Tình Yêu Pha Lê

Chương 30: Bất thối




Chương 76THẾ GIỚI TU CHÂN (25)

[Ký chủ, có muốn mua đạo cụ "Cột thu lôi" hay không?]

Chơi cái gì cơ? Vô duyên vô cớ muốn cô mua "Cột thu lôi" để làm gì?

Người bị bổ vào không phải là Diệp Thanh Thu sao?

[Có mua đạo cụ "Cột thu lôi" hay không?]

Hệ thống tận chức tận trách hỏi lại lần thứ hai.

Lúc này tia sét đã biến mất, Thời Sênh ngẩng đầu nhìn trời, bầu trời vô cùng quang đãng, tia sét lúc nãy là từ đâu tới? Diệp Thanh Thu còn chưa độ kiếp xong sao?

Vậy cô mua một cái cột thu lôi tới để làm cái gì? Để cắm lên đầu à?

"Vừa rồi xảy ra chuyện gì vậy? Không phải đã hoàn thành xong độ kiếp sao? Thế nào vẫn còn sét?"

"Không biết, tình huống này ta mới thấy lần đầu tiên."

"Các ngươi có phát hiện ra tia sét lần này to hơn so với tia sét trước đó hay không? Hơn nữa... Ta cảm thấy uy lực kia hình như cũng lợi hại hơn, đứng xa như vậy mà ta cũng cảm thấy không thoải mái."

"Có mấy người ở đằng trước còn bị chấn đến mức đổ máu..."

"Cái gì? Lợi hại như vậy? Đây là cái loại sét gì? Chẳng lẽ Diệp tông chủ muốn thăng cấp thành Thần tộc?"

"Đùa gì thế, Thần giới đã không còn tồn tại, làm sao có thể thăng cấp thành Thần tộc?"

Người kia vừa nói xong liền dẫn tới không ít người cười nhạo.

Người vừa mới nói chuyện chẳng qua chỉ là thuận miệng nói ra, bây giời bị mọi người chế giễu cười nhạo như thế, nhất thời liền tức giận, cùng những người kia tranh cãi ầm ĩ lên, mắt thấy cãi nhau sắp biến thành đánh nhau.

Nhưng đúng vào lúc này…

Ánh sáng đột nhiên tối sầm lại, bầu trời quang đãng bị mây đen dày đặc bao trùm, từ đầu đến cuối chẳng qua chỉ diễn ra trong nháy mắt, mây đen này giống như đột nhiên xuất hiện.

...

Thời Sênh trăm triệu lần cũng không nghĩ tới tia sét này lại xông đến chỗ mình, trong chớp mắt khi mây đen xuất hiện, Phượng Từ liền bị một cổ lực lượng vô hình đẩy bắn ra ngoài.

Mà ngay trong nháy mắt khi Phượng Từ bị bắn ra ngoài, hơn mười tia sét đồng thời từ trên bầu trời hạ xuống, không hề báo trước một tiếng nào.

Những tia sét này so với tia sét mà Diệp Thanh Thu độ kiếp lớn hơn một vòng không nói, Diệp Thanh Thu chỉ bị một đạo bổ xuống, mẹ nó, còn cô là hơn mười đạo cùng nhau bổ xuống!

Cho dù có thiên vị thì cũng không nên thiên vị tới mức như thế này chứ?

Những tia sét này căn bản cũng không thể tránh thoát, chỉ có để chờ nó bổ xuống, nó mới dần biến mất.

Trước xuất hiện hơn mười đạo, rõ ràng lộ vẻ đến để làm sạch một trận!

Cuối cùng cô cũng biết công dụng của việc Hệ thống hỏi cô có muốn cột thu lôi hay không?

Thế nhưng, vì cái lông gì mà bây giờ Hệ thống lại không có phản ứng một chút nào vậy hả?

Bản cô nương muốn mua cột thu lôi.

Từ bên ngoài nhìn vào, khu vực ở chỗ của Thời Sênh, bị một mảnh ánh sáng tím bao phủ, căn bản là không nhìn thấy người ở bên trong.

Âm thanh không có lớn như thời điểm Diệp Thanh Thu độ kiếp, nhưng mà người ở chỗ này đều cảm thấy uy lực kia tuyệt đối lớn rất nhiều so với thời điểm mà Diệp Thanh Thu độ kiếp, tất cả đều rút lui về phía sau một đoạn xa.

...

Quân Vô Kỳ cùng người của Ma tộc cũng lui về phía sau một đoạn.

"Ma quân, lôi kiếp này có gì đó không đúng." Một người lớn tuổi trong Ma tộc có rất nhiều kiến thức nói: "Thương Thù cùng Diệp Thanh Thu đều là cảnh giới Đại Thừa, thời điểm lúc Diệp Thanh Thu độ kiếp uy lực đã lớn hơn rất nhiều so với người bình thường rồi. Theo lý thuyết thì Thương Thù độ kiếp không thể lợi hại hơn so với Diệp Thanh Thu như vậy mới đúng. Nhưng mà bây giờ, uy lực này rõ ràng không giảm ngược lại còn tăng lên gấp bội, chẳng lẽ nàng là người có vận mệnh lớn gì?"

Phải biết, người mang đại vận là người được thiên đạo quan tâm, nhưng mà cũng bởi vì nhận được sự quan tâm của thiên đạo cho nên thời điểm người đó độ kiếp lại càng khó hơn so với người bình thường.

Cái này gọi là, ngươi biết được hơn một phần, tất nhiên cũng sẽ phải cố gắng thêm một phần.

Thiên đạo không thể nào vô duyên vô cớ cho ngươi đại khí vận được.

"..." Quân Vô Kỳ không có cách nào nói tiếp.

Thầm nghĩ nàng ta còn muốn đi cướp cái vị trí trên Tiên giới kia thì có thể có cái đại vận gì? Vận đen thì đúng hơn ấy!

Có rất nhiều người có ý nghĩ không khác biệt lắm so với người của Ma giới này.

Nhưng mà vừa nghĩ tới những chuyện Thời Sênh đã làm, sắc mặt của những người đó liền vô cùng đặc sắc.

Ông trời đây là bị mù mắt rồi sao?

Một người như thế mà lại có thể là người có được đại khí vận?

...

Diệp Thanh Thu trở lại nơi ở của mình tại Phiêu Miểu Tông thì chợt nghe được những người kia đang thảo luận về Thời Sênh, khuôn mặt vốn đã âm trầm lại càng âm trầm hơn, nàng ta mới vừa độ kiếp xong, nữ nhân kia liền độ kiếp theo, hơn nữa uy lực còn lớn hơn mình...

Một vài đệ tử nhìn thấy sắc mặt không tốt của Diệp Thanh Thu, ngay lập tức không dám lên tiếng, dáng vẻ phục tùng rũ mắt xuống lui về phía sau.

Ngay cả những nam tu bình thường đi theo sau nàng ta cũng không dám hé răng.

"Khặc khặc... Danh tiếng cũng đều bị cướp sạch."

"Câm miệng!" Diệp Thanh Thu tức giận rít gào ở trong đầu.

"Khặc khặc... Tiểu nha đầu, ngươi cũng thật là vong ân phụ nghĩa, vừa rồi nếu không phải là ta giúp ngươi, ngươi cho là ngươi có thể độ kiếp thành công sao?" Giọng nói âm dương quái khí vang lên.

Thời điểm mới vừa độ kiếp, Diệp Thanh Thu thiếu chút nữa liền chết, bởi vì nàng ta tu luyện vốn không theo chính đạo, sao thiên đạo có thể chấp nhận nàng ta chứ?

"Nếu như không phải do ngươi thì ta làm sao có thể biến thành như ngày hôm nay?" Diệp Thanh Thu tuôn ra một cỗ lửa giận vô danh.

"Tiểu nha đầu này thật không biết suy nghĩ, trước đây lúc ngươi rơi xuống vách núi, nếu như không phải là cùng ta khế ước, ngươi cho là bây giờ còn có thể sống được sao? Ta cho ngươi sinh mệnh tiếp theo, ngươi cũng phải giúp ta. Con đường phía sau cũng là do chính ngươi lựa chọn, ta đâu có ép buộc ngươi?"

Diệp Thanh Thu nghẹn lời.

Nàng ta nắm tay lại thật chặt, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía tia sét dày đặc trên bầu trời.

Tất cả những thứ này đều là lỗi của Thương Thù, bởi vì Thương Thù giết chết sư phụ, nếu không làm sao nàng ta phải trải qua những việc này.

"Tiểu nha đầu, nếu nàng ta độ kiếp thành công, ngươi muốn đối phó với nàng có thể sẽ càng trở nên khó hơn."

"Ngươi có biện pháp nào?" Diệp Thanh Thu có linh cảm, nếu như Thương Thù không chết thì cho dù mình có đi lên Tiên giới cũng sẽ không quá thuận lợi.

"Khặc khặc... Hiện tại, ngay cả thân thể ta cũng không có thì làm sao có thể có biện pháp nào."

Nếu như hắn có thân thể, nói không chừng còn có biện pháp, nhưng mà không có thân thể, như vậy là thật sự không có cách nào.

Diệp Thanh Thu cắn răng, chẳng lẽ thật sự chỉ có thể nhìn Thương Thù độ kiếp thành công sao?

Không!

Độ kiếp cũng có thể thất bại, không phải ư?

Lôi kiếp này có uy lực lớn như vậy, nói không chừng nàng sẽ chịu không nổi đâu?

Diệp Thanh Thu âm thầm tự an ủi mình ở trong lòng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bầu trời. Đệ tử của Phiêu Miểu Tông chỉ cảm thấy áp suất bốn phía càng ngày càng thấp, đều lui về phía sau.

...

Trong những người ở chỗ này, chỉ có duy nhất một người lo lắng cho Thời Sênh chính là Phượng Từ, cho dù hắn cố gắng tiếp cận thì cũng không có cách nào đến gần được, chỉ có thể căng thẳng nhìn chằm chằm một mảnh khu vực đầy tia sét, hoàn toàn không thể nhìn thấy bóng người kia.

Những tia sét liên tiếp hạ xuống, vẫn chưa từng gián đoạn, chứng minh người ở bên trong còn sống.

Lôi kiếp này kéo dài tròn một ngày một đêm, cảnh tượng này tuyệt đối là chưa ai thấy qua.

Lôi kiếp dừng lại, Thời Sênh bị bổ thành cục than đen từ không trung rơi xuống, Phượng Từ tiến lên đầu tiên, tiếp được Thời Sênh.

"Tiểu Thù."

Giọng nói của Phượng Từ cũng đang hát run, sớm biết rằng độ kiếp khó như vậy thì hắn sẽ không để cho nàng độ kiếp, cho dù cùng nàng vẫn ở lại tại Tu chân giới hắn cũng đồng ý.

Cả người Thời Sênh đen thùi lùi, y phục trên người cũng bị bổ đến mức rách nát, tóc cháy đen còn lại một cây dựng thẳng đứng, khỏi phải nói tất cả hình tượng đều bị mất sạch.

"A Từ." Thời Sênh vô cùng yếu ớt mở mắt ra, "... Mau thay quần áo cho ta."

Bộ dạng của cô bây giờ chính cô cũng không muốn xem.

Làm một nhân vật phản diện, tuyệt đối không thể chật vật như vậy!

Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, nhưng hình tượng thì không thể mất!

Phượng Từ nhìn nàng một lúc mới hạ đi xuống, còn có tâm tư lo lắng hình tượng của mình, chứng minh là không có việc gì.

Phượng Từ nhanh chóng thay đổi một thân xiêm y của Thời Sênh, lại dùng pháp thuật đem tóc trên đầu cô xử lý sạch sẽ.

Làm xong những chuyện này, bầu trời mới chậm chạp truyền đến tiên âm mờ ảo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.