Tội Ác Trong Mơ (Dream Man)

Chương 24




Bản danh sách cán bộ bổ nhiệm của huyện Ninh Bắc cuối cùng được đưa thảo luận ở cuộc họp văn phòng bí thư.

Danh sách do Truân Chí Quang đọc, còn Lục Hương Mai thì mặt không nhìn thấy một chút nụ cười nào cả.

Bản danh sách này hoàn toàn dựa theo bản do Truân Chí Quang định ra, chỉ có thay đổi rất ít,.

Lúc mới đầu khi Truân Chí Quang đưa bản danh sách này tới phòng làm việc của Lục Hương Mai, Lục Hương Mai liền đưa ra chất vấn, Truân Chí Quang chằng giải thích lấy một lời cứ vậy bỏ đi làm Lục Hương Mai tức tới muốn điên.

Lục Hương Mai cứ ngồi ngây ra trên ghế tới mấy phút, rồi mới đùng đùng nổi giận cầm lấy bản danh sách này, đi vào phòng bí thư ở ngay sát vách.

Bành Thiếu Hùng sau khi xem bản danh sách này nằm ngoài dự liệu của Lục Hương Mai không hề đùng đùng nổi giận, sắc mặt chỉ hơi âm trầm một chút.

Thấy Bành Thiếu Hùng không nói một lời, Lục Hương Mai không kiên nhẫn được nữa, tức tối nói:
- Bành bí thư, làm thế này thực sự quá đáng lắm rồi.

Chiếu theo danh sách này mà xem, Liễu Tuấn rõ ràng là muốn "chia đôi sơn hà", Lục Hương Mai không cho rằng đây là ý của Truân Chí Quang, không có Liễu Tuấn gật đầu thì có thách Truân Chí Quang cũng chẳng dám cả gian như vậy.

Huyện trưởng quản lý tủi tiền, chuyện xin tiền thường thường Bành bí thư có phê chuẩn cũng không tính, phí bên cục tài chính chỉ có thấy Liễu huyện trưởng ký tên mới chịu cấp tiền.

Mặc dù điều này hơi quá đáng một chút, nhưng dù sao cũng còn giải thích được.

Phân công của đảng và chính phủ, bí thư quản cái mũ còn huyện trưởng quản phiếu ăn mà.

Bành bí thư làm như vậy là ủng hộ công tác của Liễu huyện trưởng, thể hiện khí độ của một người đứng đầu.

Nhưng tới lượt điều phố cán bộ hơn nữa là chuyện lớn hàng đầu toàn huyện như thế này, thì bí thư không ngờ lại còn phải nhương bộ với huyện trưởng, thực sự là quá quắt lắm rồi.

Lục Hương Mai cho rằng phương án chia 6- 4 là mình đã suy nghĩ chu đáo tới thân phận nha nội của Liễu Tuấn, không ngờ người ta được đằng chân lại lân đằng đầu.

Chia 5 -5 à? Quá đáng rồi, huống chi nữa bản phương án điều phố của Truân Chí Quang đều đem cán bộ chủ yếu chia tới những xã thị trấn tương đối phát triển.

Hiện giờ xu thế chính trong nước là cường điệu kinh tế, phát triển kinh tế là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu, trong một huyện ai nắm những xã thị trấn tương đối giàu có thì người đó tiếng nói càng có uy hơn.

Ví dụ như bề ngoài thành phố Đại Ninh, hai người đứng đầu của năm khu ba huyện đều là ngang bằng, nhưng trên thực tế các lãnh đạo của năm khu kia lời nói có phân lượng hơn lãnh đạo của ba huyện.

Bí thư huyện ủy nếu như được đề bạt làm bí thư khu ủy thậm chí còn được coi là đề bạt, khu trưởng nếu như bị điều làm bí thư huyện ủy hoặc là huyện trưởng thường được coi là một loại giáng chức.

Lục Hương Mai làm ví dụ, cô ta từ phó khu trưởng khu Giang Đông được điều tơi shuyện Ninh Bắc làm phó bí thư không được coi là tiến một bước mà chỉ được coi là điều động ngang cấp, còn giả sử nếu như điều tới khu khác làm phó bí t hư thì sẽ được coi là đề bạt.

Tình huống xã thị trấn ở trong huyện cũng tương tự như thế.

Liễu Tuấn một hơi lấy đi luôn nửa số vị trí, nửa vị trí còn lại Bành Thiếu Hùng còn phải chia cho Chu Quốc Trung và Lý Giang, so ra thế yếu của Bành Thiếu Hùng càng thêm rõ ràng rồi.

Liễu Tuấn có là nha nội, cũng không thể ngạo ngược như vậy.

Sao không đẩy thẳng Bành Thiếu Hùng đi để bản thân làm bí thư huyện ủy cho xong.

Hiện giờ Bành Thiếu Hùng vẫn là bí thư huyện ủy, quy của cần chú ý thì phải chú ý.

- Bành bí thư...
Lục Hương Mai thấy Bành Thiếu Hùng vẫn không lên tiếng, lại gọi:

Bành Thiếu Hùng trầm ngâm chậm rãi nói:
-Hương Mai hãy đem bản danh sách này đưa cho Liễu huyện trưởng, mời đồng chí ấy nói ý kiến trước đã.

Khi chỉ có hai người với nhau, Bành Thiếu Hùng chỉ gọi là Hương Mai, để thể hiện một loại tín nhiệm thân cận.

Lục Hương Mai giở trò trẻ con, hai tay khoanh trước ngực hậm hực nói:
- Tôi chẳng đưa cho y đâu, anh đi bảo thư ký cầm đưa qua ấy.

Tôi đường đường là phó bí thư huyện ủy mà lại đi làm người đưa thư cho các người sao.

- Vậy thôi được, cô không đi tôi đi vậy.
Bành Thiếu Hùng cười khổ lắc đầu, đưa tay cầm lấy bản danh sách kia.

- Được rồi, để cho tôi đi!

Lục Hương Mai tức giận thì tức giận, nhưng vẫn chú ý tới quy củ, lườm Bành Thiếu Hùng một cái rồi giành lấy bản danh sách, cái nhìn đó ý tứ rất rõ ràng: Bí thư anh chỉ bắt nạt được kẻ làm phó như chúng tôi thôi.

Tiếng giày cao gót cộp cộp vang lên, Lục Hương Mai mang bản danh sách đi ra khỏi phòng.

Bành Thiếu Hùng nhìn theo bong lưng Lục Hương Mai rời đi, nụ cười mới thu lại, quai hàm dần bạnh ra, cuối cùng thở một hơi thật dài, chậm rãi ngồi xuống ghế.

Khi Lục Hương Mai tới phòng làm việc của Liễu Tuấn, thì y đang nói chuyện với Mai Văn Hoa.

Phó bí thư huyện ủy tới tận nơi thăm, trước kia loại tình huống này vô cùng hiểm thấy.

Là phó bí thư chuyên chức phân quản công tác cán bộ, phạm vi công việc của Lục Hương Mai và Liễu Tuấn không đan chéo vào nhau nhiều lắm.

Cho dù có thay đổi gì về cán bộ, binh thường cũng là Truân Chí Quang báo cáo cho Liễu Tuấn rồi mời đem ý kiến phải hồi của Liễu Tuấn gửi cho Lục Hương Mai.

Phan Tri Nhân tức thì không dám chậm trễ lập tức dùng điện thoại thông báo với Liễu Tuấn một tiếng.

Liễu Tuấn tất nhiên phải ngừng cuộc nói chuyện với Mai Văn Hoa, mời Lục Hương Mai vào.

Liễu Tuấn rời khỏi bàn làm việc đi ra cửa bắt tay với Lục Hương Mai lại mời cô ta ngồi xuống ghế sô pha, Phan Tri Nhân đưa trà lên.

- Liễu huyện trưởng, đây là bản danh sách bổ nhiệm cán bộ, do phòng tổ chức định ra, Bành bí thư nói phải đưa cho Liễu huyện trưởng thẩm duyệt trước, để nói ý kiến của huyện trưởng.
Lục Hương Mai không hề có lấy nửa câu hàn huyên khách khí, đem bản danh sách đưa cho Liễu Tuấn, ánh mắt nhìn thẳng vào y.

Liễu Tuấn cầm lấy bản danh sách xem rất cẩn thận, đối với những cán bộ phía Bành Thiếu Hùng sẽ ài bài, y cũng chỉ có một cái nhìn đại khái, không rõ ràng cho lắm, hiện giờ phải xem cho thật kỹ.

Có điều mục đích chủ yếu của Liễu Tuấn là những cán bộ được bố trí này có phủ hợp với yêu cầu thúc đẩy kinh tế phát triển hay không, còn về phần đó là người của ai thì Liễu Tuấn không để ý nhiều.

Liễu Tuấn xem tới tận hai mươi phút.

Giả dối!

Cái bản danh sách này còn chẳng phải sớm nằm trong dự đoán của cậu sao?

Lục Hương Mai trong lòng cực kỳ khinh bỉ Liễu Tuấn, cho rằng Liễu Tuấn đang cố tình kéo dài thời gian, để khảo nghiệm sự kiên nhẫn của mình.

Có suy nghĩ này nên Lục Hương Mai ngồi rất ngay ngắn, tư thế cầm chén trà cũng rất ưu nhã, không nhìn Liễu Tuấn lấy một cái.

Trông đẹp trai thì làm sao nào, tôi chẳng thèm nhìn!

Trong tích tắc đó, không ngờ Lục Hương Mai lại có tâm tình của cô gái nhỏ như vậy.

Liễu Tuấn cuối cùng bỏ bản danh sách xuống, chậm rãi nói:
- Lục bí thư, về cơ bản tôi đồng ý với bản danh sách này!

Đương nhiên là phải đồng ý rồi.

Cái danh sách này căn bản dựa theo ý của cậu mà ra mà.

Lục Hương Mai chỉ khẽ gật đầu, không nói một tiếng nào.

Xem ra mình suy đoán không sai tí nào, tên nha nội ngang ngược này đúng là còn ngang ngược hơn bình thường.

- Chỉ có một số đồng chí cá biệt tôi có chút ý kiến bất đồng.
Liễu Tuấn nói rồi lấy bút ra sửa chữa trên bản danh sách mấy chố, rồi lại thêm mấy chữ rồi sau đó đưa trả lại cho Lục Hương Mai.

Lục Hương Mai cầm lấy xem qua sự sửa chữa của Liễu Tuấn, Liễu Tuấn thay đổi hai vị trí đặt hai cán bộ của hệ Bành, tới xã thị trấn tương đối giàu có, sau đó Liễu Tuấn viết thêm mấy chữ là nhân tuyển lãnh đạo của ba cơ quan trực thuộc huyện, đó đều là cán bộ có quan hệ tương đối mật thiết với Bành Thiếu Hùng.

Đoán chừng đây là nhượng bộ lớn nhất của Liễu nha nội đây!

Lục Hương Mai nhận lấy bản danh sách nhủ thẩm trong lòng.

Cho dù Liễu Tuấn thêm vào mấy nhân tuyển lãnh đạo cục huyện ủy, nhưng Lục Hương Mai chẳng thèm nhận ân tình, cầm bản danh sách nói cáo từ bắt tay Liễu Tuấn rồi đi thẳng.



Danh sách lại một lần nữa đem trở lại cho Bành Thiếu Hùng.

Bành Thiếu Hùng xem qua một lúc rồi gật đầu nói:
- Cứ đem bản danh sách này lên cuộc họp văn phòng bí thư thảo luận.

Lục Hương Mai không nói một lời chỉ gật đầu.

Cục tức này Lục Hương Mai nhịn tới tận cuộc họp văn phòng bí thư.

Bành Thiếu Hùng bình thản nói:
- Mọi người thảo luận một chút đi.

Kỳ thực vấn đề này chỉ là trưng cầu ý kiến của Lý Giang và Chu Quốc Trung thôi.

Ở phía Lý Giang, hai vị trí nên cấp cho hắn cũng đã an bài rồi, bí thư kỳ ủy huyện ủy cũng không thể quá xen vào chuyện điều phố cán bộ.

Quyền lực của Lý Giang không biểu hiện ra ở mặt này, nhưng hắn nắm đại quyền giám sát kỷ luật, cũng có dủ uy lực rồi.

Chu Quốc Trung cũng có phần của mình.

- Tôi đồng ý.
Lý Giang quả nhiên là không có ý kiến gì.

- Tôi cũng không có ý kiến.
Chu Quốc Trung trầm ngâm chốc lát rồi mới chậm rãi tỏ thái độ, ánh mắt dừng ở bản danh sách trước mặt mình không hề nhìn người khác lấy một cái.

Sau khi vụ án Lý Quốc Khánh xảy ra, Chu Quốc Trung vẫn giữ trung lập như trước kia, nhưng lần này Bành Thiếu Hùng rõ ràng là chiếu cố tới bọn họ, về sau Chu Quốc Trung và Lý Giang có giữ lập trường trung lập hay không rất khó nói.

- Bí thư Hương Mai ý kiến thế nào?

Bành Thiểu Hùng hỏi:

Lục Hương Mai uống một ngụm trà nói:
- Về nguyên tắc thì tôi cũng đồng ý.

Mọi người đều biết cô còn có lời phía sau.

- Nhưng lần điều chỉnh cán bộ này phạm vi liên quan quá lớn, nhân viên quá nhiều, tôi cảm thấy nên thận trọng hơn, dù sao chuyện liên quan tới sự phát triển của huyện Ninh Bắc chúng ta vài năm sau, không thể xem nhẹ được.

Liễu Tuấn mỉm cười hỏi:
- Xin hỏi bí thư Hương Mai phải thận trọng như thế nào đây?

Lục Hương Mai chậm rãi nói từng chữ một:
- Công khai danh sách! Dáng bản công bố!

Mọi người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bành Thiếu Hùng hỏi nược lại một câu:
- Dán bảng công bố?

- Đúng! Chuyện điều chỉnh cán bộ trọng đại như thế, chỉ thảo luận ở trên mỗi cuộc họp văn phòng bí thư là không đủ, cho dù là thảo luận trên cuộc họp thường ủy cũng không phải là toàn diện, dù sao chúng ta chỉ có mỗi hai mươi người, mà việc này liên quan tới tiền đồ của cả huyện Ninh Bắc, cho nên tôi cho rằng phải tăng cường sức giám sát. Dán bảng công bố, chính là để cho quân chúng cán bộ trên toàn huyện đều tới giám sát quyền lực dùng người của chúng ta. Trong thời gian công bố, phải cho phép quảng đại quần chùng đề xuất ý kiến với với những đồng chí được bổ nhiệm phụ trách xã thị trận! Có như thế mới có thể chính quy hóa những cán bộ được bổ nhiệm.
Lục Hương Mai nói thong thả tự tin.

Liễu Tuấn mỉm cười.

Lục Hương Mai quả nhiên rất thông minh, đây chính là cách công khai cán bộ mà sau này dùng.

Bành Thiếu Hùng mắt sáng lên.

Nếu như ở văn phòng bí thư đấu với Liễu Tuấn, chỉ có cách trở mặt, nhưng lại không phải là cách hay lắm. Đưa lên cuộc họp thường ủy thì càng hình thành tình huống ngả theo một phía. Bành Thiếu Hùng khó mà vãn hồi lại được thế kém, vậy chỉ đành đi theo "con đường quần chúng".


Mặc dù con đường quần chúng chưa chắc đã cói lợi cho Bành Thiếu Hùng, nhưng dù sao cũng thăng thêm nhiều biến số, hơn nữa cho dù có hoàn toàn dựa theo bản danh sách này mà thông qua, thì cách "dán bảng công bố" cũng giữ được thể diện cho Bành Thiếu Hùng.

Đây là quyết định toàn thể cán bộ đảng viên giám sát đưa ra mà, Bành bí thư và Liễu huyện trưởng chỉ làm theo, không tồn tại vấn đề ai mạnh ai yếu.

- Tôi đồng ý!
Bành Thiếu Hùng trong chớp mắt phân tích rõ ràng lợi hại, tỏ thái độ rõ ràng.

Liễu Tuấn cười nói:
- Tôi cũng đồng ý.

Có thể quản triệt theo ý muốn của mình, đồng thời không làm quan hệ hai bên quá căng thẳng, Liễu Tuấn cũng vui vẻ mà làm, hơn nữa phương pháp dán bảng công bố làm tốt cũng có lợi cho lý tưởng tạo nên một đội ngũ cán bộ vững mạnh của Liễu Tuấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.