Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Chương 33: Bỏ thuốc (2)




Nhạc Trọng nhanh chóng ra lệnh:

- Lập tức thoát ly nơi đây! Mục tiêu căn cứ Huyết Lạc!

- Vâng!

Được lệnh của Nhạc Trọng, thân chiến hạm Bạo Phong chớp sáng. Vô số khí lưu phụt ra, tốc độ đột nhiên tăng lên 5 Mach phóng về phía căn cứ Huyết Lạc.

- Đáng chết!

Thất giai Long Hoàng nhìn chiến hạm Bạo Phong vọt đi với vận tốc 5 Mach, vô cùng phẫn nộ gào lên, tiện tay đánh một quyền. Một hào quang màu đen đánh lên một ngọn núi, lập tức phá tung cả ngọn núi thành năm bảy phần.

Chiến hạm Bạo Phong chỉ có đạt được tinh hạch biến dị thú thất giai trân quý mới có lực lượng chống lại cường giả thất giai, nhưng sau khi nạp vào năng lượng của tinh hạch lục giai thì tốc độ phi hành của nó đã vượt xa Long Hoàng.

Không lâu sau, chiến hạm Bạo Phong khổng lồ đã bay đến biên giới chiến trường.

Trên bầu trời chiến trường có rất nhiều Dực Long biến dị nhị, tam, tứ giai bay lượn chẳng chịt, dữ tợn vô cùng, như muốn che kín cả bầu trời.

Nhạc Trọng nhìn Dực Long biến dị lạnh lùng ra lệnh:

- Đụng tới!

Dưới lệnh của hắn, chiến hạm Bạo Phong hùng vĩ như một vì sao nóng cháy rơi xuống, đụng mạnh vào bầy Dực Long biến dị.

Hơn tám mươi con Dực Long biến dị vừa mới chạm vào vòng phòng hộ chiến hạm Bạo Phong đã vặn vẹo, hóa thành đống xương thịt dính lên vòng phòng hộ.

Đám Dực Long tứ giai chỉ như đám kiến, bị chiến hạm Bạo Phong với tốc độ 5 Mach đụng vào chỉ có đường nát bét. Còn lại các con Dực Long biến dị cấp thấp cũng chịu chung số phận, hóa thành làn mưa máu rải xuống đất.

Trong thời gian hai lần hô hấp, đã có mấy trăm con Dực Long biến dị bị đâm nát vụn, chiếc chiến hạm xuyên thẳng vào bầy Dực Long.

Vào lúc này, căn cứ Huyết Lạc đã vào nửa trạng thái rơi vào tay giặc. Tường thành căn cứ đã thất thủ, rất nhiều chiến sĩ Khủng Long nhân nhảy vào căn cứ, điên cuồng đồ sát chiến sĩ nhân loại.

Trong căn cứ tùy ý nhìn thấy được thi thể nhân loại và mảnh vụn máy móc.

Đại quân hơn mười vạn nhân loại vẫn còn ra sức chống cựu, nhưng cũng có từng mảng lớn sụp đổ sĩ khí, đang điên cuồng chạy trốn.

Đại quân mười vạn người chống cự kịch liệt nhất là các lão binh từ căn cứ số một đến căn cứ số ba. Họ có niềm tin kiên định và cảm giác vinh dự cao vời. Mặc dù tỉ lệ thương vong cao tới 40%, nhưng họ vẫn không sụp đổ, chiến đấu hăng hái trên tuyến đầu.

Chiến sĩ tại căn cứ số bốn đến số mười chín tuy đều trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc, nhưng sau một trận chiến, đơn vị tổn thất, rất nhiều người đã chạy tán loạn.

Trong căn cứ, một tên chiến sĩ Tấn Long nhân tam giai dữ tợn cười cuồng, thân hình chớp động, vuốt sắc vung liên tục, một chiến sĩ đội mũ thông tin đang cuống cuồng chạy trốn lập tức bị xé thành hai nửa.

- Không! Cứu mạng! Cứu mạng!

Nhìn chiến hữu chết thảm, vài chiến sĩ nhân loại hoảng sợ, kêu lên.

Những chiến sĩ đang chạy trốn kia có hơn mười người, nếu họ quay lại hợp lực chiến một trận với gã Tấn Long nhân tam giai kia chưa chắc đã không thể đánh chết đối phương. Thế nhưng, nội tâm họ đã hoàn toàn bị một cảnh tượng gây nên sự sợ hãi tận cùng.

Một cao thủ mặc áo giáp cường hóa tứ giai cầm chiến mâu lao ra. Chiến mâu chớp động ánh sáng trên mũi, hóa thành một tia sáng đâm vào cơ thể gã Tấn Long nhân, nổ tung lồng ngực gã.

- Không được trốn! Quay đầu lại chiến đấu! Ta…

Cao thủ nhân loại chưa nói xong lời, một cốt bổng cực lớn từ trên trời giáng xuống, nện y thành bánh thịt.

Khủng Lương Kính thân cao tám mét, hai mắt hung tàn thô bạo, cầm cốt bổng cực lớn bước đi. Nó như hung mà thò tay bắt lấy một chiến sĩ nhân loại đang không ngừng giãy dụa, đặt lên miệng cắn một cái.

Rắc, chiến sĩ nhân loại bị Khủng Lương Kính cắn thành hai đoạn. Máu tươi văng khắp, mảnh vụn xương và nội tạng từ miệng Khủng Lương Kính chảy xuống, càng khiến nó tăng thêm ba phần hung tàn khủng bố.

Nhìn Khủng Lương Kính tàn bạo như thế, những chiến sĩ nhân loại khác đã sợ vỡ mật, kêu khóc bỏ chạy khắp nơi.

- Ha ha ha ha!

Khủng Lương Kính cười điên cuồng, một bước tiến lên, vung cốt bổng, một gậy đánh nát vụn năm sáu chiến sĩ nhân loại.

Đúng lúc này, đạn laser từ một lô cốt ẩn bắn vào thân thể Khủng Lương Kính.

Laser có thể bắn thủng xe tăng bắn lên thân thể Khủng Lương Kính mà chỉ để lại một vết cháy xém.

Khủng Lương Kính giận dữ bước nhanh lên, vung cốt bổng nện lên lô cốt. Lực lượng bùng phát, lô cốt bị đánh vỡ tan, người bên trong cũng thành thịt vụn. Vết cháy xém vì trúng đạn laser trên thân Khủng Lương Kính khép lại bằng tốc độ mắt thường thấy được, nhanh chóng khỏi hẳn.

Khủng Lương Kính tiện tay phá hủy lô cốt, lại đi sang vị trí khác. Mỗi lần nó xuất hiện trước một công sự đều vung đại bổng đánh bẹp. Những điểm hỏa lực khó phá hủy của nhân loại bị nó dùng bạo lực đập nát, vô số cường giả nhân loại chết trận.

Trong đống gạch vụn, một chiến sĩ nhân loại lạnh lẽo nhìn về phía một Bạo Long nhân đang gặm thi thể nhân loại mà bóp cò.

Một phát đạn điện từ phá không bắn nổ tung đầu Bạo Long nhân kia.

Xoẹt, năm gã Tích Dịch nhân, hai tên Lương Long nhân quay đầu liếc sang, biến mất, chạy về phía bên này.

- Bọn quái vật, ông chúng mày ở đây này…

Gã chiến sĩ nhân loại vừa mới rống được nửa câu, một con Lương Long nhân đã cắn vào lưng gã.

Lương Long nhân kia đánh một quyền vào đầu chiến sĩ nhân loại, đập như đập dưa hấu, máu văng tung tóe. Xét cận chiến, nhân loại kém xa lũ dị tộc khủng bố này, đó là nhược điểm lớn nhất của chiến sĩ nhân loại.

Hầu như ngay lúc đó, vô số áng sáng trắng từ vị trí đó bùng lên. Vụ nổ lớn cuốn gã Lương Long nhân và ba gã Tích Dịch nhân vào đó, nổ tan tành.

Trong trung tâm chỉ huy của căn cứ Huyết Lạc, tất cả quan quân nhin màn hình điện tử, mặt trắng bệch.

Trên màn hình, khắp nơi là cảnh chiến sĩ nhân loại tan tác. Những Khủng Long nhân đang đồ sát, đồng thời chiến sĩ nhân loại cũng xuất hiện nhóm lớn không màng song chết, liên tiếp đồng quy vu tận với đám Khủng Long nhân.

Cho dù có siêu cấp trí tuệ nhân tạo Bạch Y và vị danh tướng có tài chỉ huy suất sắc như Trịnh Nham Hà thủ thành, đối mặt với chênh lệch lực lượng tuyệt đối, vẫn là vô kế khả thi.

Mỗi phút đều có vô số trang bị phá hủy, mỗi phút đều có ngàn vạn chiến sĩ nhân loại chết đi. Rất nhiều người sợ đến điên rồi, còn chạy thẳng tới trước mặt Khủng Long nhân đầu hàng. Nhưng những người đầu hàng đó lập tức bị những dị tộc kia cắn rơi đầu.

Đại bộ phận dị tộc đều do biến dị thú tiến hóa thành chủng tộc trí tuệ mà thành. Trong người chúng chảy dòng máu hung bạo, khát máu, lúc đói thậm chí có thể nuốt chửng thi thể chủng tộc khác. Nhân loại trước mặt chúng cũng chỉ là một đống đồ ăn di động mà thôi.

Một sĩ quan đi tới cạnh Trịnh Nham Hà lớn tiếng khuyên:

- Đại tướng quân, rút lui đi! Cứ điểm đã đình trệ rồi, chúng ta phải mau bỏ đi ngay, nếu không rút lui sẽ muộn mất.

Mọi người trong trung tâm chỉ huy đều đổ dồn ánh mắt về phía Trịnh Nham Hà, đầy khát vọng. Con kiến còn có ham muốn được sống, huống chi con người.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.