Tinh Hà Rực Rỡ, May Mắn Thay

Chương 37




#Đầu đề game online: Lan Chỉ không nói lời nào đột nhiên tăng giá.#

[Thế giới] Hộ Hoa Linh: Cố Tiểu Thỏ?

[Thế giới] Nha Nha Nha: Đại thần! Chụp ảnh chung đi!

[Thế giới] Người Thứ Tám: Đại thần gọi ai đấy?

[Thế giới] Hô Mưa Gọi Gió: Ta biết ta biết, vừa nãy có một người tên Cố Tiểu Thỏ đoạt Boss của đại thần.

[Thế giới] Hôm Nay Ta Không Ăn Kẹo: Xảy ra chuyện gì? Ai đoạt Boss của đại thần?

[Thế giới] Tương Tư Niên Hoa: Ha ha, tin hot hôm nay đây, đại thần bị cướp quái. À mà Cố Tiểu Thỏ là ai mà xuất sắc thế.

[Thế giới] Cố Tiểu Thỏ: Xin lỗi tôi không cố ý, tôi không biết là sẽ đoạt được quái, đại thần người ở đâu vậy, tôi trả lại đồ cho người.

Minh Thù vừa mở mắt liền thấy đối thoại không nhừng nhảy trong máy tính, trên màn hình máy tính là một hình ảnh cổ đại xa xưa, bên trong có một... Khu Cước Đại Hán nhếch nhác đáng ghét.

Đang ngồi trong một đống nấm có ký hiệu là nấm linh chi.

Minh Thù vươn tay sờ sờ mặt lắc lắc cổ có chút cứng ngắc, xung quanh cô là các loại túi đồ ăn vặt.

Thấy đồ ăn vặt đôi mắt Minh Thù liền sáng lên, đến cái là có đồ ăn vặt luôn.

Minh Thù cầm một túi đồ ăn chưa được mở, tiện thể quan sát gian phòng.

Ánh sáng rất mờ, gian phòng tương đối lớn nhưng trang trí quá đơn giản, trên giường có chút bừa bộn trong không khí còn xuất hiện mùi không tốt lắm.

Cô đứng dậy đi kéo rèm cửa, bên ngoài đang nắng chói chang, có lẽ đã lâu không tiếp xúc ánh sáng mạnh như vậy, mắt có chút không thích ứng.

Bên ngoài là một khu chung cư xem ra rất xa hoa.

Cô ngồi lại trên ghế tiếp thu cốt truyện.

Đây là một thế giới lấy game online làm chủ đạo.

Trước khi hồi sinh nữ chính giả là nhân viên công ty game, hồi sinh lên người Liễu Nhan và phát hiện ra Liễu Nhan đang chơi game mà bọn họ thiết kế.

Trước khi hồi sinh cô ta chỉ phụ trách thiết kế không có thời gian để chơi game, nhưng sau khi hồi sinh cô ta phát hiện ra nam thần mình thầm mến cũng đang chơi trò chơi này.

Trước khi hồi sinh nhan sắc của cô ta được coi là tầm thường còn hơi béo, có thể nói là kiểu người hết sức phổ thông.

Cho dù Tiêu Cảnh Hàn có hoàn mỹ thế nào đi nữa, cô ta cũng vẫn luôn tự ti vì nhan sắc và gia thế của mình, không dám tơ tưởng tới Tiêu Cảnh Hàn.

Nhưng sau khi hồi sinh Liễu Nhan lại là một cô gái da trắng xinh đẹp chân dài, xét về gia thế lại càng môn đăng hộ đối với nhà Tiêu Cảnh Hàn, hai nhà còn có mối quan hệ thân thiết.

Liễu Nhan nghĩ đây là ông trời cho cô ta cơ hội được một lần theo đuổi nam thần, vì vậy quyết định vào game theo đuổi Tiêu Cảnh Hàn.

Dựa vào mức quen thuộc của cô ta với trò chơi, Liễu Nhan nhanh chóng tiếp cận Tiêu Cảnh Hàn.

Thế nhưng Tiêu Cảnh Hàn đã có người mình thích, ban đầu Liễu Nhan còn muốn rút lui trong yên lặng nhưng cô ta không cam lòng, lén lút đi điều tra người Tiêu Cảnh Hàn thích là ai, sau đó phát hiện ra là một người kém mình về mọi mặt.

Liễu Nhan càng nghĩ càng khó chịu, cảm thấy mình không thể hồi sinh vô ích như vậy được, cho nên cô ta bắt đầu sắp xếp, đầu tiên là lợi dụng quan hệ của hai nhà đến ở nhà của Tiêu Cảnh Hàn.

Lúc sau phá hư quan hệ của Tiêu Cảnh Hàn và nữ chính, Liễu Nhan từng bước từng bước làm Tiêu Cảnh Hàn và nữ chính nảy sinh khoảng cách.

Cuối cùng khi Tiêu Cảnh Hàn đi tìm nữ chính, cô ta sắp đặt hãm hại cố ý để nam chính nhìn thấy nữ chính ở cùng với người đàn ông khác.

Tiêu Cảnh Hàn hết hy vọng với nữ chính, Liễu Nhan cùng Tiêu Cảnh Hàn chơi game, làm nhiệm vụ, cuối cùng thành công lên ngôi chiếm được tình yêu của nam chính.

Nguyên chủ tên là Lan Chỉ.

Một người sống độc thân mồ côi cha mẹ, cha mẹ chỉ để lại cho Lan Chỉ một căn hộ. Không bạn bè, không công việc, đam mê duy nhất chính là chơi game.

Nguồn thu nhập của cô cũng bắt nguồn từ đây, chính là kiếm tiền trong game.

Liễu Nhan chạm mặt nguyên chủ bắt đầu từ một món trang bị, Liễu Nhan muốn làm cho Tiêu Cảnh Hàn một binh khí đặc biệt hiếm nên cứ bám lấy Lan Chỉ không buông.

Liễu Nhan muốn mua nhiều thứ nhưng lại trả giá không hợp lý, nói chuyện lại khó nghe nên nguyên chủ không muốn bán cho cô ta.

Vừa hay có một người chơi cũng cần, hơn nữa ra giá không tệ Lan Chỉ liền bán cho người chơi kia.

Người chơi này lại có quan hệ khá tốt với nữ chính, Liễu Nhan lại thấy nguyên chủ và nữ chính đã từng cùng nhau đánh vài phó bản, nên cho rằng Lan Chỉ vì nữ chính mà làm khó mình.

Vì vậy, Liễu Nhan lắm chiêu trò bắt đầu nhằm vào nguyên chủ.

Ban đầu nguyên chủ không biết, sau này có một người chơi nói với cô, cô ngừng không giao dịch với Liễu Nhan nữa và cũng không có ý tìm Liễu Nhan tính sổ.

Nguyên chủ đứng đầu bảng Tài Phú, kỹ năng sống hầu như đều là cấp cao nhất, chuyên đi kiếm tiền, rất nhiều vật liệu quý giá hoặc không phát hành nữa chỉ có cô mới có.

Liễu Nhan kết ân oán với nguyên chủ, trên diễn đàn mở tài khoản ảo nói xấu nguyên chủ sau đó có người hùa theo, đăng thông tin cá nhân của nguyên chủ lên diễn đàn.

Sau khi thông tin cá nhân bị lộ, nguyên chủ nhận được không ít điện thoại quấy rầy.

Tài khoản còn bị người khác hack mất, lúc tìm lại được bên trong đã không còn gì.

Nội tâm của nguyên chủ lại rất mẫn cảm thần kinh khá yếu, sau này không còn chơi game nữa.

Nhưng mà vô tình nguyên chủ phát hiện Liễu Nhan ở sát vách nhà mình, cô tìm Liễu Nhan chất vấn nhưng Liễu Nhan lại giả ngu, nam chính đương nhiên là giúp đỡ Liễu Nhan. Sau đó, nguyên chủ có tìm thêm vài lần nữa, không biết nguyên chủ đã trải qua những âm mưu gì, cuối cùng lại tìm cách cố gắng giết Liễu Nhan.

Đương nhiên sau đó cô bị đưa vào bệnh viện tâm thần rồi tự sát.

Nguyên chủ không đắc tội gì với cô ta, chỉ vì không mua được đồ vì giá cả của cô ta đưa ra không hợp lý, cô bán cho người chơi tình nguyện trả giá hợp ý cô, có gì sai sao?

Thời điểm Minh Thù tới không sớm cũng không muộn. Liễu Nhan còn chưa làm quen được với Tiêu Cảnh Hàn, chỉ mới trà trộn được vào nhóm của Tiêu Cảnh Hàn.

Thế nhưng đã qua khoảng thời gian mà Liễu Nhan tìm cô mua đồ.

Minh Thù nhìn Khu Cước Đại Hán trong màn hình hơi tấm tắc, rốt cuộc nguyên chủ vì nguyên do gì mà lại đi chọn Khu Cước Đại Hán.

Trò chơi này tên là "Tiên Ma Đại Lục", theo như chủ đề thì người chơi chia làm hai phía tiên và ma, đương nhiên trò chơi còn chưa cập nhật đến phần phân hai trận doanh tiên và ma, cho nên hiện tại người chơi đều là con người.

Nghề nghiệp cho con người cũng chia làm rất nhiều mục: kiếm khách, cầm sư, pháp sư gì đó... Tổng cộng có mười tám loại nghề nghiệp.

Nguyên chủ chọn một loại cuối cùng, thú nhân.

Nghề nghiệp này thực ra rất mạnh, có thể duy trì hình người cũng có thể biến thành hình thú, thời điểm biến thành hình người hoặc hình thú thì cột máu không dùng chung. Nói cách khác là có hai mạng.

Thế nhưng... Thiết lập nhân vật ở nghề này lại là Khu Cước Đại Hán, một loại tạo hình vô cùng nhếch nhác, đáng ghét.

Chỉ với thiết lập nhân vật Khu Cước Đại Hán, đã thành công duy trì sự cân đối nghề nghiệp trong game, nếu như không phải vì một chút đặc biệt nào đó chắc sẽ không ai chơi loại nhân vật này.

Cũng không biết nguyên chủ nghĩ như thế nào mà lại chọn một nghề nghiệp như thế.

Tên cũng rất bình thường là tên thật của nguyên chủ.

Người chơi dùng tên thật cũng không ít, cho nên nguyên chủ dùng tên này cũng không có gì lạ, thế nhưng kết hợp với thiết lập của Khu Cước Đại Hán kia... Nhìn kiểu gì cũng không ăn nhập.

[Trò chuyện riêng] Tây Sơn Dĩ Sơn: Cậu còn Băng Tinh Thạch không?

[Trò chuyện riêng] Tây Sơn Dĩ Sơn: Sao lại đổi tên rồi, tôi còn tưởng mình tìm nhầm người.

Khung trò chuyện riêng nhảy ra, hình như là khách quen cũ của nguyên chủ, Minh Thù nhớ lại ký ức của nguyên chủ đánh máy trả lời.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Không có Băng Tinh Thạch.

Về phần đổi tên... Đương nhiên là vì... Tên này mới phù hợp nhất với thiết lập của cô!

[Trò chuyện riêng] Tây Sơn Dĩ Sơn: Cậu kiếm giúp tôi đi, tôi cần dùng gấp.

[Trò chuyện riêng] Đồ Ăn Vặt Tức Là Chính Nghĩa: Ừ.

Đây là phương pháp kiếm tiền của nguyên chủ, nếu cô không làm sẽ không có tiền mua đồ ăn vặt.

Vì chính nghĩa!

Vì đồ ăn vặt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.