Hắn đã mất cảm giác. Bởi vì
đã nửa năm trôi qua. Đương nhiên, trong lúc đó có vô số lần ảo não, có
vô số lần điên cuồng mắng tiểu hài tử Nguyệt Rèn xấu xa kia. Có vô số
lần mệt mỏi thời gian dừng lại vẫn còn đang ngẩn người, trong mắt lộ ra
sự mơ hồ vô tận.
Cuối cùng, còn có vô số lần sử dụng phương thức liều mạng để chống cự
tất cả tâm tình không tốt. Hắn không dám nghĩ tới, không dám nhớ lại.
Ầm...
Cuối cùng, nửa năm sau, thần đạo thời gian của Vu Nhai cũng đạt tới Thần
Vương cảnh. Cuối cùng hắn đã nhìn thấy được hi vọng rút ngắn thời gian.
Về phần những cái khác, Vu Nhai căn bản không có thời gian đi học. Thậm
chí ngay cả phù văn của Huyền Binh Điển cũng chưa từng đi nghiên cứu.
Đáng nhắc tới chính là, không biết vì nguyên nhân gì, qua thời gian dài,
Huyền Binh Điển Binh Linh và Thôn Thiên Kiếm Linh cũng không có dấu
hiệu tỉnh lại. Trước đây, không phải Thôn Thiên Kiếm Linh nói Huyền Binh
Điển Binh Linh rất nhanh sẽ tỉnh lại sao? Mặc dù nhận được tiến cước
trong phù văn trận của hắn ảnh hưởng cũng không có khả năng kéo dài nửa
năm như vậy chứ?
Trong khoảng thời gian này Vu Nhai cũng không biết đã gọi bao nhiêu lần,
hi vọng các nàng có thể đi ra nghĩ biện pháp giúp mình một tay. Đáng
tiếc, không quan tâm hắn kêu gọi thế nào, các nàng vẫn không có phản
ứng...
Không có cách nào, Vu Nhai chỉ có thể tiếp tục. Điều khiến hắn suy sụp
chính là... Hắn vẫn chưa nghiên cứu xong tất cả nguyên liệu ở đây. Bây
giờ nhìn thanh kiếm trong hình kia, hắn đã có thể phân tích rất cặn kẽ
ra các loại cấu tạo bên trong. Nhưng thật đáng tiếc, mặc dù hắn biết
thanh kiếm này sử dụng các loại mảnh vụn Huyền Binh nào để rèn ra, hiện
tại cũng không dám động thủ. Bởi vì những mảnh vụn Huyền Binh này còn
chưa nghiên cứu thấu đáo...
Nói chung, hắn không ngừng đánh ra thần đạo thời gian cấp Thần Vương, không ngừng nghiên cứu.
Hai năm sau trong thời gian đại lục Thần Huyền:
Đúng vậy, chính là hai năm sau.
Trong lúc đó, Vu Nhai vẫn dùng thần đạo thời gian cấp Thần Vương để kéo
dài thời gian dài. Hắn cũng không phát hiện ra, đã hai năm trôi qua.
Cuối cùng Vu Nhai ngộ ra được một đạo lý. Không quan tâm thần đạo thời
gian cường đại thế nào, vẫn không kéo được bước chân thời gian. Đương
nhiên, cũng bởi vì hắn còn chưa đủ mạnh. Dù vậy, hắn cũng không có nóng
lòng đột phá huyền khí của hắn. Huyền khí Thần Tướng đỉnh phong là đủ
rồi.
Dù sao, hắn không có thời gian đi cảm ngộ các thần đạo khác. Không có thời gian đẩy các thần đạo khác tới Thần Vương cảnh.
Hắn bây giờ cần tỉnh táo, hoặc nói là lạnh lùng, máy móc. Mỗi ngày đều
là nghiên cứu và rèn, mệt mỏi thì ngủ. Đói thì ăn. Mỗi ngày đều phải
đánh ra thời gian Thần Vương chi đạo. Thời gian Thần Vương chi đạo của
hắn không ngờ lại vượt lên trước so với các nguyên tố chi đạo khác.
Oong...
Hai năm, nếu như lại sử dụng thần đạo thời gian đẩy ra ngoài, sợ rằng Vu
Nhai chí ít đã sử dụng sáu năm. Sáu năm này, Hắn chỉ rèn ra được thanh
kiếm đầu tiên mà thôi...
Đúng vậy, cuối cùng hắn đã nghiên cứu xong các mảnh vụn Huyền Binh. Từ
mảnh vỡ 1 đến mảnh vỡ 307. Đúng vậy, các mảnh vụn Huyền Binh có tròn 307
loại chất liệu mà hắn không hiểu. Hoặc nói là đại sư rèn Khắc Liệt Luân
Tư này không hiểu. Bẩn thân Khắc Liệt Luân Tư mình cũng sắp suy sụp.
Hóa ra hắn căn bản không phải là đại sư rèn gì. Thời gian trôi qua lâu
như vậy, trên các phương diện, Vu Nhai đã sớm vượt qua hắn rất nhiều.
- Thanh kiếm thứ nhất. Sợ rằng còn chưa đủ thành thục? Ta cần phải tiếp tục rèn, chờ rèn xong sẽ quay lại sửa chữa một lần nữa.
Giọng nói Vu Nhai có chút lạnh lùng, nói một cách máy móc. Sau đó hắn lại tiếp tục rèn thanh kiếm thứ hai...
Thời gian thuộc về đại lục Thần Huyền, ba năm sau:
1980 thanh kiếm cuối cùng đã hoàn thành. Bao gồm tu bổ. Tiểu bằng hữu
Nguyệt Rèn đã đánh giá 1980 thanh kiếm này là sản phẩm đạt tiêu chuẩn.
Cuối cùng Vu Nhai có thể rèn thứ khác. Ngoại trừ kiếm ra còn có 197 loại
khác. Quan sát một chút, tất cả 198 loại, mỗi loại đều cần hắn rèn 1980
cái. Hình như con số 198 này chính là tượng trưng cho sự hoàn mỹ...
Cần gì quan tâm nó tượng trưng cho cái gì. Vu Nhai không có tâm tư lo lắng nhiều như vậy. Hắn tiếp tục là được.
Rèn, hắn phải điên cuồng rèn.
Vu Nhai đã có kinh nghiệm rèn 1980 thanh kiếm, những cái khác chắc hẳn
đơn giản hơn nhiều. Nhưng Vu Nhai phát hiện hắn đã nhầm. Ngoại trừ đao
ra, những cái khác vẫn rất gian nan. Thật giống như chung quy còn thiếu
một chút gì đó. Mãi đến hai ngày sau hắn mới chợt giật mình hiểu ra. Hắn
rốt cuộc đã biết hắn thiếu cái gì. Đó chính là Huyền Binh chi tâm của
hắn. Kiếm và đao đều có tâm, nhưng những cái khác lại không có.
Không. Điều đó có nghĩa là không quan tâm hắn rèn thế nào cũng không hoàn mỹ, vẫn không có cách nào đạt được yêu cầu trong hình.
Bởi vậy, Vu Nhai nhất định phải cảm ngộ tất cả Huyền Binh chi tâm trước.
Đây cũng là một quá trình chật vật. Đồng thời cũng có một nguyên nhân
khác. Đó chính là các Huyền Binh thần đạo khác vẫn chỉ là Thần Tướng
đỉnh phong, còn chưa cảm ngộ Thần Vương!
- Xem ra Tiểu Luyện truyền thừa Huyền Binh chi đạo cho ta, ta phải cảm ngộ hoàn toàn mới được...
Trước đã nói qua, Huyền Binh chi đạo của Tiểu Luyện là bao hàm toàn
diện. Chỉ có hoàn toàn cảm ngộ những thứ bao hàm toàn diện này, hắn mới
có thể làm cho bất kỳ một loại Huyền Binh ở trong tay mình đều là thần
đạo. Vu Nhai cũng phát hiện, 198 đồ vật phía trên, đều có thể là một
binh khí, đều có thể là Huyền Binh, đều có thể có thần đạo của mình. Bởi
vậy, hắn lại bắt đầu cảm ngộ và học tập Huyền Binh chi đạo.
Ngày qua ngày, năm năm thuộc về thời gian đại lục Thần Huyền:
- Huyền Binh đại đạo, hóa ra Huyền Binh chi đạo bao hàm toàn diện có thể
gọi là Huyền Binh đại đạo. Ở trong Huyền Binh đại đạo chia nhỏ làm vô
số Huyền Binh thần đạo. Mà bây giờ, ta cuối cùng đã cảm ngộ Huyền Binh
đại đạo tới Thần Vương. Thậm chí cũng cảm ngộ Huyền Binh chi tâm...
Vu Nhai khoanh chân ngồi ở trên mảnh vụn Huyền Binh. Hiện tại các mảnh
vụn Huyền Binh xung quanh vẫn không có giảm đi bao nhiêu. Bởi vì trong
thời gian hai năm qua Vu Nhai cũng không rèn. Đúng vậy, hắn tốn hết hai
năm để nghiên cứu Huyền Binh đại đạo và Huyền Binh chi tâm này. Trong
đó, tất nhiên vẫn có không ít thời gian sử dụng ở trên Thần Vương chi
đạo. Suy nghĩ lại một chút, hắn thật sự đã mất bao nhiêu thời gian...
Thôi, không dám nghĩ tới. Chí ít Vu Nhai không dám nghĩ tới nữa. So với
hai năm trước mặt hắn lại càng lạnh lùng hơn. Nhưng rất nhanh ánh mắt
hắn lóe ra thần thái mà năm năm qua chưa bao giờ có...
Hắn biết, trong nháy mắt này, Huyền Binh đại đạo đã cảm ngộ tới Thần
Vương. Hiện tại bất kỳ vật gì ở trong tay hắn đều có thể hóa thành Thần
Vương chi đạo. Mặc dù chỉ là một cái lá cây, hắn cũng có thể lấy Thần
Vương chi đạo để điều khiển.
Đúng vậy. Chỉ cần là thứ hắn cầm, đều có thể làm được... Đấy mới là Huyền Binh đại đạo thật sự.
Nói ví dụ như, hắn cầm cục gạch Huyền Binh Điển này, hắn cũng có thể biến thành vũ khí.