Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Quyển 2 - Chương 12: Vật chứng




Phong gia là gia tộc sinh ra ký thân tộc vương, còn có nhà ai dám cùng bọn họ lui tới, càng miễn bàn biện hộ cho, ngay cả gia tộc quan hệ thông gia lúc này đều đối với Phong gia tránh không kịp, thậm chí có mấy nhà đã bắt đầu vắng vẻ á thú cùng giống cái Phong gia.

Từ khi người của Phong gia bị mang đi, cho tới bây giờ thời gian bất quá một tháng, hiện tại đừng nói là thập đại thế gia, có thể bảo trụ trong hàng ngũ thế gia liền không sai, Phong gia cái này xem như hoàn toàn suy tàn.

Làm tội nhân gia tộc, Phong gia chủ thần sắc vẫn luôn không thay đổi, dường như kia không phải gia tộc của gã vậy, liền ngay cả Phong Trạch Khiêm còn có Phong Trạch Ngọc thỉnh cầu gặp mặt đều bị gã từ chối.

Gã hiện tại duy nhất lo lắng, chính là Hoa Nhiên, đứa bé gã cùng mỗ mụ dùng tẫn tâm huyết bồi dưỡng xuất hiện, rốt cuộc có thành công hay không.

“Phong gia chủ, ông còn có cái gì muốn nói.” Thẩm vấn trưởng đi tới gian phòng giam giữ Phong gia chủ, hỏi. Đã hơn một tháng, vụ án này tuy rằng còn có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng là cấp trên đã lên tiếng, làm cho bọn họ trước làm kết án, sau đó lén lút lại tra kỹ hơn.

Kéo kéo khóe miệng, Phong gia chủ lộ ra một nụ cười vô cùng âm trầm, “Có.” Tưởng muốn liền như vậy kết án? Tưởng muốn không đếm xỉa đến? Ai đều đừng nghĩ.

Lâm gia, Mông Hiểu Dương ôm Trứng Cuộn, kinh ngạc hỏi, “Cho nên, Hoa Nhiên là con trai của Phong gia chủ?” Thật sự là bất khả tư nghị, Phong Trạch Khiêm cư nhiên mới là bàng chi.

“Còn Mông Yên?” Lần này nếu không phải Phong gia xảy ra chuyện lớn như vậy, y đều nhanh quên người của Phong gia cùng Mông gia.

Lâm Hô thoáng sửng sốt, “Không biết.” Suy nghĩ một chút, lại mở mắt ra nhìn Mông Hiểu Dương nói: “Nếu là lo lắng, có thể cho người hỏi một chút.”

Mông Hiểu Dương liếc nhìn xem thường, y lo lắng cái gì, chỉ là tò mò thôi, xua tay ý bảo Lâm Hô không cần, một tay kia nhẹ nhàng lau đi vụn bánh ngọt bên khóe miệng của Trứng Cuộn.

“Bất quá, cũng có thể hỏi một chút.” Cũng cho y biết bọn họ hiện tại có bao nhiêu thảm, khiến cho y vui vẻ một chút đi! Tóm lại đối với mấy người hại chết nguyên thân kia, Mông Hiểu Dương tuyệt đối không có gì hảo cảm.

Lâm Hô quét mắt nhìn y một cái, điểm mở quang não đánh mấy chữ gửi đi, sau đó tiếp tục nhắm mắt dưỡng thần, mấy ngày nay hắn đều đang nghĩ biện pháp như thế nào giúp Hoa Nhiên thoát thân, phụ thân của cậu ta là ký thân tộc vương, cho dù về sau đi ra, cũng chung thân bị theo dõi, càng không thể có con được, đế quốc tuyệt đối sẽ không cho phép người có huyết mạch của ký thân tộc nhân lưu hậu đại.

Mông Hiểu Dương ôm con trai rời đi, lưu lại hoàn cảnh an tĩnh để cho Lâm Hô nghỉ ngơi, ký thân tộc vương đã bị bắt lấy, cho nên y hiện tại cũng khôi phục tự do, ở nhà nghẹn lâu như vậy, hôm nay dẫn theo bọn nhỏ đi nhà Lâm Cẩn, bé con nhà bọn họ mấy ngày nay liền nên phá xác, thuận đường cũng hỏi một chút Lâm Cẩn thu âm ca khúc đến đâu rồi?

Thời gian mấy phút đồng hồ, Mông Hiểu Dương cùng bọn nhỏ liền tới Triệu gia, các thú nhân đang vội vàng tra tìm ký thân tộc nhân lọt lưới, còn á thú và giống cái ở nhà thì rất thảnh thơi, phải ăn cứ ăn phải ngủ cứ ngủ còn là ngủ rất say sưa, đương nhiên bao quát Lâm Cẩn.

“Chị dâu, ngươi tới rồi!” Lâm Cẩn ôm trứng cười tủm tỉm đi ra ngoài cửa nghênh đón Mông Hiểu Dương, tư thế kia càng ngày càng có bộ dáng làm mẫu phụ.

“Cô cô (cô cô)” bốn hài tử vây đi qua, Trứng Lười bởi vì nhỏ, so ra kém tốc độ các anh trai, chỉ có thể ở bên ngoài chuyển vòng quanh, nhiều lần đứng thẳng lên, tưởng muốn nhìn em trai Trong ngực Lâm Cẩn.

Đi qua bắt lấy một cái chi trước của Trứng Lười lắc lắc, “Xem Trứng Lười của chúng ta này, nhỏ như vậy đã nghĩ muốn tức phụ, ha ha…” Trứng trong ngực Lâm Cẩn sẽ hấp thu năng lượng, cho nên là thú nhân, Mông Hiểu Dương cũng bất quá là trêu đùa.

Lâm Cẩn ở đó cùng mấy đứa nhỏ nói chuyện nghe thấy, cũng lại đây góp vui, trêu chọc Trứng Lười, “Trứng Lười, tưởng muốn tức phụ cũng không thể lười biếng như vậy, nếu không về sau như thế nào chiếu cố tức phụ!”

Đúng lúc này, trứng trong ngực Lâm Cẩn truyền đến rắc một tiếng, Mông Hiểu Dương cùng Lâm Cẩn đối với cái thanh âm này tuyệt đối không xa lạ, bởi vì bọn họ trước đã nghe ba bốn lần, chính là thanh âm vỏ trứng nứt vỡ.

Lâm Cẩn kinh hô một tiếng, ôm trứng chạy vội trở về phòng, sửng sốt một hồi Mông Hiểu Dương cũng theo đi vào, một bên khiến cho Viên Đồng mang bọn nhỏ đi tiểu ban công chơi, một bên gọi quang não cho Lâm Hô còn có mỗ mụ.

“Răng rắc…” Bé con nhà Lâm Cẩn phá xác so mấy đứa nhỏ nhà Mông Hiểu Dương đều phải mau, không vài cái liền chui ra một cái tay nhỏ bé đến, người Triệu gia cùng Lâm Cẩn đều ở đằng kia khẩn trương nhìn, chỉ có Mông Hiểu Dương thần tình kinh ngạc.

“Răng rắc!” Lại một tiếng truyền đến, một cái đùi nhỏ chui ra, Mông Hiểu Dương rốt cuộc nhịn không được hỏi: “Không phải tiểu thú nhân sao? Vì cái gì xuất hiện là tay chân?” Lời này nhất thời khiến cho mấy người khẩn trương thần tình sửng sốt, bao quát Lâm phu nhân còn có Lâm Hô bọn họ đã vội vàng chạy tới.

Đúng rồi, đã nói tiểu thú nhân đâu, như thế nào biến thành tiểu á thú?

“Răng rắc!” Toàn bộ vỏ trứng thoát phá sau, một tiểu á thú nhuyễn manh nhuyễn manh ngồi ở đằng kia, tròng mắt đen lúng liếng chuyển động, gặp không ai lại đây, cái miệng nhỏ nhắn đỏ sẫm mếu máo, oa khóc thành tiếng đến.

“A! Bảo bảo ngoan của mẫu phụ, không khóc!” Lâm Cẩn bản năng xông lên đi ôm bảo bảo, nhẹ vỗ nhẹ lưng bé.

Mấy bác sĩ lấy lại tinh thần nhanh chóng tiến lên, tiếp nhận tiểu á thú đã nín khóc, đi kiểm tra thân thể cùng tẩy trừ.

“Ngao ô…” Tối lo lắng còn là Trứng Lười, vây quanh Lâm Cẩn chuyển vài vòng, chờ tiểu á thú bị ôm đi, bé cũng đuổi theo, đáng tiếc thời điểm đi ngang qua Lâm Hô, bị cha bé bắt lại không cho đi rồi.

Mông Hiểu Dương khẽ cười một tiếng, đứa nhỏ này, lập tức nghĩ đến con của Lâm Cẩn, ‘Có phải là bởi vì ăn dựng tử đan hay không?’ mang theo vấn đề này trở lại Lâm gia, thời điểm không có ai, khẩn cấp hỏi 9717.

“Không sai, không phải tôi đã nói, dựng tử đan còn thừa năng lượng sẽ bị đứa bé hấp thu.” 9717 đáp lại.

“Trách không được cắn nuốt truyền thừa.” Mông Hiểu Dương gật đầu tỏ vẻ hiểu được.

9717: “Đúng rồi, kí chủ, anh biết không? Mông gia chủ chính quân cũng bị ký thân tộc nhân ký thân?”

“A? Cái gì?” Mông Hiểu Dương còn đang nghĩ con của Lâm Cẩn, một hồi lâu mới hồi phục tinh thần lại, sau đó sắc mặt quái dị nhìn 9717: “Vậy Mông Đằng cùng Mông Yên chẳng phải là?”

“Ừ, giống như Hoa Nhiên, hàm chứa huyết mạch của ký thân tộc nhân.” 9717 bĩu môi, “Đúng rồi, còn có Đông Phương phu nhân.”

Mông Hiểu Dương kinh tủng, đậu xanh chính quân thập đại gia tộc đều bị ký thân không thành?

“Bản thân gã ngược lại không có bị ký thân, chính là của gia chủ của gã, người Mạc gia đều bị ký thân, cũng may còn không có rất sâu, hiện tại đều bị mang đi trị liệu.”

“Đậu xanh! Toàn bộ gia tộc, ký thân tộc nhân rốt cuộc phát triển bao nhiêu nhân khẩu?” Này đặc biệt sao so sinh con còn đơn giản.

“Cụ thể không biết, bất quá ta tại trong hệ thống được đến một cái tin tức thực có ý tứ.” 9717 cười cười, “Kí chủ anh tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, vương của ký thân tộc nhân, tựa như kiến chúa vậy, sẽ tự mình sinh ra ký thân tộc nhân.” Thế giới này cư nhiên có một cái chủng tộc có ý tứ như vậy, nó nhất định phải nghiên cứu một chút.

Mông Hiểu Dương trừng lớn mắt, “Đậu xanh! Vậy Hoa Nhiên còn có Phong Trạch Ngọc không phải là Phong gia chủ sinh, đừng dọa ta được không?” Nghĩ đến cái lão thú nhân Phong gia chủ kia biến thành bộ dáng phong báo ngồi xổm ở đó đẻ một trứng tiếp một trứng, không cần rất kinh tủng được không?

Liếc nhìn xem thường, “Không phải, Hoa Nhiên đúng là Phong phu nhân sinh, mà Phong Trạch Ngọc, cũng đúng là Phong gia chủ trắc quân sinh, kí chủ, anh suy nghĩ nhiều quá được không?”

Bĩu môi, “Không phải ngươi nói ký thân tộc vương tự công tự thụ, đồng thời còn có thể…” Sinh trứng…

Hai người đột nhiên lẫn nhau đối diện, Mông Hiểu Dương mãnh liệt đứng lên, y dường như phát hiện một chuyện rất nguy cấp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.