Tớ Thích Cậu, Thật Đấy!

Chương 72: Gừng càng già càng cay






Trong bầu không khí đầy oán niệm của Tiểu E quân, cuối cùng hai người đánh phải bỏ trò Xe Vượt Núi, chuyển thành đi vào nhà ma.

Trong nhà a.

A quân: Nơi này thì có gì vui chứ, chẳng sợ tí nào… Á Á Á Á Á! Quỷ!!!!!!!

Trước mắt bỗng nhiên một cương thi ở đâu nhảy ra, dọa A quân sợ chết khiếp, theo phản xạ nhảy về phía sau, không ngờ lại giẫm phải một thứ cũng na ná như thế, cứng nhắc cúi đầu nhìn thử, là một cánh tay còn be bét máu. Hai chân A quân mềm nhũn, chuẩn bị ngã ngồi xuống. B quân đưa tay ra kéo A quân lại: Không sao chứ?

A quân: Không… Không sao, anh… cứ lo cho Tiểu E là được rồi.

Lúc này, Tiểu E quân đột nhiên ôm lấy chân cương thi, vẻ mặt hạnh phúc cọ tới cọ lui: Anh zai cương thi ơi, anh theo em về nhà có được không?

Mắt B quân nhìn thấy Tiểu E quân đang bám lấy cương thi, quay đầu lại về phía A quân nói: Xem ra cậu cần được lo hơn đấy.

Nói xong, dùng một bàn tay nắm lấy bàn tay đang mướt mồ hôi lạnh của A quân, một tay vẫy Tiểu E quân: Đi thôi.

Tiểu E quân giãy đành đạch: Cậu, cậu là Vương mẫu nương nương à? Sao lại bổng đả uyên ương như thế?!

(Theo sự tích về Ngưu Lang Chức Nữ =)), Vương mẫu nương nương chính là người đã tách hai người ra, mỗi năm chỉ cho gặp nhau một lần.)

.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.