Tình Đầu Quan Trọng Nhất Thế Gian

Chương 34: 34: Nắm Tay 2




anh cẩn thận quay người thở nhẹ, người bên cạnh cũng lập tức không dám leen tiếng

Mộ Dạ Lê cuố đầu nhìn dung nhan ngủ say của Diệp Chanh, hơi mỉm cười, cẩn thận dem mấy sợ tóc bết lại vuốt ra, sau đó mới nhẹ nhàng đưa hai tay ôm cô lên. không để bất cứ ai quấy rầy cô, trực tiếp ôm người lên đi vào trong.

Bên trong, người của công ty thấy người đến, liền muốn nhốn nháo cả lên, lại thấy mấy người của Thiết Kỵ quân đi vào.

Bọn họ sắc mặt lạnh như tờ đưa tay ra, ý bảo mọi người không được phát ra âm thanh.

Thiết kỵ quân là thân tín tuyệt đối của Mộ Dạ Lê, hơn nữa giết người vô số, một người ngoan độc hơn một người, cho nên người trong công ty vừa thấy họ liền trốn đi rất xa.

Lúc này thấy ám hiệu của họ liefn lập tức im lặng.

Mộ Dạ Lê đi theo sau

anh một thân hoa lệ vậy mà lại ôm một cô gái...

Nhất thời mọi người đều sợ ngây người, chỉ nhìn đến Mộ Dạ Lê cao ngạo đi vào trong, cô gái trong lòng anh so như châu báu, dịu dàng như vậy, lại tùy ý cho người mở cửa, rồi rất cẩn thận ôm cô gái đó vào văn phòng.

Có người trộm nhìn, tổng tai nhà mình ôm về không phải là ai khác chính là ngôi sao đang hot mấy ngày nay, Diệp Chanh.

Cho nên, vừa rồi Thiết kỵ quân sắc mặt nặng nề như vậy đi vào cấm mọi người lên tiếng là bởi vì Diệp Chanh đang ngủ sao?

Mọi người nhất thời hâm mộ cùng ghen tị, nhìn về phòng sếp tổng.

không tiếng động dùng ánh mắt truyền đạt kích động.

Tổng tài thật soái.

Tổng tài thật ấm áp.

Bộ dạng bá đạo của tổng tài thật làm người ta sợ ngây người.

thật mơ ước được tổng tài bá đạo yêu thương như vậy nha.

Bộ dáng tổng tàu ôm Diệp Chanh như vậy, thật sự quá soái nha.

Nhưng mà trong phút chốc mọi người liền thấy kỳ lạ.

Như vậy thì bây giờ Diệp Tử là quá khứ, Diệp Chanh mới là chân ái của tổng tài?

.....

Mộ Dạ Lê mang Diệp Chanh lên giường trong phòng nghỉ, nhìn nét mặt bĩu môi của cô khi ngù, bất giác trong lòng đều thấy ấm áp,nhẹ nhàng đắp chăn cho cô, lại nhìn thêm một lát nữa rồi mới ra ngoài làm việc.

Nghĩ đến Diệp Chanh đang ngủ bên trong, hiệu suất làm việc của anh cũng cực nhanh, rất mau đã làm xong, Mộ Đại liền đi đến.

“Tiên sinh, chúng tôi mới nhận được tin, QM đã rời Châu Phi, khả năng là hắn đến Châu Á, ngàu xem...”

Mộ Dạ Lê lập tức ra hiệu cho anh im lặng.

Theo đó, cẩn thận mở cửa nhìn vào phòng, thấy Diệp Chanh làm như không có ảnh hưởng gì, vẫn ngủ ở đó, lông mi khẽ giật, rợp bòng che khuất ánh mắt, trông thật đẹp, cười khẽ một cái, anh mới quay đầu lại.

Mộ Đại vốn còn tò mò, nhìn đến đông tác như nước chảy mây bày này của Mộ Dạ Lê, liền càng thêm buồn bực.

thật là... Lại là Diệp Chanh...

thật không biết cô ta đã cho người ta uống loại thuốc mê hoặc lú lẫn nào mà lại mạnh đến như vậy.

Trước đến giờ ngay cả Diệp Tử, tiên sinh cũng không đối xử như vậy.

Mộ Dạ Lê nhìn anh “Tới Châu Á thì tới, các cậu chú ý thật kỹ hành động của hắn, nếu nhập cảnh đến nơi này thì phải báo ngay cho tôi”

“Dạ, tiên sinh.”

“Được rồi, cậu đi ra ngoài đi, nhớ đóng cửa nhẹ một chút.”

“.......”

Mộ Đại có một cảm giác bọn họ đã bị vất bỏ rồi.

Tiên sinh đã không còn là tiên sinh trước đây!!

........

Diệp Chanh sau khi về liền ngủ một giấc ngon lành, cảm thấy hôm nay yên tĩnh chịu không được, ngay cả tiếng động gì cũng không có.

Sau khi thức dậy, liền nhớ đến chuyện Hà Nhã Huệ, mới nhanh chân chạy đến Cổ Bổn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.