Tớ Thích Cậu, Thật Đấy!

Chương 13: Triệu hoán sư




Tằng Nhất nhìn Phượng Duyên hai nữ cùng Lạc Thiên một cái rồi nói :” Phía trước bọn ta phát hiện một hòn đảo, trên đó có một hồ Địa Tâm Ngọc Linh Thủy, vốn dĩ muốn đạt tới, nhưng không ngờ đột nhiên có một loại yêu thú kỳ lạ thập tam giai đột kích, cái này khiến cho bọn ta bị tổn thất mấy người.”

Nói xong dừng lại một lát rồi hắn nhìn Quân Thiếu Lâm cùng San San nói :” Vốn dĩ bọn ta định từ bỏ nhưng không ngờ gặp San tiên tử cùng Thiếu Lâm huynh, nếu hai vị có hứng thú vậy chúng ta cùng đi cướp.”

Nếu là bình thường hắn không chiếm được cũng sẽ không mời ai trợ giúp, vì như vậy sẽ bị chia cắt mất Địa Tâm Ngọc Linh Thủy, nhưng mà lần này hắn không thể làm, bởi vì hắn tuy là thái tử nhưng địa vị không được chắc chăn, lần này muốn lôi kéo mấy vị thiên tài nên mới để lộ ra. Mà bây giờ những kẻ hắn mời đã chết đi khá nhiều, nếu không chiếm được Linh Thủy thì hắn không biết ăn nói thế nào với mấy thiên tài kia.

Địa Tâm Ngọc Linh Thủy là một loại Thánh Thủy, hơn nữa nó còn là Thánh Thủy trong có tác dụng cực lớn, chỉ cần ngươi phục dụng Địa Tâm Ngọc Linh Thủy thì sẽ khiến cho đạo tâm rửa sạch tâm ma, tuy rằng không phải triệt để nhưng lại có thể rửa sạch được phần, cái này sẽ khiến cho người phục dụng có một đạo tâm càng hoàn mỹ hơn.

“Cái này.” Quân Thiếu Lâm chần chờ nhìn San San rồi chuyển qua Lạc Thiên khẽ hỏi :” Ba vị, Địa Tâm Ngọc Linh Thủy là một loại Thánh Thủy rất tốt, không biết ba vị ý thế nào.”

Bởi vì thực lực nguyên nhân, Quân Thiếu Lâm không thể không hỏi ý kiến của ba người, đây cũng không phải là trưng câu ý kiến hay tùy tiện hỏi, mà là thật, cái này cũng là một loại đối ngoại phương thức của hắn, vô hình lúc khiến người được cảm thấy coi trọng.

Đối với Quân Thiếu Lâm hỏi ý kiến của Phượng Duyên cùng San San thì Tằng Nhất còn hiểu được, dù sao một người tuy cảnh giới thấp nhưng sau lưng lại không phải ai cũng bỏ qua, mà người còn lại thì không những sau lưng có Cự Vô Phách, chính bản thân nàng cũng là một tồn tại không phải ai cũng có thể chọc, nhưng mà hắn không hiểu Quân Thiếu Lâm, thậm chí là Phượng Duyên cùng San San tại sao lại hỏi ý kiến của Lạc Thiên, phải biết dù nhìn thế nào thì Lạc Thiên bên ngoài cũng chỉ là một Nhân Tôn tiểu tu sĩ mà thôi.

“Đi một chuyến cũng không sao.” Lạc Thiên cũng gật đầu đồng ý, dù sao Địa Tâm Ngọc Linh Thủy bây giờ hắn cũng cần, nếu có thể vậy dùng một lần cũng không sao, hơn nữa Phượng Duyên cũng có thể gột rửa đạo tâm, nhất cử lưỡng tiện, còn thập tam giai yêu thú hắn còn không để vào mắt.

“Được, đã vậy thì chúng ta cùng đi.” Quân Thiếu Lâm cùng San San cùng đồng ý nói, còn Phượng Dyên không cần hỏi cũng biết sẽ theo ý Lạc Thiên.

Đoàn người đi tới một cái hồn đảo, hồn đảo này cây cao đều toàn vài ngàn trượng, rộng khoảng chừng trăm vạn dặm, hiển nhiên là to hơn những đảo khác Lạc Thiên bốn người đã từng gặp.

“Phía trước là nơi cất dữ Địa Tâm Ngọc Linh Thủy, mọi người cẩn thận.” Tằng Nhất nhìn mấy người rồi nói, lần này hắn chỉ dẫn theo Lạc Thiên, Phượng Duyên, San San cùng Quân Thiếu Lâm, những người còn lại có tới cũng không giúp được gì nên hắn để ở ngoài.

Mấy người cẩn thận đi tới một cái hang động, cái hang này rộng chừng hai mươi trượng, đứng từ ngoài cũng có thể nghe được mùi thơn nhàn nhạt, tựa hồ chỉ cần ngửi một cái cũng khiến Phong Cảnh giả trở xuống tâm linh thoải mái. Mấy người vừa ngửi đã đoán được là Địa Tâm Ngọc Linh Thủy, hiển nhiên Tằng Nhất không nói dối, chỉ là không biết con kia thập tam giai yêu thú là loại nào mà thôi.

“Kê…kê” Một thanh âm từ lòng đất vang lên, khi mấy người đi vào thì đã thấy một đầu yêu thú màu xanh, đầu nó như mãng lại không phải mãng, bốn chân trong có ba chân như chân điểu, một chân còn lại thì lại giống chân khỉ, nhìn không đoán được là yêu thú loại nào.

Khi nó xuất hiện thời điểm một cỗ âm nhu khí tức tản mát mà ra, cỗ này âm nhu mang theo hàn ý xuất nhập lòng người, tựa hồ đang đi trên đường bỗng nhiên bị ném vào một hầm băng vậy.

“Hầu Kê Huyết Nhãn.” Nhìn con yêu thú này Lạc Thiên lập tức nhận ra lai lịch rồi nói.

“Ngươi biết loại này yêu thú sao.” San San có chút nhịn không được hỏi, từ đầu tới giờ cứ như bất kỳ loại nào yêu thú hắn đều nhận ra, như vậy nói không chừng còn có thể biết điểm yếu của nó.

Quân Thiếu Lâm cùng Tằng Nhất cũng nhìn sang, hiển nhiên bọn họ cảm nhận được cực áp lực từ con yêu thú này, nếu đánh nhau bọn họ cũng không nhất định chiếm được tiện nghi gì, dù sao bọn họ còn bị áp chế ở Vũ Tôn đỉnh phong.

Lạc Thiên nhìn mấy người rồi nói tiếp :” Nó là một đầu yêu thú rất giảo hoạt, khi nó nổi giận da sẽ xuất hiện màu đỏ, chiến lực sẽ tiêu thăng lên rất nhiều, mắt của nó có thể phóng huyễn thuật khiến các ngươi mất đi tri giác, điểm yếu ở hai mắt của nó, tuy rằng huyết mạch hạ đẳng nhưng vẫn cẩn thận thì hơn.”

Nghe Lạc Thiên nói mấy người suýt chửi mẹ nó, một đầu thập tam giai có thể dùng huyết mạch gia tăng chiến lực, hai mắt có thể phóng huyễn thuật, như vậy dù là trong yêu thú cũng xem như là nổi bật, vậy mà hắn còn nói huyết mạch hạ đẳng, như vậy trong mắt hắn cái gì huyết mạch mới là trung đẳng cùng cao đẳng đây.

Cái này thì bốn người trách lầm hắn, hắn cũng chỉ nói thật, đầu này Hầu Kê Huyết Nhãn có thể tu luyện tới thập tam giai cũng không phải là vì huyết mạch mà là vì Địa Tâm Ngọc Linh Thủy, nếu không nó chỉ có thể tu tới thập giai là nhiều mà thôi, hơn nữa nó huyết mạch hay huyễn thuật có thể nói chỉ có tác dụng với cảnh giới thấp hơn nó.

“Cùng lên đi, khi nào có cơ hội thì lấy Địa Tâm Ngọc Linh Thủy.” Quân Thiếu Lâm nhìn Sa Sa cùng Tằng Nhất khẽ quát, còn Lạc Thiên thì hắn không nói, bởi vì hắn thấy được trong mắt Lạc Thiên chỉ có thờ ơ, tựa hồ không động tâm cùng không muốn động thủ, còn Phượng Duyên có động thủ cũng không có tác dụng gì.

Nói xong cầm lên một cây kích lao tới Hầu Kê Huyết Nhãn, một kích bá đạo đâm tới, tại một kích này phía dưới tinh huy ảm đạm, vạn giới run lẩy bẩy, kích chưa tới nhưng Hầu Kê Huyết Nhãn đã cảm nhận được thao thiên túc sát ập vào mặt.

“Oanh Oanh.” Sa Sa cùng Tằng Nhất mỗi người lấy ra bảo khí lao tới.

Lạc Thiên cũng là lần đầu nhìn thấy Sa Sa xuất thủ, không khỏi nhìn nhiều một cái.

Nàng trong tay nắm lấy một chuôi Siêu Đao, chuôi đao dài ba trượng, lưới đao dài khoảng chừng hai trượng. Nàng giờ này anh khí bừng bừng, khí tức hạo hãn ẩn hiện như bất cứ lúc nào cũng có thể quét ngang bát hoang.

Chỉ thấy nàng một đao chém xuống, một đao như muốn khai thiên phá giới, bá đạo Vô Song, mãnh liệt đao mang xuyên qua thời không.

Còn Tằng Nhất cũng lấy ra một Đế Kiếm, nhất kiếm trảm xuống, Đế uy như cuồn cuộn như sóng lớn, nhất kiếm đoạn diệt bát hoang.

Nhìn ba người Lạc Thiên cũng không có ý định nhúng tay, dù sao mỗi người muốn có được thứ mình muốn ít nhiều phải trả giá một chút. Tất nhiên nếu có nguy hiểm tới tính mạng gì thì hắn sẽ ra tay.

“Ầm.” Hầu Kê Huyết Nhãn thân hình nghiêng một cái tránh ra ba người công kích, đầu lưỡi phun ra ba tia huyết quang về ba người.

Ba tia huyết quang như ba cây kim được làm bằng huyết, âm lãnh mà tàn nhãn, khí thế bén nhọn như xuyên thủng không gian. “Leng keng.” San San ba người đón đỡ nhất chiêu bị chấn về sau.

“Mở.” San San quất một tiếng, quanh thân dâng trào lục quang, khí thế phóng lên tận trời cao.

Một đao chặt xuống, vạn vực lay động, lấy trực tiếp bá đạo phương thức chém xuống, một đao như vượt qua thời không, dịch chuyển xuyên qua phòng ngự, tại một đao này phía dưới quản chi ngươi có nguyên lực bảo vệ cũng bị chém phần.

Đây là Thiên Không Thần Thể, xếp hạng đệ bát trong hai mươi thần thể, khi kích hoạt thần thể lúc, chủ nhân của nó có thể bỏ qua phòng ngự bát kỳ cái gì, từ đó quản chi ngươi có chiến giáp hay trận pháp cũng bị đánh trúng.

“Vậy thì đánh đi.” Nhìn thấy San San trực tiếp mở ra thần thể lúc Quân Thiếu Lâm cũng tự không do dự vận dụng thể chất.

“Oành.” Một loại sắc bén Vô Song kích mang tản mát từ hắn mà ra, xung quanh hiển hiện vô số phù văn màu đỏ, khi phù văn màu đỏ này hiện lúc một cỗ sắc bén khí tức tản mát mà ra, cái này khí tức như trên có thể chọc thủng Thương Thiên, dưới có thể đâm xuyên đạo địa.

Đây là Họa Kích Thương Thể, một loại đủ xếp top năm mươi trong Tiên Thể, nó khi sử dụng lúc nguyên lực sẽ trở bén nhọn sắc bén, tại cái này cỗ sắc bén dưới thì quản chi Thần Thể cũng không thể khinh thường.

“Vù vù vù.” Một kích đâm hướng Hầu Kê Huyết Mãng, một kích như hóa thành ngàn vạn thương mang, mỗi một tia thương mang đều có thể đâm thủng thời không.

“Các ngươi cầm chân nó, ta đi lấy Địa Tâm Ngọc Linh Thủy.” Tằng Nhất nhìn hai người chiến đấu nói rồi rời đi, hiển nhiên với chiến lực như hắn còn chưa đủ tư cách đánh ở đây.

Hai người không để ý Tằng Nhất rời đi mà trực tiếp chiến đấu, hiện giờ đang đấu với một con thập tam giai yêu thú có thể cuồng bạo huyết mạch tăng chiến lực cùng phóng huyễn thuật nên không thể phân tâm.

“Grừ.” Hầu Kê Huyết Nhãn một chân quào tới, một chân này nặng tựa ức vạn quân lực lượng, tại một chân này phía dưới không gian trực tiếp bị quào rách. Nó lấy sức mạnh tuyệt đối chống đỡ lấy hai chiêu kia.

“Ầm.” Cả ba va vào nhau, từng đợt âm thanh nổ vang như trời sấm, phạm vi xung quanh bị san bằng bình địa. Đây là vì cả ba đều cố ý giảm xuống phạm vi chiến đấu, nếu không e rằng cái đảo này đã bị đánh sập, hiển nhiên cả hai đều ngại làm hỏng Địa Tâm Ngọc Linh Thủy.

“Lại tới.” San San cuồng quát một tiếng, siêu đao lóe lên hàn mang chém xuống, một đao minh Thập Thiên, đao minh như chấn vỡ sơn hà, một đao hóa thành tám, tám đao mang theo tám hướng cuồng mãnh chém tới.

“Grư.” Hầu Kê Huyết Nhãn kêu lên một tiếng rồi cơ thể nổi lên từng đường gân, một cỗ khí tức bạo lệ mà âm lãnh tản mát ra, chiến lực của nó trực tiếp mạnh lên gấp ba.

“Vụt.” Một đuôi xoay nhanh xoắn lại cơ thể, một luồng khí lưu vòng xoáy trực tiếp bao quanh lấy nó.

“Ầm.” Từng thannh âm như sấm vang lên, Hầu Kê Huyết Nhãn bị tám đao chém sập thành một cái hố.

Tại Thiên Không Thần Thể phía dưới quản chi ngươi có phòng ngự mạnh tới đâu cũng không thể hoàn toàn tránh thoát được, đây là chỗ bá đạo của nó, hầu như bỏ qua phòng ngự cùng cảnh giới cùng bỏ qua phòng ngự tùy theo cảnh giới của đối thủ.

“Gào.” Hầu Kê Huyết Nhãn gầm lên giận giữ, quanh thân nó hiện giờ có tám vét thương máu chảy ròng ròng, hiển nhiên bị tám đao mang chém trúng.

“Hay cho một Thiên Không Thần Thể, không hổ là xếp thứ tám trong hai mươi thần thể.” Lạc Thiên nhìn Hầu Kê Huyết Nhãn bị thương tán thưởng nói. Đây cũng là lời nói thật của hắn, phải biết Hầu Kê Huyết Nhãn cảnh giới hiện giờ cao hơn San San rất nhiều, nhưng nàng vậy mà dùng trực tiếp nhất phương thức của Thần Thể làm bị thương nó, cái này cũng không phải ai cũng có thể làm được.

“San tiên tử chiến lực quả thật tuyệt thế vô song, Thiếu Lâm mặc cảm không bằng.” Quân Thiếu Lâm nhìn bị thương Hầu Kê Huyết Nhãn cũng rung động chân thành nói, hiển nhiên hắn nhìn ra được San San chiến lực đã vượt qua hắn quá nhiều, lần này chiến đấu hắn có thể nói xem như là khán giả đứng xem, không giúp được gì nhiều.

“Phải đấy, San tỷ quả thật là lợi hại, ngoại trừ sư phụ ra e rằng không có ai trong cùng thế hệ có thể đánh thắng.” Phượng Duyên cũng cười nói, lời nói ở giữa tuy khen San San lợi hại nhưng vô hình lúc lại nói Lạc Thiên lợi hại hơn, hiển nhiên nàng muốn lấy lòng Lạc Thiên.

“Đây chỉ là tiểu đạo mà thôi, hai vị chê cười.” San San có chút khiêm tốn nói với Lạc Thiên cùng Quân Thiếu Lâm rồi nhìn nhìn Phượng Duyên cười khổ nói :” Duyên muội nói quá lời, trong cùng thế hệ còn có rất nhiều người mạnh mẽ, ta cũng không dám nói mình là mạnh nhất.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.