Tình Nhân Đầu Gỗ Của Ta

Chương 13: Bảo hộ




Buổi chiều, Bạch Lam gọi điện thoại cho Hác mãnh tới cửa hàng, nói muốn bàn giao việc đã làm xong.

"Công ty khoa học kỹ thuật Lam Mụ", vốn đăng ký 1 triệu, Hác Mãnh nắm giữ toàn bộ cổ phần công ty. Bất quá, hiện tại khoa học kỹ thuật Lam Mụ chỉ là một công ty có xác không mà thôi, ngay cả nơi làm việc đều không có. Thế nhưng việc này không đáng ngại, để Lam Lam phát huy, chỉ cần có công ty, "Tiểu Lam" có thể bắt đầu khởi động quá trình thu phí!

"Ông chủ, ngươi tốt nhất nên làm một trang web chính thức! Mặt khác, trên 3 hệ thống APP lớn, có thể cài đặt hai phiên bản, một loại là phiên bản thu phí, một loại là phiên bản miễn phí!" Lam Lam nói.

Hiện tại người sử dụng "Tiểu Lam", căn bản đều ở quốc nội, còn phiên bản "Tiểu Lam" sử dụng các ngôn ngữ khác, Lam Lam hứa hẹn sẽ mau chóng biên soạn phiên dịch ra. Đối với 'Công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị' mà nói, tạm thời định ra phương hướng chủ yếu tiêu thụ tại thị trường trong nước. Bên ngoài, dù sao cũng không phải 'Địa ban' của chúng ta, nếu căn cơ không chắc, nhất định sẽ bị người khác bắt nạt!

"Được!" Hác Mãnh gật đầu, cười hỏi: "Chế tác trang web chính thức, ngươi có thể làm không?"

Lam Lam nói: "Có thể, Lam Lam sẽ làm rất tốt!"

Hác Mãnh suy nghĩ một chút hỏi: "Cần bao lâu thời gian?"

"Đại khái cần ba ngày!" Lam Lam tính toán, rồi nghẹo cổ nói.

Ba ngày?

Hác Mãnh có chút không yên tâm nói: "Dùng nhiều thêm mấy ngày cũng không sao, chúng ta không vội vã, nhất định phải làm tốt trang web, dù có đơn giản nhưng biện pháp phòng ngự nhất định phải tốt." Hắn còn chuẩn bị mô phỏng theo hình dáng 'Điện thoại di động Xiaomi', thông qua hệ thống trí năng Lam Mị, trực tiếp tiến quân ngành sản xuất điện thoại di động đây!

"Ông chủ yên tâm được rồi, ba ngày thời gian là đủ. Cơ bản bộ khung người ta chuẩn bị xong rồi, chỉ còn một chút trình tự nhỏ cần biên soạn thôi!" Lam Lam cười hi hi nói.

Khoa học kỹ thuật Lam Mị có Lam Lam ở đây thì tương đương với hàng trăm hàng ngàn công nhân, công ty khoa học kỹ thuật Lam Mị quan trọng nhất không phải là ông chủ Hác Mãnh này, cũng không phải công nhân, mà là phần mềm 'Trí năng Lam Mị'!

...

"Còng không liên lạc với công ty sở hữu 'Tiểu Lam' sao?" Công ty Xiaomi, Lưu Quân cau mày hỏi.

Trợ thủ cúi mặt lắc đầu, nhẹ giọng nói: "Không có, bất quá, hiện tại người nắm giữ 'Tiểu Lam' đã thành lập một công ty, 'Khoa học kỹ thuật Lam Mị' đăng kí ở Thạch Thành."

"Phái người tới tìm, mặc kệ tiêu tốn giá cao bao nhiêu, đều phải đem 'Tiểu Lam' nắm lấy!" Lưu Quân trên mặt có chút uể oải dựa vào trên ghế làm việc, trầm giọng nói.

"Vâng, đã phái người đi rồi!"

...

Tập đoàn QQ, người anh cả trong giới internet, dựa vào phần mềm chát 'QQ', phát triển đến game, rồi tới cổng thông tin điện tử, lại tới văn học, giải trí điện ảnh, có thể nói là đã đặt chân tới tuyệt đại đa số lĩnh vực.

"Việc giải mã hệ thống Lam Mị, tiến độ làm đến đâu rồi?" Ngưu Bôn dò hỏi.

Người tinh tường cũng có thể thấy, giá trị to lớn nhất của khoa học kỹ thuật Lam Mị, không phải là chức năng điều khiển giọng nói 'Tiểu Lam', mà là hệ điều hành Lam Mị, nếu như có thể đem bộ hệ thống này ứng dụng quy mô lớn trên điện thoại di động, điều này không thể nghi ngờ sẽ đánh vỡ cách cục hiện tại, để trên thế giới xuất hiện hệ điều hành điện thoại di động thứ tư!

Nếu có thể cấy ghép đến trong máy tính, vậy không phải chính là Microsoft thứ hai sao.

Đây chính là một khối bánh gato lớn a, vì lẽ đó Ngưu tổng hạ lệnh, triệu tập tinh anh cường tướng bắt đầu trực tiếp giải mã đối với hệ điều hành Lam Mị, hắn muốn so với người khác nhanh hơn một bước nắm giữ hệ điều hành này, đến lúc đó, hắn có thể thành lập một cái đế quốc internet mới.

"Ông chủ, tiến độ rất chậm, phần mềm này có công năng chống giải mã rất cao, biên soạn đều dùng công nghệ hoàn toàn mới, trong thời gian ngắn hầu như không thể bị phá giải!" Một trung niên lập trình sư cao cấp, đẩy lên kính mắt thật dầy, cười khổ nói.

Ngưu Bôn sắc mặt không phải rất tốt, phất tay, nói: "Ta mặc kệ, chậm nhất trong vòng nửa năm, ta muốn thấy được thành quả!"

...

Ngoại trừ quốc nội, trên quốc tế, hầu hết các công ty IT đều đang hành động, Microsoft, Apple,... thậm chí đã làm tốt kế hoạch trao đổi cổ phần, để người sở hữu 'hệ thống Lam Mị' gia nhập đế quốc của mình.

Đây là một khối thịt mỡ lớn, đã bày sẵn ở trước mắt, hết thảy công ty đều cầm lấy dao dĩa, chuẩn bị xuất thủ! Để xem ai có thể đem khối thịt này nắm trong tay thì cần thời gian mới trả lời được.

...

Hác Mãnh gọi điện thoại cho Dương Tiểu Song, xác định địa điểm không thay đổi, cưỡi xe chạy tới khách sạn lớn Song Lân. Khách sạn Song Lân ở Thạch Thành tiếng tăm cũng không nhỏ, là một khách sạn chuẩn 5 sao, bất quá tiêu phí bên trong chỉ có chất lượng bình thường, cũng không phải quá cao, người bình thường thi thoảng cũng có thể tới nơi này tiêu pha một chút. Trình độ đầu bếp của khách sạn cũng tạm được, mùi vị thức ăn cũng rất ngon!

Khi đến khách sạn, mới vừa 6h30, khoảng cách tới giờ hẹn còn 1 canh giờ, hắn đến sớm. Bất quá nhìn cảnh vật xung quanh, Hác Mãnh gãi đầu, 'Xe đạp leo núi' của mình biết để chỗ nào đây? Đây là đồ đắt tiền, vạn nhất bị người ta trộm mất thì sao, mười mấy vạn đấy chứ, sao không thể đau lòng được!

Suy nghĩ một chút, chuận bị đem xe đạp tiến vào bãi đậu xe dưới hầm, tìm chỗ không có camera theo dõi rồi đem xe thu vào Tram Thu Mua!

Nhưng đúng lúc này có người không muốn để cho hắn toại nguyện, hoặc là nói, càng nhìn hắn không vừa mắt vậy, trước tiếp từ phía sau 'Giết' lại đây, loảng xoảng một tiếng, Hác Mãnh cả người lẫn xe bị xô bắn ra xa năm sáu mét. Cũng may Hác Mãnh thân thủ nhanh nhẹn, thể chất vượt qua thường nhân, hơn nữa tốc độ xe của đối phương cũng không phải rất nhanh, trong nhát mắt từ xe đạp nhảy xuống, lăn vài vòng , rơi xuống cũng không có bị thương gì!

Nói thì nhiều, nhưng sự việc phát sinh xảy ra nhất nhanh, cũng trong chớp mắt.

Nói tóm lại, chính là Hác Mãnh muốn đạp xe vào bãi đậu xe, đột nhiên bị xe đằng sau tông tới, 'Nện' hắn lăn lông lốc.

Nơi này vừa vặn là cửa tiến vào bãi đậu xe của khách sạn, xung quanh cũng không ít người, người trong nước có tính thích xem náo nhiệt, xem miễn phí tại sao không xem, không ít người muốn đi vào khách sạn ăn cơm, đều chạy tới xem.

Xe dừng tại chỗ, không hề nhúc nhích, Hác Mãnh không có việc gì, tự mình từ dưới đất bò dậy, vỗ vỗ bụi đất trên người, chuẩn bị đi qua hỏi một chút xem chuyện gì xảy ra. Kỳ thực lấy tình tình của hắn, đối phương nếu như xin lỗi, nói nhẹ nhàng chút, thì chuyện này hắn cũng có thể bỏ qua, coi như không có chuyện gì!

Nhưng lúc này lại khác, tông vào Hác Mãnh chính là không hề sợ phiền phức!

Một chiếc xe mới tinh, phía trước xe có một chỗ lõm vào, mặt khác còn bị xước nghiêm trọng. Từ trên xe bước xuống là một nữ nhân mặc váy ngắn, vóc người cao gầy, trên mặt trang điểm rất đậm, cao tầm 1m7 hơn nữa lại đi một đôi giày cao cót màu tím cao 10cm, bình thường nếu đi bộ trên đường thì sẽ làm cho nhiều người sáng mắt lên nhìn.

Từ cách nàng ăn mặc trên người mà đoán, có lẽ không phải là bị người ta bao dưỡng thì cũng chính là tiểu tam. Đương nhiêu cũng có thể là do điều kiện nhà người ta khá giả, những điều này tạm thời miễn bàn luận.

Đối phương từ trên xe bước xuống, cũng không trực tiếp hỏi Hác Mãnh có sao không, mà trước tiên khom người, nhìn một chút xe của mình, sau đó kêu lên: 
Ngươi đi đứng kiểu gì thế, sao lại đi cái xe ghẻ này vào bãi đầu xe, xe của ta là mới mua hai mươi mấy vạn, vừa tới tay liền bị ngươi đụng hỏng, ngươi cái thằng nhóc này, nhanh gọi người nhà của ngươi đến đây bồi thường, nếu chuyện hôm nay không làm cho ta hài lòng, thì biết tay ta!"

Ngữ khí cay nghiệt, nghe cũng làm cho người ta nổi giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.