Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 12: Mèo - Đêm thứ hai




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Cha!”

Trần Hạo gắt gao siết chặt nắm tay.

Giờ khắc này, hắn không cách nào hình dung tâm tình của mình, hắn đã hy vọng là phụ thân mình, lại hy vọng không phải. Hy vọng là vì phụ thân mình càng cường đại càng tốt, hơn nữa, tất cả cái này vô luận hắn làm như thế nào, có thể làm tới trình độ nào. Dù làm rất kém cỏi nhưng kết cục cuối cùng vô luận là hắn hay Nguyên Như thiên tôn hay chúng nữ hay Vô Cực Tinh sẽ không sao. Hy vọng không phải là hắn thiên tính cuồng ngạo, không muốn bị bất luận kẻ nào khống chế, chúa tể vận mệnh của mình dù là phụ thân thì hắn cũng không muốn. Tuy hắn biết nếu là phụ thân khống chế, phụ thân cũng vì tôi luyện hắn mà tốt cho hắn, nhưng hắn không thích loại cảm giác này.

Vận mệnh của mình thì mình nắm giữ. Ðạo của mình thì mình là chúa tể. Đường của mình thì tự mình đi.

Mọi sự khống chế, mọi sự dẫn đường, đều không phải hắn muốn.

Nhưng bây giờ dù có phải phụ thân hay không thì đã xảy ra, hắn có khả năng làm chỉ có đối mặt.

“Hô...”

Trong thế giới thứ hai, Trần Hạo liền hóa thành một dải ánh sáng nhanh chóng hướng về trụ sở Vô Cực Tinh thành Á Dĩnh mà đi.

...

Phi hành khí, trong không gian độc lập, Đạm Đài Liện đắm chìm ở trong vui sướng đạt được đại cơ duyên, có tăng lên kinh người, hơn nữa cùng Trần Hạo gặp lại. Ở thời khắc có thể tiến vào thế giới thứ hai, liền hưng phấn khởi động Linh Cảnh Đầu Khôi, nhưng vừa tiến vào, nàng liền kinh ngạc, kinh hỉ thét chói tai ra tiếng, nhưng sau đó lại biến thành khôn cùng phẫn nộ, không cam lòng cùng lo lắng.

Kinh hỉ là vì nháy mắt nàng xuất hiện, không phải ở trong thành Á Dĩnh, mà là ở trong một cái không gian kỳ lạ, chỉ cần như thế chỉ làm nàng kinh ngạc, nhưng nàng thấy được mấy gương mặt quen thuộc đang kinh ngạc đánh giá nàng. Đó là Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U, Lãnh Ngưng Hoan, Lãnh Ngưng Nhạc.

Phẫn nộ, không cam lòng, lo lắng, là vì sau đó từ trong miệng đám người Trần Tuyết nhận được tin tức.

Giống như Trần Hao dự đoán, Đạm Đài Liên đã bị giam cầm. Giờ phút này ở trong thế giới thứ hai, nàng đã mất tự do, cùng đám người Trần Tuyết nhốt ở cùng một nơi. Chân thân ở thời điểm nàng đến Huyền Thiên thành, cũng sẽ đưa đến bên cạnh đám người Trần Tuyết.

Chẳng qua, Đạm Đài Liên phát hiện, trừ bản thân nàng, Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U cùng hoa tỷ muội năm người đều rất bình tĩnh.

...

“Nói như vậy, hắn với ngươi còn đều ở trong phi hành khí, chỉ là ở trong không gian đơn độc của mình?”

Sau một phen trao đổi, đám người Trần Tuyết hiểu được tình huống của Trần Hạo cùng Đạm Ðài Liên, giờ phút này Trần Tuyết hỏi.

“Ừm... Tuyết tỷ, chúng ta làm sao bây giờ? Các ngươi sao một chút cũng không sốt ruột?”

“Sốt ruột cái gì? Chúng ta bây giờ rất ổn... Duy nhất không ổn đó là không thể cùng hắn gặp mặt, cũng không cách nào cùng hắn liên lạc...”

“Chúng ta bị nhốt lại rồi, còn rất tốt? Ngay cả thế giới thứ hai tự do cũng không có, tốt như thế nào?” Đạm Đài Liên khó hiểu, thậm chí hoài nghi đám người Trần Tuyết đã bị tẩy não, hoặc đã tiếp nhận số mệnh.

“Tiểu Liên tỷ, ngươi không cảm giác được nơi này thiên đạo pháp tắc so với chỗ ở của chúng ta cường đại hơn gấp mười, gấp trăm lần sao?”

“A? Hình như là... Nhưng vậy lại làm sao?”

“Chúng ta ở trong thế giới thứ hai có thể miễn phí hưởng thụ toàn bộ đãi ngộ. Ví dụ như đối thủ bắt chước tu luyện tràng đắt đỏ, còn có một ít bí cảnh tu luyện bản thân chúng ta rất khó gặp được, ở trong này chỉ cần chúng ta đạt tới điều kiện liền có thể lựa chọn...”

“Vậy lại như thế nào? Cái này có thể bồi thường mười năm tự do của chúng ta? Đây dù sao cũng là thế giới thứ hai, thật sự tăng lên thì phải xem chân thân!”

“Tiểu Liên, đãi ngộ chân thân của chúng ta tốt tương tự... Ở mặt ngoài, chúng ta bị nhốt lại, trên thực tế, chúng ta chỉ bị hạn chế tiếp xúc với Trần Hạo...” Trần Tuyết nói.

“Có ý tứ gì?”

“Đại khái chính là Hạo Vũ thánh điện dùng chúng ta để khảo hạch Trần Hạo, trừ hạn chế toàn bộ tiếp xúc, cơ hội thông tin cùng Trần Hạo, cho chúng ta bồi thường rất lớn...”

“A? Hạo Vũ thánh điện...” Đạm Đài Liên nghe được cái tên này, nhất thời kinh ngạc mở to hai mắt, ước chừng dại ra vài giây đồng hồ mới nghĩ tới cái gì, hỏi tiếp: “Vậy... Vậy ý tứ là toàn bộ cái này đều là giả, đều là Hạo Vũ thánh điện cố ý làm ra để tôi luyện Hạo Hạo?”

“Không... Đều là thực. Chẳng qua, Hạo Vũ thánh điện nhúng tay, hơn nữa phái tới cao thủ thánh điện, tiếp quản chúng ta. Trên danh dự là cam đoan chúng ta an toàn. Trên thực tế, dù là Á Dĩnh Tinh liên minh Chấp Pháp Đường, người đứng đầu Chấp Pháp Đường Hồng Mông chí tôn cũng không cách nào biết tình trạng chân thật của chúng ta. Chân thân chúng ta cùng thế giới thứ hai đều nhận được bồi thường, tạm thời hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử Hạo Vũ thánh điện...”

“Cái này...” Đạm Đài Liên thật sự kinh ngạc. Cái này thật sự vượt quá nàng tưởng tượng, càng vượt quá nàng lý giải. Đó chính là Hạo Vũ thánh điện, thánh điện cao cao tại thượng, tồn tại đứng ở đỉnh kim tự tháp toàn bộ Hạo Vũ tinh hệ, tồn tại tượng trưng cho quyền lực cao nhất, vũ lực cao nhất của nhân tộc, lại bởi vì Trần Hạo mà cho các nàng bồi thường vượt quá tưởng tượng như thế. Cái này như nằm mơ, nhưng đã xảy ra chân thật.

Oành Oành Oành...

Ngay tại giờ khắc này, ảo cảnh giam cầm Đạm Đài Liên một đoạn thời gian thật giả chẳng phân biệt được, rốt cuộc bị hoàn toàn đánh vỡ, nàng hoàn toàn tỉnh táo lại, cũng tin tưởng tất cả trước mắt đều là thực. Bởi vì chuyện này ngay cả tiềm thức của nàng cũng không có khả năng nghĩ đến.

“Ta tỉnh rồi...” Đạm Đài Liên nói ra một câu làm cho đám người Trần Tuyết không rõ nguyên do, chợt hỏi: “Vậy Hạo Hạo biết tình trạng chúng ta hay không?”

“Hắn không có khả năng biết... Duy nhất biết là thánh điện sẽ cam đoan chúng ta an toàn cùng tu luyện. Cái khác một mực không biết... Ta nhắm chừng thời điểm các ngươi đến Huyền Thiên thành, ngươi ngay cả cơ hội gặp hắn cũng không có nữa, liền sẽ tới cùng chúng ta hội hợp...”

“Vậy hắn nếu lo lắng chúng ta, làm ra chuyện gì điên cuồng... Làm sao bây giờ?” Đạm Đài Liên lo lắng nói.

“Sẽ không. Thánh điện đã trấn an tốt chúng ta, tất nhiên cũng cân nhắc đến hắn, hẳn là cam đoan với hắn chúng ta an toàn các tình huống...” Trần Tuyết nói: “Đây là cơ hội thánh điện cho hắn, tương tự cũng là cho chúng ta cơ hội... Mười năm thời gian để cho chúng ta hưởng thụ đãi ngộ của đệ tử thánh điện, tuyệt đối là đại thủ bút... Hơn nữa, mười năm sau nếu chúng ta có thể đạt tới yêu cầu của thánh điện, liền có tư cách trở thành đệ tử thánh điện thật sự, cùng một chỗ với hắn... Tiểu Liên lại đạt được đại cơ duyên, hơn nữa tấn thăng đến Nhân Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, chúng ta đều phải cố gắng...”

“Ừm.” Trần Tuyết cảm ứng khí tức trên người Đạm Đài Liên, thấp giọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.