Tỏa Sáng Bên Anh

Chương 69: Sẽ phải hối hận




“Dạ!” Triệu Tình Lam hiểu rõ đại cữu cữu, lúc này ông nhất định là muốn đi trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng đó không phải là việc mà một vãn bối như nàng nên quản. Nhiều lúc nàng cũng cảm thấy kỳ quái, tại sao cùng phụ cùng mẫu mà ba vị cữu cữu lại khác nhau đến thế? Tuy đại cữu cữu như vậy nhưng nhị cữu cữu và tam cữu cữu lại rất tài giỏi. 

“Ngươi đã tính toán làm việc gì chưa? Lớn vậy rồi mà không nghiêm túc gì cả, rảnh cái là lại trốn đi tụ tập chơi bời, còn không sợ bị tiểu bối chê cười sao!” Sầm mẫu cau mày nói, đứa con lớn này của bà tính tình bất hảo, nhiều năm như vậy bà vẫn luôn hy vọng có thể thay đổi nó nhưng không thành, có lẽ cả đời này nó vẫn cứ như vậy. Mỗi nhà đều có một cuốn sách khó đọc, nhà này cái gì cũng tốt chỉ trừ thằng con phá gia khiến bà lo lắng đến ngủ không yên đó.  

Sầm Mộ Cối mặc dù không ra gì nhưng đối với mẫu thân vẫn vô cùng tốt, thấy mẫu thân tức giận với mình, biết là chuyện của muội muội khiến người khó chịu nên chỉ cười làm lành nói: “Mẫu thân dạy phải, chỉ là hôm nay nhi tử có chút không thoải mái trong người, muốn về nghỉ ngơi cho nên mới có chút vội vàng.”

Làm sao Sầm mẫu không hiểu nhi tử đây là đang lấy cớ, vậy nên chỉ gật gật đầu nói: “Ngươi đã cảm thấy không thoải mái thì thì về sớm nghỉ ngơi đi, giờ cũng không còn trẻ nữa, điều dưỡng thân mình quan trọng hơn, những chuyện khác không cần phải nghĩ nhiều.”

“Dạ, nhi tử xin phép, ngày mai nhi tử lại đến thỉnh an người sau.” Sầm Mộ Cối nói xong vội vàng đi ra ngoài.

Nhìn bóng lưng trưởng tử vội vã rời đi, Sầm mẫu không khỏi thở dài, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì.

“Mẫu thân, hôm nay nhi tử gặp Dục thân vương ở trong triều, hắn nói với nhi tử chuyện này, nhưng mà nhi tử không biết có nên nói ra hay không.”

Từ lúc vào cửa Sầm Mộ Nam đã mang bộ dạng lo lắng trùng trùng, Sầm mẫu không thể không phát hiện, nhưng vì chuyện của trưởng tử, nếu nó không nói bà sẽ không hỏi, giờ nó đã nhắc đến, bà nghe một chút cũng không sao. Hơn nữa chuyện của Dục thân vương phủ, e là có liên quan đến Tình Lam, nếu lại xảy ra chuyện gì nữa, chỉ e là hậu họa vô cùng.  

Sầm Mộ Vân nghe vậy cũng lập tức khẩn trương, chuyện Dục thân vương phủ nói chắc chắn có liên quan đến Lam nhi, hiện tại con bé đã đủ khổ, nếu hôn sự lại xảy ra vấn đề, con bé làm sao mà sống nổi. Dieendd:an?Le?quys!don

Ngược lại, Triệu Tình Lam lại cảm thấy mừng thầm. Điều khiến nhị cữu cữu khó mở miệng có lẽ chính là Dục thân vương phủ định từ hôn, nếu như vậy thì nàng có thể an tâm rồi. Nhưng chỉ lo nhị cữu cữu không đồng ý. Dù sao Dục thân vương chấp nhận hạ thấp thân phận nói chuyện với nhị cữu cữu, muốn ông biết trước việc này là bởi họ coi trọng thân phận hiện giờ của nhị cữu cữu, nếu nhị cữu cữu muốn phản đối, bên họ cũng không dễ làm. 

“Ngươi nói đi, đều là người nhà mình cả, không cần cố kỵ.” Sầm mẫu thấy bộ dạng nhi tử muốn nói lại thôi liền nói.

Phải biết đã xảy ra chuyện gì thì mới dễ đưa ra biện pháp ứng đối, đứa nhỏ Lam nhi cũng đã trưởng thành, có một số việc nên biết, hiện tại nói rõ với con bé còn hơn là để sau này mới nói. Nếu chẳng may có chuyện gì không hay, vẫn nên chuẩn bị sớm một chút.

“Dạ, mẫu thân.” Sầm Mộ Nam cẩn thận quan sát Triệu Tình Lam, làm sao đứa nhỏ này lại gặp nhiều xui xẻo như vậy, còn nhỏ đã gặp phải nhiều chuyện, không phải ai cũng có thể chịu đựng. Nhưng mọi sự đã rồi, cũng không có cách nào tránh được.  

“Sau buổi thiết triều hôm nay, Dục thân vương gọi ta lại, nói là có chuyện cần bàn. Lam nhi, chuyện này có quan hệ tới con, năm xưa cha mẹ con và Dục thân vương phủ có ước định hôn sự cho con, nhưng bây giờ người Dục thân vương phủ lại nói bên ngoài có quá nhiều lời đồn đại không hay về con, họ tuy không so được với những Vương phủ đang được coi trọng khác, nhưng cũng là võng thế thân vương, không thể tiếp nhận một nàng dâu có tỳ vết.” Sầm Mộ Nam nói những lời này cũng cảm thấy không đành lòng, nhưng chuyện đã vậy, không nói thì biết làm sao?

“Lời đồn đại vớ vẩn gì? Sao ta không nghe thấy?” Sầm mẫu hỏi. Bên ngoài có lời đồn gì bà cũng đã nghĩ đến, nhưng có thì cũng phải hướng về phía Mộ Vân, sao lại liên quan đến Tình Lam? Đang yên đang lành liên lụy đến con bé làm gì? le@quy:don

“Mẫu thân, nhi tử và tam đệ đã cho người tìm hiểm, đều là mấy lời đồn nhảm về danh tiết của con bé, nhưng nhi tử không ngờ Dục thân vương phủ lại tin tưởng những lời đồn đại này mà muốn từ hôn. Họ còn nói vì Lam nhi là ngoại sinh nữ của Khánh quốc công phủ chúng ta nên mới báo trước một tiếng, xem thử ý tứ của chúng ta.” Mặc dù Dục thân vương phủ là Vương phủ, Khánh quốc công phủ chỉ là quốc công phủ, nhưng hiện tại Khánh quốc công phủ đang được Hoàng thượng coi trọng, dù là Dục thân vương phủ cũng không thể tùy tiện đắc tội, bằng không việc với Triệu gia sao lại nói trước với Sầm gia bọn họ. 

Mặc dù đã nghĩ đến, nhưng khi chính tai nghe thấy lại là chuyện khác, Sầm Mộ Vân suýt chút nữa đứng không yên, nhất thời ngồi bệt trên tháp, sắc mặt tái nhợt.

Triệu Tình Lam vội vàng tiến đến đỡ mẫu thân nói: “Mẫu thân hãy thả lỏng tinh thần, cũng không phải chuyện gì lớn, chúng ta đi một bước tính một bước. Chuyện này chưa chắc đã không thể cứu vãn.” 

Thấy nữ nhi trấn an mình, Sầm Mộ Vân rất cảm động, đứa nhỏ này, bản thân gặp phải chuyện như vậy còn có thể bình tĩnh nói chuyện với nàng. Trong lòng con bé chắc rất khổ sở, nhưng lại vì nàng mà không nói ra. Nàng vậy mà không bằng nữ nhi, cái tính này quả nhiên là không tốt. 

“Ta nghĩ Dục thân vương phủ nếu đã cố kỵ thế lực Sầm gia chúng ta thì cứ trực tiếp cự tuyệt thôi. Nhưng không ngờ Thế tử Ninh quốc công phủ bỗng nhiên xuất hiện, nói ta không thể từ chối đề nghị của Dục thân vương, nếu Dục thân vương kiên quyết thì nhất định phải lui hôn sự này. Ta nghe xong mà buồn bực, trước kia đứa nhỏ Ninh Mặc Hiên và chúng ta không phải rất tốt sao? Đối với Lam nhi cũng vô cùng chăm sóc, tại sao hôm nay thái độ lại khác thường?” Sầm Mộ Nam cảm thấy rất là nghi hoặc, chuyện này cuối cùng là sao. Chẳng lẽ phía sau còn có âm mưu gì đó? 

Triệu Tình Lam nghe Sầm Mộ Nam nói vậy cảm thấy an tâm hơn nhiều, xem ra những lời đồn đại này không hẳn xuất phát từ Triệu gia hay Lộ thị mà Ninh Mặc Hiên cũng có công lao trong đó. Như vậy, nàng tuy bị tổn hại chút danh dự, nhưng so với mất mạng thì tốt hơn nhiều. Được sống lại một lần nữa, nàng không muốn dẫm lên vết xe đổ ở đời trước.

“Còn có chuyện như vậy? Tại sao Ninh Mặc Hiên lại muốn phá hư hôn sự của Lam nhi? Uổng phí ta trước giờ còn cảm thấy nó tốt, đúng là nhìn lầm rồi.” Sầm mẫu cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.