Toàn Cầu Cao Võ

Chương 9: Cảnh Nguy Khốn




5% khu vực còn lại

5% khu vực còn lại

"Cái gì?" Đám người giật nảy cả mình, ở dưới đó, rõ ràng có một con rùa lớn…

"Mang vũ khí tối tân nhất mới nghiên cứu đến đây."

Vẻ mặt của người phụ trách dữ tợn: "Mặc dù nhóm người Trần Phong xảy ra chuyện, nhưng cũng đã mang đến tin tức quý giá cho chúng ta, ít nhất là 90% hải đồ đã được tra xét rõ ràng, còn lại 10% này, nếu như chỉ có một con rùa lớn đáng chết này, lão tử muốn nó phải trả giá đắt!"

"Vâng!" Tâm thần của mọi người trở nên nghiêm nghị.

"Tàu ngầm của chúng ta có cài đặt hình thức chạy trốn... hi vọng... bọn hắn sẽ bình yên vô sự!" Đám người cầu nguyện.

Mà lúc này, ở dưới chỗ sâu của Biển Băng, con rùa đen kia điên cuồng va chạm, dụng cụ ghi chép bị hư hỏng chỉ mới là khởi đầu, tất cả linh kiện bên trong đều bị đụng cho thất điên bát đảo, hai người Trần Phong cũng bị hoa mắt váng đầu. Con rùa đen kia… vẫn đang va chạm không ngừng!

"Đáng chết." Trần Phong hít vào một hơi thật sâu, giữ cho mình tỉnh táo.

Keng —— Keng —— Ánh sáng màu đỏ lấp lóe.

"Phát hiện nguy hiểm cực lớn, đề nghị khởi động hình thức chạy trốn!" Tiếng máy móc vô hồn vang lên.

"Hình thức chạy trốn là cái gì?" Trần Phong đột nhiên hỏi.

"Thứ đồ chơi kia không có hiệu quả ở chỗ này." Từ Phi cười khổ: "Tập trung tất cả năng lượng trong tàu ngầm, trực tiếp bắn khoang thuyền bên trong đi! Trên lý thuyết là có thể trực tiếp bắn chúng ta thẳng lên trên bờ!"

"Thế nhưng ở đây..."

Từ Phi thở dài: "Quá sâu!"

Không chỉ là vấn đề độ cao, còn có sinh vật bên trong Biển Băng!

Ở chỗ này... hình thức chạy trốn bị hạn chế vô cùng cao!

Không có năng lượng màu tím của Trần Phong, dưới hình thức chạy trốn, khoang thuyền sẽ trực tiếp bị sinh vật trong Biển Băng đánh nổ...

Hiện tại còn đang bị con rùa đen công kích, bọn hắn căn bản là không có cách nào đi ra bên ngoài!

Huống chi, con rùa đen chết tiệt trước mắt này, sẽ để cho bọn hắn thuận lợi chạy trốn hay sao?

"Mô phỏng quá trình thoát hiểm!" Từ Phi thử nghiệm mô phỏng.

Xoạt! Xoạt! Xoạt!

Liên tiếp hơn mười biện pháp thoát hiểm, toàn bộ đều biểu hiện thất bại!

98% là chết! Bọn hắn, đã không còn đường nào có thể trốn!

Biện pháp thoát hiểm sao...ánh mắt của Trần Phong lưu chuyển.

Xoạt! Quầng sáng may mắn mở ra! Nếu như hình thức chạy trốn chính là lựa chọn một cái phương hướng, một cái góc độ, đối với Trần Phong mà nói, quả thực là một chuyện dễ dàng nhất! Chỉ cần 1 điểm giá trị may mắn là đã đủ.

Chỉ là cái phương hướng này...Trần Phong nhìn về phía phương hướng mà Quầng sáng may mắn chỉ ra, chính là chỗ sâu nhất trong Biển Băng, chính là cái khu vực bên trong 5% còn lại!

"Từ Phi!" Trần Phong hít vào một hơi thật sâu: "Là cái phương hướng kia!"

"Được." Từ Phi nhe răng cười.

Trần Phong chính là một tên gia hỏa giỏi về sáng tạo kỳ tích, cho nên đối mặt với loại tình huống này, hắn căn bản sẽ không có một chút do dự nào, vọt thẳng vào chỗ sâu nhất bên trong Biển Băng!

Oanh! Tàu ngầm bỗng nhiên nổ tung, khoang thuyền ở bên trong tàu ngầm bắn ra như đạn pháo! Bên trong...chỉ có Trần Phong cùng với Từ Phi.

Oanh! Nước biển bị xé mở chảy xuôi về phía sau, khoang thuyền bị bắn ra từ trong vụ nổ, sau cùng rơi xuống bên trong 5 % khu vực còn lại kia, mà hai người Trần Phong cùng với Từ Phi, cũng theo sự chấn động của khoang thuyền, bị đụng thất điên bát đảo.

Rất lâu, khoang thuyền mới có thể ngừng lại được.

"Ngừng rồi sao?" Tâm thần của hai người trở nên nghiêm nghị.

Khoang thuyền trong cùng được thiết kế rất an toàn, bị phong bế toàn bộ, nhất là ở bên trong Biển Băng, cho nên, bọn hắn căn bản không nhìn thấy bên ngoài phát sinh chuyện gì!

Con rùa lớn kia đâu rồi? Ở nơi này...bên trong 5% khu vực còn lại, cơ hội sống là ở chỗ nào?!

Chờ một chút, Trần Phong ổn định lại tâm trạng, hắn rất rõ ràng, nếu như con rùa lớn vẫn còn, nó nhất định sẽ va chạm vào khoang thuyền, nhưng mà, trọn vẹn qua thời gian nửa tiếng, bọn hắn vẫn bình yên vô sự! Không có bất cứ một động tĩnh gì truyền đến.

"An toàn rồi!" Từ Phi vui mừng.

"Chúng ta hẳn là đang ở một nơi nào đó bên trong chỗ sâu của Biển Băng." Trần Phong suy đoán: "Con rùa lớn đã rời đi, tàu ngầm cũng hỏng, một hồi nữa ta dùng năng lực năng lượng hoá vũ trang, chế tạo ra một cái tàu ngầm cỡ nhỏ, sau đó chúng ta liền rời khỏi đây."

"Được." Từ Phi gật đầu.

Con rùa lớn nếu như đã rời khỏi, uy hiếp coi như đã được giải trừ, chỉ có điều là...

"Coong! Coong!" Thanh âm kỳ dị bỗng nhiên từ vỏ ngoài của khoang thuyền truyền đến.

Cái gì?! Cơ bắp của Trần Phong lập tức trở nên căng cứng, đó là cái gì!

"Chẳng lẽ là con rùa lớn kia?" Từ Phi trở nên khẩn trương.

"Chắc là không phải." Trần Phong lắc đầu, nếu như là con rùa lớn, chỉ cần đụng một cái, là có thể đem bọn hắn đụng bay ra bên ngoài, bây giờ khoang thuyền không có vỏ ngoài bền chắc như tàu ngầm, gần như sẽ bị đụng nát!

Bằng loại chất liệu của khoang thuyền, căn bản là sẽ không ngăn được con rùa đen kia!

Cho nên...chắc hẳn là chỉ là một sinh vật bình thường trong Biển Băng.

"Ta trước tiên sẽ chế tác tàu ngầm." Trần Phong quyết định thật nhanh.

Coi như khoang thuyền có thể chống cự lại nước Biển Băng, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ bị sinh vật trong Biển Băng đập nát, muốn ở bên trong khoang thuyền tránh né nguy hiểm căn bản là không có khả năng!

"Xoạt!" Từ Phi mở cửa khoang thuyền ra.

Ô...ô...n...g ——Thiên Huyễn đao gió trong tay của Trần Phong dùng để chế tạo ra năng lượng màu tím đã được chuẩn bị sẵn sàng, hắn đã làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu, chỉ có điều là, trong nháy mắt cửa khoang thuyền mở ra...hắn cảm thấy kinh hãi!

Ngoài cửa khoang thuyền, có mấy thân ảnh đang đứng ở bên ngoài, trông thấy hai người Trần Phong cũng bị doạ đến mức thân thể run rẩy.

Đó là...một nhóm người! Ở đây lại có thể có người? Trần Phong đột nhiên nhìn về phía chung quanh, không khí mới mẻ truyền đến, những dãy phòng ốc tinh tế xen kẽ với nhau, còn có một loạt ánh mắt kinh dị đang nhìn hắn...ở bên trong chỗ sâu của Biển băng, lại có một cái thôn trang!!!

"Các ngươi..." Trần Phong đang muốn mở miệng.

"A a!" Có một tiếng kêu sợ hãi tiếng truyền đến.

Xoạt! Có một tấm lưới được chế tác bởi chất liệu đặc thù bỗng nhiên xuất hiện, trực tiếp bao bọc cái khoang thuyền, Trần Phong cùng với Từ Phi còn chưa kịp đi ra ngoài, liền bị vây ở bên trong một tấm lưới to lớn.

Ngay sau đó, có lít nha lít nhít người xuất hiện, trong tay cầm những cái xiên có hình thù kỳ quái, nhìn chằm chằm vào Trần Phong.

"Những người này..." Tâm trạng của Trần Phong giật thót một cái.

Lúc này, hắn mới chú ý tới, những người này mặc dù nhìn qua có bộ dáng giống như nhân loại, thế nhưng mỗi người ở đây đều có một chút khác biệt so với nhân loại.

Càng chuẩn xác hơn mà nói —— bọn hắn là người biến dị! Trong đám người, có một người biến dị tóc ở trên đầu giống như là xúc tu của bạch tuột... còn có một người toàn thân có làn da màu hồng, đầu nhọn hoắc giống như là một cái đầu bút chì... tướng mạo của những sinh vật ở nơi này đều tương đối kỳ dị, giống như người mà không phải người.

Xoạt! Trần Phong thử nghiệm thôi động năng lượng —— vô hiệu!

Thôn trang ở chỗ sâu trong Biển Băng này, thuộc về khu vực bị cấm chế năng lượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.