Tình Đầu Dành Hết Cho Em

Chương 36




Edit: Sahara

"Sư phụ ta đồng ý giúp bọn họ chữa bệnh khi nào chứ?" sắc mặt Lâm Nhược Bạch khẽ biến, hừ lạnh một tiếng, tức giận mà nói.

Ánh mắt Âu Nhã chuyển hướng về phía đám người Vân Lạc Phong: "Vân cô nương, gia tộc của những người ở đây đều có quyền thế rất lớn trong Vô Tận Thành này, còn có vài gia tộc chỉ thấp hơn tam đại thế gia một chút mà thôi! Ta làm như vậy, một là muốn giúp bọn họ giải quyết được khó khăn, hai là muốn bán cho cô một cái nhân tình này. Nếu như cô cứu được bọn họ, bọn họ nhất định sẽ cảm kích vạn phần đối với cô! Sau này cô muốn làm việc gì ở Vô Tận Thành, cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều."

Những người này đều là do Âu Nhã cô cố ý mới đến, có vài người còn mắc phải chứng bệnh cực kỳ phức tạp, nếu Vân Lạc Phong không thể chữa khỏi bệnh cho những người này, vậy cô có thể mượn miệng của người khác mà nhục mạ Vân Lạc Phong một trận thật nặng.

Nếu Vân Lạc Phong chữa khỏi.....

Những người này sẽ cảm tạ bản thân mình, từ nay về sau, bọn họ cũng sẽ đứng cùng một trận tuyến với Âu gia.

Còn về việc Vân Lạc Phong có cự tuyệt hay không, thì lại không nằm trong phạm vi suy tính của cô ta.

Nói cho cùng, muốn cự tuyệt những thiếu niên tài tuấn của nhiều gia tộc như vậy, e là Vân Lạc Phong không có cái can đảm này.

Vân Lạc Phong nhìn Âu Nhã: "Cứu bọn họ, rồi để cho bọn họ cảm tạ ngươi? Ngươi cho rằng ta sẽ làm chuyện tốn công vô ích này sao?"

Khuôn mặt Âu Nhã để lộ ra nụ cười nhợt nhạt: "Vân cô nương, cô hiểu lầm ta rồi, ta biết được cô có y thuật cao siêu, cho nên mới muốn giúp đỡ bọn họ một chút mà thôi, cũng không muốn bọn họ phải nhớ ơn gì với ta. Huống chi, người cứu bọn họ là cô, có nhớ ơn, thì cũng nhớ ơn cô mới đúng."

"Xin lỗi, ta từ chối chữa trị! Nam Cung, tiểu Bạch, chúng ta đi!"

Sau khi Vân Lạc Phong ném xuống những lời này, liền xoay người muốn rời đi.

"Đợi đã!" thần sắc Âu Nhã mang theo một chút nôn nóng: "Vân cô nương, rốt cuộc cô muốn như thế nào thì mới chịu cứu bọn họ?"

Vân Lạc Phong dừng bước, quay đầu lại, mỉm cười nhàn nhạt nhìn Âu Nhã rồi nói: "Có phải chỉ cần ta ra tay cứu bọn họ, thì bất cứ điều kiện gì ngươi cũng đống ý thực hiện hay không?"

Âu Nhã ngẩn người, đáy mắt cô ta chợt xẹt qua một tia giẫy giụa.

Những năm gần đây, quan hệ giữa tam đại gia tộc càng ngày càng căng thẳng, cho nên, tam đại gia tộc đều lo lắng tận lực chiêu mộ các thế lực các về phía mình, mong muốn khuyếch trương quyền thế trong tay.

Mục đích của Âu Nhã tổ chức buổi tụ hội hôm nay cũng là vì điều này.

Cho nên, bất luận như thế nào, cô cũng cần phải đồng ý với Vân Lạc Phong.

"Phải, cái gì ta cũng đều đồng ý."

Quả nhiên, khi nghe thấy những lời này của Âu Nhã, trên mặt nhóm thiếu niên tài tuấn kia, ai ai cũng mang theo biểu tình cảm kích.

"Vậy được!" Vân Lạc Phong nhướng nhướng mày: "Ngươi gả cho Nam Cung, ta lập tức cứu bọn họ!"

Sắc mặt Âu Nhã tức thì liền trắng bệch.

Âu Nhã đối với điều kiện của bản thân mình rất có lòng tin, nếu như thật sự phải gả cho Nam Cung Vân Dật, thì cũng tương đương với việc hủy hoại cả đời của mình. Cô ta làm sao còn có thể lợi dụng những điều kiện này để tìm được một phu quân ưu tú nữa kia chứ?

Vì Âu gia, vì chính mình, Âu Nhã cô không thể đồng ý yêu cầu này.

"Vân cô nương, cô có thể thay đổi điều kiện khác hay không?" Âu Nhã cắn cắn môi: "Cho dù cô muốn đòi Âu gia ta bao nhiêu ngân lượng, ta cũng sẽ đồng ý trả!"

Vân Lạc Phong cười cười: "Trước đó ngươi vừa mới nói, vì cứu bọn họ, bất luận điều kiện gì thì ngươi cũng sẽ đồng ý! Bây giờ lại muốn nuốt lời? Đối với tiền tài trân bảo của Âu gia các ngươi, ta không có hứng thú. Ta chỉ muốn ngươi gả cho Nam Cung mà thôi!"

Âu gia có giàu cách mấy, cũng không bằng được tài phú của Vân Lạc Phong cô hiện giờ. Đặc biệt là Y Tháp, nó chính là tài phú quý giá nhất trong tay cô.

Chỉ cần có sự tồn tại của Y Tháp, thì sau này sẽ có vô số dược liệu liên tục rơi vào tay cô, nếu đem bất kỳ dược liệu nào trong số đó ra ngoài, cũng đều bán được cái giá trên trời.

Sắc mặt Âu Nhã càng thêm khó coi, cô ta có nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được, Vân Lạc Phong sẽ đưa ra một yêu cầu như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.