Tình Nhân Công Tước Ý (The Italian Duke's Virgin Mistress)

Chương 21




Thạch Nghị Vũ tự sát, tin tức này khiến cho tâm tình Lưu Bân nhảy dựng lên, ánh mắt không tự chủ được nhìn về phía trong phòng, lúc này Hoàng Tịch Sinh đang tiến hành thẩm vấn với Trương Tổ Tư.

Nghĩ ngợi, Lưu Bân kìm chế, lúc này không nên lộ ra, bằng không toàn bộ tổ chuyên án sẽ rơi vào thế bị động. Trương Tổ Tư khẳng định đã đem toàn bộ tội danh đổ hết lên đầu Thạch Nghị Vũ, dù sao chỉ cần một câu chết không có người đối chất. Người sao có thể làm khó dễ được ta.

Lưu Bân nhẹ nhàng khép cửa phòng lại, sau đó dặn dò:

- Lão Trịnh, bên Thạch Nghị Vũ cậu tạm thời quản lý một chút, cậu tìm Bí thư Lưu Uy báo cáo đi. Tôi ở đây không thể hoạt động gì được, nếu hành động để Trương Tổ Tư phát giác ra, sẽ thất bại trong gang tấc.

Nói xong, Lưu Bân quay trở lại phòng thẩm vấn. Thân công tác tại Ủy ban Kỷ luật, đã từng nhìn thấy nhiều cảnh sự sống chết khác nhau. Nhất là những người công tác tại Ủy ban Kỷ luật Trung ương như bọn họ, thực tình từ lúc họ nhận công tác toàn là những vụ án lớn, án quan trọng, những chuyện như vậy sớm đã chẳng thấy lạ gì.

Chỉ có điều, Thạch Nghị Vũ trong vụ án buôn lậu đặc biệt lớn của tập đoàn Á Hải lần này, là cán bộ đầu tiên tự sát, nên khiến mọi người có chút kinh ngạc mà thôi.



Lúc này, trong phòng của Thạch Nghị Vũ trên tầng 3, các nhân viên cùng đi đều cúi đầu không dám nói lời nào. Làm nhân viên giám sát của Thạch Nghị Vũ, tổng cộng có 3 tổ, 2 người một tổ thay phiên theo ca, đảm bảo suốt 24 giờ, bất cứ lúc nào cũng có người giám sát nhất cử nhất động của Thạch Nghị Vũ.

Nhưng không ngờ trong hoàn cảnh giám sát như vậy mà Thạch Nghị Vũ lại tự sát. Nhân viên chịu trách nhiệm việc này là một người chừng 27, 28 tuổi, lúc này đang cúi đầu đợi Chủ nhiệm Lưu Uy khiển trách.

Vẻ mặt Lưu Uy lúc này cũng rất nghiêm trọng, Thạch Nghị Vũ tự sát có ảnh hưởng rất lớn tới vụ án, là một cán bộ cấp phó của tỉnh. Ngoại trừ năm đó một vị thuộc Trần gia ở thủ đô tự sát ra thì đã không hề xuất hiện bất cứ vụ quan lớn tự sát nào trong quá trình điều tra của Ủy ban Kỷ luật. Chuyện này không phải ảnh hưởng ở mức bình thường, nếu làm không tốt sẽ khiến mọi người nảy sinh nghi ngờ đối với Ủy ban Kỷ luật, chỉ còn cách điều tra sự tình cho rõ ràng, bằng không khó tránh khỏi sẽ khiến tổ chuyên án rơi vào thế bị động.

Trầm ngâm một hồi, Lưu Uy nói với các chuyên gia pháp y đến từ bộ Công an:

- Thạch Nghị Vũ dùng cách gì để tự sát?

- Theo phán đoán bước đầu, là do ngộp thở mà chết, nguyên nhân của cái chết là do chết đuối.

Nhìn thấy Lưu Uy có chút nghi hoặc, vị chuyên gia giải thích:

- Người này ý chí rất kiên cường. Ở người bình thường khi bị thiếu khí tới mức độ nhất định, cơ thể tự nhiên sẽ sinh ra một loại phản ứng theo bản năng, chủ động buông ra hoặc nâng đầu lên để hít không khí vào. Nhưng người này chẳng những có thể nhìn được, hơn nữa còn có thể kiên trì đến lúc ý thức trở nên hôn mê, cuối cùng chết đuối dưới nước. Tôi làm nghiên cứu pháp y nhiều năm như vậy nhưng trường hợp này là lần đầu gặp.

Gần đó, Trịnh Căn Sinh đang hỏi hai nhân viên giám sát Thạch Nghị Vũ lúc đó. Một người trong số đó gật đầu nói:

- Thạch Nghị Vũ sau khi trở về, không hề ăn cơm, chỉ nói là phải đi tắm rửa, vệ sinh. Nói là bị thẩm vấn một ngày một đêm có chút mệt mỏi, chúng tôi cũng không nghĩ gì khác, đồng ý yêu cầu của ông ta. Thật không ngờ,..thật không ngờ…

Lưu Uy lúc này cũng khoát tay, nghiêm túc nói:

- Tiểu Trịnh, thôi đi, người như Thạch Nghị Vũ một lòng muốn chết, cho dù lần này không thành thì lần sau cũng thành công. Hiện giờ việc cấp bách là các cậu lập tức phái nhân viên, hợp tác cùng với các đồng chí cục Công an, tiến hành điều tra nơi ở của Thạch Nghị Vũ. Ngoài ra, niêm phong tất cả tài khoản tài chính của Thạch Nghị Vũ ở trong nước, tìm kiếm người nhà của Thạch Nghị Vũ, nếu đang ở trong nước bắt buộc phải khống chế.

Lúc này, sau khi Lưu Uy đã dặn dò xuống cấp dưới, thư ký cũng đi qua bên này, thấp giọng nói:

- Bí thư Lưu, các đồng chí khác ở tổ chuyên án đã chờ ở phòng họp rồi.

Lưu Uy gật gật đầu, vụ án buôn lậu của tập đoàn Á Hải, đã điều tra 4 ngày, mở một cuộc họp hội ý cũng là điều rất bình thường.

Lúc sau khi Lưu Uy đi vào phòng họp, những người phụ trách khác trong tổ chuyên án đều đứng lên. Lưu Uy khoát tay, lên tiếng:

- Mọi người ngồi đi. Từng người báo cáo tình hình xem nào.

Đầu tiên, lãnh đạo tổ công tác hải quan, phó cục trưởng tổng cục hải quan quốc gia Trần Diệu Minh giơ tay, ra hiệu muốn nói.

Lưu Uy gật đầu, đáp:

- Cục trưởng Trần, mời anh nói trước đi.

Trần Diệu Minh gật gật đầu, trầm giọng nói:

- Bốn ngày vừa qua, căn cứ vào một vài tin tức và manh mối mà Ủy ban Kỷ luật giao cho tổ công tác, sau khi tiến vào hải quan Vọng Hải thật cẩn thận, thông qua các phương thức như tiến hành điều tra tỉ mỉ, cài đặt hòm thư tố cáo nặc danh, mở rộng ngôn luận, và tiến hành các biện pháp đối với những đồng chí đã điều tra được chứng cứ xác thực trong mấy ngày này. Thông qua những tư liệu mà chúng ta nắm được, tình hình rất không lạc quan, toàn bộ hải quan Vọng Hải, từ quan chức cao cấp tới những cán bộ công nhân viên bình thường, thực tế đều phạm phải những hành vi trái pháp luật ở mức độ khác nhau. Hiện tại, tổ công tác chúng tôi đã tiến hành bắt giam đối với Cục trưởng hải quan Vọng Hải Dương Quang Minh, nguyên phó cục trưởng Quý Dũng, nguyên Tổ trưởng kiểm tra kỷ luật Thôi Đại Quang, nguyên Cục trưởng cục Điều tra Trường Ngô Chinh, nguyên Cục phó cục Điều tra Dương Lý Phong, nguyên Cục phó cục Điều tra Hoàng Chí Bằng, chủ nhiệm văn phòng Lý Tân Dân, Trưởng bộ phận tình báo cục Điều tra Âu Dương Chấn Ba.

Lời nói của Trần Diệu Minh khiến các đồng chí khác trong tổ công tác đều không khỏi ngạc nhiên, nhiều người như vậy, Trần Diệu Minh thật sự không nương tay chút nào. Những người này có thể nói đại bộ phận đều là cán bộ hải quan Vọng Hải. Ở mức độ này, nói một các khác thì toàn bộ hệ thống hải quan Vọng Hải đều mục nát cả rồi.

Nhưng, nghĩ ngược lại một chút thì trong cục diện như thế này, thiết nương tử Lưu Uy lúc này đang nhìn chằm chằm như vậy, ai định thiên vị chẳng khác nào muốn chết.

Lưu Uy trầm ngâm một hồi, gật đầu nói:

- Cục trưởng Trần, thành tích rất vượt trội, vụ án buôn lậu của tập đoàn Á Hải tác động đến Trung ương Đảng, nội các Chính phủ, Tổng bí thư và Thủ tướng đều rất quan tâm tới án buôn lậu của tập đoàn Á Hải này. Các đồng chí tổ công tác chúng ta chính là phải không sợ gian khổ, nhất định phải loại trừ mọi khó khăn, tin tưởng sẽ giành được thắng lợi. Đưa những kẻ ăn hối lộ và phạm pháp ra công lý, để dân chúng được hưởng một thế giới trong sạch.

Kế tiếp, Tổ trưởng tổ công tác phụ trách điều tra hệ thống quốc thuế, ngân hàng, Phó chủ tịch ngân hàng Trung ương Trần Hiểu Hoa cũng bắt đầu báo cáo:

- Căn cứ vào điều tra, Giám đốc chi nhánh ngân hàng Trung tâm tỉnh Phúc Kiến, Phó chủ tịch ngân hàng cùng với Giám đốc chi nhánh ngân hàng Công thương tại Vọng Hải Quý Trảm Ba đều là những người có hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng. Hiện tại đã bị không chế. Các đồng chí của tổ công tác đã tới thành phố Mân Châu. Tình hình khác hiện nay đang trong quá trình tiến hành đào sâu. Ngòai ra, Cục trưởng cục Thuế quốc gia, cũng là kẻ khả nghi đã tăng khống giá trị hóa đơn tài sản thuế giúp tập đoàn Á Hải ở mức rất lớn, ý kiến của tổ công tác chúng tôi là lập tức xem xét tiến hành bắt giam.

Đối với vụ án này, các thành viên trong tổ công tác cũng đã không thấy lạ lùng gì nữa rồi. Chuyện cả một hệ thống tổng thể mục nát cũng đã xảy ra, còn chưa tới mức này sao?

Đứng đầu bộ Công an là thành viên tổ Đảng bộ Công an, Tổ trưởng kiểm tra kỷ luật Đặng Dũng. Lúc này đây, Đặng Dũng mở quyển sổ ghi chép trước mặt ra, bắt đầu báo cáo:

- Bí thư Lưu, căn cứ kết quả chúng ta điều tra mấy ngày nay, đã thực hiện xem xét bắt giam Chi đội trưởng đội cảnh sát biên phòng hải quan trung đoàn cảnh sát vũ trang tỉnh Phúc Kiến, Lưu Hữu Phi. Căn cứ vào những chứng cứ nắm được, trong vụ án buôn lậu của tập đoàn Á Hải, Lưu Hữu Phi là một nhân vật bảo hộ đã là một hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng rồi. Ngoài ra, Lưu Hữu Phi còn sở hữu một lượng lớn tài sản không rõ nguồn gốc khác.

Lưu Uy nghe đến đó hơi sửng sốt, thật không ngờ chi đội hải quan vũ trang này cũng có người bị sa ngã. Thảo nào Niếp Chấn Bang đã điều động nhân sự từ phân khu quân đội thành phố Vọng Hải chỗ anh trai hắn là Niếp Gia DânNiếp. Chẳng lẽ Niếp Chấn Bang trước đó đã biết bộ cảnh sát hải quan vũ trang đều không đáng tin?

Im lặng, Đặng Dũng tiếp tục:

- Mặt khác, Phó giám đốc sở Công an tỉnh Phúc Kiến Trang Như Thuận cũng là kẻ khả nghi cất giữ một lượng tài sản lớn không rõ nguôn gốc, nghi ngờ là ô dù cho tập đoàn Á Hải, cùng với tập đoàn Á Hải thực hiện hành vi buôn lậu trái pháp luật, cung cấp giấy thông hành cho các vật phẩm ô tô buôn lậu, hiện đã bị giam giữ. Cũng tìm ra 3,97 triệu nhân dân tệ tiền mặt, từ nơi ở của hắn.

Nói tới đây, Đặng Dũng dừng một chút, nhìn nhìn những người khác rồi nói tiếp:

- Bí thư Lưu, hiện nay căn cứ vào lời khai và manh mối của những người này, cho thấy đồng chí Lý Thành Phương của bộ Công an cũng có liên quan tới vụ án này, cô thấy…

Nói đến Lý Thành Phương, mọi người đang ngồi đó lại được một tràng kinh ngạc, Lý Thành Phương là cán bộ cấp Bộ trưởng. Đến thời điểm này đã có một quan chức cấp Thứ trưởng có liên lụy, nhưng không ngờ hiện giờ lại phát hiện thêm một cán bộ quan lớn cấp bộ.

Sắc mặt của Lưu Uy trở nên nghiêm trọng, rõ ràng Đặng Dũng không dám tự đưa ra quyết định. Đặng Dũng là thành viên Đảng ủy Công an, Tổ trưởng kiểm tra kỷ luật, thậm chí cấp bậc còn thấp hơn Lý Thành Phương nửa bậc, đối với chuyện của Lý Thành Phương đương nhiên không biết phải xử lý như thế nào. Kỳ thật, kể cả nếu là mình, phải tiến hành điều tra đối với Lý Thành Phương, cũng báo cáo với Trung ương. Cấp bậc đó, chuyện như vậy, chỉ có bộ Chính trị mới có thể đưa ra quyết định được.

Im lặng một hồi, sau đó Lưu Uy gật đầu nói:

- Chuyện của đồng chí Lý Thành Phương, các tổ công tác đều phải nghiêm khắc chấp hành giữ bí mật, về nguyên tắc giữ bí mật của Đảng, tôi tin các vị đang ngồi đây cũng không cần tôi phải nhắc lại nữa. Tan họp.

Sau khi tan họp, Lưu Uy vừa về tới phòng làm việc cũng không hề ngừng tay, trực tiếp bấm số điện thoại của Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Trung ương Trang Ái Quốc.

Bíp bíp hai tiếng, điện thoại vừa kết nối, tiếng của Trang Ái Quốc liền truyền tới:

- Chủ nhiệm Lưu Uy, tình hình thế nào?

Nghe Trang Ái Quốc truy vấn như vậy, theo lý mà nói sẽ kể chuyện tốt giấu chuyện xấu. Nhưng, Lưu Uy không có thói quen như vậy, hạ giọng nói:

- Bí thư Trang, các hạng mục công tác đều đang tiến hành đâu vào đấy, lần này gọi điện thoại cho ngài chủ yếu là có một chuyện này cần báo cáo. Căn cứ vào kết quả điều tra mấy ngày nay của chúng tôi, từ những chứng cứ chính xác nắm được, đồng chí Lý Thành Phương ở bộ Công an cũng có liên quan hơn nữa còn liên quan rất sâu tới vụ án. Ý của tôi là tiến hành bắt giam đối với Lý Thành Phương.

Người phụ nữ như Lưu Uy quả thật không hề rào trước đón sau, biểu hiện ra có vẻ là trưng cầu ý kiến, kỳ thực đưa ra ý kiến như vậy chẳng khác nào bức ông ta.

Tuy nhiên, đối với những chi tiết nhỏ như vậy, Trang Ái Quốc cũng không để ý tới. Sau một hồi im lặng, Trang Ái Quốc cũng gật đầu nói:

- Tiến hành bắt giữ đi. Công tác về sau tôi sẽ phối hợp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.