Tình Yêu Dũng Cảm Của Quyên Tử

Chương 24: Thế thân (ba)




Nhạc Trọng biết rõ kinh nghiệm chỉ huy quân đoàn tác chiến đại quy mô của mình không đủ, đồng thời hắn cũng không hiểu biết nhiều với cứ điểm số hai mươi. Gánh vác sự sống còn của mười tám vạn nhân loại, vấn đề trọng đại như vậy nên hắn lựa chọn giao toàn quyền chỉ huy cho người có kinh nghiệm thực chiến, có nghệ thuật chỉ huy cực kỳ cao siêu là Trịnh Nham Hà.

Trong mắt Trịnh Nham Hà hiện lên vẻ khiếp sợ và vui mừng, kiên nghị nói:

- Bệ Hạ! Thuộc hạ tuyệt đối sẽ không cô phụ chờ mong của ngài.

Hai tướng quân Ngô Bảo, Vệ Vũ nhìn Nhạc Trọng với đầy vẻ khiếp sợ và vui mừng. Phải biết trừ thời điểm khai quốc ra, còn những khi khác hoàng tộc đều rất ít khi xuất hiện trên chiến trường.

Nhạc Trọng lúc này đã là hoàng đế bệ hạ được mặc nhận tại Vân Châu. Một người có thân phận cao quý nhường đó lại nguyện ý chiến đấu ở tiền tuyến, điều này khiến họ kinh sợ và hưng phấn.

Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười, cầm cây pháo điện từ trong tay binh sĩ lên đi về phía chiến trường.

- Nhạc Trọng thủ lĩnh!

- Là Nhạc Trọng đại nhân!

- Nhạc Trọng đại nhân đang kề vai tác chiến với chúng ta!

- Nhạc Trọng bệ hạ, Nhạc Trọng bệ hạ đang kề vai chiến đấu với chúng ta!

- ...

Trên chiến trường không ít người nhận ra thân phận của Nhạc Trọng. Cứ điểm chợt vang dậy tiếng hoan hô, tất cả các binh sĩ bỗng chốc đầy tràn sĩ khí. Vị lãnh đạo tối cao Nhạc Trọng này tự thân ra chiến trường, có nghĩa rằng Vân Châu quyết không từ bỏ cứ điểm này.

Ngô Bảo nhìn Nhạc Trọng đang đi lên tuyến đầu, chậm rãi nói:

- Hắn có thể trở thành chủ nhân mới của Vân Châu xem ra cũng không tệ.

Vệ Vũ ha ha cười cười, cầm một khẩu pháo điện từ nhảy mấy cái đã tới chiến trường, bắt đầu giết chóc chiến sĩ dị tộc.

- Lão Ngô, hiện tại cũng thể gọi là hắn, phải gọi là Bệ hạ. Hiệu lực cho Bệ hạ chính là vinh hạnh của chúng ta, cũng là vinh hạnh của người Vân Châu. Ha ha! Nhìn tư thế chiến đấu oai hùng của Bệ hạ, ta cũng không nhịn được muốn lao lên giết mấy thằng chó dị tộc. Ta đi trước!

Trong hoàng cung của vương quốc Bạo Long, một bóng dáng cực lớn náu mình trong tối chợt mở hai mắt. Hai mắt nó lóe sáng, ánh sáng sắc bén như có thể bổ đôi đại địa.

- Đến rồi! Cuối cùng hắn cũng đến! Đó là dấu ấn của Thần Ma hệ thống! Ngũ giai, không ngờ hắn đã là Thần chiến sĩ ngũ giai. Quá tốt! Quá tốt! Hắn nhất định đã ngưng tụ được Thần Ma hạch! Ta nhất định phải giết hắn, hắn là con mồi của ta! Hấp thu lực lượng của hắn, ta nhất định có thể đột phá bình cảnh, tiến giai Thần chiến sĩ bát giai.

Khí thế cuồng bạo như có thể xé rách trời đất khuếch tán ra từ bóng dáng cực lớn kia, tán ra bốn phương tám hướng.

Trong vương đô của Vương quốc Bạo Long, vô số cường giả bị khí thế kinh khủng kia quét qua lập tức lạnh run, toàn thân bủn rủn vô lực quỳ trên mặt đất.

Một góc Hoàng Đô, Bạo Long Vương lục giai Khủng Bạo Hi cũng bị lực lượng thất giai đỉnh phong kia chấn nhiếp, sắc mặt trắng bệch, thân thể mềm nhũn run rẩy, gần như không thể nhúc nhích:

- Mạnh quá! Đó là lực lượng thất giai của Long Hoàng sao? Quả nhiên đáng sợ tới cực điểm. Nếu ở phía đối địch, chỉ sợ uy thế kinh khủng kia có thể ép tới khiến lực lượng toàn thân của ta không phát huy nổi ba thành. Thật đáng sợ.

Âm thanh khủng bố vô cùng từ đại điện bắn ra, quanh quẩn khắp cả vương đô Vương quốc Bạo Long:

- Truyền mệnh lệnh của ta!! Tất cả mọi người lập tức tiến về phía căn cứ Huyết Lạc!

Sau một khắc, một tiếng ầm vang, cung điện của vương quốc Bạo Long bị đánh vỡ ra một cái lỗ. Một đường màu đen từ đại điện bay ra, lao thẳng về phương xa.

Khủng Bạo Hi nhìn bóng đen kia bay về phương xa thì mắt hiện vẻ hâm mộ nghĩ: “Long Hoàng thất giai nắm giữ lực lượng cường đại của nguyên khí thiên địa. Cho dù bản thân không phải chủng tộc hệ chim bay, cũng có thể câu thông với lực lượng thiên địa tiến hành bay lượn, truyền thuyết này quả nhiên là thực. Tiến hóa đến Thần chiến sĩ thất giai thì đại địa đã không cách nào trói buộc được nữa. Bầu trời thiên hạ, không đâu địch nổi.

Là Bạo Long Vương lục giai, Khủng Bạo Hi đã gần như vô địch cận chiến, không ai là đối thủ của y. Thế nhưng y cũng có sự tiếc nuối, đó là không thể nào bay lên trời. Nhìn một vài địch nhân bay lượn, y cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn đối thủ chạy trốn.

Dưới mệnh lệnh của Long Hoàng thất giai, vô số khủng long nhân bắt đầu từ vương quốc Bạo Long di động về phía căn cứ Huyết Lạc, nhìn trên trời xuống giống như có một đàn kiến kéo dài cả trăm dặm đang di chuyển.

Tộc Khủng Long Nhân toàn dân là chiến sĩ, vấn đề chri là lực chiến đấu lớn nhỏ. Chiến sĩ khủng long nhân nam tính trưởng thành yếu nhất cũng có lực lượng tam giai. Những khủng long nhân nữ tính kia so với nam tính cũng không yếu hơn bao nhiêu, hung bạo vô cùng, có thể tay không xé rách hổ báo.

Chính là vì những khủng long nhân này đều hung hãn vô cùng, toàn dân giai binh, mới có thể dùng thân thể máu thịt hoàn toàn áp chế nhân loại, khiến cho nhân loại nắm giữ khoa học kỹ thuật tiên tiến mấy trăm năm không cách nào bước ra một bước từ Vân Châu.

Đồng thời những khủng long nhân kia hung tàn vô cùng, lúc đói khát không đủ lương thực có thể trực tiếp gặm thi thể đồng bạn. Chủng tộc phụ thuộc dưới trướng của chúng chính là lương thực di động của chúng, tăng thêm máu thịt để bổ sung dinh dưỡng. Bởi vậy, áp lực hậu cần của chúng so với nhân loại thì không lớn lắm.

Căn cứ Huyết Lạc số hai mươi, Nhạc Trọng cầm pháo điện từ liên tục bắn nổ đầu hai mươi chiến sĩ Dã Trư nhân. Đột nhiên lông mày hắn nhảy dựng lên, một điềm xấu nhảy lên trong lòng hắn.

- Chuyện gì xảy ra? Tại sao ta có cảm giác bất an như thế?

Nhạc Trọng nhướng mày, nhìn vô số chiến sĩ Dã Trư nhân nổ tung ngoài xa, không thể nào nhìn ra đầu nguồn bất an.

Hai ngày sau đó, phía trước căn cứ Huyết Lạc số hai mươi rải đầy đất thi thể dị tộc nhân. Rất nhiều chiến sĩ dị tộc thậm chí còn chưa trưởng thành đã bị đưa lên chiến trường, cuối cùng chết thảm trước căn cứ số hai mươi.

Trong cuộc chiến tranh này, hơn mười vương quốc khủng long nhân đa đưa đại bộ phận chiến sĩ các chủng tộc gia nhập, chỉ riêng số chiến sĩ trên chiến trường hiện giờ đã vượt qua năm trăm vạn.

Lúc này trong mười dặm thông đạo tại căn cứ Huyết lạc số hai mươi, khắp nơi có thể nhìn thấy phần chân tay cụt còn lại của các chiến sĩ dị tộc, thi thể, xương cốt chất thành núi.

Ba trăm con biến dị thú tứ giai, vô số Dực Long, Tấn Mãnh Long bao gồm cả Đa biến dị thú đang gặm thi thể những chiến sĩ dị tộc kia.

Những chiến sĩ dị tộc kia được khủng long nhân xem là lương thực di động tốt nhất. Sau khi chiến sĩ dị tộc chết, thi thể sẽ bị kéo về làm thức ăn.

Nhưng lương thực tiêu hao đã được giảm thiểu. Đồng thời, máu của các chiến sĩ dị tộc có thể nhưỡng chế thành huyết mật, còn thi thể thì trở thành lương thực mà đám biến dị thú kia thích nhất.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.