Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận

Chương 11: Nhật ký




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group

“Trần Hạo...”

Long Đình giờ khắc này khẩn trương hẳn lên, trong mơ hồ cảm thấy một tia đau lòng, nhất là nhìn Trần Hạo phẫn nộ như nhập ma càng làm cho nàng hoảng hốt. Loại cảm giác này trước đây chưa từng xuất hiện. Từ lúc quen biết Trần Hạo đến bây giờ, dù là lúc bị nàng đùa giỡn, Trần Hạo cũng có thể bình tĩnh đến cực điểm, để nàng ra tay phong ấn hắn, thời gian cùng một chỗ, chuyện trải qua dù ở lúc Quách Nộ cường đại vô cùng chém giết, hắn cũng luôn bình tĩnh đáng sợ. Nhưng bộ dạng bây giờ làm cho trực giác Long Đình biết đã xảy ra đại sự.

Khi Long Đình khẩn trương chạy đến bên người Trần Hạo, gắt gao nắm tay Trần Hạo, ánh mắt Trần Hạo mới rơi ở trên người nàng.

“Hoan Nhạc Cốc, ngươi biết không?” Ánh mắt Trần Hạo khôi phục một tia thanh minh, áp chế khí tức cuồng bạo hủy diệt quanh thân, hỏi Long Ðình.

“Hoan Nhạc Cốc? Trần Hạo... Hạo ca ca, đến cùng đã xảy ra cái gì?” Long Ðình hơi sửng sốt, nhìn thấy Trần Hạo khôi phục lý trí, tâm tình khẩn trương cũng hơi buông lỏng, hỏi.

“Trả lời ta trước...” Ánh mắt Trần Hạo sáng ngời nhìn thẳng Long Đình, hỏi.

“Hoan Nhạc Cốc là một trong những thế lực đứng đầu Á Dĩnh Tinh, chủ tu âm dương hợp hoan đại đạo, từ cốc chủ đến đệ tử đều là người hoang dâm thối nát, tôn sùng... Cái tự do kia... Môn hạ nam nữ đệ tử đều là tùy ý tổ hợp...”

“Những cái này ta biết” Trần Hạo cắt ngang Long Đình, nói: “Thiên tài số một Hoan Nhạc Cốc, ngươi biết không?”

“Ngươi nói Ma Tiêu Kế sao?”

“Ta không biết tên là gì, hắn xuất thân Ma Nghị Tinh phải không?”

“Là Ma Nghị Tinh, tám năm trước, lúc hắn ở Nhân Tiên cảnh, từng khiêu chiến ca ca ta, ca ca ta lấy ưu thế mỏng manh thắng hiểm. Chẳng qua sau trận chiến ấy, không bao lâu hắn đã tấn thăng đến Địa Tiên cảnh, ba năm trước đã tấn thăng đến Địa Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong... Nhưng trước khi chúng ta tiếp nhiệm vụ này, Điền ca từng nói với ta, hắn hình như là ngã xuống rồi... Người vừa rồi... Hẳn sẽ không có liên quan với hắn chứ?”

“Hô... Vậy không sai được. Cùng hắn không có vấn đề gì, một người chết mà thôi...”

“Đến cùng đã xảy ra chuyện gì?”

“Ma Tiêu Kế là chết ở trên tay Vô Cực Tinh chúng ta! Bọn chúng tìm tới cửa rồi...”

“A?” Long Ðình nhất thời kêu sợ hãi ra tiếng. Thế lực đứng đầu Á Dĩnh Tinh ước định, nàng rất rõ ràng. Ma Tiêu Kế thân là thiên tài số một Hoan Nhạc Cốc, bị Vô Cực Tinh giết, vậy ý nghĩa gì thì trong nháy mắt, Long Đình đã hiểu.

“Ai... Vô Cực Tinh các ngươi ai... Ai giết?” Long Đình hỏi.

Cái này rất mấu chốt. Ma Tiêu Kế là thiên tài số một Hoan Nhạc Cốc, bị người của Vô Cực Tinh chém giết. Vậy dựa theo thế lực đứng đầu Á Dĩnh Tinh ước định, phải do thiên tài số một Vô Cực Tinh đến hoàn lại. Đây còn là yêu cầu cơ bản nhất đem Vô Cực Tinh coi là thế lực đứng đầu, lấy địa vị Hoan Nhạc Cốc, tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy đã dừng tay. Chỉ sợ Vô Cực Tinh phải trả giá đắt, tuyệt đối phải lớn gấp mười gấp trăm lần. Mà Trần Hạo người được xưng là thiên tài số một Vô Cực Tinh thì không thể chạy thoát.

“Ở không gian hỗn loạn, phi hành khí Vô Cực Tinh chúng ta cùng phi hành khí Ma Nghị Tinh va chạm tử vong.”

“... Vậy... Vậy chẳng phải là cao thủ Thiên Tiên cảnh Vô Cực Tinh các ngươi?” Sắc mặt Long Đình cũng thay đổi.

“Khống chế thật ra là ta... Đáng tiếc sẽ không có ai tin. Chẳng qua những cái này cũng không quan trọng...”

“Bọn họ yêu cầu gì? Có phải hay không muốn ngươi nghênh chiến, hơn nữa là cùng cao thủ Thiên Tiên cảnh?” Long Đình rất rõ ràng. Cái gọi là phi hành khí Vô Cực Tinh của Trần Hạo tất nhiên là cao thủ Thiên Tiên cảnh mới có thể khống chế nổi. Trần Hạo nói hắn khống chế, nàng tin, nhưng dù là Trần Hạo có thể biểu thị, lại không có chứng cớ gì chứng minh lúc ấy hắn khống chế. Nói cách khác, dựa theo thế lực đứng đầu ước định, Trần Hạo thừa nhận cao thủ Thiên Tiên cảnh khiêu chiến, sinh tử đọ số.

“Là Thiên Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong.”

“Không được! Trần Hạo, chúng ta trở về Huyền Thiên thành, ngươi lập tức rời khỏi Á Dĩnh Tinh. Ta tìm gia gia, bảo ông mang ngươi đi Hạo Vũ Tinh! Bằng vào thành tích sơ thí của ngươi, còn có thiên phú của ngươi, thiên phú luyện khí, tuyệt đối có thể miễn thi, đặc biệt tiến vào Hạo Vũ thánh điện! Chỉ cần ngươi trở thành một thành viên trong đó, người nắm giữ Hoan Nhạc Cốc thậm chí Á Dĩnh Tinh cũng không dám đem chuyện Vô Cực Tinh ép đến trên người ngươi! Ta bây giờ liền liên hệ gia gia...”

Hạo Vũ Tinh, Hạo Vũ thánh điện không thuộc về bất cứ thế lực đứng đầu nào của Hạo Vũ tinh hệ, nhưng lại vượt lên trên mọi thế lực đứng đầu. Là Hạo Vũ tinh hệ, là điện phủ của nhân tộc, là tượng trưng quyền lực của Hạo Vũ tinh hệ, trực tiếp do người nắm giữ Hạo Vũ tinh hệ, cũng chính là thống lĩnh cao nhất của nhân tộc quản hạt. Trên cơ bản, thế lực đứng đầu Hạo Vũ tinh hệ, người nắm giữ ba mươi sáu chủ tinh, Hồng Mông chí tôn cao thủ..v..v.. có 99% đều từ Hạo Vũ thánh điện đi ra. Bất luận kẻ nào một khi có được tư cách bước vào Hạo Vũ thánh điện, chỉ cần có thể bình thường trưởng thành lên, kém cỏi nhất cũng là Kim Tiên Vương. Trên bình thường thì có thể trở thành cao thủ Hồng Mông chí tôn cảnh.

“Đợi một chút! Không cần liên hệ, ta phải chiến!”

“Ngươi điên rồi? Ðừng nói Thiên Tiên cảnh, dù là Địa Tiên cảnh, bọn họ chỉ cần mời một thiên tài của Hạo Vũ tinh hệ liền có thể hạ được ngươi... Thiên Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong thì không cần mời người, bọn họ tùy ý một người, kết quả của ngươi đó là chết! Thiên Tiên cảnh cường đại, ngươi chẳng lẽ không biết?” Long Đình kích động nói. Nàng biết Trần Hạo rất mạnh, mạnh đến cảnh giới so với nàng biến thái còn biến thái hơn, hơn nữa, hiểu biết càng nhiều, càng cảm thấy Trần Hạo sâu không lường được. Nhưng đây là Thiên Tiên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, Thiên Tiên cảnh cường đại, Ðịa Tiên và Nhân Tiên không thể so sánh. Ít nhất, ở trong dòng sông dài lịch sử của toàn bộ Hạo Vũ tinh hệ, chưa có bất cứ một ai có thể ở Nhân Tiên cảnh chiến thắng Thiên Tiên cảnh.

“Ta còn có thời gian... Hơn nữa, ta cũng không thể không chiến! Bọn chúng đã nghĩ ra biện pháp này trừ khử ta, tất nhiên nghĩ tới tất cả biện pháp ta có thể dùng...”

“Vì sao phải muốn chiến? Bọn họ chẳng lẽ còn có thể ngăn cản ngươi tiến vào Hạo Vũ thánh điện?”

“Ta không chiến, mấy đạo lữ của ta sẽ phải chết! Ta không biết bọn họ từ nơi nào có tin tức, thế là ở cùng thời gian, đem Tiểu Tuyết, Tiểu Vũ, U U, Hoan Hoan Nhạc Nhạc... Toàn bộ bắt đi, còn có sư huynh của ta, Nguyên Như thiên tôn! Chỉ cần ta đáp ứng chiến, bọn họ liền lông tóc không tổn thương trở về, nếu không chiến, vậy liền dùng mấy người bọn họ chiến, bọn họ đều bị nhốt ở liên minh Chấp Pháp Ðường của Á Dĩnh Tinh!”

“Cái này... Sao có thể? Á Dĩnh Tinh liên minh Chấp Pháp Ðường... Sao có thể đáp ứng việc này? Chẳng lẽ bọn họ không biết thiên phú của ngươi ý nghĩa cái gì?”

“Thiên phú... Ha ha, chưa trưởng thành lên, thực lực không đủ cường đại, ở trong mắt đại nhân vật cái rắm cũng không phải... Ta sẽ nhớ kỹ tất cả bọn chúng hôm nay làm tất cả đối với ta! Ma Nghị Tinh, Hoan Nhạc cốc, Á Dĩnh Tinh liên minh Chấp Pháp Ðường, thậm chí người nắm giữ Á Dĩnh Tinh! Sẽ có một ngày, ta sẽ làm cho bọn chúng trả giá đắt gấp trăm lần ngàn lần! Ta nên cảm tạ Hạo Vũ thánh điện...”

“Lúc này mới đúng... Vậy ta bây giờ liền phát tin tức cho gia gia...” Long Ðình cảm nhận được phía sau lời nói bình tĩnh của Trần Hạo ẩn chứa sát ý ngập trời, nhưng một câu cuối cùng của Trần Hạo làm cho nàng nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nói. Tuy nàng rất thưởng thức Trần Hạo làm đạo lữ, tinh thần hy sinh vì sư huynh, nhưng nàng càng muốn làm cho Trần Hạo sống sót. Ðây là ích kỷ thường tình của con người.

“Không, ngươi đừng hiểu lầm. Ta là cảm tạ Hạo Vũ thánh điện chủ động nhúng tay chuyện này, vì thắng được thời gian!”

“A? Trần Hạo... Ngươi có ý tứ gì?”

“Không biết như thế nào mà Thánh điện đã biết chuyện này, nhưng không ngăn cản bọn họ, mà là bảo đối phương cho ta mười năm thời gian... Chỉ cần ta ở trong mười năm ứng chiến là được. Nếu ta đoán không sai, chờ thời điểm chúng ta xuống khỏi phi hành khí, cũng chính là lúc Tiểu Liên bị bắt, có lẽ...”

Còn ở trong thế giới thứ hai, Trần Hạo lúc này phát ra tin tức cho Đạm Đài Liên, nàng vốn cùng hắn tiến vào thế giới thứ hai, lại không có gì đáp lại.

“Bây giờ đã bị khống chế...” Trong phi hành khí, Trần Hạo nói.

“Liên minh chấp pháp đường thế mà... Thánh điện đã nhúng tay, khẳng định là chú ý đến ngươi rồi, vì sao không trực tiếp giải quyết việc này, ngược lại... Chẳng lẽ là khảo hạch ngươi? Đúng... Tất nhiên là như thế! Mười năm... Mười năm... Ngươi có nắm chắc không?”

“Mười năm quá nhanh, tranh thủ sớm chiều... Được rồi, Tiểu Đình, ta muốn bắt đầu toàn lực tu luyện, ngươi đừng quản ta...”

Trần Hạo nói xong liền nhắm mắt lại. Hắn cũng không cùng Long Ðình nói thêm gì. Bởi vì hắn cũng không cách nào xác định mười năm sau mình có thể tấn thăng đến cảnh giới nào. Hắn chỉ biết mười năm sau là thời khắc hắn đại khai sát giới. Nếu vì tấn thăng, hắn có lòng tin tuyệt đối, không cần mười năm liền có thể tấn thăng đến Thiên Tiên cảnh, hơn nữa cũng có lòng tin cùng bất cứ cao thủ Thiên Tiên cảnh nào chiến một trận. Nhưng hắn đã tìm được đạo của mình, không thể vì chiến mà vứt bỏ đạo tâm. Dù sao, thánh điện đã nhúng tay, ý tứ rất rõ ràng như Long Đình nói, là đang khảo hạch hắn. Như vậy trong mười năm, Nguyên Như thiên tôn cùng chúng nữ sẽ tuyệt đối không sao. Hơn nữa, một điểm quan trọng nhất là thánh điện truyền cho hắn một cái tin tức, nói rõ cho hắn Á Dĩnh Tinh liên minh Chấp Pháp Đường sẽ từ thánh điện phái người tự mình giám thị mười năm, cam đoan Nguyên Như thiên tôn cùng chúng nữ tu luyện.

Cái này nói cho Trần Hạo rằng không cần vì cái tốc độ trước mắt, chỉ cần mười năm có thể làm được.

...

“Hô...”

“Thánh điện tuy không giúp ta giải quyết vấn đề, nhưng khảo hạch như thế càng tỏ ra coi trọng ta... Thật không nghĩ tới thánh điện nhân tộc cao cao tại thượng, thế mà chú ý đến ta rồi, còn đem nguy cơ lần này biến thành tôi luyện đối với ta... Chẳng lẽ thánh điện đã biết toàn bộ lực lượng che giấu của ta?”

“Không có khả năng...”

“Thánh điện có thể tuần tra được mọi tin tức của ta ở thế giới thứ hai, cũng có thể tuần tra được toàn bộ động hướng của chân thân ta, nhưng không có khả năng cụ thể đến cái gì cũng biết. Chỉ bằng vào ta biểu hiện ở thế giới thứ hai, còn có thành tích sơ thí, đã làm cho thánh điện như vậy?”

“Có lẽ...”

Trong lòng Trần Hạo hoặc nhiều hoặc ít có chút kỳ quái. Bởi vì hắn đã sớm hiểu biết Hạo Vũ thánh điện, hơn nữa, Hạo Vũ thánh điện là mục tiêu của hắn. Sau khi đạt được thành tích sơ thí biến thái, Trần Hạo sở dĩ tránh được toàn bộ thế lực đứng đầu, kể cả thế lực đứng đầu Hạo Vũ tinh hệ ở phía sau muốn chạy tới mời chào hắn, đó vì hắn đã sớm xác định nơi mình muốn đi. Chỉ là thông qua tin tức hắn biết, đơn thuần bằng vào thành tích kiểm tra của hắn, còn chưa có tư cách được Hạo Vũ thánh điện nhìn trúng, càng không cần nói chủ động mượn sức. Cho nên hắn còn cần biểu hiện càng mạnh.

Ðương nhiên, nếu Trần Hạo đem năng lực luyện khí biến thái của hắn bày ra, khẳng định sẽ có hy vọng.

Nhưng năng lực luyện khí của hắn trừ đám người Nguyên Như thiên tôn, Long Ðình, Long Dực, căn bản là chưa bại lộ. Thánh điện không thể biết. Hắn cũng không cho rằng Nguyên Như thiên tôn sẽ đem cái tin tức nghịch thiên này nói cho thánh điện, để hắn tư cách tiến vào thánh điện. Dù sao, Nguyên Như thiên tôn cũng hiểu Trần Hạo là bằng vào năng lực bây giờ bày ra, tôi luyện một đoạn thời gian nữa hoặc đề thăng cảnh giới một chút liền có thể bước vào điện phủ cao nhất của nhân tộc, Hạo Vũ thánh điện. Căn bản không có lý do đem con bài chưa lật nghịch thiên của hắn bại lộ ra.

Cách làm này ở tu luyện giới tàn khốc là bình thường nhất. Nếu nói Trần Hạo không có hi vọng tiến vào thánh điện, vậy khẳng định là cần bại lộ, có hi vọng thì cần gì phải bại lộ. Nhiều con bài chưa lật ở trên con đường tu luyện tàn khốc về sau liền nhiều thêm thủ đoạn giữ mạng. Bày ra thiên phú thắng được số mệnh, thắng được chú ý, thắng được cường giả ưu ái, tất cả đều có điểm mấu chốt. Dưới tình huống đạt tới điều kiện, không có ai sẽ quá phận hoàn toàn triệt để bại lộ bản thân.

Chính vì chưa hoàn toàn bại lộ bản thân, Trần Hạo mới có chút không rõ thánh điện cao cao tại thượng, vì sao sớm chú ý tới mình như thế. Hơn nữa, chuyên môn nhúng tay việc của hắn, tôi luyện khảo hạch hắn.

Cái này cho Trần Hạo cảm giác bị cái bánh trên trời nện vào.

Tuy hắn có được năng lực thật sự đạt được cái bánh này, nhưng cũng cần ở sau khi hắn bại lộ mới hợp lý. Nhưng bây giờ hắn thật là chưa bại lộ mà đã bị nện trúng.

“Có lẽ...”

Trần Hạo không nghĩ ra, thời điểm không muốn tiếp tục nghĩ nữa, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện một cái tin tức, ban đầu cho rằng đối phương nói ngoa hoặc cố kỵ mặt mũi nên có ý tản ra. Đó là Tây Môn gia ở lần trước Tây Môn Lưu Vân cùng cao thủ Thiên Tiên cảnh của bốn tinh cầu chặn lại Ngân Dực Hào, nhưng hết thảy thân thể hủy diệt, nói là gặp cao thủ trùng tộc cường đại tập kích.

Giờ khắc này, trong đầu Trần Hạo linh quang chợt lóe hiện ra một bóng người hắn thân cận nhất, mỗi lần hắn cho rằng hắn đã nhìn thấu nhưng càng thêm xa xôi, càng thêm sâu không lường được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.