Đánh giá: 9/10 từ 23 lượt
VĂN ÁN:
—–o0o—–
Ai cũng nói Mạt Minh may mắn, anh vốn là tiểu tử nhà nghèo, không tiền đồ, chỉ vì khuôn mặt kia giống với Văn Từ nên được Hàn Thiệu Chu mang về, chiều chuộng lên đến tận trời.
Nghe nói Mạt Minh ở bên Hàn Thiệu Chu ba năm, nghe nói Mạt Minh rất yêu Hàn Thiệu Chu, tìm mọi cách để thay thế Văn Từ, sau này nghe nói …
Hàn Thiệu Chu nhất định muốn đưa người đi đăng ký kết hôn, nhưng Mạt Minh sống chết không chịu.
Mạt Minh rất ngoan và nghe lời. Anh thích hôn lên mặt Hàn Thiệu Chu và nói với hắn anh thích điều đó, nhưng Hàn Thiệu Chu cho rằng anh chỉ là một người nông cạn.
Ở bên nhau lâu như vậy, khen chính mình vĩnh viễn chỉ khen chính mình lớn lên mặt đẹp, chưa bao giờ cố gắng hiểu anh…
Sau này Hàn Thiệu Chu mới phát hiện, Mạt Minh thật ra cũng chỉ yêu khuôn mặt của hắn mà thôi.
Có người hâm mộ Mạt Minh: “Chân chính dựa vào khuôn mặt để đi lên đỉnh cao nhân sinh.”
Có người châm chọc Mạt Minh: “Thế thân chính là thế thân, bị đá chỉ là sớm hay muộn.”
Có người vui sướng khi người gặp họa: “Ai nha Hàn tổng, Văn Từ đã ly hôn, Mạt Minh người này chỉ là thế thân còn không nhanh chóng nhường chỗ cho người thật.”
Mạt Minh thực lo lắng: Anh Chu, nghe người khác nói, mau buông tay.
Hàn Thiệu Chu lo lắng Mạt Minh sẽ trở thành cao bôi trên da chó mà hắn ta không thể thoát khỏi, cho đến ngày đó khi hắn ta nói chia tay để dọa Mạt Minh như mọi khi, Mạt Minh khẽ gật đầu nói, được rồi.
Không ngờ, người đàn ông mà Hàn Thiệu Chu tưởng rằng không thể không yêu mình, cứ thế bỏ mặc hắn mà đi không thèm quay đầu nhìn lại.
——————————
Bình luận truyện