Tôi Chỉ Là Một Thủy Quân

Chương 1: Câu Hỏi




Editor: Quỷ Quỷ

Bắt đầu khởi quay, cảnh đầu tiên là cảnh gần gũi giữa nam nữ chính, hai người đang trong giai đoạn yêu đương cuồng nhiệt, đang đi du lịch ở nước ngoài, nữ chính nổi hứng muốn lái motor.

Nam chính không còn cách nào khác đành đèo nữ chính đi motor, không ngờ xảy ra tai nạn, nam chính dùng cả cơ thể mình để bảo vệ nữ chính, nam chính bị thương rất nặng.

Khi nam chính được đưa vào bệnh viện, nữ chính thấp thỏm trông nom trước giường bệnh, sau này kết quả kiểm tra nói rằng nam chủ không có nguy hiểm gì cả.

Nữ chính chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, hôm sau nam chính tỉnh lại liền hỏi cô là ai.

Từ đó nữ chính cùng nam chính đấu tranh với bệnh tật.

Giai đoạn trước đó khi hai người đang yêu đương cuồng nhiệt, có với nhau những cử chỉ rất thân mật.

Cảnh đầu tiên có đoạn hai người hôn nhau tại chỗ không người.

Chỉ đơn giản là chạm môi nên An Mộc cũng không để ý.

Không ngờ đến lúc quay lại là phiền toái.

Trước khi hai người bắt đầu diễn, Thạch Tiểu Phong lo nhất là về trạng thái của Diêu Cảng, chỉ cần xem qua “Chìm nổi” cũng đủ cho anh rất tin tưởng vào khả năng của An Mộc.

Nhưng trên internet đột nhiên lại nổi lên một chủ đề.

Nói An Mộc cho dù là “Đông Hoa công chúa” hay “Chìm nổi”, mỗi vai diễn mà cô đảm nhận đều lạnh lùng kiêu ngạo như nữ thần hay quyến rũ như hồ ly tinh, đến “Tình đầu lần thứ 55” lại đóng vai cô gái ngây thơ đơn thuần, hầu như không ai tin tưởng vào diễn xuất của cô.

Thạch Tiểu Phong lại không cho là đúng.

Chỉ cần tiếp xúc với con người thật của An Mộc, không ai có thể nhìn ra khí chất nữ thần cao lãnh đó từ cô, nhưng trước ống kính cô hoàn toàn có thể diễn ra được khí chất đó.

Có nghĩa rằng cô thực sự rất có năng lực.

Nhưng khi diễn phân cảnh này…

Không khí ấm áp khi cùng đi du lịch nước ngoài, từng cái nắm tay, từng cử chỉ, rõ ràng có cái gì đó không đúng.

Theo kịch bản, đó hẳn phải là một cô gái dù không hề nổi bật nhưng rất dịu dàng, mềm mại tựa vào bạn trai, nhưng sự ấm áp An Mộc thể hiện ra quá mạnh, khiến người ta không thể không ngồi thẳng lưng, nhìn cô vô cùng cao quý cường thế, căn bản không diễn ra được cô gái dịu dàng kia!

“Cắt!” Thạch Tiểu Phong nhìn chằm chằm màn hình hai phút, rốt cục không nhịn được kêu lên.

Anh nhíu mày, nhìn giữa sân, dù sao mới bắt đầu bấm máy, tâm trạng của mọi người khá tốt, vẫy vẫy tay với An Mộc, “Đường Hạ, cô qua đây, tôi muốn góp ý với cô một chút.”

Lời này thốt ra, mọi người trong đoàn đều nhìn về phía An Mộc, ánh mắt như muốn nói “Tưởng thế nào!”

Sau khi quay xong “Chìm nổi”, trong đoàn làm phim truyền ra ngoài biệt danh của cô là “Không cắt một lần nào”.

Dù sao cô cũng mới 19 tuổi, sao có thể không bị hô cắt một lần nào chứ?

Nhìn xem, cảnh đơn giản như vậy đã không làm tốt rồi, cho nên trong dàn diễn viên của “Chìm nổi” có lẽ cô cũng rất nhạt nhòa? Hay cái biệt danh kia là chính cô tự truyền ra ngoài?

An Mộc có chút tức giận mím môi.

Cô cúi đầu, khóe mắt phẫn nộ lườm Diêu Cảng.

Hai người nắm tay nhau đi trên thảm cỏ, vốn là một màn lãng mạn, nhưng tất cả mọi người chỉ nhìn thấy Diêu Cảng hạnh phúc, nhưng không hề biết anh ta vốn đang nắm tay mình, mà bên dưới tay cô lại chọc ngoáy, từng bước khiêu khích cô!

Loại cảm giác này thật quá tệ!

An Mộc không kiềm chế được mà để lộ tư thái phòng bị, căn bản không có cách nào nhập tâm được!

An Mộc hít một hơi thật sâu, trước ánh mắt của mọi người đi về phía Thạch Tiểu Phong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.