Tinh Ngự

Chương 1205: Vạn Kiếm Quy Tông, Vĩnh Hằng hi vọng




Thủ vệ trước cửa hội đấu giá sau khi tận mắt chứng kiến Lăng Phong đối chiến với Bức Tông tông chủ Từ Kỳ Phong không còn ai dám hạch sách gì nữa mà cho hết bốn người bọn hắn vào hội trường.

Bước qua cánh cổng rộng lớn là một lối đi kéo dài. Một khi đã bước vào đây, tất cả mọi người đều phải tự động thả bước chậm rãi, không ai dám lớn tiếng ồn ào.

Tâm trạng Cố Dao đã dần dần bình tĩnh lại. Không đợi Lăng Phong hỏi, cô đã kể lại hết những chuyện xảy ra giữa ba huynh muội cô cho Lăng Phong nghe. Chu Nho Cố Viêm, Cố Quỳnh, Cố Dao là ba huynh muội ruột thịt, trong ba người, Cố Quỳnh có thiên phú cao nhất.

Năm đó, ở tổng bộ sát thủ công hội, Cố Quỳnh dù mới mười bốn tuổi nhưng thực lực đã lên tới lục tinh, trở thành cao thủ vô địch trong nhóm thanh niên! Tuổi trẻ khí thịnh, cộng thêm việc Uyên Ương mạch suy bại bị người khác coi thường. Những thế hệ trước bên ngoài không có biểu hiện gì rõ ràng nhưng đám hậu bối trẻ tuổi thì không thể không quan tâm đến thể diện. Đối diện với những khiêu khích đó, Cố Quỳnh lần nào cũng cố chấp phản kích, dùng tu vi vô địch của mình bảo vệ tôn nghiêm của Uyên Ương mạch.

Cuối cùng, trong một lần ẩu đả, Cố Quỳnh lỡ tay đánh trọng thương thiếu tông chủ của Khổ Tịch nhất mạch. Uyên Ương mạch bị hưng sư của Khổ Tịch mạch vấn tội, lúc đó Uyên Ương mạch yếu thế nên Chu Nho đành phải tuyên bố trục xuất Cố Quỳnh ra khỏi môn tường!

Vì mới mười bốn tuổi nên Cố Quỳnh không hiểu nỗi khổ của huynh trưởng, rời đi mà lòng đầy oán hận. Nhưng Khổ Tịch mạch vẫn không chịu bỏ qua cho Uyên Ương nhất mạch, mượn sự việc lần này đuổi Uyên Ương mạch ra khỏi tổng bộ nên mới có chuyện sau này Chu Nho đến Tinh Lam Thành duy trì phân hội. Nhưng lúc nào cũng sợ bị người của Khổ Tịch mạch tìm đến gây hấn, triệt để cách trừ tư cách hội trưởng Uyên Ương mạch.

Chỉ cần Uyên Ương nhất mạch vẫn còn là một trong lục đại phân mạch, vẫn còn tư cách "hội chủ" thì vẫn còn cơ hội quật khởi!

Biểu hiện của Cố Quỳnh rõ ràng là vẫn giận huynh trưởng về quyết định năm nào nên mới giận lây sang Cố Dao. Hoặc cũng có thể, con người trưởng thành rồi, dần dần đã hiểu nỗi khổ năm nào của huynh trưởng. Nhưng nỗi giận bị bỏ rơi khi còn niên thiếu, không nơi nương tựa thì không thể biến mất trong một sớm một chiều. Việc này cũng khiến Lăng Phong cảm thấy đau đầu, không biết làm thế nào cởi bỏ bế tắc.

Bên trong hội trường hội đấu giá Cổ Cẩn cũng được thiết kế tổng thể theo hình tròn. Mặt đất toàn bộ được lót bằng gỗ lim bản lớn. Bước lên trên vẫn còn nguyên cảm giác đàn hồi, đi lại không hề thấy mệt. Chỗ ngồi cũng rất thoải mái, lót đệm da thật, tay cầm chạm kín từng vòng vân mộc.

Ngồi ở đây có thể nhìn thấy tất cả mọi chuyện xảy ra trong hội đấu giá, hoàn toàn không có góc chết.

Bọn Lăng Phong vừa bước vào đã có vô số ánh mắt hướng về phía họ rồi lại quay đi luôn với vẻ không hứng thú. Mỗi năm số thương đội đến Mạt Vân Túc là hằng hà sa số. Có nhiều người ban đầu cũng hùng mạnh nhưng cuối cùng, vì một vài vấn đề nào đó lại quay về con số không tròn trĩnh. Chỉ có thương đội nào kiên trì tồn tại ở Mạt Vân Túc này đủ ba năm mới đáng để người ta coi trọng.

Ở vị trí khách quí bên sườn Đông, Tra Song Ảnh đang ghé tai Đạo Man, nói thầm điều gì đó. Đạo Man quay sang nhìn Lăng Phong đầy hứng thú, trầm giọng nói:

- Dám chống lại Từ chuột cống chứng tỏ người này rất có dũng khí, không chí ít cũng là thanh niên nhiệt huyết. Nhưng có thể khiến cho Từ chuột cống phải im lặng nuốt cơn giận này vào bụng đủ chứng minh thực lực của người này…Là hắn muốn mua tử ban hổ noãn sao? Ồ, ngươi nói Cố Quỳnh vì hắn mà ra mặt, không lẽ chúng có quan hệ gì với Vô Cốt Môn, hay trong này còn ẩn tình gì?

- Những chuyện này tạm thời vẫn chưa biết.

Tra Song Ảnh khom người hỏi:

- Có cần thuộc hạ đi tìm hiểu không?

Đạo Man nghĩ một hồi, khoát tay nói:

- Không cần.

Hắn đã kịp nhìn thấy sự tham lam vô hạn trong mắt Từ Kỳ Phong:

- Con chuột cống đó chắc chắn sẽ không kiềm chế được lâu đâu. Cứ để cho hắn đánh trận đầu, còn chúng ta ngồi chờ ngư ông đắc lợi.

Tra Song Ảnh cung kinh đáp lời, nét mặt toát lên vẻ thán phục.

Thấy bọn Lăng Phong đi vào, Cố Quỳnh khẽ nhíu mày nhưng vừa thấy Cố Dao nhìn mình liền thu ngay lại, nét mặt thoáng lộ vẻ lo lắng.

Ngồi xuống!

Không lâu sau, một bục tròn chầm chậm nổi lên giữa hội trường. Bục tròn cao ngang đầu người, rộng chừng một vòng tay, nhô đến ngang thắt lưng thì dừng lại. Liền sau đó, một vị lão giả tóc hoa râm, tinh thần quắc thước bước lên hội trường. Tay đeo bao tay bằng bông màu trắng, đương nhiên, không phải vì mỹ quan mà vì sợ làm giảm giá trị của vật phẩm đấu giá.

- Đầu tiên, bổn nhân thay mặt hội đấu giá Cổ Cẩn cảm ơn chư vị đã đến tham gia!

Khom người quay sang bốn phía hành lễ, lão giả nói tiếp: Truyện được copy tại Truyện FULL

- Ta là người chủ trì hội đấu giá Cổ Cẩn ngày hôm nay, tên Đức Bá Cách. Có lẽ chư vị có mặt ở đây cũng đã quen với khuôn mặt già nua này của ta rồi. Vậy ta cũng không giới thiệu thêm nữa để các vị đỡ cảm thấy nhàm chán.

Đức Bá Cách dí dỏm chọc cho không ít người phải bật cười, không khí trong hội trường cũng thoải mái hơn.

- Quay trở lại chủ đề chính. Bây giờ chúng ta sẽ cùng đến với vật phẩm đấu giá thứ nhất!

Nói đoạn, Đức Bá Cách phất tay về phía bục tròn sau lưng. Thân bục tròn bỗng từ từ nứt ra, để lộ một hộp gấm màu đỏ vô cùng tinh xảo. Hộp gấm vừa xuất hiện, thân bục lại từ từ khép kín. Đức Bá Cách mở hộp gấm một cách thuần thục, giới thiệu:

- Chư vị mời xem, vật phẩm đấu giá đầu tiên là tinh chương, đẳng cấp…

Hắn cố ý ngưng lại, nhằm thu hút trí tò mò của người xem rồi mới nói tiếp:

- Cao cấp!

Xôn xao!

Dù là hội đấu giá Cổ Cẩn số một chuyên đấu giá những vật phẩm hiếm có thì tinh chương cao cấp vẫn là một thứ cực kì hi hữu. Trong một gia tộc cỡ vừa, nó có thể được coi như bảo vật dành để lưu truyền hậu thế, ai lại nỡ đem ra bán chứ?

Người ta liên tưởng đến những hội đấu giá trước đây, thường sẽ có ba vật phẩm được bán ra, vật phẩm sau quý giá hơn vật phẩm trước. Vật phẩm thứ nhất của lần này đã là cao cấp tinh chương rồi vậy hai vật phẩm phía sau? Còn quý giá đến mức nào nữa?

- Nguyên liệu để làm ra tinh chương cao cấp này được lấy từ sừng của thất tinh ma thú, độ phù hợp đạt tới bảy mươi lăm phần trăm, thích hợp với đa số thú linh thiên hành giả! Hiệu dụng của cao cấp tinh chương này thế nào chắc không cần ta phải dài dòng nữa? Luyện hóa cự giác tê tinh chương, trung giai đỉnh phong cự linh thiên hành giả có thể nhanh chóng tấn cấp, chân lực tích lũy bấy lâu sẽ phi tốc tăng trưởng, năng lực chiến đấu cũng trở nên cường hãn!

Nói tóm lại, cao cấp tinh chương ngoài độ phù hợp để cân nhắc phạm vi áp dụng ra ý nghĩa của giá trị ba động và lực bạo phát đều không lớn. Phải xem mức độ phát huy của thiên hành giả ra sao. Càng là tinh chương cao cấp thì càng khó phù hợp. Bảy mươi lăm đối với cao cấp tinh chương là một con số vô cùng đáng sợ!

- Nhưng ta phải nhắc chư vị một chuyện, bề mặt tinh chương này có dấu hiệu gia huy, rõ ràng chủ nhân ban đầu của nó là người đến từ một gia tộc lớn. Rất có thể sở hữu được nó chưa chắc đã là may mắn mà ngược lại còn thêm rắc rối nữa.

Đức Bá Cách chỉ ra khuyết điểm của tinh chương, không hề giấu giếm và cũng không hề có ý định vì khuyết điểm quá nghiêm trọng mà từ bỏ việc đấu giá nó.

Dấu hiệu gia tộc là dấu hiệu mà các đại thế lực thường lưu lại trên tinh chương của mình. Những tinh chương loại này chỉ được lưu truyền trong nội bộ gia tộc, không bao giờ được bán ra ngoài. Trừ phi chủ nhân của nó bị người ta giết chết trong lúc ẩu đả và làm mất tinh chương.

Nếu như những thế lực sở hữu tinh chương biết bảo vật của gia tộc mình bị lọt ra ngoài thì người sở hữu nó sẽ gặp phải rắc rối lớn. Những thế lực sở hữu dấu hiệu tinh chương riêng đều là những thế lực không nhỏ.

- Bất cứ ai còn hoài nghi về tinh chương đều có thể lên kiểm nghiệm.

Đức Bá Cách nhìn khắp một lượt, không thấy có ai đứng lên, nói tiếp:

- Vậy đấu giá xin được chính thức bắt đầu. Giá khởi điểm ~ ba mươi vạn kim tệ!

Cả hội trường lặng ngắt, không một ai lên tiếng ra giá.

Không phải vì giá mà hội sở đưa ra quá cao, ba mươi vạn kim tệ đổi lấy một cao cấp tinh chương cái giá này chẳng khác gì cho không. Tất cả những người có mặt ở đây đều biết giá trị của tinh chương này hơn hẳn con số ba mươi vạn lượng. Một số người tự biết thực lực của mình không đủ nên sớm đã xác định chỉ xem cho biết chứ không dám tự ý ra giá.

- Hắc hắc, mọi người không cần phải khiêm tốn như vậy. Bức Tông chúng ta xin được trả giá đầu tiên.

Từ Kỳ Phong giơ ba ngón tay, trực tiếp nâng giá lên gấp mười lần:

- Ba trăm vạn kim tệ!

- Được, ba trăm vạn kim tệ! Từ tông chủ ra giá ba trăm vạn kim tệ, còn có ai ra giá cao hơn không?

Đức Bá Cách lớn tiếng hỏi, hướng mắt về phía Cố Quỳnh và Đạo Man. Ở Mạt Vân Túc này chỉ có hai người này đủ tư cách để ra giá cạnh tranh với Từ Kỳ Phong.

- Bốn trăm vạn.

Cố Quỳnh lạnh lùng, nâng chung trà chậm rãi nhấp một ngụm, như cái giá mình vừa đưa ra không đáng quan tâm.

Đức Bá Cách cao giọng nói:

- Bây giờ người ra giá cao nhất là Cố môn chủ, bốn trăm vạn! Bốn trăm vạn, còn có ai trả cao hơn không? Bốn trăm vạn!

- Năm trăm vạn!

Lúc này Lăng Phong mới thấy được thực lực tài phú của tam đại thế lực Mạt Vân Túc. So với mức tăng giá một trăm vạn của họ, hội đấu giá ở Băng Phong Thành chẳng khác gì trò đùa.

- Cứ tăng từng trăm vạn một thế này đến bao giờ?

Đạo Man xì nhẹ, lạnh lùng lên tiếng:

- Chân Vật Các ra giá một ngàn vạn!

Cái giá này đẩy không khí hội chợ lên đến cao trào!

Một ngàn vạn, dù là một trong tam đại thế lực thì một ngàn vạn tuyệt đối vẫn là một con số không nhỏ. Lúc này, cả Cố Quỳnh và Từ Kỳ Phong đều phải ngây người!

Nếu như không có số tiền khổng lồ mà Cửu Vĩ Hồ kiếm được thì Đạo Man đã chẳng thế ra giá hào sảng đến vậy.

Một ngàn năm trăm vạn!

Cuối cùng cự giác tê tinh chương được Bức Tông mua với cái giá cao khủng khiếp. Chân Vật Các ban đầu còn ra vẻ nhất định phải có nhưng sau ba vòng cạnh tranh cuối cùng cũng phải chủ động rút lui. Trên thực tế, tinh chương này mặc dù quý giá nhưng với sự giúp đỡ của Lý Đa Khắc, Đạo Man lại không hề thiếu cao cấp tinh chương. Hắn ra giá như vậy chẳng qua chỉ muốn người khác hứng lên trả thêm ít tiền.

Từ Kỳ Phong mặc dù phải trả một khoản tiền lớn nhưng nhìn thần tình có vẻ rất vui. Hiệu dụng của cao cấp tinh chương thế nào không nói chắc ai cũng biết. Một cao cấp thuật luyện sư cả đời chỉ có thể chế luyện ra khoảng mười cao cấp tinh chương, nếu như không có thiên đại cơ duyên thì đành phải chấp nhận tiêu hao giọt sinh lực cuối cùng.

Có thể nói, mỗi một cao cấp tinh chương đều ngưng tụ tâm huyết của thuật luyện sư. Có được cao cấp tinh chương này biết đâu ngày nào đó Bức Tông lại xuất hiện một cửu tinh cường giả!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.