Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Quyển 1 - Chương 54: Cuộc gặp bất ngờ trong quán ăn




- Ngươi không sao chứ? Tên súc sinh Lưu Hồng Binh đâu rồi?

Trong lòng Tô Nghiên lo lắng hỏi.

- Sư tôn không cần lo lắng, Lưu Hồng Binh đã chết, bị ta giết chết.

Dương Lỗi nói.

- Ngươi giết?

Tô Nghiên mở to hai mắt nhìn, căn bản không tin tưởng, hỏi:

- Dương Lỗi, ngươi nói đùa sao, thực lực Lưu Hồng Binh vượt xa ngươi, tuy hắn bị trọng thương nhưng ngươi cũng không thể đối phó được.

- Sư tôn, lời ta nói là sự thật, sau khi Lưu Hồng Binh bị ngài đánh thành trọng thương, mang theo ta chạy trốn, không nghĩ tới trên đường gặp một Tinh Không Tuyết Lang, vốn Lưu Hồng Binh đem ta làm mồi dẫn dụ cự lang, nhưng không nghĩ tới mục tiêu cự lang lại là hắn, trong tích tắc hắn ném ta qua chỗ cự lang thì cự lang lại phát động công kích với hắn, sau một cuộc đại chiến Lưu Hồng Binh đánh chết cự lang nhưng lại tăng thêm thương thế, mà ta thừa cơ hội này đánh lén hắn.

Dương Lỗi giải thích:

- Nếu sư tôn không tin thì hãy nhìn xem, đó là thi thể của Lưu Hồng Binh, kia là thi thể Tinh Không Tuyết Lang.

Tô Nghiên nhìn qua, nhất thời vô cùng kinh ngạc, lúc này một luồng tàn hồn của Lưu Hồng Binh còn lưu trong thi thể, nếu ở địa phương bình thường linh hồn của hắn khẳng định đã bỏ chạy, nhưng trong tình huống hiện tại linh hồn Tinh Không Tuyết Lang vẫn còn trong thi thể, một kích của Dương Lỗi đã đánh tan linh hồn của Lưu Hồng Binh, chỉ còn lưu tàn hồn, nếu hắn đi ra ngoài nhất định sẽ bị tuyết lang cắn nuốt.

- Thật là Lưu Hồng Binh.

Nhìn thấy thi thể Lưu Hồng Binh, Tô Nghiên có chút không dám tin hai mắt của mình, người này như vậy đã xong đời, thật vượt ngoài ý liệu. Tô Nghiên biết Lưu Hồng Binh lợi hại, cho dù hắn bị trọng thương nhưng nàng muốn giết chết hắn không phải là chuyện dễ dàng.

- Còn có một tia tàn hồn, hắn còn chưa chết tuyệt sao?

Hủy Diệt Chi Nhãn thật lợi hại, tuy chỉ một tia tàn hồn nhưng làm sao có thể che giấu?

Lưu Hồng Binh nghe vậy sợ đến mức phải chết, hắn chỉ còn lại một luồng tàn hồn, hi vọng cuối cùng vẫn bị phát hiện, chẳng lẽ mình không còn cơ hội sao?

Được rồi, đàm phán, mình còn có cơ hội, mình là đại đạo thánh nhân, có vô số pháp bảo của cải, ai cũng phải tâm động, bảo tàng của một đại đạo thánh nhân, Dương Lỗi nhất định cảm thấy vô cùng hấp dẫn.

- Đợi một chút.

Ngay lúc Dương Lỗi định hủy diệt tàn hồn của Lưu Hồng Binh, chợt nghe được thanh âm của hắn, Dương Lỗi sững sờ, chẳng lẽ người này cầu xin tha thứ? Hay là uy hiếp? Nghĩ nghĩ khả năng cầu xin nhiều hơn.

- Sao vậy, Lưu Hồng Binh, ngươi muốn nói gì?

- Dương Lỗi, nếu ngươi không giết ta, ta có thể cấp cho ngươi rất nhiều ưu đãi, vô số pháp bảo, vô số của cải.

Lưu Hồng Binh nói.

- Rất nhiều chỗ tốt, ngươi nghĩ ta cần sao? Của cải của ngươi mặc dù nhiều, nhưng ta không thích, bằng vào thực lực của ta muốn đạt được những thứ này chỉ là vấn đề sớm muộn mà thôi, cho nên ta căn bản không cần tới.

Nếu nói không động tâm chỉ là giả dối, so sánh với ngụy thánh chân chính, hắn đúng là một kẻ nghèo nàn, càng khỏi nói chênh lệch thật lớn với Lưu Hồng Binh.

- Điểm này ta không phủ nhận, sau này ngươi đích xác sẽ có càng nhiều tiền tài, càng nhiều pháp bảo, nhưng trước mắt ngươi không có biện pháp lấy được, cho dù là Tô Nghiên cũng không có một phần mười của cải của ta.

Lưu Hồng Binh nhìn Dương Lỗi nói:

- Nếu ngươi lấy được bảo tàng của ta, đủ cho ngươi đạt tới ngụy thánh, ta biết dã tâm của ngươi không nhỏ, muốn làm đại sự tại tiên giới, nhưng hiện tại tiên giới bị ngũ đại tiên vương nắm giữ, ngươi muốn động bọn hắn tuyệt đối là không thể nào, hơn nữa còn có ma tộc rình rập, tình cảnh cực kỳ bất lợi với ngươi, nhưng nếu ngươi chịu tha cho ta một lần, vậy thì khác hẳn.

- Của cải kia đủ cho ngươi bồi dưỡng quân đội thật lớn, hơn nữa trong tay ta còn có một đội quân thực lực cường đại, nếu ngươi tiếp nhận, tuy rằng chưa thể thống nhất tiên giới, nhưng muốn đối kháng hai người trong ngũ đại tiên vương tuyệt đối không thành vấn đề.

Vì mạng sống, Lưu Hồng Binh thi triển hết thảy thủ đoạn, vì muốn sống sót, chỉ cần có cơ hội là có thể sống lại.

- A ô…

Lúc này linh hồn Tinh Không Tuyết Lang chợt rống lên.

- Đáng chết, đáng chết…

Nghe tiếng gầm rú của Tinh Không Tuyết Lang, Lưu Hồng Binh hoảng sợ, linh hồn cự lang cường đại hơn hắn rất nhiều, mình chỉ có một tia tàn hồn mà thôi, muốn đối phó mình thật quá dễ dàng, một khi mình rời khỏi thân thể, nhất định sẽ bị tên kia cắn nuốt.

Bởi vì hắn giết tuyết lang, nên tuyết lang thù hận hắn, hắn còn chưa kịp hủy diệt cả linh hồn của nó thì đã bị Dương Lỗi đánh chết.

- Tinh Không Tuyết Lang?

Dương Lỗi giật mình phát hiện, ánh mắt tuyết lang thật quen thuộc, tựa hồ giống như đã từng quen biết.

Rất nhanh Dương Lỗi chợt mở to mắt, ánh mắt kia không phải giống tiểu lang, trước kia tiểu lang đã có ánh mắt này khi ngăn trở địch nhân cho mình sao?

Đây đã là chuyện thật lâu trước kia, nhưng ánh mắt này Dương Lỗi vẫn nhớ rõ ràng, chẳng lẽ Tinh Không Tuyết Lang có quan hệ với tiểu lang? Vì sao Tinh Không Tuyết Lang công kích Lưu Hồng Binh để cứu mình đây?

Tuy rằng không hiểu là chuyện gì xảy ra, nhưng muốn biết không phải việc khó, chỉ cần mình gọi tiểu lang đi ra là sẽ biết được.

Dương Lỗi nghĩ đến đây liền khẩn cấp gọi tiểu lang đi ra.

Một lần…hai lần…

Sau vài lần, Dương Lỗi rốt cục cảm nhận được chân khí của tiểu lang, mặc dù không biến hóa lớn, nhưng so sánh với lúc trước đã cường đại hơn nhiều lắm.

- Chủ nhân.

Tiểu lang nghe được Dương Lỗi gọi về vô cùng cao hứng, bởi vì đã thật lâu Dương Lỗi mới gọi nó, nó hiểu được trước kia Dương Lỗi không gọi nó về là vì thực lực của nó không đủ, căn bản không thể phân ưu giải nạn cho chủ nhân, nhưng hiện giờ thực lực của nó đã tăng lên thật nhiều, tự nhận là có thể giúp Dương Lỗi, cho nên nó chờ mong ngày này đã lâu.

- Tiểu lang, ngươi có thể nói chuyện sao?

Dương Lỗi vô cùng kinh ngạc, lúc này thực lực của tiểu lang đã đạt tới khả năng đối kháng nửa bước ngụy thánh.

- Chủ nhân, thực lực của tiểu lang đã có thể đối kháng nửa bước ngụy thánh nhân loại, cho nên đã sớm có thể nói chuyện, nhưng bởi vì chủ nhân luôn không gọi về tiểu lang nên chủ nhân không hay biết mà thôi.

Ngữ khí tiểu lang cực kỳ u oán nói.

Điều này làm Dương Lỗi hoảng sợ, thật sự không nói được lời nào, một con lang lại có ngữ khí như vậy, thật làm người ta khó thể thừa nhận.

- Tiểu lang, ngươi nhận ra hắn sao?

Dương Lỗi vội vàng nói sang chuyện khác, chỉ về hướng linh hồn Tinh Không Tuyết Lang.

- Chủ nhân, tiểu lang cảm nhận được một cỗ chân khí rất quen thuộc trên người hắn, cỗ chân khí linh hồn này tựa hồ có chung nguồn gốc với tiểu lang.

Tiểu lang nói.

- Ô ô…

Rất nhanh linh hồn tuyết lang trao đổi cùng tiểu lang, Dương Lỗi thiếu chút đã quên mình sử dụng được Vạn Vật Thông Linh thuật, Dương Lỗi liền nghe hiểu được, nguyên lai tuyết lang là vì tiểu lang mà đối phó Lưu Hồng Binh, bởi vì trong cơ thể hắn có khí tức của tiểu lang, mà tiểu lang là đời sau của tuyết lang, đời sau duy nhất, hơn nữa nó đã sớm nỏ mạnh hết đà, không còn sống được bao lâu, chỉ còn sống được hơn mười năm, nhưng gặp được khí tức đời sau của mình, dù thế nào cũng phải bảo hộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.