Tớ Muốn Thay Thế Gian Tặng Cậu Một Chút Dịu Dàng

Chương 35: Chương 35




Công chúa được đưa ra phòng chờ với một cú sốc lớn,vừa đặt chân vào phòng chờ thì Ảnh Vũ gào lên

“cái đéo gì vậy? Đùa bố à sao lại thua?”

Tất cả khó hiểu

Công chúa cũng khó hiểu rõ ràng là 2 lớp A6 A7 đã coi như chiến thắng cơ mà

“không phải là 2 lớp mình ăn may mà là có kể đứng sau “ đây là ý nghĩ của công chúa

Y Minh nghe vậy liền ngước lên khó hiểu, từ lúc ra đến giờ hắn vẫn cúi mặt trách mình nhưng chiến thắng đã đến với hắn nhưng hắn khó mà chấp nhận

...

Toàn bộ khán đài

Đang nhìn lên màn hình trong im lặng bỗng nhiên người của 2 lớp A1 hôm vang chiến thắng nhưng rồi 1 số ngườ A6 A7 tức không nhịn được lao vào tẩn nhau thì bị can lại

Một số người 2 lớp A1:”không thấy à 2 lớp A1 chiếm 2 điểm còn 2 lớp A6 A7 chiếm chỉ có một, mà đây là map chiếm điểm chứ không phải là hạ ngục tàu chiến nên hãy nhìn số điểm mà xem”

Mọi người nhìn lại số điểm thì thấy 2 lớp A1 có số điểm là 998 còn 2 lớp A6 A7 là 996 cách biệt có 2 điểm

Toàn trường:”vô lý! Tuy chiếm 2 điểm nhưng số lượng tàu chiến hạ vẫn coi là điểm nhưng sao lại thành như vậy?”

một người lớp A6 A7 lên tiếng:”thàng kia mày câm mõm lại,bọn tao không được biết đến về map này “

Tên lớp A1 kia kệ:” thì kệ bọn mày miễn là bọn tao đã thắng”

“Im miệng!” một người trong lớp A1 nữa nói với tên đang kiêu ngạo kia

Tên lớp A1 im lặng hoảng hốt

Triệu Hân đứng lên và hô lên:”A6 A7 Bất Tử!!!!!!!”

Rồi toàn khán đài hô lên

“A6 A7 Bất tử!!!”

Triệu Hân hét lên:”chúng ta thua nhưng chúng ta đã thắng trong vinh dự!!!”

Toàn khán đài hô vang 2 lớp A6 A7

...

Việt Vương:”gọi người phụ trách lên đây không có chuyện như này được!” ông ta nhìn số điểm và số tàu hạ ngục cũng như số điểm chiếm được thì hoàn toàn vô lý

...

MC hụt hứng nhưng đành phải nói ra:” 2 lớp A1 dành chiến thắng.Nhưng 2 lớp A6 A7 tuy thua nhưng họ đã chiến thắng trong danh dự”

...

Toàn bộ người trong trận đã được đưa ra phòng chờ

Toàn bộ người trong phòng im lặng có mỗi Ảnh Vũ là đang ôm mặt

Thiên Mệnh thấy vậy liền an ủi người anh em của mình:”không sao cả!”

Ảnh Vũ cay đắng chấp nhận thất bại

Ngụy Ngân đến đỡ người anh em đồng hương dậy và an ủi:”thôi nào! Nam nhi có gì phải khóc như vậy”

Tiểu Lộ,Cơ Long và Thiên Quân đến với 3 người bạn của mình

Còn Thiên Vệ thì đứng sau cúi mặt xuống đất

Tuyết An thấy vậy liền hỏi:”Sao cậu không đến với bạn của mình?” cô biết thất bại này khó chấp nhận và cô cũng vậy, trước khi ra từ mặt trận cô đã kể tất cả mọi việc về mình nhưng cô sẽ chấp nhận và không khóc mặc dù số phận đưa đẩy chớ trêu

Thiên Mệnh nhìn Thiên Vệ người em của mình rồi nhìn bạn bè và giọt nước mắt của Ảnh Vũ, anh ta đi đến cửa nhưng không bước ra và nhìn vào nó rồi nói

“Trận này chúng ta thua...”

Mọi người im lặng kể cả 2 lớp A1

“...Nhưng chúng ta đã chiến thắng về mặt chiến trận lẫn sự vinh quang, hãy nhìn lại về tất cả. Thiên Vệ! Chú là người soi đường và dẫn lối tuy phút cuối chú có thể tỏa sáng nhưng thời gian có hạn, tuy âm thầm nhưng chú là người quan trọng nhất đối với chúng ta “

Thiên Vệ nghe vậy liền nhìn người anh trai của mình và im lặng

“Ngụy Ngân! Cậu trong trận này đã làm rất tốt công việc tuy rằng trận này siêu hạm bị các tàu khác lấy đi đất diễn nhưng cậu làm tốt công việc của mình rồi “

“3 anh tràng tiên phong thì làm quá tốt rồi nên đừng buồn gì cả.Và cuối cùng, Ảnh Vũ mở mắt ra chốn tránh sự thật cũng vô nghĩa thôi”

Ảnh Vũ liền mở đôi mắt đẫm nước mắt của mình ra nhìn bóng lưng của Thiên Mệnh

“Cậu là anh hùng! Cậu biết rồi đấy,không ai như cậu dám liều vì anh em bạn bè như vậy nhưng tất tần tật thì trận này không có cậu thì chúng ta mất đi một vẻ đẹp và sự tài hoa của hạm đội vậy”

“cho nên thất bại này chúng ta có thể chấp nhận vì đây là cuộc chiến đầu tiên có nhiều thws khiến chúng ta bỡ ngỡ hoàn toàn nhưng bù lại chúng ta thành công sử dụng vũ khí mới và thế trận mới”

“các cậu có thấy cánh cửa tôi đang nhìn không bước qua nó chúng ta sẽ nhìn thấy những điều mới, bước qua nó chúng ta sẽ bắt đầu một cuộc hành trình mới và quên đi tất cả để đến với một chân trời mới và một biển cả mới, tôi sẽ không quay đầu lại đâu vì tôi là người đã khiến các cậu ra nông nỗi này với tư cách là phó đô đốc, tôi chấp nhận thất bại này và tôi sẽ không để nó lặp lại đâu” Thiên Mệnh nói xong đẩy cửa đi ra

Ảnh Vũ lau nước mắt quay sang nói với đồng hương:” có các cậu thật là vui”

Ngụy Ngân:”Ừm chúng ta là một hạm đội”

3 người Cơ Long,Tiểu Lộ và Thiên Quân giống như 3 người anh em vui vẻ chấp nhận và tiến bước

5 người quay lại nhìn Thiên Vệ với hình bóng mới

Thiên Vệ với ánh mắt nghiêm túc nhìn thẳng:”tôi là người yếu kém nhưng chắc chắn tôi sẽ tập luyện nhiều hơn để đem vinh quang về cho anh em”

5 người gật đầu:” đi thôi nào!”

6 người cùng tiến bước ra ngoài

Tuyết An cùng Thiên Trúc nhìn vào hình bóng của 6 người này

Tuyết An nói:” cảm ơn các cậu số phận đưa đẩy tớ nhưng chúng ta vẫn là những người bạn tuyệt vời”

Thiên Trúc cùng số người còn lại của 2 lớp A6 A7 cùng nhau đưa Tuyết An ra ngoài

2 lớp A1 vẫn im lặng khi mà toàn bộ người 2 lớp A6 A7 đã ra ngoài

Y Minh phá vỡ bầu không khí im lặng đi đến cửa và nói:”chúng ta đã thua nhưng lại thắng trong sự may rủi, tôi chấp nhận thất bại này và tôi muốn bước ra cánh cửa này để làm lại từ đầu, tôi đã nhìn được hướng đi của mình cám ơn các bạn cùng lớp đã cho tôi nhận sự thất bại này” rồi hắn đẩy cửa ra ngoài

Công chúa cũng ra ngoài nhưng trong sự im lặng cô chỉ nghĩ về Triệu Hân sẽ nghĩ mình như nào?

Triệu Ngân cùng 2 chị của mình cũng ra ngoài trong sự im lặng

Rồi tất cả mọi người 2 lớp A1 ra ngoài

...

Tất cả ra ngoài được hô vang nhưng tiếng hô vang là sự ca ngợi cho 2 lớp A6 A7

“A6 A7 Vinh Quang!”

“A6 A7 Bất tử!”

Trên khán đài phía Triệu Hân sau khi thấy Nhóm Thiên Mệnh ra là 10 người trong hội vui mừng rồi nhưng sau khi thấy 3 người chị mình đi ra thì Triệu Ánh nhảy xuống khỏi lòng của Triệu Hân và chạy xuống sân thì Triệu Hân đuổi theo, Vân Thanh cũng chạy theo còn 8 người Hán Thương không thể xuống vì không phải người của trường này

Triệu Ánh qua mặt được người gác rào rồi chạy xuống rồi đến Triệu Hân và Vân Thanh cũng thoát

Triệu Ánh chạy đến chỗ 3 người chị của mình còn Triệu Hân và Vân Thanh chạy đến chỗ bọn Thiên Mệnh

Triệu Lan:”sao em lại đến đây?”

Triệu Ánh:”cha đưa em đến đây rồi chú Quang dẫn em ra chỗ anh trai”

Triệu Ngân:”Vậy À” cô xoa đầu em gái của mình

Còn về phía mấy thằng

Triệu Hân vỗ vai Thiên Mệnh:” làm tốt lắm phó đô đốc” rồi quay sang nói với những người bạn của mình:” các cậu làm tốt lắm”

6 người còn lại đều vui vẻ gật đầu

Vân Thanh nói chuyện vui vẻ với mọi người

Còn Triệu Hân đi đến chỗ của Công chúa

Triệu Hân đứng trước mặt Công chúa và nói:”À ừm thì thực sự rất xin lỗi người. Thưa Công chúa. Vì chúng tôi đã lợi dụng sức mạnh của cô và lớp của cô làm vật thí nghiệm à mà là chuột bạch cho những tàu chiến mới của bọn tôi”

Triệu Hân cúi đầu xin lỗi và Công chúa mới là người cần xin lỗi Triệu Hân về mọi việc,cô liền đỡ Triệu Hân và nói

“không sao cả.Dù sao thì tôi vẫn là người phải xin lỗi cậu.Xin lỗi vì tất cả!”

Triệu Hân chỉ ừm một câu rồi quay đi

Công chúa đã giải tỏa mọi nỗi niềm sâu trong lòng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.