Tinh Thần Biến

Chương 32: Không thần phục thì chết đi!




Nhìn thấy nhóm người Khải Ân đằng đằng sát khí rời đi, Lôi Trạch Ân hơi do dự, mạnh mẽ đè nén xung động muốn ngăn cản Khải Ân lại. Nội tâm hắn có âm thanh cường liệt nổ vang: Nguyên lực chi thể? Lẽ nào thực sự là nguyên lực chi thể?

Mới vừa rồi thấy Lăng Phong bị hại, Khải Ân bộc phát ra tiềm lực cực đại. Một màn kia Lôi Trạch Ân thu hết vào trong mắt, hắn mạnh mẽ kìm nén sự kinh ngạc trong nội tâm mình. Lấy kiến thức của Lôi Trạch  tự nhiên nhìn ra được cự linh của Khải Ân chẳng qua chỉ sơ giai mà thôi, nhưng khi hắn nổi giận cự linh lại thu nạp một lượng rất lớn địa hệ nguyên lực, đơn thuần dùng lực lượng mà nói cự linh của Khải Ân đã vượt quá nguyên tố cự linh trung giai bình thường! Chỉ cần luyện hóa được một khối trung cấp Tinh Chương thích hợp, Khải Ân có thể đột phá thêm một bước trực tiếp tiến đến trung kỳ thậm chí là hậu kỳ!

Tốc độ tiến bộ kinh khủng như thế thật khiến cho người ta run sợ trong lòng, Lôi Trạch Ân nhớ tới trong môn phái có một bản ghi chép mật rằng thiên địa này có một loại người trời sinh là nguyên lực chi thể, luận về độ tương thích nguyên lực thân thể bọn họ thậm chí còn hơn cả nguyên tố ma thú! Người như thế chỉ sợ không cần luyện hóa bất kỳ nguyên tố ma hạch nào cự linh cũng chắc chắn dị biến thành nguyên tố cự linh. Quan trọng hơn là bọn họ sau này khi tu luyện nguyên tố chân võ quyết tiến độ vượt xa bạn bè cùng lứa.

Suy đoán này làm Lôi Trạch Ân âm thầm kinh hãi đồng thời vui mừng không ngớt, hắn hận không thể lập tức ngăn cản Khải Ân, đưa hắn mang về Vân Mộng tông. Nhưng mà hắn biết mình không thể! Không nói Khải Ân có tình cảm thâm hậu với Lăng Phong vào lúc này có thèm để ý tới mình hay không, mà riêng bản thân mình hiện tại cũng đang bị Vệ Địch nhìn chằm chằm nên không dám hành động thiếu suy nghĩ. xem tại TruyenFull.vn

Không được, nếu hắn chính xác là nguyên lực chi thể, Vân Mộng tông chúng ta tuyệt đối không thể buông tha! Tinh Lam công quốc? Lôi Trạch Ân hạ quyết tâm: phải lập tức trở về Vân Mộng công quốc đem việc này bẩm báo với sư tôn.

...

Rơi xuống, không ngừng rơi xuống!

Tuy rằng đã từng nhìn thấy Đạo Mạn thi triển Hư Không Pháp Ấn, thế nhưng đến khi tự thể nghiệm Lăng Phong mới hiểu được uy lực chính thức của nó. Loại diễn thuật này một khi thi triển lại có thể đóng băng sự vận chuyển toàn bộ năng lượng ở một trình độ nhất định.

Nếu như nói Vực Năng của Thánh Vực chuyên môn đóng băng linh hồn thì Hư Không Pháp Ấn chính là đóng băng chân lực và chân nguyên lực!

Thân thể rơi như vẫn thạch, Lăng Phong không cách nào cản lại được, khi thấy Khải Ân nhảy xuống theo, hắn muốn lớn tiếng quát nhưng căn bản không thể thốt nên lời.

Dung nham cuồn cuộn sôi sùng sục, Lăng Phong trong lòng trầm xuống, hắn tự biết tu vi bản thân có thể chống lại cửu tinh cường giả nhưng cũng chỉ là phàm nhân mà thôi, nếu như bị thiêu đốt trong lòng hỏa diễm này chắc chắn ngay cả xương cốt cũng không còn. Vậy mà khi đối mặt với cảnh sinh tử này, bản thân lại không thể động đậy dù chỉ một ngón tay!

Từ trước đến giờ chưa có một lần nào Lăng Phong cảm giác được cái chết lại đến gần mình như thế này, trong giây phút ngắn ngủi mình có thể ngửi thấy khí tức của thần chết.

Hơi nóng không ngừng xâm nhập, không khí phát ra tiếng xèo xèo, độ nóng không ngừng tăng lên, bốn phía một mảng đỏ rực!

Lẽ nào lúc này số mệnh ta đã hết? Không, ta tuyệt đối không cam lòng! Lăng Phong nội tâm không ngừng sinh ra lửa giận, trời này, đất này và tinh không vô hạn này không một ai có thể tự nắm giữ vận mệnh của mình ư?

Đột nhiên, như cảm ứng được linh hồn ba động mãnh liệt của Lăng Phong, hỏa hệ kiếm nguyên chợt hiện ra, một thanh sắc quang mang hình tròn đem thân Lăng Phong bao bọc lại. Thế xâm nhập của hỏa quang bên ngoài nhất thời cũng bị ngăn lại. Vô luận làm cách nào nó cũng không thể xâm nhập được trong vòng tròn đó nửa bước!

Thấy một màn như vậy, trong mắt Lăng Phong nhất thời khó kiềm chế được sự vui mừng như điên: Hắn vạn lần không ngờ Hư Không Pháp Ấn đóng băng sự lưu động năng lượng của bản thân, thế nhưng hỏa hệ kiếm nguyên lại không bị hạn chế hơn nữa lại có thể tự động hộ chủ, hành động thần dị như vậy cự linh tầm thường tuyệt đối vô pháp làm được.

Nếu không phải không thể hành động, Lăng Phong nhất định sẽ cất tiếng cười to!

Hỏa hệ kiếm nguyên nhàn nhạt trôi lơ lửng trên đầu Lăng Phong. Từ lỗ hổng thanh sắc đột nhiên xuất hiện sự tình kỳ quái: bởi thân thể ở trong lòng núi lửa, hỏa hệ nguyên tố bạo phát nhiều hơn bình thường. Hiện tại những đám hỏa hệ nguyên tố này ngưng tụ thành dịch thể không ngừng quán nhập vào kiếm nguyên. Mắt thấy nhan sắc hỏa hệ kiếm nguyên từ màu hồng nay dần dần chuyển sang màu xanh, lại liên tưởng đến Phong Viêm Dung tu luyện đến cảnh giới chí cao sau khi ngưng tụ hỏa cầu cũng đồng dạng xuất hiện màu ngọc bích, Lăng Phong đoán đây là kết quả lực lượng của hỏa hệ kiếm nguyên được tăng cường.

Mặc cho hỏa lãng xung quanh không ngừng phun trào. Lăng Phong thân thể vẫn còn trôi nổi trên không trung không bị ảnh hưởng, hắn thở một hơi thật dài. Không ngờ lần này bị ám toán lại nhân họa đắc phúc. Hắn rõ ràng cảm giác được hỏa hệ kiếm nguyên hấp thu nguyên lực ngoại giới sau đó lực lượng tiến giai lên đến trình độ bất khả tư nghị, Lăng Phong có một dự cảm mãnh liệt, chỉ cần đem cỗ nguyên lực này hoàn toàn luyện hóa thành chân nguyên lực có thể sử dụng, đẳng cấp của mình có thể đề thăng tới trình độ như sư tôn Mạch Kha vậy!

Từ khi tu luyện Phong Viêm Dung đến nay tính ra đã được hơn nửa năm, nếu như Lăng Phong có được chân nguyên lực tương đương với Mạch Kha, truyền ra ngòa chỉ sợ sẽ khiến cho vô số nguyên tố Thiên Hành Giả phải xấu hổ vô cùng. Nếu hỏa lãng không ảnh hưởng được đến bản thân, Lăng Phong cũng an tâm xuống, hắn cảm giác lực lượng đóng bắng của Hư Không Pháp Ấn đang từ từ biến mất. Không mất bao nhiêu thời gian là bản thân sẽ khôi phục lại được năng lực hành động.

Đúng vào lúc này đây. Dị biến phát sinh!

Giống như không thể đem Lăng Phong đốt cháy, cả ngọn núi lửa nhất thời nổi giận, âm thanh vô cùng vô tận lan tỏa khắp không gian. Ong ong như có vô số thầy tu niệm chú, lại có lúc sôi sục như Trường Giang rít gào. Kỳ quái chính là thanh âm này bao phủ khắp nơi, nhưng tai lại không nghe thấy gì, dường như nó trực tiếp vang vọng vào sâu thẳm trong thức hải.

Lăng Phong hoảng hốt, thanh âm này trùng trùng điệp điệp vang lên trong linh hồn, trong sát na hắn ngay cả vận chuyển một chút ý niệm linh hồn trong đầu cũng cảm thấy trắc trở khó khăn! Không sai, thanh âm này mang đến áp lực giống như khoảnh khắc hắn đối diện với Tất Phong, lúc này ngọn núi lửa phát ra linh hồn uy áp còn mạnh hơn cả Thánh Vực cường giả! Dường như cả ngọn núi đang sống lại, có được năng lượng linh hồn vô cùng vô tận.

Thế giới vạn vật tất cả đều có linh. Sông ngòi núi non cũng như vậy. Nhân loại khi đối mặt với thiên địa dị biến, ví dụ như sơn xuyên băng liệt, hồng hà đảo lưu thì trong nội tâm đều cảm thấy sợ hãi mãnh liệt, loại sợ hãi này kỳ thực chính là bị "linh" áp chế. Loại "linh" này chỉ cần nồng đậm đến một trình độ nhất định, thậm chí có thể tụ hợp thành linh hồn, tiến tới huyễn hóa thành hình người.

Những điều này đều là trong viễn cổ truyền thuyết ghi chép lại, không có biện pháp nào khảo chứng, chẳng qua bây giờ Lăng Phong bị loại uy áp này đóng băng linh hồn lại không thua một chút gì so với Thánh Vực cường giả cả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.