Tình Yêu Bá Đạo Của Tổng Giám Đốc Hắc Bang

Quyển 1 - Chương 12: Hướng tới cuộc sống đơn giản




- Kỳ thật không phải là ta làm, mà là vị trí địa lý nơi này đặc thù, sở dĩ ta đem Ngũ Nhạc thành an bài ở đây chính là vì như thế, nơi này có trợ giúp cực lớn đối với đại la kim tiên cùng chuẩn thánh, nhất là trong việc tu luyện tinh thần lực, nhưng đáng tiếc chính là nếu tu vi chưa đạt tới đại la kim tiên, căn bản không thể ở đây tu luyện, nếu không sẽ bị nổ tan xác mà chết.

Dương Lỗi cảm thán nói.

- Ha ha, Dương lão đệ suy nghĩ nhiều, một thánh địa tu luyện nghịch thiên như vậy, nếu còn không có yêu cầu, thật không hợp lẽ thường, có hạn chế là điều tất nhiên.

Nhạc Bất Phàm mỉm cười nói.

- Dương lão đệ, ta có một yêu cầu quá đáng.

Chung Hán Dũng nói.

- Chuyện gì? Chung lão ca cứ nói thẳng là được.

Dương Lỗi nói.

- Ta nghĩ…ta nghĩ…Dương lão đệ, ngươi có thể để cho ta ở nơi này tu luyện một lát hay không?

Chung Hán Dũng có chút chờ mong nhìn Dương Lỗi nói:

- Ta chỉ cần tu luyện một lát là tốt rồi, nếu Dương lão đệ cần tu luyện ta tuyệt đối sẽ không chiếm dụng.

- Dương lão đệ, ta…ta cũng có ý tứ này.

Nhạc Bất Phàm cũng kích động nhìn Dương Lỗi, dù sao nơi này là do Dương Lỗi phát hiện, cũng do hắn bố trí, cho nên đây xem như là lãnh địa tư nhân của hắn, hơn nữa bảo địa tu luyện như vậy, chỉ cần là tu luyện giả đều muốn lưu cho riêng mình, cho nên hai người cảm thấy yêu cầu của mình có vẻ không thích hợp.

Dương Lỗi nhìn dáng vẻ khẩn trương của hai người, cười nói:

- Nhạc đại ca, Chung đại ca, các ngươi nghiêm trọng, nếu ta đưa hai người đến nơi này, tự nhiên chuẩn bị lưu cho các vị tu luyện.

- Thật sự?

Hai người nghe vậy mừng rỡ không thôi, lòng cảm kích càng khó nói nên lời.

- Tự nhiên là thật.

- Vậy Dương lão đệ thì sao?

Hai người cảm kích lại nghĩ đến, nếu nơi này lưu cho mình, như vậy Dương Lỗi làm sao tu luyện? Dù sao chiếm chỗ của người ta, thật thấy ngượng ngùng.

Dương Lỗi đáp:

- Hai vị lão ca không cần lo lắng, sắp tới ta có chuyện cần đi hạ giới một chuyến, cho nên hai vị lão ca cứ yên tâm tu luyện là được.

Thấy hai người cảm động như vậy, hắn cũng không nói ra mình còn một nơi càng tốt hơn, bởi vì nơi đó hắn chỉ muốn lưu lại cho nữ nhân của mình tu hành mà thôi.

- Sự tình đã xử lý xong rồi chưa? Đã tới lúc đi rồi chứ?

Tô Nghiên nhìn Dương Lỗi hỏi.

Dương Lỗi nghe vậy gật gật đầu.

- Tốt lắm, bây giờ chúng ta đi ngay.

Tô Nghiên còn gấp gáp hơn Dương Lỗi, dẫn đầu đi ra Ngũ Nhạc thành.

Dương Lỗi vội vàng đuổi theo, vừa đi vừa nói:

- Sau này bố trí một truyền tống trận tại Vô Cực đại lục là được, miễn cho phiền toái như vậy.

- Không đơn giản như thế, truyền tống trận vượt không gian vị diện cần thực lực rất mạnh, còn cần vị diện truyền tống thạch không ít.

Tô Nghiên lắc đầu:

- Ngươi nghĩ rất đơn giản.

- Vị diện truyền tống thạch?

Dương Lỗi sửng sốt:

- Không gian truyền tống thạch không được sao?

- Không gian truyền tống thạch cùng vị diện truyền tống thạch đều là truyền tống, nhưng điểm khác nhau ở chỗ, vị diện truyền tống thạch có thể tiến hành chuyên chở giữa các vị diện, mà không gian truyền tống thạch chỉ có thể chuyên chở trong không gian gần, nói như vậy muốn siêu việt vị diện, không gian truyền tống thạch không thể làm được.

Tô Nghiên giải thích.

- Nói như vậy vị diện truyền tống thạch còn khó tìm hơn không gian truyền tống thạch rồi?

Dương Lỗi hỏi.

- Đó là tự nhiên, nếu vị diện truyền tống thạch dễ dàng đạt được, cả vũ trụ chẳng phải hỗn loạn, đừng tưởng rằng bố trí vị diện truyền tống trận dễ dàng như vậy, trừ phi ngươi là chủ tể vị diện thấp hơn, là chưởng khống giả, bằng không nếu muốn bố trí vị diện truyền tống trận thật quá khó khăn, hơn nữa còn phải được chưởng khống giả vị diện cao hơn đồng ý, bằng không căn bản không có biện pháp bày trận.

Tô Nghiên liếc mắt nhìn Dương Lỗi, giải thích.

- Khó khăn như vậy?

Dương Lỗi nghe vậy vẻ mặt đau khổ nói.

- Nhưng ngươi muốn bố trí truyền tống trận giữa Vô Cực đại lục cùng tiên giới cũng không phải không có biện pháp, bởi vì Vô Cực đại lục cùng tiên giới kỳ thật ở chung trong một vũ trụ, hiện tại đều nằm trong tay Hồng Quân đạo tổ, bố trí truyền tống trận giữa hai địa phương hắn sẽ không quản, chỉ cần ngươi không phá hư cân bằng giữa đôi bên, đạt tới mức độ nghiêm trọng ảnh hưởng cả vũ trụ, sẽ không sao cả.

Tô Nghiên giải thích.

- Thật sự?

Nguyên bản Dương Lỗi đang vô cùng thất vọng, nghe nói như vậy nháy mắt tinh thần hơn rất nhiều, nếu không có truyền tống trận, mỗi lần mình đều phải từ Mê Vụ sâm lâm lui tới Mê Vụ đảo, thật tốn quá nhiều thời gian, nếu có truyền tống trận, hết thảy sẽ dễ dàng hơn, có thể tiết kiệm thật nhiều thời gian đối với Dương Lỗi mà nói thật không hề muốn lãng phí trong chuyện đi đường.

- Tự nhiên là thật, không thành vấn đề, nhưng mấu chốt là ngươi không có vị diện truyền tống thạch. Hơn nữa hai loại truyền tống trận còn có sự khác nhau.

Tô Nghiên nói tiếp:

- Cho dù ngươi có vị diện truyền tống thạch, nếu không có phương pháp bố trí truyền tống, hoặc là nói ngươi không có địa điểm bố trí trận pháp chính xác, mà chỉ bố trí như không gian truyền tống, rất có thể sẽ làm truyền tống thất bại, vận khí tốt thì bị chuyên chở đến không gian vị diện khác, vận khí không tốt sẽ rơi vào trong không gian loạn lưu, thậm chí gặp phải không gian vị diện phong bạo, nói vậy chỉ còn con đường chết.

- Khủng bố như vậy?

Dương Lỗi nghe vậy hoảng sợ, trong lòng cảm thấy may mắn, nếu mình tùy tiện bố trí trận pháp, có thể sẽ gặp phải bi kịch, đến lúc đó bị chở đến địa phương nào cũng không biết, đó mới thật sự là phiền toái lớn.

- Cho nên ngươi đừng làm xằng bậy, nếu như không nắm chắc, đừng đi mạo hiểm.

Tô Nghiên nói.

- Yên tâm đi sư tôn, trong lòng ta nắm chắc, ta sẽ không ngu ngốc như vậy.

Dương Lỗi cười cười nói.

- Ngươi biết thì tốt rồi, ta chỉ lo lắng ngươi làm xằng bậy, ta không hi vọng ngươi xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Tô Nghiên nói:

- Ngươi là người có đại nghị lực, đại khí vận, nếu xảy ra chuyện ngoài ý liệu, thật sự không đáng.



Rất nhanh, Dương Lỗi cùng Tô Nghiên về Vô Cực đại lục, bên trong Mê Vụ đảo.

Còn chưa đi ra Mê Vụ đảo, sắc mặt Tô Nghiên chợt biến đổi.

- Sư tôn làm sao vậy, có chuyện gì không?

Dương Lỗi thấy được vẻ mặt của nàng, vội hỏi.

- Có ma khí, hơn nữa rất mạnh, xem ra bọn hắn đã động thủ.

Tô Nghiên lạnh lùng nói:

- Nếu bọn hắn dám đến động thủ, khiến cho bọn hắn có đến mà không có về!

Ánh mắt Tô Nghiên có chút dọa người, trên thân tản mát ra sát khí cường đại, Dương Lỗi chưa bao giờ nhìn thấy vẻ mặt này của nàng, sát khí như thế dù là hắn cũng có chút khó chịu.

Nhưng rất nhanh Tô Nghiên đã thu liễm sát khí, nhìn khuôn mặt đẫm mồ hôi của Dương Lỗi, ngượng ngùng nói:

- Ngươi không sao chứ?

- Sư tôn, ta không sao.

Dương Lỗi vẫn còn có thể kiên trì, nói.

- Không sai, có thể đối phó được sát khí của ta, chờ khi thực lực của ngươi càng mạnh hơn sẽ hiểu được, đây là khí thế lĩnh vực, nếu ngươi lĩnh ngộ lĩnh vực thì thực lực sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.