Tôi Chèo Couple “Đối thủ x Tôi”

Chương 32: Biển Caspi (END)




Triệu Phong và “Triệu Phong”, là hai người có ý chí bất đồng, hắn cũng không muốn nhúng tay sâu vào khúc mắc cảm tình của đối phương.

Cho dù Lạc Thủy Nhi kia, bất kể tư sắc hay khí chất, đều là nhân gian hiếm thấy.

Đi ra khỏi rừng trúc.

Triệu Phong lại cẩn thận hồi tưởng những “tâm nguyện” của Triệu Phong trước kia.

Trong đó, nguyện vọng chấn hưng gia tộc, nhất thống Vân Lĩnh, đã hoàn thành rồi.

Tiếp đó.

Kéo dài tuổi thọ và chữa khỏi những ám tật của gia gia, cũng đã xong.

- Bái Vương Giả làm sư, nổi danh trong Vạn Thánh Tông, thậm chí Thiên Phong Đại Đảo Vực…

Khóe miệng Triệu Phong khẽ nhếch lên một nụ cười.

Mục tiêu này, cơ bản cũng sẽ đạt thành, ngay sau buổi dạ tiệc này và “Thần Huyễn thí tuyển” không lâu nữa.

Về phần bái Vương Giả làm thầy, Triệu Phong không lâu nữa sẽ khôi phục tu vi Vương Giả, e rằng còn vượt qua mong muốn của chủ nhân trước kia.

- Ngoại trừ cưới Lạc Thủy Nhi ra, còn lại đều không sai biệt lắm, thậm chí còn vượt qua mong muốn.

Triệu Phong âm thầm gật đầu.

Có thể tận tâm làm đến mức này, Triệu Phong có thể nói là đã hết lòng giúp đỡ. Dù sao đi nữa, khi hắn đoạt xá trọng sinh thì Triệu Phong trước kia cũng đã khí tuyệt bỏ mình.

Vương Hầu phủ, dưới ánh đèn rực rỡ, ca múa tưng bừng, khung cảnh thái bình.

Thịnh yến của Vương Hầu phủ đêm nay, không phải nghi ngờ, Triệu Phong chính là nhân vật chính.

Những nhân vật quyền quý đến từ khắp nơi trên Thiên Phong Đại Đảo Vực, đều biết vị thiên tài Tuần Thú Sư mới quật khởi như kỳ tích này.

Người trong bữa dạ tiệc hôm nay, thậm chí còn có hai vị Vương Giả của Vạn Thánh Tông, nghe nói có quan hệ không tệ với Nam Phong vương.

Trên dạ tiệc…

Triệu Phong được rất nhiều nhân vật quyền quý tại Đại Đảo Vực này mời rượu và bắt chuyện, thậm chí có chút không kịp ứng phó.

Cũng may, Ngữ Tình Quận chúa đã chia sẻ bớt không ít áp lực thay Triệu Phong.

Trên thịnh yến, vị tiểu Quận chúa mà Nam Phong vương thương yêu nhất, từ đầu đến cuối đều theo sát Triệu Phong.

Một màn này, cũng rơi vào trong mắt Nam Phong vương và đám người Lạc gia.

Ngữ Tình Quận chúa có hảo cảm và sùng bái đối với Triệu Phong, chỉ cần là người có lòng, cũng không khó để nhìn ra.

Nam Phong vương nhìn thấy việc này, chỉ mỉm cười không nói.

Ngữ Tình Quận chúa có thể ở cùng một chỗ với Triệu Phong, hắn cũng không phản đối.

Thế nhưng, mấy người của Lạc gia thì lại mang vẻ mặt sầu lo.

Sau khi Triệu Phong viết Hưu thư, ngược lại trở thành “con rể” của Nam Phong vương, như vậy thì đối với danh dự của Lạc gia, e rằng sẽ trở thành đả kích cực lớn.

Cũng may.

Chuyện mà Lạc gia lo lắng, cũng không phát sinh.

Triệu Phong cũng không có biểu hiện quá hứng thú đối với Ngữ Tình Quận chúa, thậm chí trên mặt còn có phần bất đắc dĩ khi nàng dẫn hắn đi khắp nơi.

Tại một góc yến hội.

Lạc Tôn và Bát hoàng tử vốn là hai thanh niên thu hút sự chú ý, lại đứng ở một góc không có gì đặc biệt.

- Tên Triệu Phong này, sau khi bỏ Lạc Thủy Nhi, cũng không có hứng thú với Ngữ Tình Quận chúa. Trong đầu hắn, rốt cuộc là đang nghĩ gì?

Ánh mắt Bát hoàng tử, thường xuyên dừng lại trên người Triệu Phong.

Triệu Phong càng ngày càng khiến hắn không thể nhìn thấu.

Khí chất mĩ mạo của Lạc Thủy Nhi, ngay cả Bát hoàng tử hắn, cũng bị hấp dẫn. Thân phận tiểu Quận chúa cao quý, lại càng khiến vô số nam tử tha thiết ước mơ.

Thế nhưng.

Triệu Phong lại đồng thời từ bỏ cả hai người, mà trong mắt người khác, đó là hai người xinh đẹp tuyệt vời như nữ thần.

Thật đúng là người so với người, thật là tức chết mà.

Bát hoàng tử không khỏi tự hỏi, bản thân là Bát hoàng tử cao quý của Đại Càn Vương triều, vậy mà lại thất bại trước một thiếu niên của một tiểu gia tộc.

Cho đến tận đêm khuya, dạ tiệc mới chấm dứt.

Triệu Phong biểu đạt lòng biết ơn đối với Nam Phong vương, sau đó vội vàng cáo từ.

Nam Phong vương cũng không giữ lại nữa, còn cấp cho Triệu Phong một khoản thù lao.

Vụt...

Triệu Phong cowix Âm Minh Điểu, rời khỏi Vương Hầu phủ.

Trên đường trở về, hắn kiểm tra một lượt những thù lao mà Nam Phong vương đưa cho hắn.

Trong chỗ thù lao này, phần lớn là trân bảo thủy hệ và trân tài Hồn đạo mà Triệu Phong cần, tất cả đều vô giá, rất khó có được.

Ngoài ra.

Nam Phong vương còn trả một số nguyên tinh thạch. Những nguyên tinh thạch này không phải là nguyên tinh thạch bình thường, mà là nguyên tinh thạch “cực phẩm” cao cấp nhất.

Nguyên tinh thạch, từ thượng phẩm cho đến cực phẩm, cũng chia làm nhiều bậc.

1 cực phẩm nguyên tinh thạch = 100 vạn thượng phẩm nguyên tinh thạch.

1 thượng phẩm nguyên tinh thạch = 100 trung phẩm nguyên tinh thạch = 1 vạn hạ phẩm nguyên tinh thạch.

Từ Phù Mộng Thánh Địa đến Thanh Hoa Vực, lại từ Thanh Hoa Vực đến Nam Lâm Hải, biên giới Đại Lục Vực.

Tư bản của Triệu Phong kiếp trước, đã tiêu hao hơn chín thành, thậm chí còn không tiếc mượn từ chỗ “Tử Mộc Đại Đế” một lượng nguyên tinh thạch cực phẩm cho đủ số.

Sau khi đoạt xá trọng sinh.

Trong tay Triệu Phong, cơ bản đã không còn nguyên tinh thạch cực phẩm nữa.

Lần này, thù lao của Nam Phong vương có đến gần một trăm khối nguyên tinh thạch cực phẩm, cùng với hơn một ngàn vạn khối nguyên tinh thạch thượng phẩm.

Đương nhiên.

Nếu như so sánh thì việc Nam Phong vương còn thiếu Triệu Phong một cái nhân tình, cól ẽ còn giá trị hơn.

- Chỗ tài nguyên này, cũng đủ để ta tu luyện đến Vương Giả Hư Thần Cảnh rồi. Nhưng sau Vương Giả, nhu cầu đối với tài nguyên sẽ càng khổng lồ hơn.

Ánh mắt Triệu Phong nhìn rất xa.

Mục tiêu của Triệu Phong sau khi trùng tu, chính là phát triển càng xa hơn.

Chính vì thế, Không Gian Thần Huyễn một trăm năm mở ra một lần này, Triệu Phong nhất định phải nắm chắc cơ hội. Theo hắn được biết, những tài nguyên xuất thân từ “Không Gian Thần Huyễn”, gần như đã tuyết tích tại Đại Lục Vực.

Ví dụ như.

Trên cực phẩm nguyên tinh thạch, còn có “Thần Tinh” trong truyền thuyết.

Với cấp độ hoàn cảnh của thiên địa Phạm Trụ trước mắt, căn bản không thể sinh ra Thần Tinh, đây là một loại vật phẩm chỉ có trong “Không Gian Thần Huyễn”, bởi vì nó là Thái Cổ di tích.

“Thần Tinh” này, thứ nhất có thể dùng làm hạch tâm của đại trận Siêu Khóa Vực, thứ hai có thể dùng cho Thánh Chủ Huyền Quang Cảnh và Bán Thần tu luyện.

Đối với Triệu Phong giai đoạn hiện nay mà nói, nguyên tinh thạch cực phẩm, đã là tinh thạch tu luyện tuyệt hảo nhất rồi.

Sau khi quay trở về Tông môn, Triệu Phong lại bắt đầu bế quan tu luyện.

- Một tháng sau, lại đến Vương Hầu phủ một chuyến, lúc đó “Vân Tằm Tiên Điệp” sẽ có thể hoàn toàn hồi phục rồi.

Trước khi Triệu Phong bế quan, hắn liền xác định thời gian.

Trong phòng.

Bên ngoài thân thể Triệu Phong, chợt nổi lên một tầng hào quang kim loại màu bạc, giống như một pho tượng băng ngân.

Ô...ô...ô...n...g!

Thủy Chi Phong Lôi chập chờn bên ngoài thân thể Triệu Phong, từ ngoài vào trong, rèn luyện huyết nhục, tạng phủ, cốt cách.

Từ khi “Kim Khôn Thánh Lôi Thể” đột phá tầng thứ tư, lực lượng nhục thể và khí lực phòng ngự của Triệu Phong, đã đạt tới một cấp độ mới.

Lúc này.

Hắn chỉ dựa vào thể phách nhục thân, cũng có thể chống lại, thậm chí lực áp Đan Nguyên Cảnh bình thường.

Nhờ vào “Vạn Niệm Thần Quyết”, Triệu Phong có thể đồng thời tu luyện hai bộ Thánh quyết cao nhất.

Nếu so sánh.

Ngũ Hành Phong Lôi Quyết còn tiến cấp nhanh hơn nội tình Phong Lôi và ý cảnh Đại Đế của Triệu Phong kiếp trước.

Chớp mắt.

Một tháng đã trôi qua.

“Ngũ Hành Phong Lôi Quyết” của Triệu Phong, lại “vượt mức”, đột phá tầng thứ năm.

“Ngũ Hành Phong Lôi Quyết”, chia làm mười hai tầng.

Ba tầng trước, là đặt nền móng cho Phong Lôi.

Tầng thứ tư đến tầng thứ sáu, là dùng Ngũ Hành Phong Lôi làm nguồn suối căn cơ.

Triệu Phong lựa chọn “Thủy Chi Phong Lôi”.

Đợi đến khi bắt đầu tầng thứ bảy, Triệu Phong liền có thể bắt đầu nguyên tố Ngũ Hành Phong Lôi thứ hai – Mộc Chi Phong Lôi.

Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim. Cuối cùng, Kim lại sinh Thủy, hoàn thành một vòng Ngũ Hành luân hồi.

Lấy mạch suy nghĩ này mà xét.

Tầng thứ bảy là Mộc Chi Phong Lôi, tầng thứ tám là Hỏa Chi Phong Lôi, tầng thứ chín là Thổ Chi Phong Lôi, tầng thứ mười là Kim Chi Phong Lôi.

Sau tầng thứ mười, Ngũ Hành Phong Lôi Quyết sinh sinh bất tức, thậm chí có thể Ngũ Hành quy nhất.

Đây chính là tinh túy áo nghĩa xuất phát từ “Ngũ Hành Vạn Lôi Quyết” lúc đầu.

Đương nhiên, tinh nghĩa tốc độ của Phong Lôi truyền thừa, và hủy diệt Phong Lôi, cũng sẽ thể hiện trong đó.

Chẳng qua, Triệu Phong trước hết, lại dung nhập áo nghĩa hủy diệt vào lực lượng Phong Lôi, tiếp đó là Lôi lực Thần Kiếp.

- Lôi lực Thần Kiếp là cao thâm thất, chờ đến khi ta khôi phục ý chí Đại Đế, sẽ dung hợp cũng không muộn.

Trong lòng Triệu Phong cũng có kế hoạch của mình.

Một ngày nọ…

Trên khoảng không sân phòng mà Triệu Phong bế quan, ngưng hiện một tầng lốc xoáy nguyên khí như gợn sóng Thủy Lôi, luồng khí tức này, ảnh hưởng đến phương viên mấy chục dặm.

Trong mơ hồ, dường như có một hắc động, đang hấp thu nguyên khí thiên địa khắp bốn phía.

- Tiểu tử kia, không ngờ nhanh như vậy đã bắt đầu trùng kích vào Đan Nguyên Cảnh…

Đám người Quảng sư huynh, cũng chú ý tới cảnh tượng tại sân phòng Triệu Phong bế quan.

Một vài đệ tử trung tâm, đều cảm thấy tâm linh rung động.

Mới bao lâu thời gian chứ? E rằng còn không đến nửa năm, vậy mà Triệu Phong lại bắt đầu trùng kích vào Đan Nguyên Cảnh rồi.

Hơn nữa, luồng lốc xoáy nguyên khí trên không trung, có khí tức rất mạnh, hấp thu nguyên khí Thủy Lôi, càng tinh thuần hơn.

Cảnh tượng Triệu Phong trùng kích vào Đan Nguyên Cảnh, thậm chí khiến cho một số Vương Giả đều phải chú ý.

Dù sao đi nữa, Triệu Phong cũng chỉ mới mười bốn mười lăm tuổi, tuổi nhỏ như vậy đã trùng kích vào Đan Nguyên Cảnh, bất luận thành bại, đều là thiên tài khó gặp.

Chẳng qua, luồng lốc xoáy nguyên khí kia, chỉ kéo dài không đến hai ngày, đã biến mất rồi.

- Chẳng lẽ thất bại rồi?

- Hừ! Triệu Phong này thật là trèo cao, mới tấn chức Nửa bước Đan Nguyên Cảnh không bao lâu, đã mưu đồ trùng kích Đan Nguyên Cảnh rồi.

- Cho dù thiên phú và kỳ ngộ nhiều, nhưng nếu cảnh giới nội tình không đủ, cũng khó mà đột phá được.

Các đệ tử trung tâm ở xung quanh, đều thở phào một hơi.

Nếu như Triệu Phong có thể dễ dàng đột phá Đan Nguyên Cảnh, thì quả thật quá đả kích người khác, như vậy có còn để cho người ta sống nữa không?

Đúng lúc này…

Trận pháp phòng hộ tại sân phòng của Triệu Phong đã triệt hồi.

- Hắn xuất quan rồi!

Giờ khắc này, rất nhiều linh thức, thậm chí có một vài đạo thần niệm, đều phá không lao tới, kiểm tra một lượt.

- Ồ?

- Ồ… Đây là chuyện gì?

Chỉ thấy, thiếu niên vừa xuất quan, sắc mặt hồng nhuận, khí sắc rất tốt, cũng không có suy yếu tái nhợt giống như sau khi thất bại trong tưởng tượng.

Chân nguyên?

Khí tức toàn thân Triệu Phong, dâng tràn lên một cấp độ mới, trên người phát ra một tia chân nguyên dao động.

Chân nguyên?

Đây chính là tiêu chuẩn sau khi tấn chức Đan Nguyên Cảnh.

Vài đọa thần niệm ở đây, thậm chí còn cảm ứng được, trong cơ thể Triệu Phong đã dựng dụng tân “Đan hạch”.

- Đan Nguyên Cảnh? Hắn thành công rồi?

- Làm sao có thể… Chỉ mới một hai ngày ngắn ngủi, làm sao có thể ngưng kết đan hạch thành công?

Những đệ tử trung tâm ở xung quanh, đều kinh hãi không nói nên lời.

Ngay cả chủ nhân của một vài đạo thần niệm đang quan sát, cũng đều cảm thấy khiếp sợ.

- Có nguyên tinh thạch cực phẩm tương trợ, quả nhiên tốc độ ngưng kết đan hạch còn nhanh hơn so với kiếp trước.

Triệu Phong khẽ cười.

Dù sao đi nữa, hắn cũng có cấp độ ý cảnh, lại thêm nguyên tinh thạch cực phẩm và một số trân tài Thủy hệ, Lôi hệ hàng đầu tương trợ.

Chính bởi vì vậy.

Hắn mới có thể thuận lợi, nhanh chóng ngưng kết thành đan hạch.

Dựa theo lẽ thường mà phỏng đoán, trùng kích vào Đan Nguyên Cảnh, nhanh như vậy đã xong, thì nhất định là thất bại.

Triệu Phong vừa mới bước ra khỏi sân.

Vụt... Vụt... Vụt...

Vài luồng sức mạnh to lớn của Vương Giả, nhanh chóng tiếp cận đến vị trí của Triệu Phong.

- Triệu Phong! Ngươi có đồng ý bái ta làm sư hay không?

Một vị Vương Giả trung niên vân bào tuyết trắng, xuất hiện trên khoảng không sân phòng của Triệu Phong.

- Lục Vân Vương.

- Không ngờ lại là sư tôn của Hoàng Vân Hổ - Lục Vân Vương.

Đám đệ tử trung tâm ở xung quanh, đều kinh thán một trận.

Trước đây, Triệu Phong hai lần đánh bại, thậm chí đả thương Hoàng Vân Hổ, đã khiến cho Lục Vân Vương chú ý đến hắn.

- Lục Vân Vương – chậm đã!

- Đệ tử này, có quyền lựa chọn của bản thân, ngươi không nên ép buộc.

Trong hư không, lại xuất hiện hai vị Vương Giả Trưởng lão.

- Lôi Đình Vương! Lục Vân Vương!

Đám đệ tử ở xung quanh, đều trợn mắt há hốc mồm.

Đồng thời xuất hiện ba vị Vương Giả tranh đoạt muốn thu Triệu Phong làm đệ tử, xem tình huống, ít nhất cũng là đệ tử chân truyền.

- Sư tôn…

Cách đó không xa, Quảng sư huynh hô lên thất thành, không ngờ lại nhìn thấy Lục Khung Vương trong số đó.

Ngay cả sư tôn của hắn, cũng muốn tranh đoạt thu Triệu Phong làm đệ tử.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.