Tình Yêu Hoa Cỏ

Chương 127




4thằng bước vào lớp, lại 1lần nữa cả lớp quay qua nhìn nó mà bàn tán, nhìn cái shit gì mà ghê thế.

Cô gái mà nó đã từng cứu cũng nhìn nó ngạc nhiên, hình như cô ta cũng đã để ý thấy sự xuất hiện của nó. Nó cũng nhìn chằm chằm lại, 4mắt chạm nhau, cô ta giật mình quay đi tỏ vẻ bối rối.

-Mày làm gì mà nhìn em Hiền ghê vậy. Thằng Tú hỏi nó.

-Nó tên Hiền ak?

-Ừ, hot girl của trường đất, hay là mày cũng mê em nó rồi, nhìn ngon thế kia cơ mà. 3thằng nhìn nó đê tiện.Hiền sao? Tính cách cô ta thì chả hiền tí nào.

-Ờ cũng ngon phết đấy. Nó cười hùa theo.

-Nhưng mà mày nhìn kia không? Thằng Tú chỉ về phía thằng ngồi cạnh cô ta.

-Có, cái thằng lạnh lùng boy đấy ak.

-Đúng rồi, éo hiểu nó ăn gì mà mấy em xinh xinh của lớp cứ theo nó. Thằng Tú nói theo kiểu tiếc nuối, úp mặt vào vai thằng Khôi giả vờ khóc.

-Ngoan đừng khóc anh thông à nhầm anh thương, chỉ đàn ông chúng ta mới đem lại hạnh phúc cho nhau thôi em à. Khôi vỗ vỗ vào lưng thằng Tú an ủi.

-Nhưng nhà em hết neptune rồi anh. Tú làm bộ sụt sịt mũi.

-Đừng lo, anh còn chai toàn phát thơm ass mát mông, càng thông càng mát đây.

-Tránh xa khỏi bố,thằng gay. Tú đẩy ra, sút phát vào mông Khôi rồi chạy. Cu cậu vừa thốn vừa ức liền đuổi theo thằng Tú.

Nó cũng bó tay lũ bạn bựa mới quen này.

-Ê, giờ mày định thế nào? Thằng Việt vỗ vai nó.

-Thế nào là thế nào.

-Thằng kia nó dọa đánh mày đấy.

-Ko sao đâu, tao tự lo được. Nói xong nó úp mặt xuống bàn làm 1giấc.

-Dậy, dậy mau, sao giờ còn ngủ. Có ng lay lay tay nó.

Nó uể oải ngẩng mặt lên nhìn ng đã phá giấc của nó.

-M...a...i. Nó mở to mắt nhìn ng đó, chính là Mai, cô đang đứng sờ sờ trước mắt nó.

-Ừ tớ đây,hi. Cô cười tít mắt.

-Biết V nhớ Mai lắm ko,huhu. Nó ôm trầm lấy cô trước tất cả các đôi mắt trong lớp.

-Oe ôi, con trai mà khóc kìa, xấu quá, không sợ ng ta nhìn sao?. Cô đẩy nó ra rồi cốc cái nhẹ vào đầu nó.

-Kệ, tớ không quan tâm.

-T nhắm mắt lại đi. Cô nói với nó.

-Để làm gì vậy. Tuy nói vậy nhưng mắt nó đã nhắm tịt lại chờ đợi.

-Đi theo tớ nào,cấm mở mắt đấy. Cô kéo tay nó đi, nó cứ mặc kệ tùy cho cô đưa nó đến đâu thì đi.

Đi 1đoạn, cô bỗng buông tay nó, nó vẫn nhắm mắt.

-Đến đây nào. Cô gọi nó.

Nó từ từ mở mắt ra, nơi nó đang đứng là cây cầu của cô và nó. Nó cười rồi nhẹ nhàng bước tới bên cô.

Sao lạ vậy? Sao nó đi mãi đi mã mà vẫn ko tới chỗ cô vậy? Nó liền chạy thật nhanh nhưng vẫn vậy, vẫn ko thể nào đến được, khoảng cách lại còn xa hơn nữa, nó vấp ngã. Nằm trên đường nó với tay về phía côtrong vô vọng.

-MAI. Nó hét lớn rồi bật dậy.

-Anh kia sao lại hét toáng lên như vậy, ko cho ai học hả. Cô giáo nhìn nó.

-Dạ, em xin lỗi. Nó đứng lên, gãi đầu gãi tai xin lỗi cô. Hoá ra nãy giờ nó mơ, mơ về cô.

-Đc rồi, ngồi xuống đi, các em học tiếp. Cô giáo tiếp tục giảng bài.

-Mày sao thế? 3thằng đồng thanh hỏi nó.

-Chỉ là ác mộng thôi. Nó giải thích.

Tùng! Tùng!.

Ngồi ê mông suốt 3 tiết nữa thì cũng đc thả về. 4thằng bá vai bá cổ nhau ra về. Vừa ra khỏi cửa lớp,nó đã thấy Bình và mấy thằng khác nữa.

-Đi theo tao. Bình nói với nó rồi quay đi.

-Chúng mày đợi tao ở nhà xe nhá. Nó bảo 3thằng bạn.

-Nhớ cẩn thận đấy.

-Ừ.

Nó theo Bình ra sau trường, ở đấy đang có tầm 6 7 thằng tay lăm le cây tuýt.

-Nào, jờ mày quỳ xuống xin lỗi thì tao sẽ tha cho mày. Bình chỉ tay xuống đất.

-Tao ko làm đấy thì sao. Nó cười jả tạo.

-Thì mày phải chết. Bình hét lên. Cả thảy 7 thằng kia lao vào nó.

Nó rút cây dao mà thằng Tú đã cho nó mượn thủ sẵn trong ng ra.

-Thằng nào muốn ăn dao thì bơi vào đấy. Nó vẫy tay khiêu khích.

1thằng lao vào định vụt vào đầu nó, nó quay sang bên phải né đc. Thằng thứ 2 áp sát nó, nó cúi xuống né rồi nhanh tay dùng dao chém 1nhát vào đùi thằng đó. Thằng đó hét lên, máu tuôn ra như suối.

-Nó có võ đấy, rút mau. Mấy thằng đồng bọn còn lại kéo thằng bị thương đi. Giờ chỉ còn nó và thằng bạn.

-Giờ thì sao? Nó cầm con dao tiến đến.

Bình run run ng lùi lại về phía sau.

-Tha...tha cho tao đi, dù sao chúng ta cũng là bạn thân mà.

-Bạn sao, mày đã cướp đi ng yêu tao xong lại còn gọi ng đánh tao, thế mà mày muốn tao tha cho mày ư? Nó dồn thằng Bình vào tường.

Bình dựa ng vào tường, mồ hôi vã ra như tắm.

-Đừng mà, tha tao đi. Hắn vẫn cố gắng van xin nó.

-Chịu đau 1tý thôi, rồi sẽ qua thôi mà bạn hiền. Nó dơ con dao đầy máu ra.

-Đừng mà, đừng mà V. Hắn quỳ hẳn xuống chấp tay van nó.

Nó bỏ ngoài tai những lời đó, cầm con dao lao vào thằng bạn như con thú...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.