Tôi Dụ Nam Chính Chạy

Chương 413




Cuối cùng anh đi đến cuối cùng của con đường. Nơi có 1 cánh cửa lớn chắn đường. Trên đó viết thử thách tiếp theo.

Loạn Chiến. Từ khi người đầu tiên bước vào, những cánh cửa còn lại sẽ mở ra trong 1 canh giờ. Những người trong khoảng thời gian này không có mặt sẽ bị đào thải.

Trên đó còn đếm ngược có khoảng 1 tiếng. Hiển nhiên người đầu tiên đi qua đã đến trước anh 1 tiếng 30 phút trước.

Cầm thầm kêu may mắn. Nếu như lúc đó ở lại mà chế biến 1 đợt ma thú nữa có lẽ anh chỉ có thể hối tiếc đứng ngoài.

Hít 1 hơi, Cầm bước vào. Nơi này là 1 không gian rộng lớn với khoảng hơn 50 cánh cửa đặt san sát nhau,. Còn ở phía đối diện là 1 cánh cửa đóng kín. Hiển nhiên, cho đến khi chỉ còn lại 1 người duy nhất thì cánh cửa đó mới mở ra.

Ngay lúc đó, 1 đao phá không ma đến, nhằm thẳng đầu Cầm.

Nhưng từ khi bước vào bên trong thì Cầm vẫn luôn trong tâm thái đề phòng. Anh lập tức nhảy để tránh đi 1 chiêu này.

Lúc này Cầm mới nhìn rõ kẻ vừa tấn công mình là ai, vẻ mặt anh có chút ngưng đọng. Bởi anh biết người này. Đao Cực, đại đề tử của Ma Đao Tông. Thực lực đã Độ Kiếp kỳ 9 kiếp, chỉ thiếu 1 chút là thành tiên. 1 thân đao pháp xuất thần nhập hóa, lấy đao nhập đạo.Chỉ tu đao đạo để có thực lực như bây giờ. Nghe nói hắn từng dùng 1 đao trọng thương 1 Chân Ma. Là 1 trong những người sáng giá để tranh đoạt chức Ma Kiêu chi vương.

Không ngờ lại gặp kẻ này sớm như vậy. Thật là xui xẻo mà.

Nhìn vài thân ảnh nằm la liệt xa xa, anh thở dài. Đây hiển nhiên đều là những kẻ đến trước anh và bị đánh bại. Và người đánh bại tất cả kẻ này không ai khác chính là người đứng trước mặt anh đây, Đao Cực.

Vẻ mặt Cầm hiện lên ngưng đọng, ánh mắt lấp lóe. Cầm quyết định. Chiến. Chỉ cần vượt qua cửa ải này, anh sẽ hoàn thành mục tiêu đứng trong top 10 của mình. Liều thôi.

Cầm cũng không dám dấu nghề. Băng Hỏa lưỡng trọng kiếm hiện ra trong tay. Ma khí ngợp trời. Khí thế vô cùng. Mơ hồ có thể thấy một con hỏa long và 1 thân ảnh yểu điệu ẩn hiện trong đó.

Đao Cực dường như có chút hứng thú với vũ khí của mình:

- Vũ khí 2 thuộc tính trái ngược, thật sự là hiếm thấy. Đã thế còn dưỡng dục thành công 2 kiếm linh. Thật không thể tưởng tượng được. Xem ra kỳ ngộ của ngươi không thiếu. Quả nhiên là người Vô Diện vừa mắt.

- Quá khen.

- 1 thiên tài như ngươi nếu như bình thường có lẽ ta sẽ tha cho 1 mạng. Nhưng mà rất tiếc ngươi lại là đệ tử của Vô Diện. Mà cha ta lại chết dưới kiếm của tên kia. Dù là tài nghệ không bằng người nhưng thù cha không thể không báo. Từ ngươi xuống tay đi.

nói rồi hắn lập tức lao lên. 1 đao chém xuống.

1 đao nhìn như bình thường nhưng mà bao hàm rất nhiều ý nghĩa trong đó. Cầm cảm nhận trong này đao khí như hổ, đao ý như rồng. Mang 1 cỗ khí thế quân lâm thiên hạ, không có gì 1 đao không thể giải quyết.

Khó có thể tưởng tượng kẻ này đã luyện tập 1 đao như thế này bao nhiêu lần mới khiến nó có 1 cỗ khí thế không thể cản phá như thế.

Nếu bàn về lĩnh ngộ đao hay kiếm, cầm mặc cảm không bằng.

Đối mặt với 1 đao này, Cầm không dám không tránh. Anh đạp Mị Ảnh Bộ nhẹ nhàng tránh đi.

Nhưng mà Chờ đón anh là 1 đao cận chiến.Hiển nhiên là Đao Cực cũng không hi vọng 1 đao này có thể làm gì. 1 đao này có thể nói chỉ là thăm dò và hạ mã uy mà thôi.

Điều hắn muốn chân chính là cận chiến.

Cầm không thể không giơ kiếm lên đỡ và tìm kiếm cách kéo dãn khoảng cách. Anh quả thật bị 1 đao kia chấp nhiếp. Trong trường hợp này, cứng đối cứng thì kẻ thua chỉ là anh.

Nhưng anh muốn kéo dãn cũng khó lòng làm được. Mị ảnh bộ huyền diệu thật đó, ma mị thật đó nhưng không gian ở đây cũng có hạn mà đao khí phạm vi quá rộng khiến nó bị hạn chế rất nhiều.

Không chỉ thế, các đòn tấn công của Đao Cực đều vô cùng đơn giản, hoàn toàn không có hoa chiêu nào cả. Chính vì thế đổi vị trí cực kỳ linh hoạt, hoàn toàn không để cho anh bất cứ sơ hở nào vòng ra sau hay là rời đi.

Cảnh giới khác biệt, thực lực khác biệt đến kinh nghiệm chiến đấu cũng khác biệt. Đến phản công còn không thể làm được chứ đừng nói là chiến thắng.

Đến đây, anh mới biết con đường đi vào top 10 khó khăn cỡ nào. Trước đó, anh cứ nghĩ rằng với thân thể của mình. Dưới tiên hay ma anh là bất bại.

Những cuộc chiến anh trải qua ở ma giới tuy hung hiểm, tuy phải đối mặt với rất nhiều kẻ mạnh nhưng mà anh vẫn dựa vào thân thể mạnh mẽ mà vượt qua.

Lần duy nhất anh thảm bại là khi đối mặt với 1 Chân ma nhưng anh vẫn có thể ngoan cường chống đỡ.

Chính điều này khiến lòng tin của anh bành trướng, học thêm càng nhiều thủ đoạn thì nó lại càng bành chướng.

Không nói có thể chiến thắng nhưng tuyệt không chiến bại.

Nhưng khi gặp Đao Cực thì anh biết suy nghĩ của mình buồn cười như thế nào. Những đòn tấn công của kẻ này hoàn toàn có thể trọng thương thậm chí giết anh. Mà đây cũng chỉ mới là những đòn tấn công bình thường, dù chứa rất nhiều tinh túy nhưng đây hiển nhiên không phải toàn lực của kẻ này. Nếu như tung toàn lực, trong cái không gian như thế này thì….

Anh không nói nữa, kết quả tự mọi người hiểu.

Cầm có thể chịu thua không. Đáp án là có thể. Với những gì Đao Cực thể hiện thì hắn là 1 đao cuồng, 1 lòng muốn chiến đấu, nếu Cầm chịu thua, cầu xin tha thứ thì kẻ này có lẽ sẽ bỏ qua, khinh thường.

Nhưng anh sẽ làm thế ư. Tất nhiên là không. Không phải là vấn đề mặt mũi hay không. Đơn giản là anh không muốn.

Không đánh thắng cũng phải đánh, dù thua cũng không thể cúi đầu.

Cứ thủ thế này không phải là cách, muốn chiến thắng chỉ có thể tấn công.

Quyết là Làm, cầm chuyển từ thủ thành công. Tách Băng Hỏa Lưỡng Trọng Kiếm thành băng kiếm và hỏa kiếm. Với việc thanh kiếm tách ra khiến nó trở nên nhỏ gọn và linh hoạt hơn rất nhiều.

Ý đồ của Cầm quá rõ ràng. Định dùng sự linh hoạt để kiềm chế.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi giao chiến khiến Cầm nhận định kẻ này chủ tu là trọng đao mà không phải khoái đao. Đòn tấn công thiên về lực, về sức tấn công chứ không phải tốc độ. Dùng trọng kiếm( Băng Hỏa Lưỡng Trọng Kiếm) để cứng đối cứng là ngu xuẩn.

Tách ra thành 2 thanh, dùng linh hoạt để chiếm ưu thế thì may chăng mới có thể có chút cơ hội.

Và hiệu quả tốt chông thấy. Tốc độ tấn công của Cầm tăng mạnh kèm theo sự quỷ dị của Mị ảnh bộ khiến cho Đao Cực có chút trở tay không kịp.

Tất nhiên cũng chỉ khiến cho hắn bị động 1 chút thôi. Dù cho thế công bị đứt và phải lui về thủ nhưng mà những đòn tấn công của Cầm lại không gây rắc rối quá nhiều. Trong khi đó Đao Cực như đang tụ lực. Chờ thời cơ để bộc phát.

Mà 1 khi để hắn toàn diện bộc phát thì… có lẽ Cầm không còn cơ hội nào nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.