Tôi, Còn Có Thể Cứu Vãn Một Chút Không?

Quyển 8 - Chương 110: Phiên ngoại 3: Nhật ký ngồi tù của Kim Đồng Ngọc Nữ




Tống Thanh Đông bực tức đấm vào dưới ghế ngồi của hắn. Minh Quang hai tay nấm đấm siết chặt. Trước đây việc có một Đỗ Văn mưu tính xâu xa. Đối với việc sẽ có cháu nối nghiệp Tống gia cả hai nhà định ra việc này cạnh tranh công bằng. Hắn đã thấy khó khăn đối với mình. Việc lần này Tống Long xuất hiện càng làm cho hắn cảm giác bức bối.

Nhưng nếu đối phương đã là một người khó lường hắn buộc phải hợp tác với Đỗ Văn dù trong lòng không muốn việc này xuất hiện. Minh Quang hắn hiểu rõ để mình đối đầu trực diện với người như Thiếu kiệt hắn làm không được.

- Đỗ Văn ông thấy việc này có cách nào giải quyết tốt nhất không?

- Hiện tại thì không. Nhưng toàn bộ việc này nó rỏ thằng nhóc đó có mục đích, Chỉ sợ hắn tầm nhìn lớn lắm nếu thật sự ý định của hắn thật sự lớn. Chúng ta cũng khó lòng làm gì được đối phương.

Vừa lái xe Đỗ Văn thật sự chỉ biết lắc đầu. Hắn thấy từng bước tính toán rất cẩn thận. Nếu hiện tại hắn có thể tìm được bước đột phá thì với cái nhìn của Tống Thanh Phong không thể nào lại không thấy cần gì đi hỏi một đứa con rể do mình nâng đỡ lên.

- Nó làm chủ tam giác vàng như thế dựa vào tội đầu nguồn cung cấp ma túy chúng ta có thể báo cho tòa án quốc tế lúc đó mọi việc không liên quan đến chúng ta. Ông cụ cũng không thể nào nói được gì.

Minh Quang thấy nếu việc không để Tống Thanh Quân can thiệp thì chí có vận dụng việc làm áp lực không nằm trong tầm quản lý của ông. Như thế mọi chuyện không thể nào dẫn lửa thiêu thân mình của mấy người họ.

- Việc này không dễ dàng đâu. Theo như lời thằng nhóc đó nói thì chúng ta không có bằng chứng nào. Trước đây hình như cũng chưa từng có tên tuổi của nó trong hồ sơ phạm tội. Như thế chúng ta quy chụp một người dường như chưa có tiền án tiền sự nào thì thật sự khó khăn không nhỏ. Chưa biết chừng họ còn xem chúng ta muốn hại người khác không chừng. 

Đỗ Văn bây giờ nói ra suy nghĩ của mình là cho Tống Thanh Đông bực bội lên tiếng nói với hắn. 

- Cái này không được cái kia không được. Không lẽ hai đứa bọn mày định để cho thằng nhóc đè đầu cưỡi cổ hai gia đình mới chịu sao. Nghĩ cách gì khả thi đi chứ. 

- Không phải cháu không muốn đối phó nhưng hiện tại chúng ta nằm ở bế tắc cục diện này muốn khai mở trừ khi mình có được thứ gì đó có thể thay đổi tình hình. Cháu chắc rằng đối phương đã tính toán từng bước như thế chắc hẳn thằng nhóc đó phải có mục đích của chính mình. Chỉ là chưa biết được mục đích đó là gì thôi.

Tông Thanh Phong hiện tại nghe được Đỗ Văn nói như vậy cũng suy nghĩ đôi chút rồi mới lên tiếng nói với hắn. 

- Theo con thằng nhóc đó cần gì. Tiền theo bố thấy sẽ không thiếu rồi đấy. Còn vấn đề quyền thế một phương với việc nó nắm giữ tam giác vàng cũng đã nói lên nó có quyền hành ngang với ông như thế theo con thằng nhóc này có mục đích gì?

Cùng với Tống Thanh Phong, hai bố cọn Tống Đông lúc này cũng nhìn lấy Đỗ Văn đang lái xe muốn nghe hắn nói ra vấn đề mà hắn thấy có khả thi nhất cho việc này. 

- Con không biết nhưng chắc chắn là sẽ có mục đích. Mọi người suy nghĩ thử xem. Tiền nó không thiếu, Quyền thế nó có thể xem như là vị vua của tam giác vàng. Nhưng đây chỉ là tam giác vàng. Thằng nhóc không có một cái gì đó thích hợp để có thể làm việc mà hắn muốn. Vì thế hắn mới đi nhận thân. Thứ nhất để lấy được thân phận cần thiết. Thứ hai là việc có tiền thì sẽ nghĩ đến thứ kiếm ra tiền. Không ai muốn tiền của mình lại nằm một chỗ nhất là với một đứa thông minh như nó.

Tống Thanh Phong bây giờ suy nghĩ một điều gì đó rồi gật đầu nhìn lấy Đỗ Văn lên tiếng như muốn hắn khẳng định. 

- Theo ý con là thằng nhóc này muốn có được hậu thuẫn bảo đảm an toàn để tiến hành đầu tư kiếm tiền?

- Vâng đây là điều con thấy xác xuất để nó tính toán mọi thứ vấn đề từng bước một về vấn đề này sẽ là rất cao. Mặc dù con chưa biết là nó sẽ nhắm đến lĩnh vực nào. Nhưng chắc chắn nó sẽ đầu tư rất lớn nên mới cần sự bảo đảm cần thiết như thế này. Bởi vì cây đại thụ Tống gia sẽ giúp cho hắn đỡ được nhiều thứ khác.

Đáp lại lời Tống Thanh Phong. Đỗ Văn đem ra việc hắn thấy hoàn toàn hợp lý nhất trong tình trạng như thế này Cùng với những việc Thiếu Kiệt đang làm thì điều này sẽ có khả năng cao nhất. 

- Nhưng mà như thế thì nó chắc chắn sẽ còn con bài chưa lật. Nếu nó đã có tính toán cao siêu chắc chắn sẽ không dựa vào việc này hoàn toàn đơn giản sẽ còn một bước dự phòng nữa vậy nếu muốn nó không xong thì từ hai con đường này phải thao tác cùng một lúc. 

Minh Quang sau khi im lặng một lúc mới lên tiếng. Hắn dù sao cũng cần phải có suy luận cho chính mình. Việc Đỗ Văn đã đưa ra ý kiến khiến hắn có thêm dòng suy nghĩ về việc này cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

- Ừ! Theo như con thấy thì con đường này có thể xuất phát từ Tống Vũ hoặc là Vợ ông ta. Mọi người đừng quên anh của Phan Thế Như là ai. Dù không có thế lực nào chống lưng nhưng hiện tại ông ta đứng ở cấp bậc như thế nào. Việc này nếu sau lưng do ông ta thao tác chúng ta sẽ gặp bất trắc đôi chút trên chính đàn. Cũng vì ông ta mà bấy lâu này Tống Vũ mới không cho chuyện lớn gì xảy ra cho hắn trong công tác. Người này thật sự đang phải lo ngại đấy.

Đỗ Văn không từ chối còn xác nhận việc này có phần đúng và nói ra một phương diện mà hắn thấy có thể sẽ xảy ra nhất trong việc này. Hắn cảm thấy phải là như thế này cái thằng nhóc kia mới dám đương thân độc mã không ồn ào náo nhiệt lại đi đến Tống Gia kiếm chuyện.

- Mém tý nữa quên mất người này. Thật sự không biết cái tên Tống Vũ kiếp trước gõ hỏng biết bao nhiêu cái mỏ lấy được người vợ với lại có một đứa con khó đối phó như thế này. 

- Cũng không gì hơn là một việc thằng nhóc có suy nghĩ một chút. Hiện tại cái cần là giải quyết êm đẹp chuyện này chứ không phải nói thằng kia tu được bao nhiêu phước. Đỗ Văn con thấy nếu hạ bệ thằng nhóc Tống Long đó thì sao?

Tống Thanh Phong đáp lại lời của Tống Thanh Đông cũng không quên hỏi lại việc triệt để hạ bệ Thiếu Kiệt có thể sử dụng cách thức nào mà không kinh động đến Tống Thanh Quân,

- Theo con nghĩ. Thằng nhóc đó đúng thật là thiên tài đấy. Nhưng nếu một thiên tài bị chết yểu thì chúng ta cũng không cần lo lắng quá. Không phải đối phương đã nói rồi sao. Nó sợ ám sát thì chúng ta sẽ thuê người ám sát. Nó đã muốn như thế nào thì chúng ta làm như thế đó 

- Này Đỗ Văn ổn không đấy. Chuyện này không phải nhỏ. Lỡ như ông cụ biết được chưa biết chừng cả bố vợ tối với bố vợ ông cũng không yên đâu.

Minh Quang lúc này cũng hơi chột dạ hắn vẫn có thể thấy được Tống Thanh Quân đối xử với Thiếu Kiệt như thế nào. Nếu như thật sự thuê người ám sát chưa biết chừng họ là người bị tình nghi đầu tiên.

- Không hẳn thế. Nếu như chúng ta thao tác tốt một chút chưa biết chừng lại có thể mượn đao giết người. Con không nói chắc bố cũng biết. Việc ông cụ nhà mình ra quyết định để lại toàn bộ quyền lực cho cháu trai đã làm mấy ông lão khác không lo ngại vì lý do gì. Ai cũng hiểu nữ sinh ngoại tộc, cả bố cũng có tư tưởng đó. Nên chúng ta không bị mấy lão già khác lo lắng. Nhưng hiện tại quyền hành dường như chỉ đợi ông cụ nhà mình mất đi rồi giao lại nhà nước. Họ sẽ không làm khó gia đình mình. Nhưng giờ lại khác. Tống Vũ có con trai lại là huyết mạch nam nhân không phải nữ giới bố với hai người nghĩ xem đám người kia sẽ như thế nào.

Một câu nói của Đỗ Văn khiến cho hai người Tống Thanh Đông với Tống Thanh Phong nhìn nhau gật đầu. Chức vị của họ và quyền hành đều từ Tống Thanh Quân. Trước giờ ông không giao quyền về tay ai làm cho mấy người khác ở cao tầng quốc gia đều hiểu ông đang khảo nghiệm. Nhưng khi ông nói sẽ truyền lại cháu trai thì đám người kia đều thờ ơ. Đơn giản vì họ cũng giống như Tống Thanh Quân cho rằng con gái gả đi như bát nước hất xuống đất không hốt lại được. Việc này cho thấy Tống Thanh Quân sẽ không bỏ đi quyền hành đang cầm cho đến lúc mất. 

Giờ xuất hiện Tống Long người có thể để cho Tống Thanh Quân đặt hết quyền hành vào hắn. Đã có người nối dõi Tống Thanh Quân chắc chắn sẽ làm ra những thứ hành lang tập trung quyền hành cần thiết. Đám lão già thành tinh của quốc gia làm gì để cho Tống gia lại có cơ hội tự đốm lửa đang lụi tàn bùng cháy trở lại. Họ chỉ mong có một gáo nước lạnh dập tắt mất ngọn lửa đang nhen nhóm kia.

- Việc này xem ra có thể được. Chỉ cần chúng ta làm việc này thật lớn. Thật náo nhiệt để cho đám người kia chú ý đến. Ngoài mặt thì xem như chúng ta với thằng nhóc đó không có gì xảy ra, hơn nữa còn cố gắng vận động hành lang cho nó. Đám người kia thấy thế không động mới là lạ đấy. Ý kiến này rất hay nhưng chỉ sợ giờ chúng ta thao tác nhanh quá sẽ có vấn đề.

Tống Thanh Phong ngay lập tức nói ra suy nghĩ của chính mình. Hơn thế nữa hắn thấy tình trạng đối lập giữa Thiếu Kiệt cùng với nhóm người của mình thật sự không thể nào hòa hoãn, Như thế thì càng làm cho những đám lão già kia không tin tưởng.

- Con thấy không có vấn đề lớn chúng ta chỉ mới va chạm khi chưa chắc chắn nó mang dòng máu của Tống Vũ. Hiện tại thì áp dụng chính sách xoa dịp hắn. Nâng thằng nhóc đó lên thật nổi bật. Để cho người cảm thấy gai mắt. Tống gia có một thiên tài sắp sửa thay Tống Thanh Quân nắm quyền điều hành các thứ. Khi đó họ sẽ cảm thấy nguy cơ lớn và bằng mọi cách đạp đối phương xuống. Thậm chí sẽ có người có ý nghĩ ám sát cũng không chừng. Khi đó chúng ta ở sau bồi thêm một đao khi con thú bị thương. Lúc đó vừa được việc vừa không phải lo đến vấn đề ông cụ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.