biến đổi kinh hãi. Chỉ e tiếp đó sẽ không còn đơn giản nữa, hắn cái kia ý nghĩ chỉ e đã thành sự thực.

“Diệt!”. Huyền há miệng phun ra một chữ thì Thiên Quân lập tức cảm nhận được hư không xung quanh như hoàn toàn biến đổi, tiếp đó quanh thân hắn từng chỗ hư không như đột nhiên tụ lại hóa thành từng khối thuốc nổ áp súc đến cực hạn.

“Mẹ! Chơi lớn!”. Thiên Quân đáy lòng lập tức báo hỏng, ý niệm lập tức khẽ động, dưới chân Vô cực thiên đồ nháy mắt lập tức xuất hiện, cũng ngay sau đó thì từng tiếng “Oành...”. “Uỳnh...”. nổ vang liên tục ép về phía hắn.

“Bồng...”. “Bồng...”. Vô cực thiên đồ cũng theo đó chấn động mãnh liệt sinh ra một màn sáng đem Thiên Quân bao lại, lực lượng bên ngoài lại nổ mạnh hơn nữa cũng không thể ảnh hướng đến hắn mảy may.

“Để xem ngươi còn dám nói những lời kia...”. Cũng ngay tại lúc này một tiếng lạnh lẽo vang lên, Thiên Quân liền cảm nhận được xung quanh lập tức tụ lại càng thêm nhiều điểm lực lượng đáng sợ, những này nếu là toàn bộ phát nổ thì hắn chỉ e cũng muốn chật vật một trận.

“Huyền tiền bối! Ta là Vũ Thiên Quân ah!”. Cảm nhận xong những kia Thiên Quân lập tức há miệng hướng bên ngoài đang vận chuyển thần thông hô lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.