Tình Ca Lãng Mạn Bi Thương

Chương 4




Trần Trym Nhỏ bởi vì sa đọa vô biên giới nên đã bị tác giả đá về nhà đắp chiếu.

Cơ mà tác giả hình như chị cũng ếu có tư cách phê bình người khác sa đọa thế nào đâu. Mình nghe nói, lúc đầu chị phân vân không biết nên viết về nòng nọc hay hoa cúc, cuối cùng mới quyết định chọn trym.

Mọi người ngẫm mà xem. Nếu mình là một đóa cúc, dựa theo cách đặt tên ‘thổ tả’ trong truyện. chẳng lẽ mình phải tên là Rộng Mà Nhão ư!

Kinh khủng nhất là đoạn giới thiệu, khi mình có kể về lần đầu tiên mình ói. Nếu mình mà là cúc thì mình ói không phải là nòng nọc mà là *beep* *beep* cơ!

Xui xẻo nhất vẫn là anh bác sĩ. Thay vì gãy dương v*t chắc biến thành rò hậu môn, rồi xả *beep*, *beep* chảy là từ *beep*……

Hả? Không hiểu *beep* là gì à?

Mình cũng chịu! Mọi người tự điền từ thích hợp.

Theo thói quen, rủa tác giả xong giờ đến lượt rủa độc giả.

…… Mình bảo nè, bình luận chương này các bạn sẽ không định cho mình một tràng ‘*beep*!’, ‘Nhanh *beep* đi!’, ‘Không *beep*, tao sẽ *beep* *beep* mày giờ!’ chứ?

—–

Trần Trym Nhỏ đi chưa được bao lâu, sếp đã gọi điện tới.

Chỉ để bày tỏ hi vọng chủ nhân đừng bỏ bê công việc lâu quá……

Sếp: “Ờ thì… cậu Trần nói với anh rồi. Anh nghĩ em không nên vì chuyện ra sớm hay không mà bỏ việc như thế. Càng không nên vì việc riêng mà quên việc tập thể. Công ty mình nghiêm cấm chuyện yêu đương, thế sẽ ảnh hưởng đến công tác.”

Cái *beep*! Ông thử bị ra sớm xem! Nói thì giỏi lắm, thử làm xem!

Chủ nhân: “Tôi chưa bao giờ nghe nói công ty có quy định cấm yêu đương cả. Hơn nữa tôi cũng không định dùng cơ thể của mình để đổi lấy sự nghiệp!”

Sếp: “…… Đâu có! Anh có định dùng quy tắc ngầm với em đâu!”

Chủ nhân: “Ý tôi là sức khỏe của tôi…”

Sếp: “Khụ…… Thế thì… anh cũng muốn nói… anh cũng không ngại dùng quy tắc ngầm với em đâu.”

Chủ nhân: “Công ty cấm yêu đương mà……?”

Sếp: “Nhưng có cấm tình đồng chí văn phòng đâu.”

Chủ nhân mặt tỉnh bơ: “Nói thế thì anh Trần vẫn còn cơ hội.”

Sếp: “……”

Chủ nhân: “Thế này đi! Mỗi ngày tôi đi làm nửa buổi.”

Sếp: “Cần gì như thế!? Bệnh này có chữa dứt điểm được đâu. Dù sao thì em cũng không làm top mà.”

Chủ nhân: “…… = =”

Sếp: “Với lại anh thấy cái viện em đang nằm đó không giỏi đâu. Nghe nói bác sĩ khoa tiết niệu bệnh viện đó còn bị gãy dương v*t nữa là.”

Chủ nhân: “……”

Bác sĩ: “……”

…… Các bác sĩ khoa tiết niệu tự dưng bị oan uổng!

Mà CMN! Tin đồn sao mà lan nhanh thế! Mình sợ đến khi anh bác sĩ có thể xuất viện thì cả nước đều biết anh là bác sĩ khoa tiết niệu nhưng lại bị gãy trym……

Sếp: “Thôi được rồi! Nửa buổi thì nửa buổi. Em nhất định phải đi làm đấy nhé!”

“Cộp.” Chủ nhân mặt lạnh tanh gác máy.

Anh bác sĩ mắt chớp chớp nhìn chủ nhân: “Em……”

Chủ nhân: “Cho phép anh ngủ nướng mỗi ngày. Giữa trưa tôi về.”

Bác sĩ: “……”

Chủ nhân: “Chẳng lẽ tôi phải bỏ việc kè kè theo anh nửa năm hả?”

Xin nghỉ phép cũng phải lợi dụng quan hệ để được đồng ý nữa là.

Bác sĩ: “Anh muốn đi tiểu tiện thì phải làm sao?”

Chủ nhân: “Y tá……”

Y tá thoắt cái xuất hiện ngay cửa như thần: “Có chuyện gì?”

Chủ nhân: “Cho một hộp Durex.”

Bác sĩ mặt mày hớn hở: “Hả? Em……”

Chủ nhân: “Anh tiểu vào bao ấy……”

Bác sĩ: “…… = =”

Y tá: “Anh ấy hình như thích bắn vào bao hơn.”

….. Đệch! Sao mỗi câu của em y tá đều chọt trúng hồng tâm thế này! Gian lận phải không!? Khẳng định là gian lận rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.