Tình Yêu Bá Đạo: Triền Miên Với Đệ Nhất Phu Nhân

Chương 2




Hóa ra trước đó gia hỏa này cũng diễn trò. Tiểu gia hỏa này căn bản là một tiểu bằng hữu rất hay xấu hổ.

- Nguyệt Rèn ca ca, ca ca không thích ta sao?

Phong Doanh chớp chớp đôi mắt to của nàng, vô cùng ủy khuất nói.

Được rồi. Ngay cả tiểu bằng hữu Phong Doanh cũng học được cách diễn kịch. Vu Nhai thực sự biết cách gieo họa cho tiểu bằng hữu. Bất kể thế nào, sau khi nàng nghe được Vu Nhai nói vậy, đã quyết định đi ra giúp đỡ vị chủ nhân rất tốt này. Nếu như tiểu nam hài này thật sự muốn đổi nàng với nơi khởi nguồn Nguyên Giới, nàng cũng sẽ không chút do dự lưu lại. Vì chủ nhân, vì người thân của chủ nhân, nàng nguyện ý hi sinh!

Đúng vậy, Binh Linh cũng là người. Binh Linh cũng có thể hi sinh. Hiện tại nàng tạm thời hi sinh nhan sắc.

Chỉ có điều, thoạt nhìn tiểu nam hài này cũng không đáng sợ như lúc vừa nhìn thấy. Đặc biệt khi nhìn thấy gương mặt ửng hồng này của hắn.

Tiểu bằng hữu Phong Doanh hình như lại nghĩ tới Nguyệt ma nữ nào đó. Hình như nàng cũng có thể học được vài chiêu từ Nguyệt Lâm Sa tỷ tỷ. Tuy rằng Nguyệt Lâm Sa tỷ tỷ không đối phó được vớichủ nhân, nhưng bản thân mình nói không chừng có thể đối phó được với tiểu nam hài này, hì hì...

- Ta, ta, ta...

Tiểu nam hài trực tiếp nói lắp.

- Nguyệt Rèn ca ca, ca ca thật sự không thích Phong Doanh sao? Còn nói không ra lời.

Phong Doanh tiếp tục chớp đôi mắt to đáng yêu của nàng.

- Thích... thích!

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn dường như có chút miệng khô lưỡi khô!

- Vậy ta lưu lại cùng ca ca, ngươi không phải có thể đưa Nơi khởi nguồn Nguyên Giới cho chủ nhân sao?

Phong Doanh nói.

- Phong Doanh...

Vu Nhai có phần sững sờ, chợt quát khẽ. Bây giờ hắn làm sao lại không biết suy nghĩ của Phong Doanh. Phong Doanh là Binh Linh đầu tiên của hắn. Hắn còn xem nàng như con gái. Tính cách của Phong Doanh thoạt nhìn còn nhỏ hơn so với tuổi tác bên ngoài của nàng.

Phong Doanh thoạt nhìn bảy tám tuổi, nhưng tính cách của nàng tối đa là năm tuổi. Vu Nhai làm sao có thể để con gái của mình rời đi được?

Binh Linh không cách nào lớn lên. Trước đây Vu Nhai có thể coi Phong Doanh là muội muội, nhưng theo tuổi tác và lịch duyệt tăng trưởng, Phong Doanh đã càng ngày càng giống con gái của hắn hơn. Bởi vậy hắn che chở cho nàng như người thân..

Phong Doanh không để ý đến chủ nhân Vu Nhai này, chỉ nhìn chằm chằm vào Nguyệt Rèn, chờ đợi câu trả lời của hắn. Trong mắt nàng mang theo sự mong chờ...

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn thật sự bị Phong Doanh nhìn chịu không nổi, trực tiếp từ trên đe rèn sắt nhảy xuống. Sau đó, hắn lại có chút áo não nói:

- Được rồi được rồi. Cái gì mà ta muốn nàng lưu lại với ta, cái gì mà đưa nơi khởi nguồn Nguyên Giới, tất cả đều là lừa các ngươi thôi. Đây chẳng qua là thử thách do chủ nhân đời trước của ta lưu lại cho người đầu tiên nhận được Huyền Binh Điển. Hiện tại coi như tiểu tử nhà ngươi đã qua được cửa ải này...

- Cái gì, đều là giả sao?

Phong Doanh thuần khiết mở to hai mắt nhìn, hình như nàng cảm thấy rất không thoải mái khi bị gạt.

- Ách... Không có cách nào. Đó là do chủ nhân trước của ta để lại thử thách, ta nhất định phải nghe theo mới được.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nhanh chóng giải thích. Nghe được Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói vậy, Phong Doanh chỉ có thể trợn trừng mắt. Trong lúc nhất thời nàng không biết nên phản ứng thế nào mới tốt.

Tiểu bằng hữu Phong Doanh quá đơn thuần.

- Thử thách? Xin hỏi Nguyệt Rèn tiền bối, không biết chủ nhân trước của tiền bối là ai?

Vu Nhai vội vàng hỏi.

- Không sai. Chính là thử thách, thử thách thái độ của ngươi đối với Binh Linh thế nào. Hắc, nếu như vừa rồi ngươi dùng Phong... Phong Doanh tỷ tỷ trao đổi với ta, như vậy bây giờ ngươi đã lập tức bị đưa ra khỏi nơi này, đưa ra khỏi nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Ngươi sẽ bị tước đoạt tất cả, bao gồm Huyền Binh Điển và Thôn Thiên Kiếm của ngươi.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn trực tiếp nở nụ cười lạnh nói.

Vu Nhai ngẩn người một lát, mồ hôi lạnh trực tiếp tuôn ra. Chỉ có điều rất nhanh hắn lại lộ ra biểu tình nghiêm túc. Mình vốn không làm chuyện trái với lương tâm, không cần đổ mồ hôi lạnh. Chỉ có điều giọng điệu tiểu gia hỏa này thật là lớn. Không ngờ có thể cướp đoạt Huyền Binh Điển của mình. Hơn nữa nghe nói như thế, Vu Nhai đã biết, chỉ sợ chủ nhân trước của hắn chính là người sáng lập Huyền Binh Điển và Thôn Thiên Kiếm.

Không... không. Chỉ sợ cũng là người sáng lập sáu đại Thần Chi Nguyên Giới, hơn nữa không phải một chủng tộc sáng tạo ra, mà là một người.

- May là ngươi không coi Binh Linh là nô lệ, nếu không ngươi xong đời. Chỉ có điều ngươi lại không giống như chủ nhân trước đã nói, tràn ngập lý tưởng và ham học hỏi. Mà là một bộ dạng được chăng hay chớ. Thực sự...

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại nhíu mày nói.

- Chủ nhân trước của tiền bối hy vọng chủ nhân Huyền Binh Điển thế nào?

Vu Nhai hỏi, có chút khẩn trương.

- Chính là tính tình trọng tình trọng nghĩa, xem Binh Linh là người. Cũng hi vọng hắn có thể đặc biệt có tình cảm mãnh liệt và ham muốn học hỏi kiến thức, không ngừng tiến lên phía trước. Hai điểm trước ngươi có, nhưng điểm sau ngươi lại không có. Nhưng chủ nhân căn bản không có nói qua loại tình huống như ngươi thì nên xử lý như thế nào. Chỉ có điều thôi đi, có hai điểm trước xem như ngươi đã vượt qua thử thách. Chí ít ngươi không chìm đắm vào trong dục vọng quyền lực ở đại lục Thần Huyền.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn lại nói.

- Lại có ý gì? Vừa muốn ta có dục vọng, lại không cho ta có dục vọng đối với quyền lực?

- Rất đơn giản. Chính là cho ngươi không nên để ý tới cực hạn với đại lục Thần Huyền.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn trả lời.

Vu Nhai đã hiểu một chút. Có thể ở trong mắt chủ nhân trước của Nguyệt Rèn, quyền lực đại lục Thần Huyền chẳng qua là trò tiêu khiển. Nếu vậy, chẳng thà chăm chỉ tu luyện, không ngừng leo lên đỉnh cao. Chỉ có như vậy mới có khả năng nâng cao thân phận của chủ nhân Huyền Binh Điển này.

- Nếu chủ nhân đã vượt qua thử thách đầu tiên, vẫn không thể nhận được nơi khởi nguồn Nguyên Giới, vậy có phải chỉ cần chủ nhân tiếp nhận hoàn toàn thử thách sẽ có thể nhận được hay không?

Phong Doanh lúc này cũng chen vào hỏi.

- Không phải như thế, Phong Doanh tỷ tỷ.

Hắn không ngờ gọi là Phong Doanh tỷ tỷ. A, có thể bởi vì là Phong Doanh thoạt nhìn lớn hơn so với hắn. Nhưng Phong Doanh lại gọi hắn là ca ca. Mình lại gọi hắn là tiền bối. Hắn lại gọi mình tiểu tử. Chuyện gì lộn xộn vậy.

Không để ý nữa, Vu Nhai lại nghe thấy tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn nói:

- Không có cách nào đưa nơi khởi nguồn Nguyên Giới ra được. Ở đây chẳng qua là nơi chủ nhân trước đã thử nghiệm thất bại. Chẳng qua là để thử thách chủ nhân Huyền Binh Điển... Nếu như chủ nhân ngươi có thể thông qua tất cả thử thách, như vậy ở đây sẽ trực tiếp tan vỡ cũng như hủy diệt.

- Nói cách khác, bất kỳ ai cũng không thể nhận được nơi khởi nguồn Nguyên Giới.

Vu Nhai sững sờ hỏi.

- Không sai. Theo chủ nhân trước của ta thấy, vật thí nghiệm thất bại chính là để hủy diệt.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn gật đầu một cái nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.