Tôi Hứa Với Cậu Mãi Mãi

Chương 41: Ơn




Trong Minh Lý Chi Nhãn, hồn thể ẩn chứa Tiên Thiên thai độc, trước đó còn duy trì thành một đoàn, tích tụ cùng một chỗ, không đáng chú ý.

Giờ phút này, nương theo hồn lực của hắn yếu bớt, thế mà bắt đầu khuếch tán, đã hội tụ hơn phân nửa hồn thể, bất cứ lúc nào cũng sẽ lan tràn lên.

- Xong...

Vẻ mặt của Trương Huyền trắng bệch.

Tiên Thiên thai độc, đây chính là đồ vật lúc trước Khổng sư cũng không có cách nào, thật muốn tùy ý lan tràn, không cần nghĩ, hồn thể khẳng định sẽ bị hạ độc chết, ai cũng cứu không được!

Vốn là đi Kinh Hồng viện tìm kiếm công pháp áp chế thứ này, kết quả không tìm được, cũng có chút thất vọng, nhưng không để ở trong lòng, cảm thấy chỉ cần cẩn thận, hẳn là thời gian ngắn không ngại, ai ngờ... lần này cứu người, linh hồn suy yếu, để nó khuếch tán!

Cái này gọi là chuyện gì!

Cứu người bản thân chết... Cũng coi như độc nhất a!

Đang khóc không ra nước mắt, định rút hồn lực về, liền cảm thấy một dòng nước ấm từ trong cơ thể nữ hài đối diện lao qua.

Bị cỗ lực lượng này va chạm, Tiên Thiên thai độc nguyên bản khuếch tán, giống như thấy được khắc tinh, bị dọa đến vội vàng ẩn núp.

- Cái này...

Con mắt hắn trợn tròn.

Tiên Thiên thai độc này, hắn suy nghĩ rất nhiều biện pháp, cũng không có bất kỳ hiệu quả, làm sao đột nhiên như vậy?

- Chẳng lẽ... Tiên Thiên độc thể?

Con ngươi co rụt lại, nhớ tới một việc, ánh mắt hắn lóe lên.

Thông qua Thiên Đạo thư viện, hắn biết cô gái trước mắt này thân có Tiên Thiên độc thể, nhưng chưa kích hoạt mà thôi.

Chẳng lẽ Tiên Thiên độc thể, có tác dụng khắc chế Tiên Thiên thai độc?

- Không đúng, nàng khả năng không chỉ là Tiên Thiên độc thể, còn có thể là Tiên Thiên... Độc Hồn thể!

Con mắt Trương Huyền tỏa ánh sáng.

Tiên Thiên độc thể, bình thường chỉ là thân thể, tiên thiên có tính kháng độc, bách độc bất xâm, thậm chí dùng kịch độc còn có thể để thể chất càng ngày càng mạnh.

Loại độc thể này, thân thể không e ngại độc dược, nhưng sử dụng dược vật độc chết linh hồn, cũng sẽ chết.

Trừ khi là Tiên Thiên Độc Hồn thể.

Độc Hồn thể, giống như độc thể, đại biểu cho hồn phách cũng có tính chất kháng độc, bách độc bất xâm.

Linh hồn cô gái trước mắt này, có thể trợ giúp bản thân áp chế Tiên Thiên thai độc... Cũng cho thấy, nàng vô cùng có khả năng chính là loại thể chất này.

- Khó trách, coi như hấp thu nhiều bảo vật linh tính như vậy, cũng khó mà sống sót... Tiên Thiên Độc Hồn thể giống như Tiên Thiên độc thể, quá mức nghịch thiên, nàng vốn suy yếu, có thể chịu được mới lạ!

Vẻ mặt Trương Huyền ngưng lại, giờ mới hiểu được.

Tiên Thiên thể chất, vốn đã nghịch thiên, đối phương lại thân kiêm hai loại, có thể sống đến bây giờ, đã rất không dễ dàng.

- Có phải hay không, thử một lần liền biết!

Những suy nghĩ này chợt lóe lên trong óc, Trương Huyền cũng không nghĩ nhiều, tinh thần khẽ động, không truyền hồn lực vào trong cơ thể đối phương, mà là rút ra.

Cô cô cô!

Rút hồn lực trở về, tiếp xúc Tiên Thiên thai độc, nó giống như bị chạm điện lui về phía sau.

- Ha ha, quá tốt rồi!

Đang rầu làm sao giải quyết thứ này, không nghĩ đến linh hồn của nữ hài kia có thể giúp một tay, Trương Huyền hưng phấn cười to, tăng nhanh linh hồn giao lưu.

Xì xì xì!

Hồn lực cùng nữ hài tiến hành trao đổi, trước đó Tiên Thiên thai độc khuếch tán ra, dần dần bị áp chế đến một góc, động cũng không dám động, giống như ở trong thân thể.

Mặc dù trong thời gian ngắn không cách nào khu trừ, nhưng có thể khống chế không dám làm điều ác.

- Không nghĩ tới nhân họa đắc phúc!

Thấy Tiên Thiên thai độc bị áp chế, lúc này Trương Huyền mới thở phào nhẹ nhõm, tràn đầy hưng phấn.

Vốn cho rằng là đơn thuần cứu người, cần hao tổn không ít, làm sao cũng không nghĩ tới, hao tổn là tổn hao, nhưng nhận được hồi báo càng lớn.

Linh hồn dung hợp Tiên Thiên Độc Hồn thể của đối phương, đối với kịch độc cũng có kháng tính, nói cách khác, hiện tại cho dù có người cho hắn dùng độc dược độc sát linh hồn, cũng sẽ không có bất cứ chuyện gì, trái lại có khả năng để linh hồn trở nên càng thêm cường đại.

- Hôm nay liền đến nơi đây!

Lại truyền vào một hồi, cảm thấy mệt mỏi càng ngày càng đậm, lúc này tinh thần của Trương Huyền mới khẽ động, Vu hồn bay ra thức hải đối phương.

Nói thật, Ngụy Như Yên này quá hư nhược, coi như dùng hắn hồn lực tẩm bổ, cũng không phải một lần liền có thể hoàn toàn tỉnh lại.

Hô!

Vu hồn trở lại thân thể, Trương Huyền mở mắt nhìn sang.

Lúc này mặc dù thiếu nữ vẫn không tỉnh lại, nhưng đã có hô hấp và nhịp tim, hơn nữa vẻ mặt cũng hồng nhuận, giống như ngủ say.

Nói cách khác, trải qua hắn tẩm bổ, tạm thời sẽ không có nguy hiểm tính mạng.

Nhưng không nhanh chóng cứu chữa, cũng sẽ không kiên trì được bao lâu, nhục thể của nàng thực quá yếu.

- Được rồi, vào đi!

Trương Huyền thở phào nhẹ nhõm, hô một tiếng.

Kẹt kẹt!

Ngoài cửa phòng, Ngụy Trường Phong cực kỳ khẩn trương vội vàng đi vào, nhìn nữ nhi một cái, lập tức thở phào nhẹ nhõm, lần nữa quay đầu nhìn về phía thiếu gia, lại thấy khuôn mặt hắn trắng bệch, không khỏi tràn đầy áy náy.

Mới vừa rồi nhìn thấy thiếu gia làm chết nữ nhi, hắn không cam lòng, thậm chí muốn ra tay đánh nhau, bây giờ mới biết, thiếu gia là vì cứu nàng!

Thực lực của thiếu gia là Kiều Thiên cảnh đỉnh phong, lại có rất nhiều thủ đoạn, mệt mỏi như thế, tiêu hao bao lớn có thể tưởng tượng...

Hao tổn tâm huyết vì cứu người, bản thân còn hiểu lầm...

- Có lỗi với thiếu gia...

Ngụy Trường Phong cúi đầu, tràn đầy áy náy.

- Ta nói qua, hiệu trung với ta, chỉ cần ta có thể làm, chắc chắn sẽ không lùi bước!

Trương Huyền lắc đầu, thanh âm yếu ớt:

- Thay ta thủ hộ, ta trước khôi phục một chút!

Nói xong không tiếp tục để ý đối phương, cổ tay khẽ đảo, một bình ngọc xuất hiện, tiện tay mở ra, một viên đan dược rơi ở trong lòng bàn tay, hắn thả vào trong miệng.

Chính là Tiểu Hoàn đan mà Vệ Nhiễm Tuyết cho.

Cô cô cô cục cục!

Đan dược vào miệng liền hóa, một cỗ dược lực mênh mông tuôn vào thân thể, nguyên bản hồn phách vì tẩm bổ Ngụy Như Yên mà bị hao tổn, lập tức nhận được bổ dưỡng, chậm rãi khôi phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.