Tình Đầu, Tạm Biệt Anh!

Chương 6




“Tôn thúc, ăn cơm .” Ngoài cửa có người đi tới, nhìn thấy Lâm Tiểu Trúc thì có chút ngoài ý muốn” Tiểu Trúc cô nương, ngươi ở trong này sao ? tới giờ cơm rồi, Vương gia phân phó tự ăn trong phòng, có lẽ lúc này phần của ngươi đã được đưa đến phòng ngươi nha”

“Vậy ta lập tức trở về” Lâm Tiểu Trúc cáo từ quay về sân của mình, quả nhiên thấy một bà tử tay cầm thực hộp đứng trước cửa nhìn đông rồi lại nhìn tây, vừa thấy nàng vui mừng nói” Tiểu Trúc cô nương phải không ?”

“Đúng vậy, làm phiền rồi” Lâm Tiểu Trúc cầm thực hộp” đưa cho ta đi, cơm nước xong ta sẽ tự mình đưa đến phòng bếp, ngươi không cần đến dọn đâu”

“Sao có thể làm phiền cô nương? Chút nữa ta đến dọn là được rồi” bà tử kia vụng trộm đánh giá nàng một cái rồi mới rời đi.

Dịch trạm đón tiếp nhiều loại người, cũng dưỡng cho các nàng thói quen chỉ nhìn quần áo chứ không nhìn người. Người có tiền sẽ thưởng hào phóng, đương nhiên sẽ hầu hạ tận tâm hơn, nếu gặp người không có tiền, các nàng cũng không cần cho sắc mặt tốt. Mà vị Lâm cô nương này ăn mặc tồi tàn lại như một tiểu nam hài nhưng lại được ở phòng tốt nhất viện, còn được ăn thức ăn hạng nhất, địa vị dường như còn cao hơn cô nương ăn mặc hoa lệ còn mang theo một đám nô bộc. Thật sự rất kỳ lạ, nàng nghĩ mãi cũng không hiểu.

Lâm Tiểu Trúc mở thực hộp, thấy bên trong có một đĩa thịt nais an hô, một đĩa cá dấm đường, một đĩa đậu hũ nhất phẩm, một đĩa rau muống xà, một chén canh bí đao chân giò hun khói và một chén cơm trắng.

Trong khoản thời gian ngắn mà làm nhiều món ăn như vậy, cũng khó cho dịch trạm rồi. Lâm Tiểu Trúc nhìn thức ăn, lắc lắc đầu. Nếu như mọi người cùng tề tựu một chỗ ăn cơm thì không cần làm nhiều như vậy rồi, như bây giờ, thật quá lãng phí. Có điều nghĩ tới không cần ăn chung với Dư Ngọc, nàng lại cảm thấy rất tốt.

Vừa bưng chén lên tính ăn cơm đã nghe bên ngoài truyền đến tiếng của Viên Thập” Tiểu Trúc cô nương”

Lâm Tiểu Trúc vội buông chén, mở cửa, cười nói” Viên Thập đại cao sao lại tới đây ? ăn cơm chưa ?”

“Cũng sắp rồi, Vương gia bảo ta đến xem ngươi ăn cơm chưa” Viên Thập cũng không đi vào mà chỉ đứng bên ngoài liếc mắt nhìn một cái, nhìn thấy thức ăn trên bàn mới gật đầu nói” được rồi, ngươi mau ăn đi. Vương gia nói chỉ cần ở trong phòng kêu một tiếng, Viên Ngũ Nương sẽ xuất hiện, có chuyện gì, ngươi chỉ cần phân phó nàng là được”

“Dạ, đã biết” Lâm Tiểu Trúc cười nói. Nàng đương nhiên sẽ không phiền toái tới người khác. Các nàng là ám bệ, bình thường đã rất vất vả, mà nàng cũng không phải là thiên kim tiểu thư, cái gì cũng không biết làm, phải làm phiền người khác.

Viên Thập đi rồi, Lâm Tiểu Trúc nghĩ nghĩ rồi nhỏ giọng gọi” Viên Ngũ Nương”

Lâm Tiểu Trúc nhìn nàng, thở dài một tiếng, nói” ngươi bảo Viên Lục Nương cũng xuống đi, chúng ta cùng nhau ăn cơm”

Viên Ngũ Nương không ngờ Lâm Tiểu Trúc gọi nàng vì chuyện này, sửng sốt một lúc, cảm động lắc đầu nói” không cần. Lát nữa chúng ta sẽ chia nhau đi ăn cơm, cô nương không cần lo cho chúng ta” nhìn thấy ánh mắt của Lâm Tiểu Trúc, cười nói” cô nương không cần nhìn ta như vậy, thực ra có thể đi theo Vương gia, làm việc cho hắn là phúc phận của ta, chúng ta không có vất vả. Thật sự” nàng do dự một chút lại nói” thực ra chúng ta chỉ làm nửa năm, còn lại được nghỉ phép, ở phương diện tiền bạc, Vương gia cũng rất rộng rãi, cho nên không riêng gì ta mà phu quân và nữ nhi của ta đều là thuộc hạ của Vương gia”

Lâm Tiểu Trúc nghe vậy ngẩn người” Ngũ Nương sao lại giải thích với ta chuyện này ?” mấy chuyện này đều là bí mật của Viên Thiên Dã mà.

Viên Ngũ Nương nhìn Lâm Tiểu Trúc 'cô nương, ta cũng coi như theo ngươi một khoảng thời gian nên có câu muốn nói với ngươi, có lẽ là ta nhiều lời, cô nương đừng trách. Vương gia chúng ta là mộ người tốt, khó nhất là hắn đối với ngươi thật tình. Từ nhỏ đến lớn, ta chưa từng thấy hắn đối với ai như với cô nương”

Lâm Tiểu Trúc lại chỉ tay vào đồ ăn, cười nói” đến đây đi, đừng khách khí, ngồi xuống ăn cơm” rồi xoay người” ta đến phòng bếp lấy thêm cơm và chén đũa” nói xong không đợi Viên Ngũ Nương lên tiếng đã mở cửa đi ra ngoài.

Viên Ngũ Nương nhìn theo bóng dáng Lâm Tiểu Trúc, thở dài một hơi.

“Lâm cô nương, sao ngươi lại tự mình đến đây ? có chuyện gì bảo bà tử ta làm là được rồi” bà tử đưa cơm thấy Lâm Tiểu Trúc tự mình đến phòng bếp, nhiệt tình hỏi.

“Chỗ ta còn có hai ma ma, phiền toái ngươi cho ta thêm một chén cơm, hai đôi đũa hai cái chén”

“Được, chờ một chút” bà tử rửa tay rồi nhanh chóng lấy mấy thứ bỏ vào thực hộp, còn kèm thêm hai món ăn” chỗ cô nương có thêm người, sợ thức ăn không đủ, hai món này vốn là Vương gia thưởng cho ta, ngươi cứ lấy ăn đi, đừng khách khí”

“Sao có thể chứ ?” Lâm Tiểu Trúc biết bà tử này đối tốt với nàng chắc là biết sẽ được Viên Thiên Dã thưởng nên cũng không từ chối, nhận lấy thực hộp, lấy trong người ra hai mươi văn tiền” biết là chút tiền này không đáng là bao nhưng là chút tấm lòng của ta, xin đừng ghét bỏ”

Hai mươi văn tiền không phải nhiều nhưng cũng có thể mua được một con gà, khó có lúc Lâm Tiểu Trúc rộng rãi như vậy, bà tử cao hứng nhận lấy” lát nữa cô nương có cần tắm rửa không ? ta lấy nước cho ngươi”

“Vậy làm phiền ngươi” Lâm Tiểu Trúc cười đáp, đang tính cáo từ thì nghe có động tĩnh, quay đầu lại thấy một tỳ nữ vẻ mặt ghét bỏ nhìn vũng nước trên đất, cẩn thận kéo váy đi vào, vừa vào cửa vênh váo tự đắc nói” bà tử kia, thức ăn các ngươi đưa lên, tiểu thư nhà ta ăn không vô. Ngươi làm cho ta một chén canh gà, bỏ thêm ít măng khô và nấm hương, đun lửa nhỏ thôi, còn phải vớt hết bọt nữa, nhanh tay một chút nha”

Quay sang thấy Lâm Tiểu Trúc, tròng mắt xoay chuyển, tươi cười nói” Lâm cô nương đây sao ? thật trùng hợp. Tiểu thư chúng ta vừa rồi còn khen ngợi trù nghệ của Lâm cô nương rất cao, Nhuận Nhi tỷ tỷ lại không tin,còn cãi lại tiểu thư. Không biết hôm nay có thể phiền Lâm cô nương làm cho một chén canh gà để Nhuận Nhi tỷ tỷ phải tâm phục khẩu phục”

Lâm Tiểu Trúc đơ người. Dư Ngọc đúng là thiên kim tiểu thư, cho nên tỳ nữ bên cạnh cũng la nhân tài. Nhìn tỳ nữ này ăn mặc không bằng Nhuận Nhị nhưng kỹ năng trạch đấu lại rất cao. Nếu nàng đồng ý nấu canh gà, vậy là đã biến mình trở thành hạ nhân, tùy ý để Dư Ngọc sai bảo. Vừa rồi tặng quần áo nàng còn không thèm nhận, nha đầu này lấy cơ sở ở đâu mà cho rằng nàng cam nguyện hạ mình chứ ? nàng ngốc vậy sao ?

Thực ra, nếu vừa rồi nàng chịu nhận quần áo thì Nhuận Nhi đã sớm đến bảo nàng đi nấu cơm, đâu có chờ tới bây giờ. Nha đầu này chẳng qua tình cờ gặp được nàng, muốn thử một lần. Nếu thành công sẽ khiến tiểu thư cao hứng, có thể cất nhắc nàng là nhất đẳng nha hoàn, vì thế mới có chuyện vừa rồi.

“Xin lỗi, ta mệt mỏi, cũng không có hứng.” Lâm Tiểu Trúc lười cùng bọn tỳ nữ đấu trí, cầm thực hộp bỏ đi.

Nha đầu kia biết Lâm Tiểu Trúc ở căn phòng phía đông đều nhờ được Vương gia coi trọng, nghe vậy, tuy bực mình nhưng không dám mắng, đành xoay người trừng mắt liếc bà tử kia, xả giận” thất thần cái gì ? còn không mau đi giết gà” còn dùng sức đá thùng gỗ bên cạnh một cái.

Lâm Tiểu Trúc ở ngoài cửa nghe vậy, lắc đầu, thở dài, tự nói với mình : cho dù hành vi của Viên Thiên Dã làm cảm động thế nào, cho dù thái độ của Thẩm Tử Dực chân thành tha thiết đến đâu, nếu bọn họ muốn cưới chính phi, nạp thiếp thì đều không phải là phu quân của nàng. Nữ nhân tranh giành tình cảm, dù chỉ một ngày, nàng cũng không chịu nổi. Tuy trước kia đã có chủ ý nhưng trải qua ngày hôm nay, càng làm cho nàng thêm kiên định.

Trở lại trong phòng, Viên Ngũ Nương vẫn đang chờ. Viên Ngũ Nương theo Lâm Tiểu Trúc khá lâu, biết nàng là người có cá tính, nếu nàng đã tới phòng bếp lấy chén đũa là muốn mình cùng nàng ăn cơm, vì thế không từ chối” Dư cô nương đêm qua mới đuổi theo tới trấn trên. Vương gia vội vã đuổi theo ngươi, lại sợ để nàng quay về một mình, trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên mới ngầm đồng ý, một mặt sai người về kinh gọi Viên Thành quản sự đến đây. Vừa rồi Vương gia đã nói với Dư tiểu thư, bảo nàng theo Viên Thành quản sự hồi kinh. Dư tiểu thư này ở đại sảnh khóc nháo một hồi, Vương gia sợ nàng tự sát mới bảo ta và Lục Nương nhìn nàng. Cho nên ta và cô nương ăn cơm trước, lát nữa sẽ tới phiên Lục Nương”

“Tự sát? Nàng không có gan đâu” Lâm Tiểu Trúc cười. Người có ý tự sát sẽ không nghĩ tới chuyện tính kế người khác. Dư Ngọc này, bây giờ đang sục sôi ý chí chiến đấu a.

Nhưng nghĩ lại thấy cũng đúng, nàng không gọi Viên Lục Nương nữa mà để lại một ít thức ăn, sau đó cùng Viên Ngũ Nương ăn cơm.

Viên Lục Nương ăn cơm xong thì bà tử kia cũng mang nước ấm tới.

Lâm Tiểu Trúc tắm rửa thoải mái, vừa đổ nước, dọn phòng sạch sẽ xong thì nghe ở căn phòng phía tây có tiếng bước chân người chạy ra chạy vào, còn có tiếng khóc.

Thực sự suy nghĩ nông cạn sao ? Lâm Tiểu Trúc rất hiếu kỳ. Lát sau, ngoài cửa vang lên rất nhiều tiếng bước chân, hình như có nhiều người đi vào. Sau đó, có thanh âm nam tử vang lên, giống như thanh âm của Viên Thiên Dã và Thẩm Tử Dực.

Xem ra thật sự đã xảy ra chuyện. Nhưng Lâm Tiểu Trúc vẫn ở yên trong phòng, không ra ngoài xem náo nhiệt, mặc kệ chuyện gì, đều không liên quan tới nàng

Ngay sau đó có tiếng bước chân đi về phía bên này, thanh âm gõ cửa vang lên” Lâm Tiểu Trúc” là tiếng của Viên Thiên Dã

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.