Tôi Cùng Chồng Tôi Trời Sinh Một Đôi

Chương 108: Tiêu Máu Mủ Tình Thâm Thượng




Lăng Hàn vừa nói ra lời này, cho dù Trì Mộng Hàm và những người kia đều ngạc nhiên.

Nhất là ba người kia, vẻ mặt bọn họ ngạc nhiên như gặp quỷ,

A, các ngươi đây đụng phải quỷ?

- Đinh huynh, ngươi có thể suy một ra ba.

Trì Mộng Hàm gật đầu, nói:

- Không sai, Thiên Hoa bảo thuật có thể hai người thi triển, cũng có thể ba người thi triển, thậm chí trăm người thi triển.

- Đây là Đế thuật lưu truyền rộng rãi trong tộc ta, bình thường dùng mười người làm một tổ thi triển, liên thủ uy lực lớn kinh người.

Lăng Hàn cười ha ha, thì ra hắn chỉ tùy tiện nói ra lại nói trúng, hắn quá thiên tài.

- Tới tới tới, công chúa điện hạ, bây giờ chúng ta “song tu” đi.

Trì Mộng Hàm lườm hắn, gia hỏa này nhất định cố ý, bọn họ là hợp tu bảo thuật, không phải song tu, đúng là không có da mặt.

- Tốt, ta sẽ truyền bảo thuật cho ngươi.

Nàng nói.

- Công chúa điện hạ!

Ba người Trì gia khác hô lớn.

- Các ngươi đừng giật mình sững sờ được không, sẽ hù người khác sợ đấy.

Lăng Hàn lập tức trách mắng.

Đúng vậy, bọn họ ngăn cản hắn học bảo thuật.

Trì Mộng Hàm khoát tay:

- Không sao, ta tự có chừng mực.

Nàng chỉ dạy Lăng Hàn nửa bộ Thiên Hoa bảo thuật chứ không phải hoàn chỉnh. Chỉ học được nửa bộ Đế thuật nhưng đơn độc thi triển sẽ không có uy lực.

Trong lịch sử, Trì gia cũng từng truyền thụ nửa bộ Đế thuật cho người ngoài, nhưng vô số năm qua đi, Thiên Hoa bảo thuật vẫn là tuyệt học thuộc về Trì gia, căn bản không có người ngoài thi triển.

Trì Mộng Hàm bắt đầu truyền thụ Thiên Hoa bảo thuật cho Lăng Hàn, đây là một môn Đế thuật, càng nhằm vào linh hồn, uy lực lớn kinh người, cho dù là Thánh Nhân cũng không cách nào thi triển một mình, chỉ có thể dựa vào số người để đền bù.

Người tu luyện càng thiên tài, số người thi triển bảo thuật càng ít.

Trì Mộng Hàm là Đế nữ, thiên phú của nàng không kém đi nơi nào mà Lăng Hàn lại có thể đánh bẹp Đế tử, không cần nói thiên phú và thực lực, thiên phú của hắn đỉnh cấp nhất thế gian.

Hai người bọn họ còn không đủ tư cách hợp tu Thiên Hoa bảo thuật, vậy trên đời này không có thiên tài nào có tư cách.

Trì Mộng Hàm truyền khẩu quyết, trong đó liên quan tới lượng lớn kết ấn, hồn lực vận chuyển, phức tạp không gì sánh kịp, cho dù là thiên tài như Lăng Hàn cũng cảm thấy đau đầu.

Quá phức tạp, đây là đồ vật người ta có thể hiểu hay sao?

Lăng Hàn ổn định tâm thần, hắn cố gắng thăm dò cẩn thận, từ đó tìm ra thứ hạch tâm, lại dùng nó tiến hành mở rộng ra.

Trì Mộng Hàm từ nhỏ đã tu luyện môn Đế thuật này, bởi vậy, nửa bộ của nàng không có vấn đề gì, chỉ chờ Lăng Hàn có chút nắm giữ thì hai người có thể hợp luyện

Tốc độ thời gian trôi qua ở nơi này khác dương gian, có thể nói là nơi tốt để ngộ đạo.

A, phòng thời gian trong tinh võng tham khảo nơi này sao?

Lạc đề, lạc đề.

Lăng Hàn vội vàng thu liễm tâm thần, hắn hoàn toàn đắm chìm trong Thiên Hoa bảo thuật.

- Hừ, muốn tu hai người liên thủ thi triển Thiên Hoa bảo thuật, yêu cầu này quá cao.

Một người Trì gia cười lạnh nói:

- Nếu ta nói, hắn có thể tu luyện tới tiểu thành trong ba năm đã là không tệ rồi.

- Cho dù thời gian nơi này trôi nhanh, vậy ít nhất cũng cần thời gian mấy tháng.

Người còn lại nói.

- Có lẽ hắn cần thời gian dài hơn.

Người thứ ba nói.

Trì Mộng Hàm không vui, quát khẽ:

- Lui ra.

Ba người kia run rẩy, biết đã chọc giận vị Đế nữ này, bọn họ vội vàng cung kính lui lại.

Sau ba tháng, Lăng Hàn đã tìm ra điểm mấu chốt, lại qua một tháng, hắn đã có chút thành tựu.

Lăng Hàn rất vui mừng, hắn lại không lộ ra ngoài mặt, nói với Trì Mộng Hàm:

- Ta tu nửa bộ quá khó khăn, không bằng chúng ta trao đổi một chút.

Nếu có Đại Hắc Cẩu ở đây, khẳng định nó sẽ vô cùng vui vẻ, bởi vì đã đạt tới chân truyền vô sỉ của Cẩu gia.

Trì Mộng Hàm lại không mắc mưu:

- Hai bộ phận Thiên Hoa bảo thuật đều giống nhau.

- Ta không tin, ngươi cho ta xem một chút.

Lăng Hàn đùa nghịch vô lại.

Trì Mộng Hàm lắc đầu:

- Đinh huynh, ngươi đã tu thành nửa bộ Thiên Hoa bảo thuật kia đúng không?

Cái gì?

Ba người Trì gia kinh hãi, việc này quá đáng sợ, chỉ mới bốn tháng đã nắm giữ Thiên Hoa bảo thuật?

Phải biết, cho dù là Đế nữ của bọn họ, kỳ tài ngút trời như Trì Mộng Hàm cũng bỏ ra hai năm mới thành công.

Lăng Hàn thở dài, nữ nhân này quá thông minh, không dễ lừa.

- Khụ khụ, làm sao có thể!

Lăng Hàn lắc đầu, nói:

- Nên cho ta xem nửa bộ Thiên Hoa bảo thuật kia, nói không chừng có thể loại suy, có ý nghĩa tham khảo rất lớn.

Trì Mộng Hàm làm như không nghe thấy:

- Đinh huynh, đến, hợp tu bảo thuật đi!

Khốn kiếp, ngươi có nghe ta nói hay không?

Lăng Hàn bất đắc dĩ, hắn không tiếp tục giả vờ nữa.

Hai người bắt đầu hợp tu bảo thuật, Lăng Hàn không thể không bội phục, lúc trước vị Thánh Nhân tách Đế thuật ra chính là thiên tài, hắn sở tu Thiên Hoa bảo thuật vô cùng phức tạp nhưng uy lực đánh ra nhỏ đến mức thương cảm, nhưng hợp tu với Trì Mộng Hàm thì uy lực sẽ khác biệt.

Uy lực này vượt xa Yêu Hầu quyền.

Vì cái gì, chẳng lẽ Đông Lâm Tổ Vương mạnh hơn Đấu Chiến Thánh Hoàng?

Không có khả năng.

Lăng Hàn lắc đầu, Tổ Vương đếu là đỉnh cao nhất của tiên lộ, có người nào không phải thiên tài trong thiên tài, có ai yếu hơn người khác?

Đứng trên độ cao như thế, sáng lập kỹ pháp không giống nhau nhau nhưng uy lực không khác nhau.

Vì cái gì Thiên Hoa bảo thuật vượt qua Yêu Hầu quyền?

Thứ nhất là hai người thi triển, uy lực khi liên thủ sẽ lớn hơn một người, thứ hai, Đế thuật quá cường đại, không đến cảnh giới này thì không nhìn thấy chân tủy, bọn họ có thể phát huy bao nhiêu uy lực chứ?

Lăng Hàn tin tưởng, nếu như Đông Lâm Tổ Vương thi triển Thiên Hoa bảo thuật và Đấu Chiến Thánh Hoàng phát động Yêu Hầu quyền va chạm nhau, có lẽ sẽ không phân cao thấp.

Đáng tiếc, Đế không thấy Đế, không có khả năng đánh nhau một trận, không thể xem ai mạnh nhất vạn cổ.

Lăng Hàn thu hồi suy nghĩ, hắn chuyên tâm hợp tu bảo thuật với Trì Mộng Hàm.

Lại trôi qua một tháng, hai người đã là sinh ra đủ ăn ý.

Không có biện pháp, hai người bọn họ hiện tại là linh hồn thuần túy, có thể không ăn ý hay sao?

- Hiện tại, chúng ta có thể địch nổi Hóa Linh sơ kỳ.

Trì Mộng Hàm nói.

Lăng Hàn gật đầu, Thiên Hoa bảo thuật quá khủng bố, khi hai người liên thủ có thể đối kháng âm hồn Hóa Linh sơ, đây chính là chọi cứng, mà không phải dựa vào năng lượng hủy diệt dọa đối phương không dám chiến đấu.

Hiện tại, chính diện sử dụng Thiên Hoa bảo thuật chống lại âm hồn Hóa Linh sơ kỳ, sau đó hắn lại lấy năng lượng hủy diệt tiến hành oanh kích, giết âm hồn Hóa Linh sơ kỳ cũng không phải không có khả năng.

- Đi, chúng ta đi quặng mỏ.

Bọn họ lại tới quặng mỏ lần nữa, nhưng cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, bọn họ lại chờ âm hồn Hóa Linh sơ kỳ tới tọa trấn, lúc này bọn họ mới hành động.

- Lại là hai người các ngươi!

Âm hồn kia tức giận.

Các ngươi cố ý đúng không, thời điểm nó làm việc mới đi tới.

Ta dễ ức hiếp như vậy sao?

- Lần này các ngươi tính sai, hiện tại không có một khối U Linh Hồn Tinh nào cả!

Hắn cười to.

- Không có tính sai, chúng ta đến giết ngươi.

Lăng Hàn thản nhiên nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.