Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 22




Cổ Giới đã chia ra làm hai, quy tắc cũng thuận theo chia ra làm hai, vĩnh viễn không thể có người đồng thời nắm giữ quy tắc hai giới, dung hợp, mở ra cửa lớn của Tiên Vực.

Bởi vậy, có thể dung hợp quy tắc hai giới liền chỉ có một khả năng... giống hắn, đến từ Tiên Vực!

Lời này nghe vào trong tai Ma Chủ khác, mỗi người đều sinh ra hi vọng.

Sáng Thế Cảnh đại viên mãn đỉnh cao, vậy không phải là Thiên Ma đỉnh cao sao?

Vậy, chỉ cần Lăng Hàn chịu cứu, bọn họ sẽ không phải chết!

Lăng Hàn thả ra khí thế của mình, trùng kích sương trắng, nhưng đây chính là bí pháp của Hàn gia, tuyệt không phải khí thế có khả năng đối kháng, vẻn vẹn chỉ có thể để bản thân Lăng Hàn khôi phục tự do mà thôi.

- Ha ha ha ha!

Hàn Kỳ cười to.

- Nếu đồng dạng đến từ Tiên Vực, lẽ nào ngươi không biết, đây chính là Tiên pháp, không phải khí thế của ngươi có khả năng phá tan? Ngươi là người của nhà nào thành nào, hãy xưng tên ra, miễn cho bị ta ngộ sát.

Hắn đây là dò hỏi thân phận của Lăng Hàn, nếu như Lăng Hàn ở Tiên Vực lai lịch rất lớn, vậy hắn sẽ hạ thủ lưu tình, dù sao được thả tới nơi này rèn luyện, tuyệt không là con rơi của gia tộc, ngược lại, chỉ có thiên kiêu được coi trọng mới nhận được cơ hội như vậy.

Cổ Giới tàn tạ, nhưng nếu như có thể ở chổ này tu luyện tới viên mãn, vậy tiềm lực tương lai không thể đo lường! Hơn nữa, trừ khi kỳ tài ngất trời chân chính, nếu không gia tộc sẽ không thể hao tốn sức lực đưa vào Cổ Giới.

Thiên tài như vậy trên người khẳng định bị bí thuật nào đó, nếu bị người giết chết, gia tộc có thể dễ dàng suy tính ra hung thủ... trừ khi thực lực của hung thủ còn ở trên người thi thuật.

Bởi vậy, Hàn Kỳ trước tiên phải xác định, thế lực sau lưng của đối phương hắn trêu chọc được không.

Hắn ngông cuồng, nhưng không đần độn một chút nào, bằng không cũng không thể được đưa đến Cổ Giới rèn luyện.

Nhiều Ma Chủ nghe đến không hiểu ra sao, Tiên Vực này là nơi nào? Một tổ chức mạnh mẽ nào đó của Minh Giới sao?

Lăng Hàn cười nhạt nói:

- Thương Nguyệt thành, Đinh gia.

Hắn hoàn toàn không ngại kéo chút cừu hận cho Đinh gia.

Hàn Kỳ suy tư một trận, không khỏi lộ ra vẻ khinh bỉ nói:

- Hóa ra chỉ là một thành nhỏ!

Hắn không còn kiêng kỵ, tuy hắn chưa từng nghe nói Đinh gia này, lại biết Thương Nguyệt thành là đẳng cấp nào, Trảm Trần liền có thể xưng tôn, hoàn toàn không thể đánh đồng với Hàn gia.

Có điều, hắn hơi có chút kỳ quái, Trảm Trần Lão tổ nhiều nhất chỉ có thể tự mình phá vào Cổ Giới, hẳn là không có năng lực đưa những người khác tiến vào... Quên đi, không cần để ý, ngược lại ở trước mặt Hàn gia, Trảm Trần Cảnh cũng bé nhỏ không đáng kể.

- Ngươi cũng không ước lượng mình có bao nhiêu cân lượng, lại dám khiêu khích ta!

Hàn Kỳ cười lạnh nói, trong lòng hắn xác định, tự nhiên không còn kiêng kỵ, tay phải thò ra, tóm về phía Lăng Hàn.

Lăng Hàn vận chuyển Cực Dạ Chi Ám, bóng tối vô tận mở ra, hóa thành u ám thuần túy nhất, ngăn cách ngũ giác.

Khu vực sương trắng bao phủ lập tức biến mất, bị hắc ám xâm chiếm, nuốt chửng, nhưng cũng không hoàn toàn biến mất, mà cuối cùng biến thành tư thế năm năm, tất cả chiếm một nửa giang sơn.

- Hả?

- Ồ?

Lăng Hàn cùng Hàn Kỳ đều hơi kinh ngạc, bởi vì bọn họ đều không ngờ, thực lực của đối phương lại có thể chống lại mình.

Lăng Hàn rất nhanh liền thoải mái, đây chỉ là Hắc Tháp rót lực, để hắn nắm giữ lực lượng cùng quy tắc của Sáng Thế Cảnh đại viên mãn, nhưng trên thực tế, đây không phải là thực lực chân chính của Lăng Hàn... hắn tin tưởng đến thời điểm đó mình có thể càng mạnh hơn.

Nhưng Hàn Kỳ là thật khiếp sợ, hắn lai lịch lớn cỡ nào? Hàn gia ở Tiên Vực ít có đối thủ, mà hắn là người tài ba trong thế hệ tuổi trẻ của Hàn gia, sức chiến đấu phải nghiền ép cùng cấp.

Nhưng Lăng Hàn lại có thể cùng hắn địa vị ngang nhau? Điều này làm cho hắn không thể nào tiếp thu được.

- Chỉ là ở trên lực lượng cùng công pháp gần như mà thôi!

Hắn lập tức cười gằn, sức chiến đấu không phải là những con số cố định này quyết định, bằng không còn đánh cái gì, trực tiếp so cái này là được.

Lăng Hàn cười nhạt, cái này cũng là hắn muốn nói, nắm giữ đại sát khí như Cửu Thiên Hỏa, đánh nhau cùng cấp, ai có thể ngang hàng?

Ngươi ít nhất phải nắm giữ công pháp cấp bậc Tiên Vương!

- Các ngươi đều lui về phía sau, ta bảo đảm các ngươi không có việc gì!

Hắn từ tốn nói, bởi vì Cực Dạ Chi Ám cùng sương trắng đứng song song, những Ma Chủ kia cũng khôi phục thân thể tự do, Lăng Hàn nói chính là nói với bọn họ.

Nhiều Ma Chủ đều cảm khái, ban đầu có một vị Ma Chủ nói lời tương tự với hai người Lăng Hàn, dưới cái nhìn của bọn họ là chuyện đương nhiên, nhưng vạn vạn không ngờ, mới qua bao lâu, đối tượng nói câu này lại đổi thành bọn họ.

Hơn nữa, bọn họ còn phải nhận tình.

Ba mươi năm phong thuỷ thay phiên chuyển, thật nhanh!

- Hừ, lùi hay không kết quả đều giống nhau, chỉ có một con đường chết!

Hàn Kỳ không phản đối nói, hắn lộ ra bí mật Tiên Vực, những người này chỉ có một con đường chết.

- Băng vụ!

Hắn khẽ quát một tiếng, sương trắng lập tức hóa thành hàn khí um tùm, ngay cả đối với Sáng Thế Cảnh đại viên mãn cũng sản sinh uy hiếp to lớn.

Bốn phía, cho dù những Ma Chủ kia có Lăng Hàn chặn ở trước mặt cũng lạnh run, cảnh giới của bọn họ chênh lệch có chút lớn, làm sao có khả năng đối kháng Sáng Thế Cảnh đại viên mãn?

Lăng Hàn nhìn Loạn Tinh nữ hoàng nhẹ nhàng nhấn một cái, thu đối phương vào Hắc Tháp, Hàn Kỳ là một kình địch, hắn phải đề phòng những Ma Chủ sau lưng kia nhân cơ hội ra tay với Nữ Hoàng.

Nên có tâm phòng bị người, hắn cũng không muốn đến thời điểm đó hối hận.

Hàn vụ sao?

Lăng Hàn cười nhạt, đối phương chắc chắn sẽ không nghĩ đến, trong cơ thể hắn có một luồng lực lượng bổn nguyên là Cửu Thiên Hỏa.

Tiên Diễm!

Oanh, trong cơ thể Lăng Hàn phun trào hỏa diễm trắng lóa, có đại đạo phù văn ở phía trên.

Hàn Kỳ xem thường, chỉ là gia tộc Trảm Trần mà thôi, tu luyện Tiên pháp có thể mạnh đến mức nào? Nhìn, đại đạo phù văn cũng không hoàn chỉnh, cái này còn muốn chống mình?

Người ngốc nằm mơ!

- Hả?

Nhưng hắn lập tức phát hiện không đúng, bởi vì băng vụ hắn phóng thích đang hòa tan, lần thứ hai khôi phục lại cục diện cùng Lăng Hàn cân sức ngang tài.

Cái này cái này cái này!

Hắn kinh ngạc, Tiên thuật của mình lại thật bị chống lại.

Làm sao có thể chứ?

Đại đạo phù văn của đối phương không hoàn chỉnh, cái này cũng đã có thể đối kháng mình, vậy nếu hoàn chỉnh, mình còn là đối thủ sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.