Tôi Không Muốn Trở Thành Omega

Chương 521




Tôn Nguyên choáng váng, sau đó lùi thêm hai bước!

“Nếu như em không thích anh!”

Nếu không thì anh ta đề nghị chia tay, thì cô ta tại sao lại vui vẻ đồng ý nhanh như vậy!

Oh...

Thời gian này quả nhiên đều là anh ta đang theo đuổi. 

Tôn Nguyên nhìn sâu vào Tiểu Hy, “Nếu đã như vậy, vậy thì chúng ta... dừng lại ở đây đi!”

Tôn Nguyên quay người đi!

“Đợi đã!”

Tôn Nguyên dừng bước chân nhưng không quay lại, lưng vẫn cứng đơ, chời đợi sự giữ chân của Tiểu Hy!

Tuy nhiên, Tiểu Hy không làm thế!

Cô ấy cũng sự kiêu ngạo của mình, một người đàn ông đã mở lời đề nghị chia tay với cô ta rồi, nếu như cứ bám lấy không buông thì đây không phải là điều mà An Tiểu Hy có thể làm ra. Tiểu Hy nhìn bờ lưng của Tôn Nguyên, trầm giọng nói, “Muốn đi... đem hết quần áo của anh đi, chìa khoá của em... để lại!”

Tôn Nguyên “xoạc” quay người lại, nét mặt trở nên khó coi hơn. 

Tiểu Hy hạ mắt xuống, che đi sự ẩm ướt trong mắt cô, “Nếu như muốn chia tay, thì chúng ta chia sạch sẽ một chút, em không muốn nhìn thấy bất cứ thứ gì của anh!”

Tôn Nguyên ném chìa khoá lên bàn trà, đầu cũng không quay lại và đi về phía trước, “Nếu em không muốn thấy, thì ném hết đi!”

Nói xong, anh ta không ngần ngại quay người rời khỏi căn hộ nhỏ. 

“Peng...”

Cửa phòng đóng lại như tiếng trời đánh, người mà có thể cảm nhận được tiếng đóng cửa trong lòng cảm thấy rất tức giận!

Tiểu Hy đứng chờ đợi ở phòng khách, nghe thấy tiếng đóng cửa, những giọt nước torng mắt không thể kiểm soát được cứ thế tuôn ra, cô ta chưa hẹn hò bao giờ, nhưng đối với vấn đề tình cảm này, trong lòng cô ta rất mong chờ, cũng cảm thấy chuyện này rất thiêng liêng!

Cho nên, trong phút giây cô đồng ý làm bạn gái của Tôn Nguyên, cô đã quyết định, nhất định phải làm tốt, làm những gì bạn gái nên làm!

Cô thừa nhận, cô thực sự không muốn gặp ba mẹ Tôn Nguyên!

Tại vì...

Khi cô đang do dự có nên đi gặp ba mẹ Tôn Nguyên không thì người đó lại tìm đến cửa.

Người đó là Triệu Tịnh!

Cô gái mà Tôn Nguyên xem mắt trước đây!

Cô ta nói rồi, cô ta không từ bỏ Tôn Nguyên, còn nữa, cô ta cũng nói ba mẹ Tôn Nguyên đã xác định cô ta là con dâu của gia đình họ Tôn! Tiểu Hy ban đầu không muốn chú ý đến cô ta, suy cho cùng người phụ nữ này cũng là đối thủ, cô không cần phải đối phó với cô ta, nói không chừng là vì cô ta thích Tôn Nguyên nên mới bịa ra những lời nói này!

Nhưng mà, rất nhanh thì Triệu Tịnh từ trong túi lấy ra một cây bút ghi âm!

Bên trong là giọng nói của Tôn Nguyên, thái độ của mẹ Tôn rất rõ ràng, “Tịnh Tịnh, con yên tâm, Tôn Nguyên với An Tiểu Hy chắc chắn chỉ chơi đùa thôi, Tôn Nguyên những năm nay cũng có không ít công việc, con cũng biết đó, nhưng mà người phụ nụ bên ngoài với người phụ nữ muốn kết hôn là khác, con cứ đợi đó, bác đảm bảo với con, Tôn Nguyên lần này nhất định cũng không kiên nhẫn hơn hai tháng. Đàn ông mà... lúc trẻ đều như thế, thích chơi đùa thôi, nhưng mà Tôn Nguyên đã 30 tuổi rồi, bác với ba cậu ta tuyệt đối không dễ dàng để cậu ta tiếp tục chơi nữa.”

“... Con yên tâm, nếu như Tôn Nguyên đưa người phụ nữ này về, bác tuyệt đối không cho cô ấy một cái nhìn tốt, nhất định để cô ta biết khó và rút lui, Cánh cửa lớn của gia đình họ Tôn, khinh bỉ loại có tiền mà vô văn hoá như cô ta muốn vào là vào à, bác gái đảm bảo với con, người Tôn Nguyên muốn cưới, chỉ có con!”

Tiểu Hy vẫn còn nhớ cảm giác nghe bản ghi âm vào thời điểm đó!

Bởi vì vấn đề này đè trong lòng, cô ta đương nhiên khổng có cách nào bình tĩnh đi gặp phụ huynh Tôn Nguyên. 

Còn nữa...

Anh ta nói cô không liên lạc với anh, không quan tâm anh!

Anh ta làm sao biết cô đang nghĩ gì!

Cô nghĩ là đàn ông đều không thích bị người khác bám lấy, vì vậy mặc dù đôi khi nhớ anh ấy, nhưng đều nhìn và không làm phiền anh ấy, Tôn Nguyên cũng là người có công việc, với lại công việc cũng rất bận, cô cũng không thích lúc nào thích hợp gọi điện thoại, cho nên đợi anh ta gọi đến!

Lúc bắt máy anh ta, bất kể cô ta bận cỡ nào đều dành ra thời gian rãnh để nói vài ba câu với anh ta.

Nhưng anh ta...

Thậm chí cảm thấy cô không quan tâm đến anh. 

Tiểu Hy ngồi trên ghế sofa, nhẹ nhàng che mặt mình!

“Như vậy cũng tốt... cũng tốt...”

Tiểu Hy đã nhìn thấy qua, tình yêu không được chúc phúc bởi ba mẹ thì yếu đuối cỡ nào, giống như Tô Tố vậy, mẹ của Tiêu Lăng không thích cô ta, cho nên làm ra một số điều tổn thương đến Tô Tố! Và cô cũng nhìn ra, Tôn Nguyên thích cô là thật, trong lòng anh ta cũng rất yêu ba mẹ anh ta!

Thay vì đợi đến lúc ba mẹ anh ta ra mặt để tách rời họ!

Tốt hơn hết là bây giờ tách đi...

Nỗi đau kéo dài tồi tệ hơn nỗi đau ngắn!

Tiểu Hy như thế an ủi bản thân, nhưng nước mắt vẫn không kiểm soát được mà cứ rơi xuống. 

Mối tình đầu của cô, cứ như thế nói hết là hết rồi...

...

Và lần này!

Tôn Nguyên bên ngoài cửa vẫn chưa đi!

Anh ta vẫn đứng đợi bên ngoài cửa!

Nhưng mà, chờ đợi mấy phút, chờ đợi mười mấy phút, sau đó phát hiện người trong nhà không ra đuổi theo, cuối cùng anh ta cũng từ bỏ rồi. Sau đó nhìn vào cánh cửa đóng chặt, Tôn Nguyên đã không ngần ngại và bước đi!

Nếu cô ta cảm thấy ở cùng anh là tra tấn!

Vậy anh... buông tay!

Để cô ta tự do!

Tôn Nguyên ngồi thang máy xuống, cảm giác bồn chồn không muốn đến vào lúc này, trong lòng anh nặng nề và trống rỗng. 

...

Một thành phố nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng không nhỏ!

Hai ngày sau, bởi vì người bạn đồng hành dẫn Chương trình của cô xảy ra tình trạng, cho nên trong đài đã sắp xếp nam MC khác, hai người tạm thời hợp tác, nhưng mà Tiểu Hy chưa hợp tác cùng nam MC trẻ tuổi này, cộng thêm đó là ngày mai Chương trình sẽ phải ghi hình rồi, cho nên Tiểu Hy mời nam MC cùng nhau ăn bữa tối, bằng cách này để bàn về quá trình ghi hình Chương trình cho ngày mai!

Nhưng mà...

Có lẽ thực sự là hiệp lộ tương phùng!

Cô thực sự một lần nữa thấy Tôn Nguyên trong nhà hàng...

Anh ta không phải một mình, anh với Triệu Tịnh hai người ngồi đối diện bàn ăn, kế bên Tôn Nguyên là một người phụ nữ trung niên, còn bên cạnh Triệu Tịnh cũng đang ngồi là một phụ nữ trung niên, cảnh tưởng này... tại sao nhìn sống như xem mắt!

Ánh mắt Tiểu Hy nhìn vào người phụ nữ trung niên ngồi bên cạnh Tôn Nguyên, người phụ nữ đeo đầy trang sức, bởi vì cũng đã có tuổi, thân hình có chút phát phúc, nhưng mà có thể nhìn ra dưỡng da rất tốt, làn da rất trắng!

Tiểu Hy nhẹ nhàng bĩu môi!

Người phụ nữ này... có lẽ là mẹ của Tôn Nguyên!

Lúc bà ta cười với Triệu Tịnh, nét mặt rất dịu dàng, cũng rất yêu thương, hoàn toàn không giống Triệu Tịnh hôm đó đưa cây bút ghi âm, người phụ nữ khó xử đó!

Cảnh tượng này...

Quá giống xem mắt!

Chắc lần trước cô làm phiền buổi xem mắt của Tôn Nguyên và Triệu Tịnh, cho nên lần này... họ càng nghiêm khắc sắp xếp một buổi xem mắt khác!

Tiểu Hy đứng yên ở đó, khoé miệng nhếc lên mỉa mai.

Chỉ mới chia tay hai ngày.

Tôn Nguyên lại phục hồi lại trạng thái lúc trước, với tốc độ nhanh chóng này đã bắt đầu một buổi xem mắt mới!

Đúng là Tôn Nguyên! 

“Tiểu Hy, cô sao vậy?”

“Không sao!” Tiểu Hy lắc đầu, nói với MC nam bên cạnh, “Đột nhiên tôi không muốn ăn ở đây nữa, chúng ta có thể đổi quán khác không?”

“Đương nhiên!”

Hai người vừa từ nhà hàng bước ra, Tôn Nguyên ở đó đã thấy được Tiểu Hy!

Anh ta thậm chí không nghĩ đến, rời khỏi chỗ ngồi, bướn lớn đến đó!

“An Tiểu Hy! Em đứng lại cho anh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.