Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 17-2: [Mẩu truyện ngoài lề 01]




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

Giờ khắc này, nếu đổi là người bình thường, chỉ sợ thế nào cũng bị Long Ðình ép vỡ thân thể.

Hấp thu tuy không nhanh như Long Ðình, nhưng trong cơ thể Trần Hạo vốn đã lưu lại dược tính lúc trước, lúc này lại nuốt thêm đan dược thật sự, bùng nổ hẳn lên càng thêm hung mãnh.

...

“Không được... Không thể đọ nữa!” Long Ðình chợt đẩy ra Trần Hạo đang kìm lòng không được muốn tiến thêm một bước, “Nhỡ đâu chúng ta đều không khống chế được thì xong rồi... Ta đi trở về, Hạo ca ca... Nhớ phải nhịn nhịn nhịn...”

Long Đình gần như rên rỉ gọi một tiếng Hạo ca ca, nàng vẫn duy trì một tia lý trí, nhưng vô luận là thân thể hay trong lòng đều đã bắt đầu thừa nhận một loại giày vò nàng chưa bao giờ thể nghiệm. Nàng biết loại giày vò này gọi là dục vọng. Một tia lý trí này cũng làm cho Long Đình lúc muốn rời khỏi, có thể khiêu khích Trần Hạo, một tiếng Hạo ca ca kêu mất hồn thực cốt.

“Đình muội, không thể nhịn được nữa, không cần nhịn nữa, đến đi, để ca...” Vẫn duy trì một tia lý trí, Trần Hạo đã rõ ý tứ của Long Đình. Nhìn nha đầu này đã mở cửa phòng tu luyện, Trần Hạo cũng tràn ngập nam nhân cuồng dã nói. Chỉ là hắn chưa nói xong, Long Đình liền chạy trối chết, tốc độ cực nhanh, giống như thuấn di.

...

“A?”

Đang chờ nóng vội, rất sợ muội muội cùng Trần Hạo xảy ra vấn đề gì, Long Dực chợt nhìn thấy muội muội rời đi như điện quang, hơi kinh ngạc, nhưng cái này làm hắn an tâm. Trước sau cũng chỉ hơn mười phút thời gian.

...

“Rống!”

“...Ác...”

Sau mấy canh giờ thời gian, Trần Hạo cùng Long Đình đều đem bản thân phong ấn ở trong phòng tu luyện, thừa nhận vô tận giày vò, dục hỏa đốt người, dục hỏa đôt thần..v..v..

Dù là Trần Hạo hay Long Đình đều xác định nếu giờ phút này đối phương còn ở trước mặt, tuyệt đối sẽ đánh mất toàn bộ lý trí.

Trong đan dược ẩn chứa thiên địa linh khí mênh mông có hai tầng tác dụng rèn luyện tâm thần cùng thân thể, theo dục hỏa càng lúc càng tăng của hai người, vận chuyển càng lúc càng nhanh, tôi luyện đối với thân thể, linh hồn, tâm cảnh, ý chí cũng càng lúc càng mạnh.

Trần Hạo không biết Long Ðình nhịn như thế nào, làm sao có thể nhịn được, nhưng hắn biết cái này hầu như là từng lần làm cho hắn đột phá cực hạn thừa nhận của bản thân, khắp đầu óc đều là thân thể mềm mại uyển chuyển linh lung của Long Đình, càng thêm xuất hiện đủ loại ảo cảnh kiều diễm điên cuồng.

Vì phân tâm, Trần Hạo liền rèn luyện cực phẩm Viêm Hỏa Tinh Tủy. Chỉ có một tia chấp niệm cùng linh trí, hắn kinh ngạc phát hiện dưới loại trạng thái này, lấy Viêm Hỏa Tinh Tủy rèn luyện thân thể tăng lên kinh người.

Oành Oành Oành...

Cũng không biết duy trì bao lâu, dược hiệu hung mãnh của đan dược dần dần yếu bớt, linh đài của Trần Hạo trở nên thanh minh hẳn lên. Một lần này, Trần Hạo rõ ràng cảm giác được, so với lần trước Long Ðình cho hắn ăn linh quả thì lần này hiệu quả tốt hơn mấy lần, thân thể, linh hồn, tâm cảnh, ý chí, đều như trải qua thiên phạt rửa tội, có tăng lên rõ ràng.

“Kỳ quái... Đan dược này dược tính rõ ràng không mãnh liệt bằng lần trước linh quả tổ hợp, nhưng hiệu quả lại tốt hơn...”

Trần Hạo thầm nghĩ. Lần trước Long Đình cho hắn ăn linh quả, tuy có thể liên quan đến nhân tố của linh đan lần này, nhưng dược hiệu chính là thành phần kích tình, thì quả thật mạnh hơn. Nếu không, lúc ấy Trần Hạo có thể khống chế được bản thân. Lần này thì hắn vẫn duy trì một tia lý trí, đương nhiên là không có Long Đình bên người, nhưng đan dược đối với bản thân sinh ra hiệu quả tu luyện, chỉnh thể tăng lên một cấp bậc.

“Hẳn là sau khi luyện chế thành linh đan làm hiệu quả kích tình trở nên càng thêm ôn hòa. Nhưng lại tăng lên hiệu quả năng lượng đan dược rèn luyện bản thân... Dựa theo ý của Đình muội, giờ khắc này dược hiệu của đan dược vẫn tồn trữ ở trong cơ thể, sẽ theo thời gian mà bùng nổ gián đoạn, hơn nữa trình độ sẽ càng lúc càng mạnh...”

Trần Hạo phỏng đoán. Vừa rồi chỉ đắm chìm trong tự sướng cùng giày vò trong lòng, hắn cũng chưa chú ý quá trình cụ thể linh dược ở trong cơ thể phát ra năng lượng. Nhưng huyền ảo của nó thì cảm giác được một chút. Cái này đúng là không phải linh dược bình thường phát huy dược lực đơn giản, mà đây là ẩn chứa thần thông pháp tắc phù văn ở trong đó.

Nghĩ đến đây, Trần Hạo cầm lấy năm viên đan dược khác mà Long Đình lưu lại, linh hồn cảm giác cường hãn nhất thời xuyên thấu bình ngọc dấu hiệu “Hai”, cẩn thận cảm ứng đan dược trong đó.

Hai canh giờ sau, hai mắt Trần Hạo nở rộ ra hai đạo tinh quang, nói: “Quả nhiên như thế... Linh dược này tuy đã bị hấp thu, nhưng vĩnh viễn tồn tại, hơn nữa phù văn tinh huyết Long Đình ngưng tụ thành trong đó vẫn vận chuyển ở trong cơ thể ta, lần nữa ngưng tụ năng lượng, một khi năng lượng đạt tới cảnh giới ban đầu của linh dược, đó là thời điểm nó bùng nổ lần nữa... Theo số lần tăng nhiều, sức thừa nhận của ta sẽ càng mạnh, mà nó bùng nổ cũng sẽ càng mạnh. Khi ta đến lúc dục hỏa thật sự đốt người, đốt thần, liền chỉ có hai cái lựa chọn. Một là cùng Long Đình âm dương giao hòa, như vậy tinh huyết phù văn của Long Ðình trong cơ thể ta sẽ cùng tinh huyết phù văn của ta ở trong cơ thể nàng hợp hai làm một, hơn nữa vì hai cái phù văn thời gian dài được ta và nàng tẩm bổ, sẽ làm chúng ta đạt tới linh nhục giao hòa vượt qua song tu bình thường vô số lần... Hiệu quả tự nhiên là kinh người!”

“Loại lựa chọn thứ hai, đó là nuốt viên linh dược thứ hai, phù văn viên linh dược này sẽ ở trên trụ cột viên đầu tiên phát triển lên, có được tác dụng trấn áp đạo thứ nhất, nhưng lại có phương thức rèn luyện khác với đạo thứ nhất, tương đương với một lần nữa bắt đầu một lần rèn luyện... Hư hư thực thực loại suy, đó là viên thứ ba, viên thứ tư... Long Ðình nói còn có viên thứ bảy, tổng cộng chỉ sợ sẽ là chín viên... Sau khi nuốt dùng chín viên, đó là Âm Dương Niết Bàn Đan! Cửu âm cửu dương hợp hai làm một... Đúng, tất nhiên chính là như thế...”

“Chẳng qua, thánh cấp Âm Dương Niết Bàn Đan của Quách Nộ là dành riêng cho Long Đình dùng, là phương diện dược hiệu kích tình, hơn nữa làm Long Đình lâm vào vạn kiếp bất phục, mất đi bản thân, đối với hắn luôn luôn nghe theo...”

“Mà ta cùng Long Đình lại là song tượng bình đẳng khế ước.”

Long Đình chưa nói gì với Trần Hạo về toàn bộ ảo diệu của đan dược này. Nếu biết được Trần Hạo ở ngắn ngủn hai canh giờ đã làm rõ toàn bộ ảo diệu của đan dược nàng luyện chế, nàng sẽ khiếp sợ đến nỗi cằm rớt xuống đất.

Bởi vì Trần Hạo căn cứ trong viên đan dược thứ hai ẩn chứa ảo diệu tinh huyết phù văn, phỏng đoán ra kết quả hoàn toàn chính xác. Kể cả thánh cấp Âm Dương Niết Bàn đan của Quách Nộ cũng bị hắn phỏng đoán không sai chút nào.

“Đan dược này là tốt, đáng tiếc... Rất dễ khiến người phạm tội... Nếu là Long Đình không ở bên cạnh ta, mà bên người ta lại có... Tuy không thể thật sự giải quyết vấn đề...”

Trần Hạo lắc lắc đầu, nói thẳng ra tệ đoan của loại linh dược này.

Không có cách nào, tuy hiệu quả kích tình ở dưới tác dụng của tinh huyết mỗi người, hoàn toàn là nhắm vào đối phương, nhưng tình dục chính là tình dục, chuyện uống rượu độc giải khát thật sự là dễ dàng phát sinh.

Nhất là đối với nam nhân, đối với Trần Hạo loại người có rất nhiều đạo lữ này, nếu giờ phút này bọn Trần Tuyết ở đây, Trần Hạo ở dưới loại xu thế dục vọng này, sẽ không kiêng nể gì mà phát dục.

Chẳng qua, Trần Hạo tin vào ý chí lực của mình, dục vọng lớn nữa cũng chưa đến mức phải làm chuyện không thể vãn hồi.

Cũng chỉ nghĩ một chút, Trần Hạo liền dứt bỏ cái ý nghĩ này, thu nhiếp tinh thần, tiến vào trong tu luyện.

...

“Hô...”

Trong một gian phòng tu luyện khác, Long Đình cả người đổ mồ hôi đầm đìa, mặt đỏ bừng mở mắt, giờ phút này, cả người nàng kiều diễm như hoa tươi nở rộ, nhưng quanh thân tản mát ra khí tức dị thường khủng bố, nếu Trần Hạo giờ phút này nhìn thấy, sẽ chấn động vô cùng. Bởi vì Long Đình lần này dục hỏa đốt người, đốt thần, đạt được tăng lên xa xa vượt qua hắn tưởng tượng, căn bản không phải độ tăng lên của hắn có thể so sánh.

“Thật mạnh... Chỉ một lần, ta liền lần nữa mở ra một ít lực lượng... Nếu thực cùng hắn... Vậy sẽ mạnh bao nhiêu?” Long Đình cảm ứng bản thân ít nhất tăng lên ba thành lực lượng thân thể cùng chân nguyên, trong lòng kinh ngạc cùng hưng phấn, vừa thẹn thùng. Nhất là nghĩ đến cùng Trần Hạo âm dương giao hòa càng làm cho Long Đình nháy mắt cảm giác ngứa ngáy khó chịu.

Cùng lúc đó, cảm giác dính dính ẩm ướt không thoải mái làm cho Long Đình xấu hổ vô cùng, nhanh như chớp cởi quần áo nhảy vào trong bể tắm.

Tuy dược hiệu đã qua đi, nhưng Long Đình muốn bình tĩnh trở lại khó khăn hơn nhiều so với Trần Hạo. Không thể không nói cảm giác của nữ nhân ở một số phương diện nào đó cùng nam nhân là hoàn toàn khác nhau. Nam nhân đến mau, đi cũng mau, nữ nhân tới không nhất định chậm, nhưng đi khẳng định là chậm.

Trong bể ào ào vẩy nước, tẩy trừ thân thể mềm mại bóng loáng nhẵn nhụi không nhiễm hạt bụi, Long Đình tâm viên ý mã ước chừng một canh giờ, nếu không phải mạnh mẽ làm cho bản thân không nghĩ Trần Hạo nữa, chỉ sợ sẽ làm cho hiệu quả của linh dược lại xuất hiện.

...

“Một tháng, con mẹ nó, tiểu tử này sợ thật sự là muốn co đầu rút cổ ở Long gia không ra nữa...”

“Phải, tiếp tục như vậy không phải biện pháp! Chúng ta tốt xấu cũng là cao thủ Thiên Tiên cảnh, con mẹ nó, mỗi ngày ở chỗ này chờ là chuyện gì? Nếu không, như vậy đi, hai người chúng ta thay phiên giám thị đi...”

“Ha ha, chính hợp ý ta, mười ngày thay phiên một lần. Cứ quyết định như vậy, ta có việc gấp, ngươi đến trước đi...”

“Cái đệch... Lão tử cũng có việc gấp... Mẹ, đi thực nhanh... Ha ha, gia hỏa này không có mặt, ta cũng dễ xử lí rồi... Chỉ cần nán lại ở thành Huyền Thiên là được, lão tử đường đường Thiên Tiên, há có thể làm loại công việc tiểu lâu la này? Ừm, để đệ tử của ta đến thủ là được...” Một gã Thiên Tiên còn lại của Ma Nghị tinh ở trong thế giới thứ hai liền phát ra mấy cái tin tức. Không qua bao lâu, năm tên cao thủ Ðịa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong xuất hiện ở trước mặt chân thân hắn. Lão gia hỏa này dặn dò vài câu, sau đó trốn.

Về phần hai gã Thiên Tiên của Hoan Nhạc Cốc thì chưa tới.

Vô Cực tinh Bạch Hỏa Liệu thì vẫn có mặt.

Những người này tuy ẩn nấp khí tức nhưng tương tự làm người giám thị, tuy không biểu hiển quá rõ ràng, nhưng bọn họ luôn ở trong phạm vi nhất định, ai cũng không thể gạt được ai. Cho nên, sau khi Bạch Hỏa Liệu nhìn thấy Thiên Tiên của đối phương đều rời khỏi, thay vào đó là tiểu lâu la Địa Tiên cảnh, Bạch Hỏa Liệu cũng nhịn không được.

Vì thế, chỉ một tháng thời gian đều thay tiểu lâu la Địa Tiên cảnh để canh gác.

Chẳng qua, đối với tất cả cái này, Trần Hạo vốn không để ý. Cao thủ Thiên Tiên cảnh cũng chẳng làm gì được hắn, hắn muốn đi thì đi. Giờ phút này lưu lại, đơn giản là hắn vừa vặn đạt được đại cơ duyên của Sí Diễm tinh, rèn sắt khi còn nóng, bế quan lĩnh ngộ trước một phen.

Cho nên, giằng co thêm khoảng nửa tháng, chính là suốt một tháng rưỡi, trong thế giới thứ hai là bốn trăm năm mươi ngày, hắn luôn đắm chìm ở trong cảm ngộ, cuối cùng hắn rốt cuộc rời khỏi trạng thái tu luyện.

Trần Hạo ở trong đại cơ duyên Sí Diễm tinh đạt được nhất trọng đến cửu trọng huyền hỏa thần thông pháp tắc, tầng một tới năm đã lĩnh ngộ toàn bộ, trên tầng sáu chịu cảnh giới của bản thân chế ước, lĩnh ngộ cực kỳ khó khăn, không phải trong thời gian ngắn là có thể hoàn thành, chỉ có thể tạm thời từ bỏ. Về phần thân thể, bởi vì viên đan dược kia của Long Đình, lại thêm lượng lớn cực phẩm Viêm Hỏa Tinh Tủy, Trần Hạo ở vài ngày trước đã rèn luyện đến cực hạn của hắn, bây giờ nếu muốn tiến bộ, cũng không phải bế quan là có thể làm đươc.

“Là thời điểm rời khỏi rồi... Mở ra thông tin!”

Tít Tít Tít! Tít Tít Tít...

Trong thế giới thứ hai, hắn bế quan đã hơn một năm thời gian, vừa mở ra thông tin liền thu được mấy chục cái tin tức, cơ bản đều là tin tức của Long Đình và Long Dực. Trần Hạo đảo qua cũng không có gì để ý. Chẳng qua, tin tức nghiệm chứng trong đó lại làm cho Trần Hạo khẽ nhíu mày.

Trần Hạo bố trí là hình thức che giấu từ chối tra tìm, phải có số thông tin của hắn mới có thể xin nghiệm chứng. Người quen đã sớm thành lập quan hệ bạn tốt, không quen thì không có khả năng biết số thông tin của hắn, một loại khả năng khác bắt nguồn từ quyền hạn cao cấp của liên minh đạt được số thông tin của hắn, một loại khả năng khác là từ chỗ người quen của hắn đạt được.

Nghĩ đến đây, Trần Hạo điểm mở một cái tin tức nghiệm chứng trong đó.

“Trần Hạo sư đệ, ta là đại sư huynh Cố Thần của ngươi. Từ chỗ Hàn Mai tiên tôn lấy được số thông tin của ngươi.”

“Cố Thần? Ðại sư huynh của ta?” Trần Hạo nhìn tin tức nghiệm chứng, hơi sửng sốt, “Chẳng lẽ là tên gốc của đại sư huynh? Hẳn là vậy... Lúc trước Nguyên Như thiên tôn đề cập với ta là Thần Long thiên tôn...”

Tít Tít Tít!

Trần Hạo vừa thông qua chưa được hai giây, liền truyền đến thông tin xin phép.

“Trần Hạo sư đệ?”

“Ngươi là... Đại sư huynh?” Trần Hạo nhìn hình ảnh xuất hiện trong đầu, có chút kinh ngạc hỏi. Ban đầu cho rằng hẳn là hình tượng cùng lão giả mà Nguyên Như thiên tôn cho hắn xem là giống nhau, nhưng đại sư huynh này thoạt nhìn như là người trung niên, khí vũ hiên ngang, chỉ cần là hình ảnh cũng phát tán một cỗ khí tức mênh mông.

“Không sai. Tiểu sư đệ, ta chờ ngươi thật lâu rồi, mở cửa đi...”

“Mở cửa?”

“Ừm, ta ở ngoài biệt viện của các ngươi. Đi vào nói sau...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.