Tình Duyên Trái

Chương 32




trái tim của Hạnh đột nhiên thót lên nhảy múa rộn ràng.

cảm giác ấm áp được truyền từ bàn tay lên con tim nhỏ bé. đôi má Hạnh trở lên ửng hồng đỏ hết cả lên.

khẽ nhìn xuống bàn tay hắn đang nắm lấy bàn tay mình hạnh cảm giác thật quá hạnh phúc.

Hai người nắm tay nhau như vậy đi dạo trong công viên đông người.

anh chàng hào hoa, dáng vẻ sang trọng nhưng lạnh lùng, ở anh ta có một sức lôi cuốn kỳ diệu. cô gái đi bên xinh đẹp trông thật dịu dàng trong bộ váy màu xanh nhạt.

Cả hai cứ nắm tay nhau như vậy.

- anh....anh có......- đôi má cô khẽ đỏ lên ấp úng định hỏi tiếp nhưng không phát ra lời.

Hắn vẫn bộ mặt lạnh lúng đó nhẹ giọng nói.

- anh cần em, anh sẽ cố tạo cho em hạnh phúc, hãy ở bên anh nhé -

- xin anh đường buông tay em ra -

Hắn khẽ cười với Hạnh, tuy không phải là nụ cười sâu từ con tim nhưng đối với Hạnh nụ cười này cũng đủ để làm con tim Hạnh xao xuyến.

- " xin lỗi cô Thiên Linh, tôi đã buông tay anh ấy để chúc phúc cho hai người, tôi biết tôi không thể bằng cô,trong trái tim anh ấy cũng chỉ chứa hình bóng của cô. Nhưng giờ đây anh ấy cần tôi và tôi cũng yêu anh ấy rất nhiều. tôi sẵn sàng làm một chiếc bút xóa, làm người thay thế dể giúp anh ấy xóa đi những hình ảnh của cô trong trái tim anh ấy. sẽ từng bước xóa đi cô để anh không phải sống trong đau khổ....vì cô, anh ấy quyết định quên cô tôi sẽ giúp anh ấy.......thay thế hình bóng của cô "-

Trái tim Hạnh rung lên từng hồi xao xuyến hạnh phúc.

...........

.............

...................

.....................Nhưng..............

.......hạnh phúc chưa được bao lâu thì tai họa đã ập đến.

...........Hắn đột nhiên dừng lại, bàn tay khẽ xiết chặt lấy bàn tay cô.........

............đôi mắt nhìn chằm chằm cặp đôi đang nắm tay tình tứ đi trên đường.....

Hạnh cũng sững người, chột dạ..........không ngờ lại gặp hai người đó ở đây.

hai người kia cũng đã nhìn thấy sự xuất hiện của hắn và Hạnh.

đôi mắt của hắn ánh lên sự tức giận khi nhìn thấy trình Khánh cùng một cô gái tình tứ khoác tay nhau ( vợ chồng người ta tình tứ khoác tay nhau mà cũng tức, hềhề chắc Vương Anh vấn đề rùi hehe...??????????).

Đôi tay Hạnh nắm thật chặt để níu lấy hắn kiềm chế sự xúc động trong hắn

.............Nhưng............

......... trong mắt giờ chỉ có sự tức giận và căm phẫn

Hắn buông tay Hạnh ra lao tới, bao nhiêu sự uất ức căm phẫn của hắn dồn lên.

hạnh cảm thấy hụt hẫng khi hắn buông tay mình ra, cô níu lấy hắn nhưng không được.

- " anh ấy đã buông tay mình vì cô ta, anh ấy......yêu cô ta rất nhiều "-

hạnh tự cười bản thân mình, giờ thì Hạnh đã thật sự hiểu trong tình yêu không bao giờ có từ " thay thế " hình ảnh đó chỉ mờ đi trong con tim, hình ảnh đó vẫn in sâu trong một góc sâu thẳm trong trái tim và một lúc nào đó hình ảnh đó sẽ phát sáng làm chủ của con tim phải chú ý.

Hắn lao vào cho Khánh một đấm khiến khánh ngã ra, khóe môi có vết máu đỏ tươi.

Hắn tiến đến sốc cổ áo Khánh lên

- Mày là thằng đểu, mày đã cướp cô ấy khỏi tay tao, vậy mà mày nhìn xem sau lưng cô ấy màu lại đi với nhỏ khác, mày đúng là đê tiện,tao tôn trọng quyết định của cô ấy, tao tin mày là người tốt, mày cũng yêu cô ấy rất nhiều, vậy mà mày xem mày đang làm gì vậy hả, giờ cô ấy đang ở đâu – hắn điên tiết lồng lộn lên trông thật đáng sợ.

Hai cô gái yếu ớt căn ngăn nhưng chả thấm vào đâu.

Khánh vẫn dửng dưng, không nói một lời, không tỏ thái ộ khiến hắn càng điên tiết. việc gì liên quan đến nó hắn đều không thể giữ được bình tĩnh.

Mặt mũi Khánh tím tái.

- cậu dừng lại đi anh ấy đâu có lỗi gì đâu – Thu Huyền lên tiếng quát lớn ( vợ sắp cưới của Khánh)

- cậu đừng có đổ hết lên đầu anh ấy, chẳng nhẽ giúp người ta mà phải chịu đau dớn sỉ nhục này sao – Thu huyền bật khóc

Hắn hơi sững người " cô ta đang nói cái quái gì vậy? "

- Thu huyền em im đi, kệ anh, anh là người có lỗi cứ để cậu ta đánh -

- nhưng đâu phải thế..............- Thu Huyền chưa kịp nói đã bị ánh mắt của anh ngăn lại.

hạnh ra cản hắn

- anh bình tĩnh đi, có gì từ từ nói chuyện nha, anh đừng làm vậy – hạnh nhìn hắn với ánh mắt van xin

Nhưng hắn vẫn chưa nguôi giận

- anh ấy nhất định giải thích nhưng giờ anh cho anh ấy đi rửa vết thương, anh tha cho anh hai em đi, vì em một lần thôi được không? – hạnh chợt bật khóc

Hắn tức giận bỏ khánh ra, không quên để lại một câu

- cậu chờ đó, chuyện chưa xong đâu, tôi sẽ bắt anh trả giá -

Thu Huyền vội vã đỡ khanh dậy

—————————

Gió từ dòng sông Xen thổi vào đua cái không khí thoáng mát vào bờ sông làm bay bổng tâm hồn nặng trĩu của hai người đang ngồi bên bờ sông Xen

- anh.....em....em muốn nói cho anh biết việc này, một sự thật, một bí mật mà em được biết, em biết điều này nói r sẽ mang sự nguy hiểm cho anh nhưng em biết anh sẽ vẫn làm cho dù chỉ có rất ít thời gian ngắn ngủi bên người anh thực sự yêu..............yêu hơn mạng sống của mình, em không muốn nhìn anh đau khổ nữa, mang anh đừng trách em vì đã dấu anh nhé................-

khuân mặt hắn tỏ ra thật sự bất ngờ và hắn chờ đợi điều mà Hạnh sẽ nói cho hắn nghe.

- em muốn nói.............

................

............... em quyết định không yêu anh nữa -

hắn há hốc mồm kinh ngạc đây là bí mật kinh thiên động địa mà Hạnh nói sao.

-Hihi- Hạnh ráng nở nụ cười thầt tươi che đi những giọt nước mắt nuối tiếc và đau khổ.

- Thiên Linh chưa bao giờ yêu anh trai em, người cô ấy yêu là chính anh " Trịnh Vũ Vương Anh " cô ấy đã rất đau khổ vì phải lừa dối anh tất cả đều vì cô ấy muốn giữ sự van toàn cho anh....................cô ấy chưa hề phản bội anh.............................

Sự thật sẽ được phơi bày khi thiên mệnh đến. sự thật mà hắn được biết hắn có chấp nhận không hay cho là Hạnh bịa đặt.

Hắn có giúp được nó không khi đã biết hết sự thật.

hắn sẽ làm gì tiếp đây để giúp nó?

sẽ đi đâu tìm một nửa kia của mình?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.