Tim Đập Đuôi Run

Chương 33: Canh Đu Đủ Có Hiệu Quả Nhất




Phương Trì Hạ ở chỗ suối nước nóng dành cho nữ, là chỗ công cộng bất cứ lúc nào cũng có thể có người ra vào.

Lạc Dịch Bắc cũng không quản, trực tiếp đi vào ôm Phương Trì Hạ lên, mang Phương Trì Hạ đi ra ngoài, động tác vô cùng dứt khoát.

Phương Trì Hạ cứng ngắc vùi trong lòng ngực của Lạc Dịch Bắc, bị Lạc Dịch Bắc làm giật mình khuôn mặt trắng bạch.

Lạc Dịch Bắc đang làm cái gì vậy?

"Lạc Dịch Bắc, anh thả em xuống, em có thể đi được!" Đẩy đẩy Lạc Dịch Bắc, Phương Trì Hạ có chút xấu hổ.

Lạc Dịch Bắc không nghe, khăn tắm bao bọc Phương Trì Hạ gió thổi không lọt, đạp cửa đi vào nhà, đưa Phương Trì Hạ lên phòng nghỉ.

Hôm nay trên núi có rất nhiều bạn bè tới, Lạc Dịch Bắc với đám người kia tương đối thân cận, nhưng lúc này bọn họ đều ở dưới lầu.

Trên lầu rất yên tĩnh, không có một bóng người.

"Sao anh lại tới đây?" Phương Trì Hạ nhíu mày, đối với việc Lạc Dịch Bắc xuất hiện, hơi ngoài ý muốn.

"Vậy sao em có thể tới?" Lạc Dịch Bắc liếc một cái, nhàn nhạt châm chọc.

Phương Trì Hạ không lời, nhưng không phản bác lại.

Lạc Dịch Bắc mang theo Phương Trì Hạ tùy tiện vào một gian phòng, rất thô lỗ ném Phương Trì Hạ trên ghế sa lon, Phương Trì Hạ muốn đứng dậy, lại bị Lạc Dịch Bắc kìm trở về.

Phương Trì Hạ thử lần nữa, vẫn vậy.

Hành hạ như thế mấy lần, Phương Trì Hạ có chút phiền muộn, "Anh muốn như thế nào?"

"Ngồi yên một chút!" Lạc Dịch Bắc từ trên cao nhìn xuống đứng ở bên cạnh Phương Trì Hạ.

Phương Trì Hạ từ trong suối nước nóng bị anh vớt ôm ra, trong khăn tắm mặc như không mặc, tóc còn ướt sũng.

Cảm giác không được tốt cho lắm.

Bình phục hô hấp, ngẩng đầu, nhàn nhạt châm chọc, "Sao vậy? Bắc thiếu gia muốn nói chuyện với ai đều chắn người đó trong phòng như vậy sao?"

"Vậy phải xem đối phương là ai." Lạc Dịch Bắc không đếm xỉa đáp một tiếng, bắt Phương Trì Hạ ngồi xuống, nhấc lên một góc khăn tắm, lau khô tóc giúp Phương Trì Hạ.

Động tác Lạc Dịch Bắc rất tùy ý, còn rất tản mạn, đầu Phương Trì Hạ theo động tác Lạc Dịch Bắc lay động, cảm giác giống như thú nuôi vừa bị chủ tắm rửa xong.

"Không cần anh giúp, em tự làm được." Phương Trì Hạ muốn từ trong tay Lạc Dịch Bắc lấy khăn tắm, Lạc Dịch Bắc lại không chịu.

Phương Trì Hạ bất đắc dĩ, chỉ có thể mặc kệ Lạc Dịch Bắc.

Lạc Dịch Bắc rất tùy ý giúp Phương Trì Hạ lau tóc. Đầu ngón tay xen kẽ vào sợi tóc, cảm thụ độ ẩm, cảm thấy không sai biệt lắm thì buông ra.

Khi Lạc Dịch Bắc xong việc, Phương Trì Hạ đứng lên muốn đi, lại bị Lạc Dịch Bắc lôi trở lại.

"Lạc Dịch Bắc, tốt xấu gì anh cũng phải để em mặc quần áo đã!" Phương Trì Hạ căm tức, nghiêng đầu rống một câu.

Lạc Dịch Bắc giật mình, nhìn đồ bơi trên người Phương Trì Hạ, khóe mắt co rút.

Phương Trì Hạ mặc một bộ áo tắm, lúc tắm suối nước nóng sẽ không lộ liễu, nhưng lại lộ ra đường cong mê người.

Lạc Dịch Bắc rất ít thấy Phương Trì Hạ mặc như vậy, hai người đã cùng đến bể bơi, suối nước nóng nhưng Phương Trì Hạ luôn mang rất kín.

Lạc Dịch Bắc không ngại Phương Trì Hạ mặc như vậy nói chuyện...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.