Tình Yêu Khắc Cốt Ghi Tâm

Chương 17




Đối mặt với những câu hỏi như vậy, Cố Dư Sinh vẫn đứng thong dong tại chỗ, biểu hiện trên mặt vẫn bình tĩnh hờ hững.

Hắn chờ tất cả các phóng viên đều im lặng lại, mới không chút hoang mang nhìn thẳng vào ống kính, thanh đạm mở miệng: “Đúng vậy, tôi và Lương tiểu thư chưa kết hôn, tin đồn đó chỉ là tin đồn vô căn cứ thôi.”

“Tại sao trên mạng lại có những tin đó, tôi cũng chẳng hiểu nổi.”

“Bất quá, cảm ơn các vị phóng viên đã nhắc nhở tôi, bởi vì…” Cố Dư Sinh ngập ngừng như nói đến chuyện gì không nên nói, dừng lại một hồi mới tiếp tục mở miệng: “… Người phụ nữ mà tôi yêu mấy ngày nay vẫn có chút xa cách tôi, tôi còn không hiểu lý do, thì ra là vì vậy….”

Người phụ nữ tôi yêu?

Phóng viên mà, bắt lấy vấn đề mấu chốt rất nhanh, lập tức lên tiếng dò hỏi: “Cố tiên sinh, ý của ngài là ngài đã có người yêu, mà người đó không phải là Lương Đậu Khấu tiểu thư?”

“Đúng vậy…” Cố Dư Sinh thẳng thắn gật đầu, sau đó nhắc đến bảo bối mà mình trân trọng nhất, chân mày cũng có chút dịu dàng: “…Người phụ nữ mà tôi yêu, Lương tiểu thư cũng biết.”

Nếu không phải để chứng minh sự trong sạch của mình, hắn cũng không cần giúp cô giải thích này nọ lọ chai các loại.

Có điều không sao rồi, tôi đã hiểu mọi chuện, cũng sẽ không khiến Tiểu Ái buồn nữa!

Cô ta không phải rất ghét Tần Chỉ Ái sao? Không phải cho đến nay đều nghĩ đủ trò để đối phó Tần Chỉ Ái sao?

Tốt lắm! bây giờ hắn sẽ ca ngợi Tiểu Ái của hắn một chút, cô ta ghét Tiểu Ái đến tận xương tủy, chắc chắn sẽ tức chết!

Nghĩ tới đây, Cố Dư Sinh nhìn về phía Lương Đậu Khấu, lại nói: “… hơn nữa Lương tiểu thư cũng rất có cảm tình với người mà tôi thích, thậm chí lần đầu tiên gặp cô ấy, Lương tiểu thư còn khen cô ấy rất lâu…”

Cố Dư Sinh nhìn Lương Đậu Khấu mà nói những lời này, bên cạnh còn có nhiều phóng viên như vậy, Lương Đậu Khấu cũng không thể đôi co ở đây, liền cố gắng kiềm chế nội tâm lại mà nói: “Đúng vậy, cô gái mà Anh Sinh yêu rất thân thiện, tôi rất thích cô ấy, cô ấy…”

Lương Đậu Khấu cố gắng lắm mới có thể giữ vẻ bình tĩnh trên mặt,, vắt óc nghĩ cách nên tán dương con bé kia như thế nào để phụ họa cho Cố Dư Sinh, nói: “Cô ấy rất xinh đẹp, dù là tính tình hay cách hành xử đều rất tốt, hơn nữa còn là một sinh viên rất giỏi, đúng là cô bé rất tốt.”

Cố Dư Sinh rũ mi mắt nhìn Lương Đậu Khấu, tay cô ta đang nắm chặt, trong lòng cười gằn.

Mới khen hai câu đã không chịu nổi?

Vậy lát nữa sao cô có thể chịu đựng được đây?

“Hơn nữa tôi và cô ấy cũng đã sắp kết hôn rồi, Lương Đậu Khấu cũng biết, cô ấy cũng chúc phúc chúng tôi rồi…” Cố Dư Sinh kéo dài giọng, như là đang nghĩ xem Lương Đậu Khấu đã nói gì: “Cô ấy chúc chúng tôi vĩnh kết đồng tâm…”

Cố Dư Sinh nói xong, tỏ vẻ như nhớ không ra nhìn Lương Đậu Khấu cầu cứu: “Những câu lúc đó em nói, em nói gì ấy nhỉ?”

TayLương Đậu Khấu càng nắm chặt lại, đã không còn đường lui, cô chỉ còn có thể nhịn mà phối hợp với Cố Dư Sinh: “Lúc đó tôi chúc anh Dư Sinh và cô ấy trăm năm hảo hợp, vĩnh kết đồng tâm, sớm sinh quý tử, yêu nhau hàng trăm năm, hàng ngàn năm!” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.