Tình Yêu Thế Tục

Chương 12: – Chương 12




Dịch: Hạ Tuyết | Biên: Hàn Phong Vũ

“Chị Triệu, không phải tôi khoác lác với chị, bạn tôi không nghèo, người này là bạn học thời đại học của tôi, quan hệ lúc đi học vẫn rất tốt!”

Nhiếp Thành Cương mặt mũi tự hào nói xong, lại nghe nữ nhân viên bán hàng kia lên tiếng:

“Thôi được rồi, anh nhanh chóng sắp xếp cho bạn anh chạy thử đi, nhớ tiếp đón thật tốt!”

Vì trước đó có chút chục phải Hạ Thiên Kỳ, lần này Nhiếp Thành Cương không dám sơ xuất, sau khi nữ nhân viên bán hàng kia rời đi, anh ta lại cười hì hì đi tới bên cạnh Hạ Thiên Kỳ.

“Anh Kỳ, vừa rồi anh em không có chút ý tứ khinh thường anh, thật sự có hai người muốn chạy thử, gần đây dòng xe cao cấp này bán rất chạy, trong mấy cửa hàng 4S gần đây đều để mắt tới một chiếc cuối cùng còn dư lại ở chỗ chúng tôi.

Nên mong anh lượng thứ một chút, dù sao tôi cũng chỉ làm công cho anh rể tôi, nếu thành tích của tôi không tốt, bên chị gái tôi cũng rất khó ăn nói.”

Nhiếp Thành Cương giải thích cùng Hạ Thiên Kỳ, trong lòng Hạ Thiên Kỳ ghét bỏ không chịu nổi, thầm nghĩ vì sao vừa rồi không thấy anh khách khí như vậy, nhưng dù sao cũng là một thời làm bạn học, cho nên hắn cũng không biểu hiện sắc mặt quá khó coi, chỉ lắc đầu một cái ra hiệu không có chuyện gì, nói:

“Tôi hiểu, tuy nhiên tôi gần đây tương đối bận rộn, không có thời gian lo chuyện giấy tờ linh tinh gì đó, anh nói một cái giá đi, bao nhiêu tiền, cho anh, anh giúp tôi tìm người làm giúp tôi.”

Thấy Hạ Thiên Kỳ đã không so đo, Nhiếp Thành Cương thậm chí không kịp nghĩ ngợi nhiều, lập tức sảng khoái đồng ý:

“Chút chuyện nhỏ này cứ giao cho tôi đi, trong thời gian ngắn nhất, sẽ giao đầy đủ cho anh!”

Thấy Nhiếp Thành Cương đã đồng ý, Hạ Thiên Kỳ cũng cười lấy lệ:

“Vậy mọi chuyện nhờ anh, bây giờ anh cho tôi chi phí cụ thể, bây giờ tôi giao tiền cho anh.”

Nhiếp Thành Cương vừa nhận được tiền, hắn đã nhanh chóng sắp xếp người đi làm thủ tục cho Hạ Thiên Kỳ. Hắn cũng hứa hẹn, nếu Hạ Thiên Kỳ cảm thấy hài lòng về chiếc xe, trễ chút nữa là có thể lập tức lái xe đi.

Trước cứ gắn biển số tạm thời, sau đó bọn họ sẽ hỗ trợ làm xong bảng số xe chính thức.

Sau khi nói rõ chuyện này, Nhiếp Thành Cương còn tán gẫu với Hạ Thiên Kỳ, nhưng không còn phô bày ra cái cảm giác ưu tú như trước đó, mà bắt đầu nói tới chút chuyện lúc còn đến trường.

Có điều, nhiều hôn chính là dò la bóng gió Hạ Thiên Kỳ hiện tại rốt cuộc đang làm gì, vì sao đột nhiên trở nên có tiền như vậy.

Hạ Thiên Kỳ tự nhiên sẽ không nói thêm gì với Nhiếp Thành Cương, thường xuyên qua lại, thấy hắn không muốn nhiều lời, Nhiếp Thành Cương cũng thức thời không hỏi tiếp.

Dẫn theo cô người mẫu xe kia chạy vài vòng, Hạ Thiên Kỳ cảm thấy xe cũng không có vấn đề gì, dù sao hắn cũng không hiểu gì về xe cộ, hắn cảm thấy tốt xấu gì cũng là một phương tiện để thay đi bộ, chỉ cần ngồi vào không chen chúc với hắn là ok.

Ngồi trong xe, đùa giỡn vài ba câu cùng cô người mẫu xe, cô nàng cũng rất phối hợp cười đùa cùng hắn. Tuy nhiên, Hạ Thiên Kỳ chỉ là tùy tiện đùa giỡn mà thôi, cũng không muốn xin cách thức liên lạc, sau khi chạy thử xong, vốn là hai người trò chuyện rất vui vẻ lại đường ai nấy đi.

Thấy cô người mẫu xe cao gầy rời đi, Nhiếp Thanh Cương ở bên cạnh bước nhanh chạy tới, nhìn thoáng qua cô người mẫu xe lần nữa quay lại tiện 4S, cười xấu xa nói với Hạ Thiên Kỳ:

“Mẫu xe này dáng vẻ rất đẹp, vóc người cũng rất chuẩn, anh Kỳ có hứng thú làm chút, tối nay tôi dắt tới cho anh?”

“Người ta là bán nghệ không bán thân.”

Hạ Thiên Kỳ nói xong, ra khỏi xe, hài lòng nói:

“Rất tốt, không có bất cứ vấn đề gì!”

Hơn hai tiếng sau, Hạ Thiên Kỳ vẫn luôn nhàm chán ngồi đợi trong tiệm 4S, mãi đến tận 5 giờ chiều, Hạ Thiên Kỳ mới coi như là lái chiếc BMW X6 này đi.

Lần đầu tiên trong đời đi mua xe, mặc dù trong quá trình có chút nhàm chán, thế nhưng lúc này tâm tình Hạ Thiên Kỳ vẫn rất tốt, lái xe chạy một mạch từ khúc quanh nhỏ quay lại tiểu khu chỗ ở của hắn.

Lúc hắn về tới nhà, Lãnh Nguyệt vốn ra ngoài luyện tập từ sáng sớm cũng đã trở về, lúc này đang ngồi trên ghế salon trong phòng khách xem ti vi, trên mặt ít nhiều gì cũng có vẻ khẩn trương.

Thấy biểu hiện của Lãnh Nguyệt có gì đó không đúng, Hạ Thiên Kỳ không khỏi hỏi:

“Sao vậy Lãnh thần, nhìn vẻ mặt anh có hơi kém.”

“Tập cuối.”

Lãnh Nguyệt ngẩng đầu liếc Hạ Thiên Kỳ một cái, sau đó nhàn nhạt phun ra một câu.

“Tập cuối gì?”

Hạ Thiên Kỳ tiến lên ngó vào màn hình, lúc này hắn mới phát hiện, nhìn Lãnh Nguyệt như vậy mà lại đi xem phim hoạt hình! Việc này làm cho Hạ Thiên Kỳ có cảm giác rất ba chấm.

“Tôi thật phục anh, bình thường lúc tham gia sự kiện chưa từng thấy anh khẩn trương như vậy, bây giờ xem tới tập cuối một bộ phim hoạt hình còn khản trương.

Anh cứ xem tiếp đi, tôi không quấy rầy nữa.”

Hạ Thiên Kỳ nói xong, thấy Lãnh Nguyệt không có chút ý tứ phản ứng hắn, hắn bĩu môi quay lại phòng mình.

Vừa ngồi xuống, muốn nghỉ ngơi, hút điếu thuốc. Đồng hồ vinh dự lại đột ngột vang lên âm thanh thông báo có tin tức, Hạ Thiên Kỳ theo bản năng nhìn đồng hồ vinh dự. Tuy nhiên sau khi đọc xong cái tin nhắn kia, khuôn mặt hắn lại có chút vô cùng ngạc nhiên.

Tin tức là do Lương Nhược Vân gửi tới, nội dung đơn giản là muốn hắn đi chấp hành một cái sự kiện phổ thông.

Trước 5 giờ chiều mai, hắn phải đi tới tiểu khu Yến Tử Sơn, khu Hưng Vượng ở thành phố Đồng Lưu.

“Vừa mới hoàn thành sự kiện đoàn đội, nhanh như vậy đã lại phải chấp hành sự kiện mới?”

Hạ Thiên Kỳ hoàn toàn không nghĩ tới sự kiện lần này sẽ đến nhanh như vậy, dù sao bọn họ vừa mới quay lại từ thành phố Quản, còn chứa kịp xả hơi khỏi cái mệt nhọc lần trước, lúc này lại nhận được một sự kiện mới.

Trong lòng tuy có chút kinh ngạc, nhưng Hạ Thiên Kỳ cũng không có bất kì ác cảm nào. Dù sao cũng chỉ là một sự kiện phổ thông mà thôi, cũng không phải sự kiện ngẫu nhiên gì đó. Nên độ khó cũng sẽ không quá cao.

Dùng điện thoại di động tìm kiếm thành phố Đồng Lưu, Hạ Thiên Kỳ phát hiện thành phố Đồng Lưu chính là một tam tuyến thành thị nhỏ, ở đó không có sân bay, nếu bọn họ muốn tới thì hoặc là đi xe lửa, hoặc là cũng chỉ có thể lái xe đi.

Ngồi xe lửa nhanh nhất mất khoảng bảy tiếng, chạy xe thì chậm hơn một chút, ít nhất phải mất cả ngày.

Ngậm một điếu thuốc lá ngoài miệng châm lên, Hạ Thiên Kỳ hút sâu một hơi rồi quay về phía Lãnh Nguyệt đang ngồi xem phim hoạt hình trong phòng khách hô:

“Lãnh Thần, công việc tới.”

Trước kia, coi như Hạ Thiên Kỳ có hét tới khản giọng, Lãnh Nguyệt cũng rất hiếm khi để ý tới hắn, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan tới sự kiện linh dị, Lãnh Nguyệt luôn bô cùng chủ động.

Vậy nên, vừa nghe Hạ Thiên Kỳ nói “có công việc”, Lãnh Nguyệt đã xuất hiện trước cửa rất nhanh.

“Anh cũng chỉ tích cực trong chuyện như này thôi.”

Hạ Thiên Kỳ thấy Lãnh Nguyệt xuất hiện nhanh như vậy, ngoài miệng không khỏi phun một câu.

“Bớt nói nhảm, sự kiện gì?”

Lãnh Nguyệt không chút vòng vo, lập tức hỏi thẳng vào vấn đề.

“Là một sự kiện phổ thông thôi. Muốn tôi trước 5 giờ chiều mai, tới thành phố Đồng Lưu, anh có muốn đi cùng tôi không?”

Lời này của Hạ Thiên Kỳ rất dư thừa, vì loại chuyện thế này, trước giờ Lãnh Nguyệt chưa từng từ chối hắn.

Hói ý tứ của Lãnh Nguyệt xong, Hạ Thiên Kỳ ra quyết định sau cùng bọn họ lái xe đi, dù sao vừa mua xe mới nhất định phải đem ra ngoài đi nhiều một chút, nếu không thì ngồi xe lửa, còn phải xếp hàng trong phòng chờ.

“Đúng rồi Lãnh thần, chuyện này anh cũng nên nói một tróng cho Sở Mộng Kỳ đi, dù sao đây cũng là một cơ hội kiếm điểm vinh dự.”

Hạ Thiên Kỳ suy nghĩ một lát, thấy bọn hắn hẳn vẫn là nên nói cho Sở Mộng Kỳ biết. Mặc dù, hai người bọn họ không hợp nhau, nhưng nếu Sở Mộng Kỳ đã ở cùng bọn họ, lại có tầng quan hệ với Lãnh Nguyệt, thì quyết định không cần biết có chuyện tốt hay chuyện xấu, đều tránh không được liên can tới cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.