Tình Mệnh

Chương 32




Xe đi khoảng 1 giờ đồng hồ thì đến khu cắm trại, xe đỗ trước một khách sạn năm sao. Tất cả mọi người đi xuống rồi từng người được chỉ phòng của mình.

" Tất cả mọi người về phòng của mình cất đồ đạc rồi 30 phút sau xuống đây tập trung. " Hà Vũ Vi bây giờ đã quay lại vẻ mặt lạnh lùng đâu còn thấy vẻ mặt xấu hổ đẹp tuyệt vừa nãy nữa.

Tất cả mọi người đi đến phòng của mình, số phòng đã có trên chìa khóa nên chỉ cần đi tìm cho đúng phòng rồi mở khóa đi vào là được.

Hàn Mặc số phòng là 606, đi một lúc là Hàn Mặc đã tìm được phòng của mình. Mở khóa cửa đi vào phòng, bên trong phòng rộng khoảng 15 mét vuông. Có một phòng tắm không có phòng bếp. Muốn ăn thì đi xuống tầng một hoặc là gọi báo cho nhân viên của khách sạn đồ ăn sẽ được mang lên tận phòng.

Hàn Mặc để balo trên giường rồi ra ban công ngắm cảnh. Phải công nhận là từ trên này xuống rất đẹp. Tòa khách sạn này nằm dưới chân đồi nơi cắm trại nhìn từ trên xuống thấy được toàn cảnh thành phố.

Hàn Mặc ngắm một lúc hết 30 phút rồi đi xuống sân tập hợp. Hàn Mặc đi xuống trong sân đã đứng gần đông đủ hết.

" Các em nghe đây bây giờ các em có thể đi tham quan ở xung quanh chỗ này nhưng đến 15 giờ là phải quay lại đây. Các em sẽ khởi hành lên núi cắm trại vào ban đêm cho tới sáng mai, bây giờ các em có thể đi tham quan. " Hà Vũ Vi nói ra.

Các bạn học bắt đầu túm tụm lại với nhau bắt đầu đi tham quan. Hàn Mặc lại không có một tên nam sinh nào đến rủ cùng đi.

" Hàn Mặc cậu có nhóm chưa không thì đi cùng với bọn tớ này." Lớp trưởng Hà Vũ Lan tiến đến chỗ Hàn Mặc nói, theo sau còn có mấy nữ sinh.

" Được." Hàn Mặc đồng ý đi cùng dù gì cũng không biết làm gì.

" Thật sao tốt quá chúng ta đi thôi." Hà Vũ Lan nghe thấy Hàn Mặc đồng ý vui vẻ hẳn ra lôi kéo Hàn Mặc đi. Mấy tên nam sinh định để Hàn Mặc một mình không có ai đi cùng bây giờ nhìn thấy Hàn Mặc được một đám nữ sinh rủ đi ghen ghét tức đỏ cả mặt.

Hàn Mặc bị lôi kéo đi dạo phố cùng với một đám nữ sinh, cả mấy người kéo Hàn Mặc chỉ cái này nói cái nọ làm Hàn Mặc nhức hết đầu hối hận lúc nãy đã đồng ý.

Đám người đi đến khu trò chơi trên phố, chạy đến từng trò một chơi. Nào là vớt cá, phi tiêu, ném vòng, bắn súng,... mỗi trò chơi đều có quà tặng khi làm đúng tiêu chuẩn.

" Xui xẻo quá chơi trò gì cũng không được "

" Chúng ta không giỏi mấy trò này rồi "

" Hàn Mặc cậu thử đi "

Mấy nữ sinh chơi không được đành phải kéo Hàn Mặc ra. Hàn Mặc cười cười cầm vợt lên bắt đầu với cá. Hàn Mặc vớt lần thứ nhất được mấy nữ sinh tấm tắc khen lên. Lần thứ hai, lần thứ ba,... đến khi hết vợt số lượng cá trong xô của Hàn Mặc gần như chiếm hai phần ba số cá trong bể. Làm những người xung quanh, mấy nữ sinh cả chủ chỗ này trợn tròn mắt. Vớt cũng lợi hại quá đi.

" Oa Hàn Mặc cậu thật giỏi "

" Cậu làm sao làm được vậy "

" Mọi người lấy chọn quà đi đã kìa."

...

Mấy nữ sinh hâm mộ không thôi, bắt đầu tiến lên chọn quà. Vì Hàn Mặc vớt được gần hết cá nên được chọn quà nhiều. Nhìn mấy nữ sinh lao vào chọn làm lão bản khóc không ra nước mắt. Thế này ta làm sao buôn bán tiếp.
  • Hàn Mặc cái này của cậu." Một tên nữ sinh đưa cho Hàn Mặc một con gấu bông trông rất đáng yêu.


Hàn Mặc đầu đổ mồ hôi. Con trai ai lại chơi thứ này, nhưng Hàn Mặc vẫn cầm lấy.

Mấy nữ sinh túm tụm lại thảo luận cái gì đó rồi quay ra lôi Hàn Mặc ra từng trò chơi một. Hàn Mặc biết ngay đây là mấy nữ sinh này thấy mình chơi hay nên dùng Hàn Mặc làm máy lấy quà. Hàn Mặc bất đắc dĩ chơi từng trò một để lấy quà cho mấy nữ sinh.

Đến trò chơi nào là chỗ đấy sẽ bị Hàn Mặc chơi gần như trúng hết. Qua phi tiêu rồi lại đến ném vòng, bắn súng,.. để mấy nữ sinh vào chọn quà làm mấy lão bản ở đây khóc không ra nước mắt.

Ra khỏi khu này trên tay mấy nữ sinh đều cầm lấy mấy con gấu bông hoãn một vài vật lưu niệm, cả Hàn Mặc cũng cầm một con gấu bông và một tượng gỗ hình con sư tử. Mấy nữ sinh rất vui vẻ khi có được số quà này.

Bây giờ đã đến buổi trưa Hàn Mặc cùng mấy nữ sinh tiến vào một quán ăn. Vì có gần mười người nên phải gọi phòng lớn. Vào phòng Hàn Mặc ngồi ở giữa, vây hai bên và trước mặt toàn là nữ sinh cái này làn Hàn Mặc hơi xấu hổ.

" Hôm nay chơi vui thật "

" Đúng vậy cảm ơn cậu nha Hàn Mặc cho bọn mình nhiều đồ tới vậy "

" Hàn Mặc đúng là rất giỏi đi cái gì cũng chơi hay "

...

Mấy nữ sinh bắt đầu khen Hàn Mặc.

" Không có gì mọi người vui là được. " Hàn Mặc nói ra.

" Để cảm ơn bữa này chúng ta sẽ mời Hàn Mặc ăn cơm." Lớp trưởng Hà Vũ Lan nói ra.

" Đúng vậy bữa này chúng ta mời." Mấy nữ sinh khác cũng đồng ý.

Mấy người bắt đầu cầm thực đơn lên gọi đồ ăn. Sau 5 phút đồ ăn đã được mang lên mấy người bắt đầu ăn. Ăn gần xong Hàn Mặc đứng dậy nói là đi vệ sinh.

Hàn Mặc ra ngoài gọi phục vụ.

" Tiên sinh có chuyện gì không?" Một tên nam tử tiến đến hỏi.

" Bữa này hết bao nhiêu tiền để tôi thanh toán. " Hàn Mặc nói ra.

" Vâng thưa tiên sinh mời ngài qua bên này." Hàn Mặc đi theo tên nam phục vụ này đến quầy thu ngân thanh toán.

"Đi ăn với phụ nữ sao để họ trả tiền được." Hàn Mặc nghĩ.

Thanh toán xong Hàn Mặc quay về phòng đang ăn. Bước vào thấy tất cả đã ăn xong Hàn Mặc nói:" Mọi người chúng ta về khách sạn nghĩ ngơi lấy sức chiều còn phải lên núi nữa."

" Được chúng ta về đi đợi tớ đi thanh toán đã." Lớp trưởng Hà Vũ Lan nói ra.

" Không cần đâu tớ đã trả tiền rồi." Hàn Mặc nói.

" Mồ Hàn Mặc đã nói để chúng tớ mời rồi mà cậu đúng là." Hà Vũ Lan hờn dỗi nói ra. Mấy nữ sinh khác cũng như vậy.

" Ha ha được rồi xin lỗi mọi người nhưng đi ăn cùng mấy vị nữ sinh xinh đẹp thế này bắt mấy cậu trả tiền không phải là phong cách của Hàn Mặc này. " Nghe Hàn Mặc nói mình xinh đẹp mấy nữ sinh cười tươi hẳn ra.

Mấy người bắt đầu đi ra khỏi quán ăn tiến về khách sạn. Hàn Mặc cùng mấy nữ sinh tản ra về phòng của mình nghĩ ngơi để chiều lấy sức leo núi. Hàn Mặc đi một đoạn thấy Hà Vũ Vi đang ngồi ở phòng ăn của khách sạn, Hàn Mặc quyết định tiến đến.

.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.