Tinh Phong Truyền Thuyết

Chương 41: Dungeon của sự giả dối phần 3




- Hừ, thật không biết lượng sức!

Lão nhân áo xám cười lạnh một tiếng, không màng tro bụi liền hướng phía trước mà đuổi theo, chỉ là hắn mới vừa đi được hai bước, một thân ảnh màu xanh liền đứng trước mặt hắn.

Trong tro bụi dày đặc, không cách nào thấy rõ dung mạo của thiếu niên, nhưng thanh âm kia vừa hết sức ngây ngô non nớt lại vừa quả quyết.

- Các ngươi không phải có thù oán với Đông Phương thế gia sao? Đối phó với một đám đệ tử không có thực lực thì có ích lợi gì? Hạ Lâm Ngọc ta là đệ đệ của Cố Nhược Vân, cũng là người thân quan trọng của tỷ ấy! Cho nên thay vì các ngươi đuổi theo bọn họ, hãy dùng toàn bộ lực lượng đối phó ta đi, thế nào?

Bụi bặm chậm rãi tan ra, phía sau màn tro bụi, thiếu niên một thân áo xanh, không chút chật vật, dung nhan thanh tú, con ngươi như hồ nước trong suốt lay động lòng người.

Lão nhân áo choàng xám cười ha hả hai tiếng:

- Tiểu tử, ngươi chính là tự chui đầu vào lưới! Không sai, đám người kia đúng là đệ tử của Đông Phương thế gia! Thế nhưng giết bọn họ dường như cũng không thay đổi được cái gì! Thực lực của Đông Phương thế gia bây giờ chỉ còn như vậy, tất cả đều do tiện nữ Cố Nhược Vân kia làm hại! Ngươi thân là đệ đệ của cô ta, quả thực so với đám người kia lại càng hữu dụng.Trước tiên ta sẽgiết ngươi để khiến cho cô ta đau khổ, kế tiếp sẽ truy tìm những đệ tử khác của Đông Phương thế gia, ha ha ha!

Lão nhân cười lớn xông về phía Hạ Lâm Ngọc, cùng lúc đó, những kẻ khác cũng phản ứng kịp, toàn bộ đều xông về phía thiếu niên thanh tú.

Mặt trời chiều ngả về phía tây.

Trong thung lũng này lại tràn ngập mùi máu tanh.

Hạ Lâm Ngọc cũng không biết đã trôi qua bao lâu, chỉ cảm thấy toàn thân không còn chút sức lực, như là sắp mệt lả. Nhưng lần này tới chặn giết,người của Đông Phương thế gia không chỉ thực lực mạnh mẽ, mà số lượng cũng không ít. Mặc dù hắn bây giờ so với trước kia mạnh lên không ít, nhưng đối kháng với nhiều người như vậy cũng vô cùng khó khăn, cho dù đã có linh khí cùng đan dược trợ giúp.

Lúc này, một thân áo xanh của thiếu niên đã sớm bị máu tươi nhuộm đỏ, lông mày cũng không còn thuần khiết như ban đầu, sắc mặt của hắn vô cùng tái nhợt, trên người hiện lên vô số vết thương, đang cố gắng cầm máu cho chính mình.

Không thể!

Không được!

Hắn tuyệt đối không thể ngã xuống! Hắn không thể buông tha, chí ít phải giết hết đám người này trước!

Nghĩ tới đây, Hạ Lâm Ngọc gắng gượng thân thể bò dậy, nhưng vừa mới đứng lên, bước chân liền lảo đảo vài cái, suýt chút nữa lại té ngã.

- Tiểu tử thối, không nghĩ tới ngươi tuổi còn trẻ, thực lực lại không tồi. Chúng ta nhiều người như vậy, bao vây tấn công, chẳng những không chết, mà còn giết được kha khá!

Sắc mặt của lão nhân áo xám hết sức khó coi, hắn cười lạnh một tiếng:

- Nhưng vậy thì đã sao? Ngươi bị thương nặng như vậy, cũng khó mà sống đến ngày mai, chi bằng để ta tiễn ngươi một đoạn! Tiểu tử, thực lực ngươi không tồi, còn có Linh Khí trợ giúp. Đáng tiếc ta lại là Vũ Tôn cao thủ, so với ta, ngươi còn kém xa.

Tiểu tử thối này chẳng những ngoan cường phản kháng lâu như vậy, còn có thể giết vô số người! Trong số những kẻ hắn đã giết, đây quả thực là điều khiến hắn mất mặt!

Cho nên, hắn sẽ không để tiểu tử kia chết một cách dễ dàng! Như vậy quá tốt cho y rồi.

"Khụ khụ!"

Hạ Lâm Ngọc ho khan hai tiếng, ho ra một ngụm máu tươi, sau đó lấy ra một viên đan dược.

Hiệu quả của đan dược rất rõ ràng, có thể chữa khỏi ngay lập tức! Nếu không hắn cũng không có cách nào chống đỡ lâu như vậy dưới sự công kích của quá nhiều người. Nhưng tác dụng đan dược cũng có hạn, trong vòng một ngày, nhiều lắm chỉ có thể dùng mười viên đan dược để chữa trị, rất nhanh sẽ khiến thân thể phục hồi như cũ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.